Sủng Phi Thượng Vị Ký

Chương 62: Ngoại truyện: Mộ nhiên hồi thủ tiêu lan san [ Tứ ]




Cho dù Giang Cảnh Xuyên đã kết hôn, vẫn có không ít phụ nữ ngấp nghé hắn, tin trên phố truyền đi lợi hại nhất vẫn là ngôi sao nữ thanh thuần Hoàng Vũ Vi, gia thế Hoàng Vũ Vi đã bị đào sạch sẽ ở trên mạng, tuy rằng cô bộ dạng xinh đẹp, các phương diện đều phi thường ưu tú, nhưng có một điểm làm nhóm anti-fan luôn níu chặt không buông, đó chính là cô là con gái riêng, mẹ cô là kẻ thứ ba.

Hoàng Vũ Vi xem như là thế hệ diễn viên mới rất có tiềm lực, kỹ năng biểu diễn tính ra còn có thể xem được, cũng không có phẫu thuật thẩm mỹ, nhưng làm minh tinh cũng không phải là giấc mơ của cô, cô chỉ là muốn mượn thân phận này tìm một người có tiền để gả, ở trong vòng giao tiếp cũng vài năm, cô gặp phải không ít người theo đuổi, trong đó không thiếu con cái nhà giàu, cô so với mẹ mình càng thông minh hơn, biết rõ những người đó hơn phân nửa chỉ là muốn chơi đùa, chờ chơi ngán liền ném qua một bên, cô không muốn giẫm lên vết xe đổ.

Giang Cảnh Xuyên chính là người cô muốn gả, cô quan sát qua, Giang Cảnh Xuyên không giống những con cái nhà giàu đó, chí ít hiện tại là hắn có thực quyền, cũng không phải thiếu gia ăn nhậu chơi bời, quan trọng nhất là, hắn không phải loại người hái hoa ngắt cỏ.

Duy nhất chỗ không hoàn mỹ chính là hắn đã có vợ, nhưng không sao, cô nghe ngóng qua, quan hệ giữa Giang Cảnh Xuyên cùng vợ hắn cũng không tốt, chỉ là ở trong nhà gây áp lực mới kết hôn. Hoàng Vũ Vi chưa có gặp qua Giang phu nhân, nhưng cô nghĩ rằng, khẳng định nhan sắc vị Giang phu nhân đó phi thường bình thường, bằng không tại sao Giang Cảnh Xuyên đều không mang cô ta đi xã giao?

Phụ nữ không có bề ngoài là không được, còn phải có nội hàm, Hoàng Vũ Vi cảm thấy khẳng định mình so với cái Giang phu nhân đó không kém, trải qua khoảng thời gian này nghe ngóng, cô càng có lòng tin, đánh bay người phụ nữ đó để trở thành Giang phu nhân cũng không phải không thể!

Tuyệt đối không nghĩ đến Giang Cảnh Xuyên không dễ tiếp cận như vậy, theo lý mà nói, người như cô, chỉ cần hơi chút chủ động, không sợ đàn ông không mắc câu, Hoàng Vũ Vi có chút nóng vội, dù sao bà chị cùng cha khác mẹ nhà mình đó sẽ nhanh kết hôn, gả còn không tệ, những năm này cô cũng nhìn rõ, tuy rằng xác thực ba không yêu người vợ đó của ông, nhưng ông không có chuẩn bị ly hôn, làm cho cô không nguyện ý thừa nhận nhất là, thế nhưng ba lại yêu người chị đó nhiều hơn một chút.

Một khi bà chị cùng cha khác mẹ lấy chồng, tài sản trên tay chị ta càng nhiều, đến lúc đó chẳng lẽ chị ta sẽ không trả thù mẹ và mình sao? Rất khó nói, đến nay cô đều nhớ kỹ sự thống hận trong mắt bà chị khi nhìn mình.

Nếu như cô bám được Giang Cảnh Xuyên, đó chính là lúc cô thu thập chị ta, đến lúc đó khẳng định ba sẽ ly hôn bà vợ đó, cô cũng nhân cơ hội bỏ xuống cái mũ con gái riêng.

Tuy rằng Hoàng Vũ Vi nóng vội, nhưng cũng không đến mức không có đầu óc, cô nghĩ đến em gái Giang Cảnh Xuyên, Giang Tinh Tinh, hôm nay liền hẹn cô ta đi dạo phố, Giang Tinh Tinh phi thường cao hứng nhận lời.

"Tinh Tinh à, anh trai em hiện nay đang làm cái gì a, chị cảm thấy ảnh rất bận." Chờ sau một trận nói nhảm, Hoàng Vũ Vi rốt cuộc tiến vào chủ đề chính, giả vờ lơ đãng hỏi.

