Sương Mi Như Khói Mong Manh

Chương 40: Xung Đột




Lâm Thần đi rất nhanh liền về tới thôn làng trời cũng đã sập tối!

Hắn trở về cái mái tranh rách gần bìa rừng nơi có hai nấm mộ song thân của hắn.

Cộc cộc! Oạch!

Lâm Thần vấp phải gò đất ngã oạch ra, hắn lúi cúi đứng dậy liền phát hiện có chút không đúng!

Cái gì đây? Sao...sao lại tung tóe thế này! Ừm mộ phần của song thân hắn bị bới tung tóe lên trong nham nhở cũ nát.

Lâm Thần điên cuồng đào xới phần đất còn lại tìm kiếm cốt nhục của song thân, hắn đào mặc sức mà đào, hắn có dự cảm không lành! Tay hắn rớm máu rồi nhưng không đau không hề đau chút nào, tâm can gào xé phẫn nộ, khí nộ xung thiên phun cả máu.

Hết rồi, hết thật rồi! Hài cốt của song thân đều không còn! Hắn phải làm sao đây, hắn điên thật rồi! Hắn từ khi bái nhập Vạn Pháp Tông đến giờ đều chưa 1 lần quay về cúng bái, hắn hận lăm, hắn khổ lắm, hắn muốn gào thét lên trách mắng ông trời nhưng..............

Gần đó 1 chui trường kiếm cắm trên đất dính đầy bụi bẩn! Lâm Thần nhìn chằm thanh kiếm mà ánh mắt tóe lửa.

Hiển nhiên rồi, làm sao Lâm Thần quên được! Có chết làm ma hắn cũng không quên cái tông môn đã khiến hắn thân tàn ma dại!

- VẠN.......PHÁP......Tông!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

- Lão tử thề phải khiến cho các ngươi gà bay chó chạy, máu nhuộm thương khung!!!!

Dễ hiểu thôi chui trường kiếm đó có kí hiệu của Vạn Pháp Tông, là trường kiếm phổ thông phát cho đông đảo môn hạ đệ tử.

- Ha Ha Ha........gưa AAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!

Cười?????? Khóc???????????? Tất cả đều không đúng, duy chỉ có 4 từ có thể diễn ta mối hận của Lâm Thần lúc này: KHÔNG CHẾT KHÔNG THÔI!!!!!!

........................................

Hắn ngất đi cho tới sáng. Rệu rã cùng cực cộng với phẫn nộ động trời đã khiến Lâm Thần quá tải, hắn ngất đi lúc nào không hay.

Mở mắt tỉnh dậy, hắn phát hiện mình đã được đưa vào trong nhà tự lúc nào. Dáo dác xung quanh gian phòng chỉ có 1 ít đồ dùng thô sơ kèm với 1 chậu nước gần đó, thân thể bị quấn băng quần áo cũng được khoác thay bằng 1 bộ nông phục cũ kĩ.

- Tỉnh rồi à! - tiếng nói là của 1 lão bối trong làng, tình cờ hắn cũng là 1 trong số ít người biết tới Lâm Thần cố sự.

- Giang Bá sao ta lại ở đây? - Lâm Thần hiển nhiên nhận ra vị lão nhân này, hắn chỉ thắc mắc làm sao mình lại bị đưa đến đây.

- Lâm Thần tiểu tử mệnh ngươi cũng cứng lắm! Bị rút linh căn rồi quăng xuống núi mà không chết, lão Giang ta không biết vì sao ngươi lại mò về được đây nhưng ngươi yên tâm nghỉ ngơi đi vẫn chưa ai biết ngươi ở đây ngoài ta! - lão ôn tồn giọng nói có ẩn chứa sự thương xót.

Lâm Thần không hỏi thêm cũng chẳng có tâm tình đi hỏi, hắn nằm đó dưỡng thương. Vừa chợp lấy 1 chút hắn phát hiện mình đã bị đưa vào 1 không gian khác rồi. Không gian rất đơn giản với cái sàn đá và 1 bức tượng,ngoài ra không còn gì cả.

- Đây là đâu?

[ Chào mừng chủ nhân đã đến với Ma Phương Thời Không, ta có nhiệm vụ hỗ trợ ngươi đạt được mục đích bất kể! ]

- Ma Phương Thời Không?? Là cái quái gì???

[ Đây là không gian độc lập hình thành bởi lục đại bản nguyên Thời Gian, Không Gian, Thực Tại, Sức Mạnh, Linh Hồn và Tri Thức.]

