Sửu Nữ Đào Hoa

Chương 12: Một giấc mộng xưa




Bọn Lưu Minh Chương rất ăn ý, truyền đạt mệnh lệnh nhanh chóng tạm thời dừng lại, Lục Thiếu Hoa còn không biết, nhưng bọn họ sau khi truyền hạ mệnh lệnh, đám người Lưu Minh Chương liền đều rời khỏi vị trí, đến sô fa ngồi, xem ra rất thong dong.

Dựa theo sự hiểu biết của Lục Thiếu Hoa về mấy người Lưu Minh Chương, biết bọn họ sẽ không vô duyên vô cớ mà rời khỏi cương vị công tác, tò mò, Lục Thiếu Hoa liền hỏi một câu, lúc này mới biết được mấy người Lưu Minh Chương truyền đạt mệnh lệnh tạm dừng hành động.

Lục Thiếu Hoa mông lung rồi, tình hình trước mắt rất phức tạp, theo Lục Thiếu Hoa nghĩ, mấy người Lưu Minh Chương hẳn là một tiếng trống nắm được thị trường chứng khoán Mỹ, khiến cho hạ xuống điên cuồng, sau đó đợi đến phiên giao dịch buổi chiều của thị trường chướng khoán Mỹ rút lui.

Nhưng lúc này lại không như vậy, cách phiên giao dịch buổi chiều còn một tiếng nữa, mấy người Lưu Minh Chương lại hạ lệnh tạm dừng hoạt động, khiến Lục Thiếu Hoa không hiểu nổi, cũng rất lo lắng, dù sao lần hành động này rất lớn, không chấp nhận một chút sơ xuất.

Lưu Minh Chương cũng không khiến cho Lục Thiếu Hoa thất vọng, càng không có khiến Lục Thiếu Hoa nghi hoặc lâu, rất nhanh liền cho đáp rồi.

– Vừa nãy khi chúng tôi công kích, chúng tôi phát hiện, có một thế lực lớn kết hợp lại, bọn họ mua vào lúc giá giảm, cho rằng thị trường chứng khoán Mỹ giảm với biên độ rất lớn, muốn chơi một ván.

- Dự kiến.

Lục Thiếu Hoa đáp nhạt một câu, trên mặt không hiện vẻ khó hiểu, ánh mắt đều là hỏi dò.

- Ha ha.

Lưu Minh Chương cười ha ha, giải thích.

– Bọn họ kết hợp vào rồi, không phải là thay thế công việc của chúng ta sao, chúng ta còn bận gì nữa, xem diễn là được.

Mông lung rồi, Lục Thiếu Hoa càng mông lung, nhìn khuôn mặt cười ha hả kia của Lưu Minh Chương, không kìm nổi tạt lên một bạt tai.

Lưu Minh Chương dường như cũng nhìn ra đang cố gắng kiềm chế, lập tức không dám trì ngưng, lại giải thích.

-Bọn họ cắm một chân vào, thế chỗ cho công việc của chúng ta, đây là một trong nguyên nhân, còn một nguyên nhân khác còn suy xét đến giai đoạn cuối. Từ lúc bắt đầu phiên giao dịch giảm mãnh liệt, 50 tỷ của chúng ta còn lại không nhiều rồi, không đến vài %, nếu lúc này tiếp tục công kích, hiệu quả lại không lớn, không bằng cho những người kia đi mua đi bán lại, chúng ta đem số còn thừa đợi đến khi báo cáo cuối ngày, tập hợp lực công kích một chút, như vậy hiệu quả thu được sẽ càng rõ thêm chút.

Chưa xong, nói đến đây, Lưu Minh Chương dừng lại thở hổn hển một hơi, sau đó nói tiếp.

- Quan trọng hơn là chúng ta còn phải làm bộ chút để cho người giúp mình xem, trước khi báo cáo cuối ngày lại công kích một đợt mạnh, sẽ khiến những người đó cho rằng chúng ta vẫn giữa chiêu cũ, như vậy bọn chúng có thể an tâm theo công kích, đến buổi chiều, bọn họ tiếp tục công kích, còn chúng ta thừa dịp rút lui, có thể làm thần không biết quỷ không hay, còn có thể mê hoặc mọi người.

