Sương Khói Giai Nhân

Chương 37: Đổi thế cờ




Hoàng Lăng đúng là rất hài lòng với Triệu Quốc Đống.

Theo Hoàng Lăng thấy thì Kỳ Dư Hồng dùng Triệu Quốc Đống khá thành công. Mặc dù Triệu Quốc Đống lên làm Thường vụ thị ủy không phải là ý của Kỳ Dư Hồng, nhưng sau khi Triệu Quốc Đống lên chức liền điều tới là Bí thư Quận ủy Tây Giang kiêm Bí thư đảng ủy Khu Khai Phát lại là nước cờ rất tốt.

Triệu Quốc Đống có sự nhạy bén, nhiệt tình trong công việc, lại có năng lực ưu tú, ánh mắt nhìn xa, quan điểm mới mẻ, có sự sáng tạo trong công việc, giỏi làm kinh tế, còn có cái nhìn đại cuộc và khả năng khống chế tình hình, đây là những điều làm Hoàng Lăng có chút ngạc nhiên.

Có lẽ khuyết điểm duy nhất của Triệu Quốc Đống chính là luôn thể hiện phong cách cá nhân và kém việc quan hệ. Việc Triệu Quốc Đống và Nghiêm Lập Dân mâu thuẫn thì ai cũng biết. Khi Nghiêm Lập Dân là Bí thư Đảng ủy chính pháp Thị xã, Triệu Quốc Đống làm Chủ tịch huyện Hoa Lâm thì đã có mâu thuẫn. Đến bây giờ Nghiêm Lập Dân làm Phó bí thư Thị ủy, Triệu Quốc Đống thành Thường vụ thị ủy. Bắt đầu từ thời đại Kỳ Dư Hồng thì hai người thường châm chọc nhau trong Hội nghị thường ủy, không ai nhường ai.

Chẳng qua nói đi lại nói lại nếu như Triệu Quốc Đống quá hoàn mỹ thì Hoàng Lăng lại phải có thái độ khác với hắn.

Hoàng Lăng coi trọng Triệu Quốc Đống một nguyên nhân chính là cảm thấy Triệu Quốc Đống có vẻ tương tự mình, nhất là phong cách cứng rắn càng như nhau. Chính xác mà nói biểu hiện của Triệu Quốc Đống ở Tây Giang khá giống với phong cách của Hoàng Lăng ở Ninh Lăng.

Hoàng Lăng cũng cảm nhận được không khí biến hoá trên Thị xã. Thời gian này Nghiêm Lập Dân khá im hơi lặng tiếng, có lẽ đang tự kiểm điểm việc y tỏ thái độ không đúng trong công tác chuẩn bị phòng chống lụt bão đợt trước.

Chẳng qua điều này cũng không có nghĩa Nghiêm Lập Dân chịu ngồi im. Phó trưởng ban thư ký, Chánh văn phòng Thị ủy Tông Kiến, Phó trưởng ban thường trực - Ban Tổ chức cán bộ Lại Hữu Ninh, Phó trưởng ban Tuyên giáo Thị ủy Lôi Bằng, Phó bí thư Đảng ủy chính pháp Trì Thành Phong, mấy người này đều đi lại khá gần Nghiêm Lập Dân. Có thể nói mấy cơ quan chính của Thị ủy thì ngoài do Thường vụ thị ủy kiêm nhiệm, những người khác đều do y khống chế. Đây là sự khiêu chiến lớn đối với bất cứ Bí thư Thị ủy nào.

Hoàng Lăng trước khi tới Ninh Lăng cũng hiểu rõ tình hình Ninh Lăng. Kỳ Dư Hồng có địa vị ở Thị ủy Ninh Lăng không quá chắc chắn. Mặc dù y ở vị trí trung tâm nhưng khi phát huy sức ảnh hưởng lại bị Nghiêm Lập Dân và Thư Chí Cao ảnh hưởng. Trong đó Kỳ Dư Hồng bị Nghiêm Lập Dân ảnh hưởng lớn hơn.

Nghiêm Lập Dân đã bồi dưỡng không ít cán bộ địa phương. Y là cán bộ kiêm nhiệm từ Sở công an phái xuống, làm Cục trưởng Cục Công an rồi đến Bí thư Đảng ủy chính pháp rồi tới Phó bí thư Thị ủy, bên dưới có nhiều nhân vật hò hét giúp y. Nhất là các cơ quan cấp Thị xã thì càng như vậy. Nghe nói y chỉ có thua mỗi một lần khi đấu với Triệu Quốc Đống.

