Sủng Vật Của Thiếu Gia Ác Ma

Chương 28




Yến Thanh Ti gật đầu lia lịa: "Bác gái nói quá đúng, con thấy bác vẫn sáng suốt lắm."

Nhạc phu nhân còn ngượng ngùng cười: "Có đâu, làm gì có, tuy bác thấy con trai bác không tốt, nhưng ít nhất khoản này thì nó còn tốt chán, nghĩ mà xem, nó cũng đâu có tệ lắm."

Yến Thanh Ti: "Cũng phải........"

Đêm hôm ấy, Yến Thanh Ti nói chuyện với bác gái tới tận hai ba giờ sáng.

Tình bạn của nữ giới được thiết lập trên việc mua sắm và cùng chung bí mật, tâm sự cả một đêm, mối quan hệ của hai người tăng vút lên.

Trời sáng, Yến Thanh Ti vác đôi mắt gấu trúc rời giường tới phim trường, Nhạc phu nhân gõ cửa phòng Nhạc Thính Phong: "Con trai, mẹ vì con mà làm người xấu luôn rồi, con phải cố mà tranh về đấy!"

Lúc quay phim, Yến Thanh Ti gặp Tần Cảnh Chi, cô nhìn anh ta với ánh mắt kì lạ.

Tần Cảnh Chi bị nhìn tới nỗi nổi hết da gà, tới tận ngày cả đoàn làm phim đóng máy, cứ nói chuyện với Yến Thanh Ti là đều bị cô né tránh, khiến Tần Cảnh Chi thấy rất quỷ dị. 

Sau khi tham gia tiệc đóng máy và chụp ảnh với mọi người trong đoàn, ngay hôm đó cô liền bay thẳng về Lạc Thành.

Nhạc Thính Phong dù sao cũng là người có công ty, không thể cứ ở Cảnh Thành mãi được, hai ngày trước anh đã đưa Nhạc phu nhân về luôn rồi.

Xuống máy bay đã hơn 11 giờ đêm, Tiểu Từ xách hành lý hỏi: "Chị, chúng ta đi đâu đây?"

Đứng ở cổng ra sân bay Lạc Thành, Yến Thanh Ti bỗng không biết nên đi đâu, Lạc Thành rộng lớn như vậy, cô lại chẳng có nơi nào để dung thân, căn nhà ở Cẩm Tú Viên giờ là của Nhạc Thính Phong rồi, khách sạn là nhà cô sao?

Yến Thanh Ti nghĩ một hồi rồi nói: "Cứ về Cẩm Tú Viên trước đã........... Chị cũng nên mua nhà rồi."

Tiểu Từ muốn an ủi Yến Thanh Ti nhưng lại không biết nên nói gì.

Taxi đỗ tại cổng Cẩm Tú Viên, Yến Thanh Ti xuống xe.

Bỗng có người gọi cô: "Thanh Ti.........."

Âm thanh có phần quen thuộc, Yến Thanh Ti vừa nghe thấy, ánh mắt bỗng lạnh băng, cô từ từ quay lại nhìn người sau lưng mình.

"Thanh Ti....... Là ba đây." Yến Tùng Nam nhìn Yến Thanh Ti, vẻ mặt tràn đầy "tình thương của người cha hiền từ".

Yến Thanh Ti nhìn chỉ muốn nôn, người cha hiền từ........... ha ha..........

Tự dưng thay đổi thái độ thế này, xem ra, lại muốn nhờ cậy cô chuyện gì rồi.

Bảo vệ thò đầu ra khỏi cửa, hỏi: "Cô Yến, đây có phải cha cô không, ngày nào ông ấy cũng tới, đợi đã hơn một tuần rồi."

Yến Thanh Ti mỉm cười với anh: "Cảm ơn anh."

"Tiểu Từ, em cầm hành lý lên trước đi." Yến Thanh Ti đưa chìa khóa cho Tiểu Từ.

Yến Thanh Ti đưa Yến Tùng Nam tới một cái chòi trong khu, xung quanh tối đen như mực, chỉ có vài ngọn đèn đường.

"Thanh Ti, gần đây con thế nào? Ba vẫn luôn nhớ con, giới giải trí là nơi tốt xấu lẫn lộn, ba lo con sẽ phải chịu thiệt thòi." Ánh mắt Yến Tùng Nam chân thành tha thiết, không chút giả tạo nào.

Yến Thanh Ti cười lạnh: "Để tôi xem hôm nay là ngày gì mà lại có ngọn gió thổi ông tới đây thế? Yến Tùng Nam, tôi thật sự cảm thấy ông là một người rất đáng sợ, ông phải ăn bao nhiêu cơm thừa canh cặn mới nói ra được mấy cái câu buồn nôn đấy hả?"

"Thanh Ti, ba biết, trong lòng con vẫn luôn hận ba, nhưng có một số chuyện ba cũng không còn cách nào khác, con người ta khi còn trẻ rất dễ mê muội, sẽ làm ra những chuyện sai trái, mấy năm nay ba vẫn luôn cảm thấy áy náy, hối hận, ba hi vọng con có thể cho ba một cơ hội sửa sai có được không."

Yến Thanh Ti mỉm cười gật đầu: "Phải, một sai lầm nhỏ xíu của ông cũng khiến mẹ tôi ôm hận mà chết, muốn tôi tha thứ cho ông thì đơn giản thôi, tòa nhà này cao 28 tầng, ông nhảy từ trên đó xuống đi tôi sẽ tha thứ cho ông!"

---------

Yến thổ hào: Mẹ, bỏ cái đầu gối ra, sau này, mẹ giết tình địch, con sẽ yểm trợ phía sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.