Giang Tinh Tinh còn nhỏ tuổi, nghe lời này cũng chỉ vui tươi hớn hở cười nói: "Còn không phải là đang bận chuyện công ty sao."

Hoàng Vũ Vi lại thử hỏi: "Lúc ở dạ tiệc Chung thị, xa xa chị thấy Giang tổng, bên cạnh ảnh cũng không có bạn gái, do thân thể Giang phu nhân không khỏe sao?"

"Chị dâu em không quá thích loại trường hợp đó." Giang Tinh Tinh nhếch miệng cười nói.

Cùng lúc đó, Tô Yên hài lòng thỏa dạ từ trong cửa tiệm đi ra, dì Vương cùng ở bên cạnh, khi cô đang nghĩ cách nói bóng nói gió hỏi một chút chuyện về tấm thẻ, chỉ thấy dì Vương nhanh chân chạy lên, có chút ngạc nhiên mừng rỡ hô: "Tinh Tinh tiểu thư?!"

Giang Tinh Tinh cùng Hoàng Vũ Vi cùng nhau nhìn về hướng bên này, sau khi thấy là dì Vương cùng Tô Yên, Giang Tinh Tinh chuẩn bị một chút, cuối cùng cười tiến lên thân mật cùng Tô Yên chào hỏi, "Thật đúng dịp a, chị dâu chị cũng đi dạo phố à?"

Khi nghe Giang Tinh Tinh gọi chị dâu, Tô Yên cùng Hoàng Vũ Vi đều mờ mịt.

Tô Yên không nghĩ đến sẽ đụng phải em gái Giang Cảnh Xuyên, cho nên có chút không phản ứng kịp.

Trong lòng Hoàng Vũ Vi khiếp sợ càng sâu, cô không thể tin nhìn Tô Yên, vị này chính là Giang phu nhân?! Làm sao có thể! Từ trong lòng cô đều bài xích khả năng này.

Tô Yên rất mau liền phục hồi tinh thần lại, nụ cười trên mặt cũng sâu hơn, "Ừ, đi ra ngoài giải sầu."

Trên mặt Giang Tinh Tinh lộ ra một tia nghi ngờ, cô đã tính chuẩn bị mặt nóng dán mông lạnh a, tuy nói cô không qua thích Tô Yên, nhưng nhiều năm giáo dục như vậy cho cô biết, cho dù không thích, đây cũng là chị dâu mình, càng huống chi là trước mặt Hoàng Vũ Vi, khẳng định là phải cho Tô Yên mặt mũi, cô không thích Tô Yên, đương nhiên Tô Yên cũng không thích cô, mỗi lần thái độ đều lạnh như băng, giống như là ai thiếu chị ta mấy trăm triệu đồng.

Thế mà bây giờ Tô Yên lại phản ứng lại với cô, còn cười với cô? Giang Tinh Tinh luôn luôn cười tít mắt cũng sửng sốt.

Tô Yên nhìn vẻ mặt Hoàng Vũ Vi, liền liên tưởng đến đám nữ nhân hậu cung đó, không biện pháp, ấn tượng quá khắc sâu, loại ánh mắt này cô luôn thấy, tuy rằng không quá xác định người phụ nữ này tới cùng là ai, nhưng trực giác phụ nữ nói cho cô biết, phỏng đoán là có quan hệ với Giang Cảnh Xuyên.

Nhất thời Tô Yên nhìn về phía Hoàng Vũ Vi, trên mặt lộ ra khẽ nghi ngờ, vừa đúng.

Cô cảm thấy cảm xúc đắn đo trên mặt mình hết sức đúng chỗ, nếu như nguyên thân quen biết vị này, như vậy vẻ mặt cô hiện tại như vậy bất quá cũng là đang nghi ngờ tại sao vị này ở đây, nếu như nguyên thân không quen biết vị này, tin tưởng nhất định sẽ có người ra giải thích nghi hoặc giới thiệu cho cô.

Quả nhiên, Giang Tinh Tinh hợp thời mở miệng, trên mặt có chút lúng túng, "Chị dâu, vị này là chị Hoàng Vũ Vi, hôm nay em theo chị ấy ra dạo phố ăn cơm."

Tô Yên chú ý thấy Giang Tinh Tinh cũng không có giới thiệu mình cho Hoàng Vũ Vi, như vậy, giải thích rõ cái cô Hoàng Vũ Vi này là biết mình, ở một phương diện khác là trong lòng Giang Tinh Tinh cũng không quá nguyện ý nhắc tới Hoàng Vũ Vi, ừ, trên cơ bản có thể phán đoán ra thân phận đối phương là cái gì.

