Sửu Nữ Đào Hoa

Chương 29: Em đâu có cố chấp




Thái tử đi rồi, mang theo bản thiết kế bố trí lắp đặt thiết bị và bản vẽ mặt bằng, cả lời hứa với Lục Thiếu Hoa cũng đã mang đi, trở về nơi anh ta cai trị, tuy nhiên Lục Thiếu Hoa cũng nhận ra, khi Thái tử về Ả-rập Xê-út, sẽ có một cơn bão lớn nổi lên.

Thái tử thay đổi, trưởng thành hơn, cũng trở nên tàn nhẫn hơn, hiểu được sinh ra ở trong gia đình Hoàng gia là phải quyết đoán, không giống như trước kia, do dự thiếu quyết đoán. Sự thay đổi này không biết là tốt hay là xấu, nhưng ít nhất cũng có thể khẳng định, anh ta sẽ sống lâu hơn người khác một chút.

Sinh ra trong gia đình vua chúa, hoặc coi như là một người bình thường, không có dã tâm gì, mơ mơ hồ hồ sống qua ngày, như vậy mới có thể sống lâu hơn một chút, hoặc là nhất định phải có bụng dạ nham hiểm, không ra tay thì thôi, đã ra tay thì sẽ nhổ cỏ nhổ tận gốc.

Đúng vậy, kẻ thù cũng sẽ không chút do dự, đã ra tay là quyết lấy mạng, mà Thái tử tuy đã kế thừa vương vị, cũng đã ngồi ấm chỗ, thế nhưng, chớ quên, kẻ thù cũng có thể đang ẩn nấp ở một nơi nào đó chờ đợi, chờ anh ta lơi lỏng, họ liền có lẽ sẽ ập ra cắn anh ta một cái.

Cho nên, với những người lòng dạ độc ác, thỉnh thoảng nổi trận lôi đình quét sạch tất cả không những có thể tạo dựng uy quyền, mà còn có thể làm kẻ thù kinh sợ, để những kẻ đó biết, nhất định không nên có bất kỳ ý định gây rối gì, bằng không, cái chết sẽ là kết cục cuối cùng của bọn họ.

Rõ ràng, Thái tử đã hiểu được vị trí rất cao của anh ta nên nhất định phải quyết đoán, cho nên Lục Thiếu Hoa mới cảm thấy anh ta đã trưởng thành, cũng càng giống một ông vua của Hoàng gia. Mà đúng là từ sự thay đổi này, hắn mới đoán sau khi Thái tử trở về sẽ có một trận gió tanh mưa máu trào dâng.

Song những việc này không liên quan đến chuyện của Lục Thiếu Hoa, hắn chính là người như thế này, bất luận là người nào có ý định phá hỏng hay cản trở kế hoạch của hắn thì đều phải chết, hiện tại thành viên bên trong Gia đình Hoàng gia Ả-rập Xê-út đang rục rịch, rõ ràng là muốn giành lấy chính quyền, mà một khi bọn họ đứng lên làm những hành động nhỏ, tất sẽ phải ảnh hưởng đến tình hình chung, cũng giống như phá hỏng kế hoạch của hắn, vì vậy, hắn sẽ không bỏ qua cho những người đó.

Giả dụ sau khi Thái tử trở về Ả-rập Xê-út không có hành động gì, Lục Thiếu Hoa sẽ không ngại gánh vác trách nhiệm thay anh ta. Ừ, kỳ thực hắn đã sớm có quyết định này, chỉ có điều đối với Thái tử, hắn vẫn là khá tôn trọng tình hữu nghị với họ, đó là lí do hắn mới chần chừ đến bây giờ vẫn chưa ra tay.

Hiện tại hay rồi, Lục Thiếu Hoa đã báo cho Thái tử biết, kế tiếp là xem hành động của anh ta, nếu có thể làm hắn hài lòng, hắn sẽ không quấy rầy vào chuyện của Hoàng gia bọn họ, nhưng nếu hành động của anh ta không thể làm vừa ý hắn, như vậy, hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua, bắt tay vào làm là điều tất yếu.