[ Không gian này sở hiện thuộc vì chủ nhân mà tại, chỉ cần chủ nhân muốn Ma Phương Thời Không đều có thể vì chủ nhân tạo ra bất kể ]

Sau đó bức tượng đá chuyển đổi hóa thành chính Lâm Thần kèm với 1 loạt thông tin kế bên.

[ Chủ nhân: Lâm Thần.

Linh căn: không.

Tu vi: phàm nhân.

Sức mạnh: 10.

Linh hồn lực: 0.

Nội lực: 0

Nhanh nhẹn: 5 ]

[ Chủ nhân tại Ma Phương Thời Không ban bố nhiệm vụ thu hoạch “ ma năng “ để tăng lên thực lực của bản thân ]

[ Thông cáo nhiệm vụ: cày 1000 m2 ruộng / 1 ngày.

Thưởng: 10 ma năng, mở ra chế độ “ Ma Phương Thời Không khu tu luyện”. ]

Tại 1 loạt thông tin Lâm Thần dần dà nhận ra phương thức hoạt động của Ma Phương, đây liền cung cấp cho Lâm Thần 1 không gian để phát triển đủ cường đại để báo thù.

- Ha Ha Ha, thật không phụ ta không phụ ta!!!Ha HA Ha!

Tại Lâm Thần cười ngây dại như điên Giang lão tưởng hắn đầu bị chấn cho ngu rồi lật đật chạy vào.

- Lâm Thần tiểu tử còn tỉnh táo sao?

- Tỉnh táo! Phi thường tỉnh táo! Giang bá cảm ơn ngươi đã cưu mang ta, để hôm này ta giúp ngươi cày ruộng.

Không đợi Giang lão đồng ý, Lâm Thần đứng dậy sinh long hoạt hổ đem cuốc phóng ra ruộng. Hắn nóng lòng hoàn thành nhiệm vụ càng mở ra thêm cường đại công năng gia tăng thực lực.

Lâm Thần ra tới ruộng tay vác cuốc mắt dõi 1 lượt cánh đồng mênh mông rộng lớn, hít thở sâu 1 hơi bắt tay vào điên cuồng cày cuốc.

Hộc hộc! Cộc cộc! Hộc hộc!

Tiếng thở dốc kèm với tiếng cuốc hóa hợp vang lên giữa trời nắng. Nắng chiếu gay gắt làm tấm lưng của Lâm Thần đỏ nung mồ hôi nhễ nhại, bất quá Lâm Thần không thèm để ý ra sức mà cuốc cho xong 1000m2 trước khi hết 1 ngày.

Vừa cày hết 500m2 bỗng thanh âm quen thuộc bên tai.

[ Thân thể chịu tải, + 1 sức mạnh ]

Đang mệt nhọc rã rời, Lâm Thần liền cảm nhận 1 luồng nước ấm chảy vào cơ thể. Sức mạnh của hắn lại tăng 1 điểm, ngay lập tức Lâm Thần cảm nhận sự khác biệt, mới vừa đây hắn ra 1 cuốc tầm 50 cân lực lượng nay tăng lên 55 cân.

Lâm Thần tâm trạng khởi sắc ra sức cuốc, hắn bổ như điên lên mặt đất tưởng tượng hình ảnh kẻ thù mà dùng lực phang xuống, 1 cuốc lại 1 cuốc. Cuối cùng trời ngả chiều tà Lâm Thần cũng đem 1000m2 ruộng cày toàn bộ.

[ Thân thể chịu tải, + 1 sức mạnh ]

[ Nhiệm vụ hoàn thành: nhận 10 ma năng ]

[ Ma Phương Thời Không khu tu luyện mở ra trước mắt đẳng cấp 1:

Thời gian: 1 giờ / 3 giờ.

Trọng lực: gấp 3

Linh khí: gấp 2 ]

Lâm Thần đại hỉ không ngờ Ma Phương Thời Không lại có công năng nghịch thiên đến thế,đã vậy lại còn ma năng? Ma năng dùng để làm gì?

[ Ma Phương Thời Không khu tu luyện cấp 1:

Tôi thể cụ: 5 ma năng.

Tôi khí cụ: 5 ma năng.

Tăng cấp 2: 100 ma năng ]

Không 1 chút do dự Lâm Thần chọn tiêu sạch 10 ma năng để đổi lấy 2 dụng cụ luyện tập, tất nhiên với sự thần kì mà Ma Phương mang lại Lâm Thần không 1 chút nghi ngờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.