Về phần vị này có được nâng đỡ hay không, cô cũng không biết, vẫn là trở về dò xét Giang Cảnh Xuyên đi.

Tô Yên hướng Hoàng Vũ Vi lễ phép cười một chút, ngay sau đó nói với Giang Tinh Tinh: "Tinh Tinh, chị không làm trễ nãi mọi người dạo phố, vừa vặn chị cũng muốn trở về, nếu như em có thời gian, đến nhà ăn cơm đi."

Giang Tinh Tinh cũng cảm thấy không khí hiện tại có chút lúng túng, vội vàng gật đầu, đưa mắt nhìn Tô Yên cùng dì Vương rời đi.

Quay đầu, thấy Hoàng Vũ Vi một bộ dáng thất hồn lạc phách, ở trong lòng Giang Tinh Tinh cười lạnh không thôi, Hoàng Vũ Vi tính toán gì cô một rõ hai ràng, tuy rằng không thích Tô Yên, nhưng Tô Yên cũng là chị dâu có tiếng có miếng của cô, ở đâu có loại con gái riêng có thể so sánh, sở dĩ nguyện ý cùng Hoàng Vũ vi giao tiếp, cô cũng vì lòng riêng của mình.

Tô Yên cùng dì Vương ngồi xe đi về, dì Vương biết Hoàng Vũ Vi, một đoạn thời gian trước còn theo dõi phim truyền hình của cô ta diễn, nghĩ tới lời đồn giữa Hoàng Vũ Vi cùng Giang Cảnh Xuyên, trong lòng dì Vương có chút thấp thỏm, liên tục nhìn về phía Tô Yên, thấy cô một điểm phản ứng cũng không có, cuối cùng là không chịu nổi, cẩn thận dè dặt hỏi: "Kỳ thật đó chỉ là chút lời đồn, không phải thực, tiên sinh không phải người như thế."

Ừ, chí ít trước mắt không phải.

Tô Yên đã sớm phỏng đoán thân phận người phụ nữ đó, hiện tại nghe dì Vương nói như vậy, trong lòng không có cảm giác gì, cô đối với Giang Cảnh Xuyên cũng không có cảm tình, trước mắt hắn cùng ai léng phéng đều không có quan hệ với cô, nếu dì Vương đã mở đầu, cô cũng muốn đáp lại, nghĩ nghĩ hỏi: "Vì sao có lời đồn như thế?"

Dì Vương nghĩ thừa dịp này cùng Tô Yên nói một chút, trầm giọng nói: "Bởi vì phu nhân cô luôn không theo tiên sinh đi xã giao a, mấy người đó đều sinh tâm tư nghiêng lệch, cô là Giang phu nhân, có vài trường hợp cần cùng tiên sinh tham dự."

Tô Yên nghe hiểu được, phỏng đoán trước giờ nguyên thân đều không tham gia yến tiệc, nếu nói nguyên thân không tham gia, tự nhiên sẽ có phụ nữ khác nguyện ý đi theo Giang Cảnh Xuyên.

"Tôi biết." Tô Yên ra vẻ trịnh trọng gật đầu.

Dì Vương phi thường vui vẻ, cảm thấy Tô Yên là thực thông suốt.

Hoàng Vũ Vi cũng không có tâm tư dạo phố, tùy tiện viện cớ rời đi, Giang Tinh Tinh ngồi ở trong quán coffee, chần chờ thật lâu, rốt cuộc bấm số điện thoại của Giang Cảnh Xuyên.

Khi tiếp điện thoại của Giang Tinh Tinh, Giang Cảnh Xuyên đang xử lý công việc, vừa nhìn màn hình điện thoại gọi đến, không hề nghĩ ngợi trực tiếp ấn phím loa ngoài, giọng nói có chút lấy lệ, "Làm sao? Không có tiền?"

Hiển nhiên Giang Cảnh Xuyên không phải người mê em gái, khi em gái còn nhỏ, hắn đi học ở nước ngoài, cho nên cảm tình cũng phi thường bình thường, bất quá cũng làm hết trách nhiệm anh trai, chỉ cần cô mở miệng muốn cái gì, hắn đều sẽ cho cô..

Nghe lời này, Giang Tinh Tinh khựng một chút, thấp giọng nói: "Anh, em cũng có tiền a, em là thành khẩn nhận lỗi."

"Ừ?" Tiếp tục lấy lệ.

Giang Tinh Tinh cảm thấy ông anh nhà mình phỏng chừng sẽ không để ý việc này, cô biết, Tô Yên không thích bọn họ, anh trai cũng không thích Tô Yên, hai người kết hôn thuần túy là bởi vì ông nội, bà nội tạo áp lực, nghĩ đến việc này, trong lòng Giang Tinh Tinh cũng khoan khoái không ít, "Kