Sủng Tam Phu

Chương 18: Giấm lâu năm (4)




Zarek bị đóng băng ngày khi vừa bước ra ngoài của. Theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Từng đợt gió thổi lạnh giá đến nỗi cướp đi hơi thở của anh và làm cả người anh run lập cập.

Bên ngoài lạnh đến nỗi anh hầu như không thể di chuyển được. Tuyết rơi ngày càng nhanh và dữ dội, và quá dày đặc đến nỗi anh không thể nhìn xa hơn một inch tính từ chóp mũi của mình. Ngay cả kính bảo hộ của anh cũng bị đóng băng.

Không có một người bình thường nào lại ra ngoài vào đêm nay.

May mà anh là một kẻ điên rồ.

Nghiến răng nghiến lợi, anh cố tiến về phía bắc. Chết tiệt, nhưng đây hẳn sẽ là một cuộc cuốc bộ dài và vất vả. Anh chỉ hy vọng là mình có thể tìm được một nơi trú ẩn trước khi bình minh lên.

Nếu không, Artemis và Dionysus sẽ là hai kẻ hạnh phúc nhất trong vài giờ tới và Acheron già nua sẽ được giảm đi một mối phiền toái trong cuộc đời của anh ta.

“Zarek ?”

Anh nguyền rủi khi nghe giọng của Astrid vang lên bên cạnh tiếng gió rít.

Đừng trả lời.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.