Sương Mi Như Khói Mong Manh

Chương 12: Sinh Nhật Nhớ Đời




(( Mỵ Nhi))

Lần này Tích Tiểu Mỹ phải cùng Trịnh Thiếu Phàm đi Anh ký hợp đồng và khảo sát thị trường một chuyến. Cô cũng không báo cho Khương Duệ biết vì nghỉ hắn còn bận đang "công tác" nước ngoài rãnh đâu mà nhớ tới cô chứ vã lại cô chỉ đi có 3 hôm thôi chắc hẳn sẽ về trước khi hắn quay lại.

Cô vội thu xếp quần áo cùng vài vật dụng cá nhân rồi kéo vali đi. Trịnh học trưởng đã đợi cô sẳn ở dưới chung cư. Đến sân bay cô ngồi ghế chờ học trưởng đi làm thủ tục. Đây là lần đầu tiên cô xuất ngoại với người khác ngoài Khương Duệ.

Lúc trước cũng có mấy lần hắn đưa cô đi du lịch nước ngoài nhưng cũng rất thưa thớt. Phần lớn vì hắn khá bận rộn công việc còn cô vẫn đang là sinh viên. Nào là thi rồi kiểm tra rồi làm luận văn, đề án,..... cho nên khi rãnh rổi cũng chẳng muốn đi đâu mà chỉ muốn tranh thủ nghỉ ngơi.

Hắn thì lại thích không gian riêng yên tĩnh nên khi có thời gian rãnh cả hai lại ở trong phòng cả ngày đến khi cô rã rời rồi cùng ôm nhau ngủ. Nhiều lúc nghỉ lại cô cũng cảm thấy thật phí tuổi xuân, sau này phải đi thật nhiều nơi để không bị tuột hậu sẳn mở mang tầm mắt thêm nữa.

Sau một hồi chờ đợi cô cũng được lên máy bay rồi, không có gì khác với mấy lần trước cho lắm. Ghế ngồi là khoang hạng thương gia được phục vụ từ a-z không thiếu bất kì thứ gì.

Sau hơn 6h bay cũng đến nơi, hầu hết thời gian trên máy bay cô dùng để ngủ cho nên khi xuống máy bay cô vô cùng tỉnh táo.

Về đến khách sạn theo giờ bên Anh cũng là tầm chiều rồi may mắn theo lịch là hôm sau mới phải làm việc. Cô lên đến phòng xong thì tắm rửa nghỉ ngơi đến lúc tỉnh dậy cũng đến giờ ăn cơm nên vội sửa soạn đi xuống.

Cô chọn đầm voan 2 dây màu hồng nhạt phía trước ngực cổ ngang ôm sát. Tôn lên làng da trắng noãn của cô làm người đối diện khi nhìn vào không thể thoát khỏi thân thể nảy nỡ vừa đủ đầy mê người của cô.

" Mỹ Mỹ, hôm nay e rất đẹp" - Trịnh Thiếu Phàm ngơ người nhìn cô nói.

" Vậy bình thường e rất xấu xí sao?"

" Không... không phải. Đều xinh đẹp " - Anh lắp bắp không biết nên giải thích ra sao.

" hihi. Đùa với anh thôi học trưởng, chúng ta đi ăn thôi."

Trịnh Thiếu Phàm cùng cô đến nhà hàng phía dưới khách sạn ăn cho tiện với lại thức ăn ỡ đây cũng rất ngon phù hợp khẩu vị người châu á.

" Chào Trịnh tổng."

Nghe âm thanh có vẻ quen thuộc cô cùng với Trịnh Thiếu Phàm cùng xoay người lại thì thân ảnh đằng sau làm cô giật bắn người là hắn ta Khương Duệ.

Đang lo lắng run sợ không biết nên giải thích với hắn như thế nào thì nhìn lại người đang đứng bên cạnh khoác tay âu yếm với hắn chính là chị của cô cũng là vợ của hắn Tích Tư Điềm.

Thì ra lần này đi lâu như vậy là dẫn chị cô đi du lịch, không trả lời tin nhắn của cô vì đang bận vui vẻ với vợ là do cô tự đề cao bản thân mình rồi.

Sau này không được ngốc nghếch như vậy, tin đàn ông đã sai còn tin loại người lăng nhăng đào hoa như Khương Duệ lại càng sai hơn.

Lỗi lầm này cô sẽ nhắc nhỡ bản thân thật cẩn thận không bao giờ để phạm phải lần nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.