Sủng Thê - Yến Rei

Chương 43: 43: Hồi Ức




Đúng như nữ pháp y vừa rồi đã nói, mặc dù thi thể đã bị lọc thịt và cắt thành từng phần, nhưng đây vẫn là một bộ thi thể hoàn chỉnh, tôi vẫn có thể cảm nhận rõ tàn hồn của cô Lưu…

Cô Lưu là một người phụ nữ truyền thống, cuộc sống của cô ấy trừ gia đình và công việc thì không còn mối bận tâm nào khác. Đáng lý ra một người phụ nữ như vậy2không thể nào làm ra những hành vi không đúng mực, thế nhưng cô ấy lại hết lần này đến lần khác thực hiện.

Tình yêu của cô Lưu và trưởng khoa Lữ giống với đại đa số đôi vợ chồng khác, môn đăng hộ đối, gia cảnh tương xứng. Sau khi gặp mặt qua sự sắp xếp của gia đình, hai người đều có cảm tình với đối phương rồi nhanh chóng xác định quan hệ yêu đương.

Nhưng sau khi5kết hôn, vấn đề giữa hai người dần nảy sinh, đương nhiên đây không được coi là vấn đề lớn trong mắt trưởng khoa Lữ, cho nên anh ta không để trong lòng.

Công việc của Lữ Hoằng Văn ở Cục công thương tương đối đặc thù, tuy không phải thường xuyên đi công tác, nhưng cũng thường xuyên phải đi tiếp khách cho nên không hay quan tâm đến mọi chuyện trong nhà.

Cô Lưu mặc dù bên ngoài là người6phụ nữ truyền thống, nhưng nội tâm lại có cảm xúc mãnh liệt. Thế nhưng lâu ngày không được Lữ Hoằng Văn đáp lại, cuối cùng cô ấy đành đem cảm xúc chân thật của mình đặt trong thế giới ảo, vì chỉ có ở đó, cô ấy mới có thể thoải mái thể hiện bản thân… Cũng chính lúc này cô quen “Liệt Hỏa Như Ca”.

Vị “Liệt Hỏa Như Ca” này ở trong lòng cô Lưu là một người5đàn ông rất thần bí, anh ta dường như có tất cả những ưu điểm mà chồng cô không có, nhiệt tình, hài hước, sâu sắc…

Hiếm có nhất là, anh ta lại rất tài ba, cô Lưu là một người đã tốt nghiệp cao học vẫn không thể không bội phục tài hoa của anh ta. Mặc dù hai người chưa từng gặp mặt, nhưng linh hồn như đã tương thông.

Đêm xảy ra chuyện là ngày cô Lưu và “Liệt3Liệt Hỏa Như Ca” quen nhau tròn một năm, cho đến giờ “Liệt Liệt Hỏa Như Ca” vẫn luôn không ra mặt, chỉ nói chuyện trên trời dưới đất. Nhưng đêm hôm đó, anh ta đột nhiên hẹn gặp cô Lưu.

Vì muốn có thể sớm đi gặp người đàn ông kia, cô ấy đã dỗ con đi ngủ sớm. Có thể vì tâm trạng kích động, nên lúc đi đã để quên điện thoại di động ở nhà.

Dựa theo địa chỉ mà “Liệt Liệt Hỏa Như Ca” cho, cô Lưu quyết định bắt xe đi. Nhưng sau khi lên xe cô ấy mới phát hiện ra mình quên điện thoại, tờ giấy viết địa chỉ cũng không mang theo.

Nếu bây giờ quay về nhà lấy thì sẽ bị muộn, thế nên cô Lưu dựa theo trí nhớ của mình nói một địa chỉ đại khái, đường Học Tử, khu chung cư Ngô Đồng. Lúc xe đến trước cửa khu chung cư, cô bắt đầu hơi lúng túng.

Mặc dù cô nhớ rõ tên đường và tên khu chung cư, nhưng không nhớ được là tòa nhà nào, nên cô ấy đã quanh quẩn ở cửa khu chung cư hơn một tiếng đồng hồ.

Đến tận khi cô ấy chuẩn bị bắt xe rời đi, thì nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên sau lưng cô…

Cô Lưu mặc dù chưa từng gặp “Liệt Liệt Hỏa Như Ca” nhưng bọn họ không chỉ nói chuyện với nhau một lần, cho nên cô ấy rất quen thuộc với giọng nói này.

Lúc cô Lưu quay đầu, nhìn thấy một người đàn ông vóc dáng cao gầy, ôn tồn, lễ độ mỉm cười nhìn mình. Tướng mạo người đàn ông này có lực sát thương rất lớn đối với cô Lưu, cô chỉ nhìn qua đã nhận định đây chính là “Liệt Liệt Hỏa Như Ca” trong lòng mình.

