Sửu Nữ Đào Hoa

Chương 36: 1 phút, muốn ôm nhiều hơn một chút




Lúc Đường Khiêm đồng ý đảm nhiệm chức Tổng Giám đốc công ty tài chính Long Đằng, trong phút chốc cũng đã có một vị trí nhất định, trong một khoảng thời gian dài trong tương lai sao anh ta lại không có một tiêng tăm gì, tuy rằng với thân phận là Tổng Giám đốc công ty tài chính Long Đằng, nhưng dù sao cũng là chiêu ngầm hoạt động của Lục Thiếu Hoa, khẳng định quy mô công ty sẽ không quá lớn.

Quy mô công ty lớn hay không lớn thật ra cũng không quan trọng, Đường Khiêm sở dĩ đồng ý đảm nhiệm chức Tổng giám đốc cho Lục Thiếu Hoa chính là vì công ty tài chính Long Đằng là một công ty hoạt động ngầm quan trọng của Lục Thiếu Hoa, chính là khi nghiệp vụ mở rộng lên, Lục Thiếu Hoa sẽ đầu tư vào rất nhiều tiền, cung cấp để công ty này hoạt động.

Còn nhớ Lục Thiếu Hoa đã nói như thế này “Công ty này trong thời gian vài năm nữa, tôi sẽ đầu tư trên dưới ba trăm tỷ đô la Mỹ, đó là một con số lớn, Đường Khiêm đi theo Lục Thiếu Hoa cũng hiểu biết qua về hắn, nhưng qua thời gian anh ta làm việc, đầu tư tài chính nhiều nhất trên mười tỷ đô la Mỹ, nhưng lần này Lục Thiếu Hoa cũng phải đầu tư ba trăm tỷ đô la Mỹ, tuy rằng là đầu tư theo giai đoạn, nhưng không thể phủ nhận, đây là đầu tư lớn.

Đường Khiêm là một người có tài, anh ta luôn nghĩ đến có một sân khấu lớn hơn nữa để anh ta thể hiện tài năng, hiện tại thì tốt lắm, Lục Thiếu Hoa đã cho anh ta một sân khấu lớn, cho anh ta chỗ thể hiện tài năng, chỉ có điều anh ta không thể công khai trước nhiều người mà thôi.

Đường Khiêm vừa mới bắt đầu còn chút do dự, dù sao sống trên đời, một là vì danh, một là vì lợi, có ba trăm tỷ đô la Mỹ hoạt động, anh ta không sợ không kiếm được tiền, lợi thì có nhưng danh đâu? Lục Thiếu Hoa đã nói rất rõ ràng, không thể được nhiều người biết đến, Đường Khiêm lúc này mới do dự.

Tuy nhiên, nhớ tới trước kia, anh ta tuy rằng là một thành viên của tài chính Phượng Hoàng, nhưng vẫn ngồi ở một chi đội bí mật trong đó, những năm gần đây đi theo mấy người Lý Tông Ân, đông tây chinh chiến, coi như là xông ra ngoài, nhưng bởi vì tính chất đoàn đội, làm cho bọn họ không thể có nhiều người biết đến.

Nghĩ lại một chút, không thể công khai hoạt động, lại thu hoạch rất nhiều, đầu tiên là của cải, tiếp theo là thành tựu

Cũng là đang nghĩ tới điều này, Đường Khiêm liền xem chữ “danh” thật mờ nhạt, đồng ý đảm nhận chức Tổng giám đốc công ty tài chính Long Đằng.

Đương nhiên, Đường Khiêm có thể đưa câu trả lời rất nhanh cho Lục Thiếu Hoa cũng nhờ có công của Lý Tông Ân, bởi vì Đường Khiêm là ở trong đoàn của Lý Tông Ân, thân phận Lý Tông Ân giấu ở chỗ tối, thuộc loại người vô danh lặng lẽ.

Mà Đường Khiêm chính là bị ảnh hưởng của Lý Tông Ân mới đồng ý. Hay nói đùa, thủ lĩnh của anh ta hy sinh thanh danh, lựa chọn làm một người vô danh lặng lẽ, Đường Khiêm có cái gì mà không thể đâu,dù sao so với thành tựu hiện tại của Lý Tông Ân, Đường Khiêm không là cái gì.

Nhưng mà Đường Khiêm không biết là, vài năm sau, Lục Thiếu Hoa sắp xếp thân phận của anh ta, Đường Khiêm làm việc xuất sắc vì công ty tài chính Long Đằng, khiến anh ta có cả danh lợi, nở mày nở mặt một lúc, qua mấy người Lưu Minh Chương và Lý Vân Thanh, có thể nói rất nở mày nở mặt, đương nhiên, đó là nói sau, không đề cập tới cũng được.

Chi nhánh công ty tài chính Phượng Hoàng ở phố Wall đã đứng vững cái chân, nhanh hơn tưởng tượng của Lục Thiếu Hoa, cũng tốt, Lục Thiếu Hoa đương nhiên rất vừa lòng, mà công ty tài chính Long Đằng trong thời gian quá ngắn đứng vững cái chân lại nhanh chóng đứng lên, khiến Lục Thiếu Hoa đồng thời có niềm vui bất ngờ, càng thêm vừa lòng, vì thế, Lục Thiếu Hoa thậm chí không tiếc dùng các từ mà thường ngày hắn không dùng để ca ngợi bọn họ, coi như là ngoại lệ của Lục Thiếu Hoa đi.

Ngẫm lại cũng là, trước kia mấy người Lưu Minh Chương làm không tồi đi? Không, không thể nói không tồi, phải nói mấy người Lưu Minh Chương làm quá tốt, nhưng Lục Thiếu Hoa cũng chỉ tán thưởng hai câu mà thôi, cũng chưa dùng tới những lời khen quá mức để ca ngợi, hiện tại thì khác, Lục Thiếu Hoa dùng các từ này ca ngợi, có thể thấy được hai người Đường Khiêm và Tôn Khiêm được đãi ngộ tốt hơn mấy người Lưu Minh Chương nhiều lắm.



Bất cứ khi nào hai công ty tài chính kia trên phố Wall tiến vào trạng thái vững vàng, Lục Thiếu Hoa cuối cùng cũng lấy lại được tinh thần, bắt đầu sửa sang lại các việc trong Tập đoàn Phượng Hoàng, trong phòng làm việc một đống văn kiện lớn, Lục Thiếu Hoa mất mấy ngày mới xử lý xong.

Hôm nay, Lục Thiếu Hoa vừa mới bước chân vào văn phòng, chuẩn bị nhìn xem có văn kiện cần xử lý hay không, đúng lúc này điện thoại của hắn vang lên, không chần chừ, Lục Thiếu Hoa cầm lấy di động nhìn một chút, điện thoại hiện lên, là Nhị hoàng tử gọi tới, Lục Thiếu Hoa cũng không do dự, nghe điện thoại ngay.

- Tình huống bên kia thế nào?
Câu đầu tiên Lục Thiếu Hoa mở miệng chính là hỏi tình huống bên Ả rập Xê út.

Kỳ thật, trước nay trong khoảng thời gian này, Lục Thiếu Hoa thường xuyên gọi điện cho Nhị vương tử, gọi điện thông báo mục đích là để hiểu thế cục bên Ả rập Xê Út. Đương nhiên, đôi khi cũng là Nhị Vương tử chủ động gọi điện thoại cho Lục Thiếu Hoa

Có lẽ đã trở thành thói quen, cho nên lúc Lục Thiếu Hoa tiếp điện thoại, câu đầu tiên chính là hỏi tình hình bên Ả rập Xê Út, không có vẻ khách sáo với Nhị vương tử. Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, với quan hệ của hai người bọn họ, dường như không cần phải khách sáo.

Đầu điện thoại bên kia, Nhị vương tử cũng không có khách sáo, cũng đi thẳng vào chủ đề
- Hành động dọn dẹp đã gần kết thúc, chỉ còn lại một ít thế lực rải rác, có quốc gia ủng hộ, tất cả các thế lực này đều dọn dẹp xong, ừ, đây là công lao của tình báo, bằng không không thể nhanh như vậy xóa sạch các thế lực này.

Chưa xong, sau khi tạm dừng một lát, Nhị vương tử lại nói tiếp
- Hôm nay xuất hiện một việc lạ, có một thế lực thần bí đặt chân vào Ả rập Xê Út, đây là một thế lực chưa bao giờ xuất hiện ở Ả rập Xê Út, xem ra là một thế lực mới tiến lên tới bây giờ, tin tình báo về thế lực này rất ít, nếu muốn lựa chọn hành động đều không có kế khả thi.

Nhị vương tử thu được tin tình báo có một thế lực đặt chân đến Ả rập Xê Út, Nhị vương tử gần như không có do dự, hạ lệnh thừa dịp người ta vừa mới tiến vào, hưa ổn định, nhánh chóng đánh thế lực này, nhưng thông tin trở về là cơ bản không tìm được tổng bộ của thế lực này, cũng chỉ biết là thành viên thế lực này hành động có mục đích.

Điều này làm cho Nhị vương tử rất đau đầu, nhanh chóng liên hệ Lý Chí Kiệt, nghĩ đến việc tiếp thu ý kiến quần chúng, trưng cầu một chút ý kiến của Lý Chí Kiệt, nhưng không có tin tình báo chính xác, Lý Chí Kiệt cũng không có kế khả thi, cuối cùng rơi vào đường cùng, Nhị vương tử cũng chỉ có thể gọi điện cho Lục Thiếu Hoa, xem Lục Thiếu Hoa có kế hoạch gì tốt không.

Nhưng mà, Nhị vương tử lại không biết nói, Lục Thiếu Hoa ở xa Hồng Kông, càng không có được báo cáo của Lý Chí Kiệt, hắn cũng là hai mắt đen không nhìn thấy gì, làm sao có được kế hoạch tốt.
- Anh không kể lại tin tình báo tỉ mỉ, tôi cũng không có kế hoạch gì tốt cả, tuy nhiên tôi dự đoán, thế lực mới đặt chân này không chừng là người Mỹ

Nói xong, Lục Thiếu Hoa im lặng một lúc, sau đó mới nói tiếp vào di động
- Nước các anh dù sao cũng là một quốc gia lớn về dầu mỏ, mà nước Mỹ là nước có kinh tế lớn, bọn họ có nhu cầu dầu mỏ rất lớn, hơn nữa người Mỹ rất có dã tâm, không lúc nào không muốn khống chế dầu mỏ, mà trước khi thế lực bọn họ bị xóa sạch, bọn họ không có khả năng không an tâm cắm thế lực mới vào trong.

Lục Thiếu Hoa nghi ngờ thế lực kia là người Mỹ, như vậy đoán cũng không phải không có căn cứ, trước, hiện tại chính phủ Ả rập Xê Út đang dọn dẹp thế lực, bình thường người đứng sau thế lực sẽ không vào lúc này để rước mạo hiểm vào thân, cũng chỉ có nước Mỹ là quốc gia cao ngạo mới có suy nghĩ và sự can đảm đó.

- Ừ, có khả năng này
Nhị vương tử cũng đồng ý với cách nói của Lục Thiếu Hoa

- Vâng
Lục Thiếu Hoa lên tiếng, sau đó lại nói
- Nếu thế lực này của người Mỹ, vậy thì dễ xử lý hơn, chúng ta chỉ cần chú ý thời gian, không ngừng thu thập tin tình báo về họ, cuối cùng xác định việc xuất kích tiếp theo, một lần xuất kích tiêu diệt hết bọn họ.