- Hy vọng anh làm được.
Lục Thiếu Hoa nhìn theo chiếc máy bay đã dần dần mất bóng trong bầu trời đêm, lẩm bẩm nói một mình.

Lục Thiếu Hoa nghĩ, nếu Thái tử làm được, như vậy biết đâu chỉ là trực tiếp giết những người tham gia mà thôi, mà nếu là hắn làm, như vậy kết quả sẽ khác, hắn không ra tay thì thôi, một khi đã ra tay thì sẽ làm thẳng tay, nhổ cỏ nhổ tận gốc, không để lại bất kỳ tai họa tiềm ẩn nào.

...

Lục Thiếu Hoa cũng không ở lại sân lâu, nhanh chóng quay về biệt thự, có điều là hắn không hề nhàn rỗi, mà gọi điện cho ba người đang nghỉ ngơi là Lưu Minh Chương, Lý Vân Thanh và Lý Tông Ân, bảo mấy người họ qua.

Hắn cũng không nói rõ lý do tìm mấy người họ, thế nhưng, theo như hiểu biết của mấy người họ, hắn triệu tập nhất định là có chuyện quan trọng cần được giúp đỡ.

Sự thật cũng đúng như vậy, Lục Thiếu Hoa triệu tập ba ông chủ lớn của Công ty Tài chính Phượng Hoàng chính là vì việc tổ chức và thành lập chi nhánh Công ty Tài chính Phượng Hoàng.

Thành lập chi nhánh công ty, đây là việc mà hắn quyết định, thế nhưng phải thành lập dễ dàng, thành lập làm sao thì lại khó khăn, một điểm nổi bật nhất chính là mở công khai hay là mở ngầm mới là tốt? Đây là vấn đề duy nhất làm hắn đau đầu.

Nếu như mở công khai, thành lập một chi nhánh Công ty Tài chính Phượng Hoàng ở phố Wall, như vậy công ty này nhất định sẽ nằm trong tầm quan sát của quần chúng, thường xuyên bị người khác để ý tới, đặc biệt là Chính phủ Mỹ, lúc này đang có sự thù hận, hắn có lý do để tin rằng Chính phủ Mỹ chắc chắn sẽ gây khó dễ cho Tập đoàn Phượng Hoàng.

Phố Wall là khu vực thuộc nước Mỹ, cái gọi là rồng mạnh không đè nổi rắn đất, Lục Thiếu Hoa muốn mở chi nhánh công ty ở phố Wall, vậy là ăn cơm trên đầu họ, thử hỏi Chính phủ Mỹ có thể không làm chút hành động nhỏ nào để trả thù Tập đoàn Phượng Hoàng sao?

Nhưng nếu là chi nhánh công ty ngầm, lại có chút mâu thuẫn với kế hoạch trong lòng Lục Thiếu Hoa, sau này sẽ rụt dè do dự khi bắt đầu hành động, điều này làm hắn không dễ chịu chút nào, nên hắn không muốn lén lút mở chi nhánh công ty.

Khó xử, đây là khắc họa chính xác về Lục Thiếu Hoa vào lúc này, hắn không biết nên quyết định như thế nào cho thỏa đáng, vì thế, hắn mới tìm ba ông chủ lớn của Công ty Tài chính Phượng Hoàng mấy người Lưu Minh Chương này đến bàn bạc.

Đương nhiên, hắn triệu tập triệu tập mấy người Lưu Minh Chương đến cũng không đơn giản là để thảo luận về việc này, còn chuyện thành lập chi nhánh công ty thì để mấy người họ đi làm, hắn nhất định phải dặn dò cẩn thận một chút mới yên tâm.

Mấy người họ không để hắn phải chờ đợi lâu, chạy đến rất nhanh, mặt ai cũng có vẻ quan trọng, nhìn qua giống hệt như đang đón nhận một việc lớn.