Nghiêm Lập Dân có sức ảnh hưởng lớn đối với Thị xã là tin không tốt đối với Hoàng Lăng và Thư Chí Cao. Hoàng Lăng cũng có ý định quan sát một thời gian xem Nghiêm Lập Dân muốn diễn như thế nào. Kết quả không ngờ gặp cơn lũ khiến vấn đề thoáng cái lộ rõ.

Việc điều chỉnh các cơ quan cấp Thị xã và quận, huyện đã được đưa ra. Chương Thiên Phóng đã hai lần báo cáo với Hoàng Lăng. Mà Triệu Quốc Đống cũng khá thẳng thắn với Hoàng Lăng vài sự lựa chọn. Chẳng qua Hoàng Lăng chưa tỏ thái độ rõ ràng.

Theo Hoàng Lăng thấy điều chỉnh là tất nhiên nhưng điều chỉnh như thế nào? Chỉ cần y không có phương hướng rõ ràng thì dù là Nghiêm Lập Dân, Chương Thiên Phóng hay Triệu Quốc Đống đều không có quyền tỏ thái độ. Đây là quyền lợi của riêng Bí thư Thị ủy.

Đương nhiên là Thường vụ thị ủy, bọn họ có quyền đề cử hoặc lộ ý đồ với mình, nhưng cuối cùng vẫn phải do mình quyết định.

Hoàng Lăng cũng biết nếu như mình tạo được quyền uy, biện pháp tốt nhất là biểu hiện trong cách dùng người. Mà bây giờ thời cơ có vẻ đã đến.

Chẳng qua việc điều chỉnh nhân sự trong Hội nghị thường ủy chính là cuộc mặc cả khó khăn, thỏa hiệp là tất nhiên. Nhưng làm như thế nào để đạt được lợi ích lớn nhất là điều mọi người phải suy nghĩ.

- Bí thư Hoàng, Phó bí thư Lam tới.
Thư ký vào nhỏ giọng nói.

- Ồ, mời anh ta vào.
Hoàng Lăng quyết định nên bắt đầu từ Lam Quang. Nghe nói Lam Quang không hòa hợp với Nghiêm Lập Dân.

- Bốp.
Một cú đánh mạnh làm cho Lam Quang không thể đỡ nổi cầu. Chỉ có thể ngồi bệt dưới đất mà thở hổn hển.

- Sao thế Bí thư Lam, mới đánh vài séc mà.
Triệu Quốc Đống đi tới mà cười nói. Lam Quang bỏ vợt xuống cầm chai nước, uống ừng ực rồi thở hổn hển nói:
- Già rồi. Triệu Quốc Đống, cậu đừng có mà vểnh cái đuôi tinh tướng. Mười năm trước cậu tuyệt đối không phải đối thủ của tôi. Cậu không có kỹ thuật gì, chỉ ỷ mình còn trẻ, thể lực tốt làm Quang ca mệt như thế này.

- Ha ha, Quang ca, lời này của anh không đúng, chẳng lẽ nói thể lực tốt là sai ư?
Triệu Quốc Đống có chút đắc ý nói.
- Dù là đá bóng cũng cần thể lực và kỹ thuật mà.

- Được rồi, nói thật kỹ thuật của cậu quá bình thường.
Lam Quang lắc đầu rồi đứng lên đi tới ghế ngồi xuống nói.
- Tối nay bố trí như thế nào?

- Ồ, Quang ca, không phải anh gọi tôi tới ư? Sao hỏi tôi bố trí như thế nào?
Triệu Quốc Đống khó hiểu hỏi.

- Đảng ủy chính pháp là cơ quan nghèo, sao có thể so sánh được với cậu là vua một cõi. Tôi không đến chỗ cậu ăn nhờ chẳng lẽ còn tự móc ví ra sao?
Lam Quang cười nói.

- Ha ha, đừng nói khó nghe như vậy chứ. Anh bố trí, tôi thanh toán là được chứ gì?
Triệu Quốc Đống bất đắc dĩ lắc đầu nói.

- Ngồi nghỉ lát đi, Bí thư Hoàng đã tìm cậu nói chuyện chưa?
Lam Quang cười nói.

- Sao, cũng tìm anh nói chuyện rồi ư?
Triệu Quốc Đống hơi động tâm. Theo Triệu Quốc Đống biết thì Hoàng Lăng cũng đã nói chuyện với Vưu Liên Hương. Xem ra cũng nói chuyện này với Lam Quang. Đây là bước đầu trước khi điều chỉnh nhân sự.