- Cũng chỉ có cách như vậy
Nhị vương tử có vẻ có chút không cam lòng.

Nghe vậy, Lục Thiếu Hoa cũng không nói gì thêm, chỉ cười nhẹ nhàng, sau đó mới nói
- Anh phải biết rằng, dầu mỏ là tài nguyên không thể thiếu của nhân loại, mặc cho ai thấy đều đỏ mắt, người Mỹ đỏ mắt cũng là bình thường, chúng ta phải có đủ nhẫn nại và sự chu toàn mới được, tâm quá vội sẽ không kịp ăn đậu phụ đâu.

Nhị vương tử xem như là một người thông thạo tiếng Trung Quốc, anh ta đúng là rất hiểu biết tiếng Trung Quốc, cho nên Lục Thiếu Hoa lúc nói lời tuyên bố, cũng toát ra một ít thành ngữ và câu nói bỏ lửng, không lo Nhị vương tử nghe sẽ không hiểu.

- Chính xác, là tôi hơi nóng vội
Nhị Vương tử hiện tại đã tỉnh táo lại, dừng một chút, chủ động nói sang chuyện khác
- Bối cảnh quốc gia đã dọn sạch các thế lực, còn lại một ít thế lực và tổ chức rải rác, nhưng cũng không thể xem nhẹ bọn họ, đặc biệt một ít tổ chức khủng bố, làm cho người ta rất đau đầu

Tổ chức khủng bố tụ tập nhiều nhất là ở tiểu quốc Yemen, đứng thứ hai là khu vực Trung Đông, giống tổ chức khủng bố nổi danh toàn cầu Bin Laden, tổ chức tổng bộ của ông ta chính là ở khu vực Trung Đông.

Mà ở Ả rập Xê Út , xuất hiện tổ chức khủng bổ là đương nhiên, chỉ có điều phải giải quyết tổ chức khủng bố này, chỉ sợ phải mất nhiều thời gian và công sức, dù sao đó là những phần tử không tiếc mạng sống, nếu muốn tiêu diệt bọn họ, chỉ có thể nhổ cỏ tận gốc, mới không để hậu họa, nếu không gió xuân thổi cỏ lại sinh, hậu quả kia là rất nghiêm trọng.

- Muốn đánh thì phải hung hăng, không để lại một ít hậu họa về sau, bảo đảm không có ai trốn thoát, bằng không hậu quả sẽ không thể lường được
Lục Thiếu Hoa nói ra suy nghĩ của chính mình.

- Điều này tôi cũng biết, nhưng, thành viên tổ chức khủng bố này không tụ tập cùng chỗ, bọn họ phân tán ra, muốn tìm bọn họ tuy không khó, nhưng cũng không phải dễ, quan trọng hơn là, những người đó ẩn nấp rất kín, một khi chúng ta hành động, bọn họ biết được, bọn họ trốn đi, chỉ sợ không thể tiêu diệt hoàn toàn bọn họ.
Nhị vương tử nói ra điều khó xử

Theo như lời nói của Nhị vương tử, đây thật là một vấn đề nan giải, nhưng cũng không phải không có cách giải quyết, ít nhất, trong lòng Lục Thiếu Hoa đã có một cách giải quyết, chỉ có điều biện pháp này cũng không hoàn thiện, Lục Thiếu Hoa cần một chút thời gian mới có được kế hoạch tốt, tranh thủ đem toàn bộ kế hoạch xem xét lại tỉ mỉ.

- Cho tôi nửa giờ, nửa giờ sau tôi sẽ gọi điện cho anh, tin tưởng sẽ có một kế sách vẹn toàn để trước mặt anh.
Lục Thiếu Hoa tự tin nói.

- Tốt, tôi chờ điện thoại của anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.