- Ý của anh là trước khi sắp rút lui tạo ra một hiện tượng giả.

Lục Thiếu Hoa dường như hơi hiểu ra được.

- Ừ.

Lưu Minh Chương gật gật đầu, lại nói.

- Trên thị trường chứng khoán, rất nhiều người đều chú ý đến trước bắt đầu phiên giao dịch với kết thúc phiên giao dịch cuối ngày, lại căn cứ hai thời gian này cho ra phán đoán, xác định phương hướng đầu tư buổi chiều, mà chúng ta trước khi báo cáo cuối ngày tạo một lần phong ba, là có tác dụng rất lớn.

Lục Thiếu hoa cũng không phải đồ ngốc, Lưu Minh Chương đã giải thích rõ như vậy, hắn nếu còn chưa hiểu rõ, vậy thì xin lỗi linh hồn tái sinh của hắn. Gật đầu biểu hiện đã hiểu, sau khi lời vừa chuyển, nói.

- Đừng quên mục đích của chúng ta, phải gia tăng cổ phần những công ty kia.

Lần này công kích thị trường chứng khoán Mỹ, ngoài trả thù ra, Lục Thiếu Hoa ôm thêm một mục đích nữa, đó chính là gia tăng tiềm lực cổ phần công ty thi thị trường Mỹ, ví dụ IBM, Microsofl, Dell, Apple vân vân và một vài công ty nổi tiếng sau này.

- Anh yên tâm đi, không thể quên được.

Trên mặt Lưu Minh Chương khôi phục tươi cười, hiện vẻ có chút đắc ý, nói.

- Kỳ thực trước đõ đã ra tay rồi, cứ từ từ mà thu hoạch, động tác rất nhỏ, không chú ý quan sát căn bản là không phát hiện được.

- Vậy thì tốt.

Lục Thiếu Hoa gật gật đầu, thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói.

Nghỉ ngơi gần một tiếng đồng hồ, trong thời gian này ăn bữa ăn đêm, vẫn là Lục Thiếu Hoa bảo Lý Thượng Khuê đi ra ngoài mua, sau đó lại hút một điếu thuốc, thời gian cũng gần rồi, mấy người Lưu minh Chương lại tự quay về cương vị công tác, ra mệnh lệnh bất cứ lúc nào.

Cuối cùng một trận công kích rốt cục đã đến, sau công kích bắt đầu, thị trường chứng khoán Mỹ hạ có biên độ dần dần tăng mạnh.

Đương nhiên, sở dĩ đột nhiên hạ mạnh cũng không phải toàn là công lao của mấy người Lưu Minh Chương, mà là những người đầu tư nước ngoài cũng công kích theo, dường như tập đoàn Phượng Hoàng đột nhiên công kích cho bọn họ thêm tin tưởng, khiến bọn họ không tiếc vốn lớn đầu tư vào, cùng tham gia công kích.

Vô hình, mấy người Lưu Minh Chương biến tài chính phượng Hoàng thành chong chóng đo chiều gió, tài chính Phượng Hoàng công kích, những người kia theo đó mà cũng công kích theo, tài chính Phượng Hoàng dừng công kích bọn họ liền đầu tư lượng nhỏ, công kích chậm lại.

Nhưng những kẻ đầu tư quốc tế này lại không biết, bọn họ bị tài chính Phượng Hoàng đùa giỡn, bị mấy người Lưu Minh Chương đùa giỡn rồi, mấy người Lưu Minh Chương đang tạo một cái bẫy rất sâu rất sâu, cho bọn họ chui vào, sau đó đi, khiến bọn họ đi thu dọn tàn cục.

Có thể khẳng định, một khi tài chính Phượng Hoàng rút khỏi, thị trường chứng khoán Mỹ tất sẽ bắn ngược lại, lại cộng thêm có chính phủ Mỹ cứu trợ, nếu không cẩn thận, những kẻ đầu tư quốc tế kia sẽ bị kìm lại, đến lúc đó biến thành cá trên thớt của người Mỹ, người Mỹ muốn thu dọn bọn họ như thế nào thì như thế.