Thấy mấy người đó đều lộ ra sắc mặt nghiêm túc, Lục Thiếu Hoa không khỏi bật cười, nói:
- Không cần nghiêm túc như vậy, hôm nay tìm các anh đến tuy là có một việc quan trọng, nhưng cũng không phải là chuyện quá lớn lao, thoải mái một chút đi.

Những lời này của hắn điều chỉnh lại bầu không khí rất tốt, mấy người Lưu Minh Chương quả nhiên thả lỏng hơn rất nhiều, trở về với tâm trạng nhẹ nhõm như lúc trước, theo sau Lục Thiếu Hoa đi lên lầu, hướng về phía phòng sách.

Bước vào phòng sách, thói quen vẫn như cũ, mở một chai rượu vang, nhâm nhi, mãi cho đến khi rượu còn nửa chai, Lục Thiếu Hoa mới phá tan bầu không khí yên tĩnh, bắt đầu nói:
- Hồng Kông là một thành phố Tài chính đỉnh cấp, điều này không sai, nhưng, Hồng Kông cũng không phải là thành phố Tài chính cao nhất, thành phố Tài chính đỉnh nhất nằm ở Mỹ, là New York.

Nói tới đây, hắn cố ý ngừng lại một chút, đảo mắt nhìn qua sắc mặt của mấy người Lưu Minh Chương, khi thấy ba người họ không có phản ứng gì, hắn mới nói tiếp:
- Công ty Tài chính Phượng Hoàng của chúng ta cần phải mở rộng là điều chắc chắn, song, dựa vào tình hình thực tế trước mắt, chúng ta đã đến cổ chai rồi, mà cái cổ chai này làm sao lại xuất hiện vậy?

- Giới hạn của khu vực.
Lý Vân Thanh trả lời thay Lục Thiếu Hoa, sau đó, anh ta dường như sợ lời nói của mình chưa đủ sức thuyết phục, anh ta mới nói tiếp:
- Nếu như chúng ta không phân ra ba nhánh đánh du kích xung quanh bên ngoài, như vậy Công ty Tài chính Phượng Hoàng của chúng ta sẽ không thể có ngày hôm nay, dù sao dựa vào bản thân Công ty Tài chính Phượng Hoàng chỉ đầu tư một thị trường Hồng Kông mà thôi.

Hồng Kông chẳng qua chỉ là một thành phố nhỏ, công ty niêm yết trên thị trường là có hạn, không thể so sánh với New York, đây chính là điểm hạn chế của khu vực, cũng là ý kiến mà Lý Vân Thanh muốn bày tỏ.

Lục Thiếu Hoa hiểu được ý của Lý Vân Thanh. Lưu Minh Chương và Lý Tông Ân cũng vậy, hai người họ cũng đã sớm ý thức được, chẳng qua là trước kia hắn không có nói ra, mấy người họ cũng không nói, mà hôm nay hắn đã đề xuất, mấy người họ tự nhiên có thể thoải mái bàn luận.

- Hồng Kông là trung tâm chỉ huy tối cao của chúng ta, Cơ quan đầu não của Công ty Tài chính Phượng Hoàng nhất định phải đặt ở đây, cách duy nhất chính là mở công ty, hơn nữa chi nhánh công ty phải mở ở phố Wall của New York.
Lưu Minh Chương không chút do dự, thẳng thắn, đồng thời, giọng nói cũng quả quyết khác thường, đặc biệt khi nói đến mở chi nhánh công ty ở phố Wall, ông ta lại nói với giọng điệu vô cùng chắc chắn.

Lời nói của Lưu Minh Chương được mọi người đồng ý, có cả Lục Thiếu Hoa trong đó, hắn cũng không chỉ đồng ý với ý kiến của ông ta, ừ, không chỉ đồng ý, mà hơn nữa còn là không bàn mà trùng ý, giống với kế hoạch của hắn.