Người đàn ông vui vẻ trò chuyện tự giới thiệu bản thân, nói mình làm bên xuất bản sách báo, vừa rồi ở nhà chờ mãi không thấy cô Lưu đến nên mới ra ngoài đi dạo một lát, không ngờ lại gặp cô ở cửa khu chung cư!

Cô Lưu cũng không ngờ có thể gặp anh ta như thế này, đây có lẽ chính là duyên phận? Nhưng cô làm sao cũng không biết, đây cho dù là duyên phận, cũng là nghiệt duyên.

Đầu tiên, người đàn ông đưa cô đến một quán cà phê, hai người nói chuyện khá vui vẻ, sau đó anh ta ngỏ ý muốn dẫn cô đi tản bộ trong công viên nhỏ gần đó, cô Lưu vui vẻ đồng ý. Nhưng chuyện phát sinh sau đó vượt xa sức tưởng tượng của cô…

Sau khi ra khỏi quán cà phê, người đàn ông kia không đưa cô đến công viên gần đó, mà đột nhiên kéo cô lên xe, đưa cô tới ngoại ô ngắm mặt trời mọc. Mặc dù cô Lưu cũng nghĩ đến con trai đang ở nhà ngủ một mình, cũng muốn về sớm với nó, nhưng lúc đó cô ấy giống như bị điều khiển không cách nào từ chối.

Xe nhanh chóng đi đến trước cửa một biệt thự ở ngoại ô, từ xa nhìn lại không có chút ánh sáng nào, không giống điểm du lịch như hắn nói. Nhưng sự vui vẻ trong lòng cô Lưu đã khiến cô không để ý đến những điều đó, một lòng nghĩ đến buổi hẹn hò lãng mạn…

Theo như kinh nghiệm của tôi về những nơi này, đây chắc chắn không phải khu du lịch gì đó mà là một khu biệt thự tư nhân, người đàn ông sau khi đưa cô Lưu vào, đã tiện tay khóa cửa chính lại. Lúc này cô Lưu mới nhìn quanh căn phòng, nghi ngờ nói: “Nơi này thật sự là khu du lịch sao?”

Người đàn ông cười nói: “Đương nhiên không phải, đây là một biệt thự ở ngoại thành, vì sợ tùy tiện mời em đến cùng anh hơi đột ngột, nên mới nói nơi này là khu du lịch, em sẽ không tức giận vì anh đã nói dối chứ!”

Cô Lưu lúc này đã sớm bị người đàn ông nhiều tiền trước mặt chinh phục, làm gì còn để ý anh ta có lừa gạt mình hay không. Người đàn ông đưa cô vào một căn biệt thự, vì cô mà đốt rất nhiều cây nến…

Đây đều là những chuyện ông chồng không hiểu lãng mạn của cô chưa từng làm bao giờ, mặc dù người đàn ông trước mặt chưa từng hứa hẹn với cô điều gì, nhưng cô đã chìm đắm hoàn toàn rồi.

Lúc ấy, cô còn nghĩ trong lòng, có thể sống cùng một người đàn ông như vậy, chết cũng đáng!

Người đàn ông lại dịu dàng nói với cô Lưu: “Nhắm mắt lại, anh sẽ cho em một sự ngạc nhiên…”

Cô Lưu nghe vậy trong lòng như vạn đóa hoa nở rộ, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại, chờ đợi thời khắc hạnh phúc. Đáng tiếc thứ cô chờ được lại không phải là hoa tươi và rượu ngon, mà là một cây gậy trên đỉnh đầu!

Cô Lưu chỉ cảm thấy sau gáy đau nhói, sau đó ngất đi. Nhưng rất nhanh, sự đau đớn kịch liệt khiến cô tỉnh lại, nhưng tình cảnh trước mắt cô thế nào cũng không thể tin nổi.

Người đàn ông mới vừa rồi còn cùng mình tình ý miên man, lúc này mặt mày dữ tợn nhìn cô, trong tay còn cầm một con dao sắc bén, từng nhát từng nhát lọc thịt róc xương!

“Anh định làm gì? Cứu tôi với! Cứu tôi với!” Cô Lưu hoảng sợ gào lên.

Người đàn ông cười lạnh: “Kêu đi! Cố hét to vào! Tôi rất thích nghe người ra hét lên lúc sợ hãi cực độ, điều đó khiến tôi rất hưng phấn! Kêu to lên!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.