Nhưng mà, những cái đó Lục Thiếu Hoa không cần lo lắng, vì những kẻ đầu tư nước ngoài kia không có chút quan hệ tiền bạc gì với Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa không có khả năng đi nhắc nhở bọn họ, ngược lại, Lục Thiếu Hoa là hi vọng đi theo vào chỗ rối, như vậy mới dễ dàng rút lui.

Kết quả rất rõ, mấy người Lưu Minh Chương dùng thời gian nửa tiếng để công kích toàn thị trường tài chính Mỹ, làm cho thị trường chứng khoán Mỹ hạ mạnh, ở báo cáo cuối ngày lại đem vốn còn thừa đầu tư hết vào.

- Hoàn thành rồi.

Lưu Minh Chương khi báo cáo cuối ngày thị trường chứng khoán hô to một tiếng.

Trong lúc kẹt thời gian, Lưu Chương là chuyên gia phương diện này, khi anh ta đem một đơn cuối cùng ra ngoài, và giao dịch thành công, thị trường chứng khoán Mỹ liền đóng cửa, buổi sáng đã kết thúc.

- Tôi cũng thế.

Lý Vân Thanh cười cười, nói theo.

- Tôi cũng vậy.

Lý Tông Ân cũng lộ vẻ vui sướng cười nói.

- Hoàn thành là tốt rồi.

Trên mặt Lục Thiếu Hoa cũng có ý cười, nói xong còn không quên lấy thuốc lá ra, mỗi người một điếu, coi như là thưởng bọn họ.

Nhận lấy thước lá, dù là Lưu Minh Chương hay là Lý Vân Thanh, và cả Lý Tông Ân, đều vô cùng vui sướng. Đúng vậy, Thuốc Lục Thiếu Hoa hút không phải là thường, đó là hạng cao cấp, trên thị trường không mua được.

Được rồi, thị trường không mua được, Lục Thiếu Hoa lại có, lấy của Lục Thiếu Hoa là được rồi, nhưng Lục Thiếu Hoa gần đây không haygặp, mấy người Lưu Minh Chương muốn lấy thuốc của Lục Thiếu Hoa biến thành ước mơ, hiện nay không dễ cầm được một điếu, khiến bọn họ như thế không vui sao.

Hút một điếu thuốc lá, mọi người ở ngồi ở sô fa bàn chuyện trời chuyện đất, hoàn toàn không có không khí khẩn trương như vừa rồi, như mấy người bạn thân cùng ngồi chuyện phiếm với nhau.

Ngồi nói liền mấy tiếng, gần cận phiên giao dịch, mọi người mới thôi, mấy người Lưu Minh Chương lại trở lại cương vị, chuẩn bị hành động.

Về phần Lục Thiếu Hoa thì lúc này nhận được điện thoại của Hướng Hoa Cường, trong điện thoại Hướng Hoa Cường hẹn Lục Thiếu Hoa sau khi kết thúc công việc cùng đi ăn điểm tâm sáng, anh ta mời.

Đối với đồ miễn phí, Lục Thiếu Hoa vô cùng vui sướng, cười ha ha rồi đồng ý, và tỏ vẻ, hắn sẽ rủ mấy người Lưu Minh Chương theo, cho Hướng Hoa Cường chuẩn bị trước nhiều đồ ngon.

Lần này Hướng Hoa Cường có thể tham dự vào, hoàn toàn là do Lục Thiếu Hoa cho bọn họ cơ hội, công lao thứ nhất thuộc về Lục Thiếu Hoa rồi, nhưng mấy người Lưu Minh Chương cũng không thể bỏ qua, nếu không có mấy người Lưu Minh Chương chỉ huy người môi giới chứng khoán của Hướng Hoa Cường, Hướng Hoa Cường lần này là không thể thao tác hoàn mỹ.