- Nhanh chóng mở chi nhánh công ty, nhất thiết phải mở ở phố Wall, tuy nhiên, có vấn đề, mấy hôm trước chúng ta đúng là đã bóp chặt người Mỹ, nếu đem chi nhánh công ty của Công ty Tài chính Phượng Hoàng đặt tại phố Wall, người Mỹ có thể sẽ ra tay với chúng ta?
Lục Thiếu Hoa hỏi.

Mỗi người đều đã từng thù hận, điều này có thể khẳng định chắc chắn, cho dù là người rất hào phóng, cũng sẽ mang thù hận, chẳng qua chỉ là mức độ sâu bao nhiêu mà thôi. Mà người Mỹ ư, họ dám chắc sẽ có, hơn nữa còn là loại hình vô cùng đặc biệt, nói cho cùng thì hành động lần này của Lục Thiếu Hoa đã gây ra cho nước Mỹ sự tổn thất quá lớn.

Bị mất mấy trăm tỷ đô la Mỹ, số tiền đó cũng không phải nhỏ, nếu không phải đặt vào nước Mỹ cường quốc kinh tế này, đặt trong một số nước nhỏ, e rằng các nước đó đã sớm sụp đổ.

Đó là lí do, Lục Thiếu Hoa khẳng định, Chính phủ Mỹ nhất định sẽ căm hận Tập đoàn Phượng Hoàng, cũng sẽ trả thù Tập đoàn Phượng Hoàng, mà nhiều ngày yên bình như vậy, chẳng qua là họ hiện tại vẫn chưa ra tay mà thôi.

- Rất đơn giản, chúng ta ngầm thành lập là được, như vậy sẽ không sợ bị người Mỹ trả thù.
Lý Tông Ân thản nhiên nói.

Nhưng, Lục Thiếu Hoa lại lắc đầu, nói:
- Mở chi nhánh công ty bên Mỹ không những để chúng ta thoát khỏi ngõ hẹp, quan trọng hơn vẫn là một sắp xếp, một bố cục vô cùng lớn, sắp xếp này bắt buộc phải có một chi nhánh công ty bên ngoài đầu tư đã niêm yết trên thị trường Mỹ, vì vậy, kế hoạch mở một chi nhánh công ty ngầm là không thể được.

Sắp xếp? Sắp xếp gì? Lục Thiếu Hoa cũng không nói nhiều, nhưng mấy người Lưu Minh Chương đều hiểu, dường như trong tương lai sẽ có một hành động rất lớn. Điều này làm mấy người họ cảm thấy vô cùng phấn khởi, trong lòng không ngừng gào thét: “ Hành động lớn, hành động lớn”.

Chỉ có điều, mấy người họ cũng không bị sự phấn khích làm mù quáng, nhanh chóng kiềm chế, bình tĩnh lại, trở lại với vấn đề mở chi nhánh công ty.

- Chúng ta hoàn toàn có thể như vậy sao? Một chi nhánh công ty trên thị trường, công ty này chỉ đầu tư hợp pháp, như vậy Chính phủ Mỹ sẽ không tìm ra lý do gì ứng phó với chúng ta.
Nói đến đây, Lưu Minh Chương cân nhắc một lát, sau đó nói tiếp:
- Vẫn còn một chi nhánh công ty ngầm, công ty này có thể do chúng ta tùy ý lãnh đạo, như vậy người Mỹ không có cách gì với chúng ta, hai chi nhánh công ty lại có thể phối hợp với nhau, là một kế hoạch hoàn hảo.

- Ừ?
Lục Thiếu Hoa nhíu mày, suy nghĩ cẩn thận một lát, sau đó mới nói:
- Cách này cũng tốt, cứ quyết định như vậy đi.

Đúng vậy, quyết định như vậy, song không phải là tất cả, mà chỉ là quyết định một kế hoạch mà thôi, kế tiếp vẫn còn chuyện liên quan đến chi nhánh công ty cần phải thu xếp bố trí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.