- Ừ, chiều hôm trước có nói chuyện với tôi, hỏi tình hình công việc của hệ thống chính pháp trong thời gian này, ngoài ra hỏi ý kiến của tôi cùng ý kiến của Thị ủy về công tác chính pháp.
Lam Quang thản nhiên nói:
- Vấn đề mấu chốt chính là có ý gì về nhân sự không?

- Chuyện tốt đó. Bí thư Hoàng hỏi ý anh, anh vừa lúc có thể nói ra ý của mình.
Mắt Triệu Quốc Đống sáng lên mà nói.

Lam Quang trừng mắt nhìn Triệu Quốc Đống rồi tức giận nói:
- Quốc Đống, cậu cũng là Thường vụ thị ủy, ngay cả điểm này cũng không nhìn ra ư? Bí thư Hoàng thật sự hỏi ý kiến cậu ư? Bây giờ không ai rõ tâm tư của Bí thư Hoàng nên mạo muội làm việc sẽ không tốt.

- Quang ca, tôi thật ra thấy anh có thể nhân cơ hội này điều chỉnh bên hệ thống chính pháp. Nghiêm Lập Dân lưu lại dấu vết quá sâu ở hệ thống chính pháp. Tôi tin dù là anh hay Bí thư Hoàng đều không thích điều này kéo dài.
Triệu Quốc Đống không cho là đúng mà nói.

- Hừ, Quốc Đống, cậu nghĩ tôi không muốn điều chỉnh ư? Nghiêm Lập Dân bây giờ là Phó bí thư Thị ủy, cậu nghĩ hắn trơ mắt nhìn động vào người của hắn sao?
Lam Quang trầm ngâm một chút rồi nói:
- Hơn nữa hắn bây giờ cũng đang muốn tạo gần quan hệ với Bí thư Hoàng, ai biết Bí thư Hoàng nghĩ gì. Tôi mà liều lĩnh đưa ra suy nghĩ của mình mà không hợp ý Bí thư Hoàng thì không phải tự chuốc họa sao?

- Quang ca, anh không thử sao biết? Tôi thấy Bí thư Hoàng khác Bí thư Kỳ. Bí thư Kỳ dựa nhiều vào Nghiêm Lập Dân là do tính cách, thích thăng bằng đoàn kết, không mất lòng nhau. Nhưng Bí thư Hoàng thì khác. Bí thư Hoàng không phải người cần có người chống đỡ mới có thể làm việc. Bí thư Hoàng cần anh tôn trọng và phục tùng. Nghiêm Lập Dân nếu nghĩ mình có thể trao đổi với Bí thư Hoàng là quá sai lầm.

Triệu Quốc Đống ngồi xuống bên Lam Quang rồi nói tiếp:
- Tôi thấy anh có thể thử một lần, nói thẳng ý của mình ra, cũng để cho Bí thư Hoàng ý thức được sự tồn tại của anh. Chẳng lẽ anh còn sợ Nghiêm Lập Dân có thể làm gì anh? Anh hoàn toàn có thể chọn người cho chức Phó cục trưởng thường trực Cục Công an, Phó chánh án Tòa án nhân dân, không cần phải lo suy nghĩ của người khác, ít nhất có thể tỏ thái độ của mình.

Lam Quang nhìn chằm chằm Triệu Quốc Đống mà nói:
- Vậy cậu có dự tính gì?

Mấy người mà Triệu Quốc Đống nói thì Nghiêm Lập Dân đã sớm tìm Lam Quang nói chuyện. Nghe nói Nghiêm Lập Dân cũng đã tìm Chương Thiên Phóng về việc này. Điểm này Lam Quang làm rất khó chịu, muốn trở mặt nhưng cảm thấy trước khi biết thái độ của Hoàng Lăng thì không nắm chắc.

- Tôi? Ha ha, Quang ca, anh thấy tôi sẽ nghe sự an bài của tên hẹp hòi Nghiêm Lập Dân đó sao?
Triệu Quốc Đống khinh thường nói.
- Tôi làm mất lòng y thì sao, không nể mặt y thì sao? Chẳng lẽ mấy năm qua tôi còn ít chuyện với y ư? Tôi cũng không mất đi sợi tóc nào. Quang ca, sợ gì hắn, cần ra tay phải ra tay, nếu không hắn coi anh là mèo bệnh đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.