Cho nên, người thứ nhất Hướng Hoa Cường cảm tạ là Lục Thiếu Hoa, tiếp theo đó là cảm tạ Lưu Minh Chương, Lý Vân Thanh và Lý Tông Ân ba đầu sỏ của tài chính Phượng Hoàng.

Thời gian qua đi, thị trường chứng khoán Mỹ lại một lần giao dịch mới, lửa chiến lại lần nữa châm lên, chỉ là lần này trận đấu không chỉ có thuộc về tài chính Phượng Hoàng với nước Mỹ giao chiến, mà là Mỹ với đoàn đầu tư quốc tế đông tây kết hợp.

Chẳng lẽ không đúng như vậy? Khi thị trường chứng khoán bắt đầu giao dịch mới, mấy người Lưu Minh Chương đã ra hạ lệnh lặng lẽ rút lui, rút khỏi trận chiến, chánh xa hỏa chiến.

Không nghi ngờ, rút lui là một việc vô cùng nhẹ nhàng, còn về mấy người Lưu Minh Chương mấy tay môi giới chứng khoán già đời nói là, kinh nghiệm là ưu thế lớn nhất của bọn họ, một lệnh được phát ra, người môi giới chứng khoan bên dưới theo đó mà hành sự, rút nhanh ra khỏi thị trường chứng khoán Mỹ.

Không tiếc tất cả giá nào rời khỏi, cho dù động tĩnh lớn bao nhiêu, chính là không tiếc giá nào rút lui.

Đây là lệnh Lưu Minh Chương hạ xuống.

Tuy rằng, cách làm này sẽ thu hút chú ý của mọi người, nhưng đến giờ phút này, mấy người Lưu minh Chương đã không còn để ý nhiều như vậy, cho dù có người nhìn ra, cũng không cần để ý đến bọn họ.

Đúng vậy, để ý bọn họ làm gì, bọn họ có phát hiện ra rồi, áp dụng theo cũng không kịp nữa rồi, vì những kẻ đầu tư quốc tế kia đã bị chính phủ Mỹ quấn lên rồi, nếu muốn rút lui theo cũng không có cách nào nữa rồi.

Đến giờ khắc đó, những kẻ đầu tư quốc tế kia mới ý thức được, bọn họ bị lừa rồI, nhưng biết thì cũng không có cách nào, cách duy nhất là bọn họ phải cùng cứng rắn lên, cùng đối nghịch với chính phủ Mỹ, duy trì đến thắng lợi.

Không có lựa chọn thứ hai, bọn họ cứng rắn không chịu chỉ thiệt cho bọn họ, nếu có thể chống đỡ được, không biết chừng cuối cùng còn có thể kiếm khoản tiền lớn.

Trong sự mâu thuẫn với lợi ích, mấy nhà đầu tư quốc tế kia rốt cục cũng liều mạng, lại thêm thua ra, thay thế vị trí cho tài chính Phượng Hoàng, liều mạng công kích thị trường chứng khoán Mỹ.

Nhưng mà, sau khi duy trì cục diện này hai tiếng, song phương kiên quyết dứt khoát, không phân thắng bại, nhưng là có một bên thắng rồi, bến đó chính là tài chính Phượng Hoàng.

Buồn cười, Lục Thiếu Hoa cảm thấy rất buồn cười, vốn dĩ lần này là hắn chỉ đạo, giờ thì ngược lại, lập tức, hắn biến thành một người xem, một người xem một kịch vui, một người đợi xem số tiền.

Đương nhiên, nhìn thấy mấy người Lưu Minh Chương rút lui thuận lợi, Lục Thiếu Hoa rõ ràng là thở phào nhẹ nhõm rồi, trong lòng nói thầm một câu:

- Thu quân, trận chiến cuối cùng kết thúc rồi.

Không sai, trong trận chiến là lúc kết thúc, tiếp theo là đợi bọn Lưu Minh Chương sửa sang lại số liệu, xem xem cuốI cùng kiếm được bao nhiêu tiền.

Sẽ là bao nhiêu đây? Lục Thiếu Hoa cũng không thể dự tính được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.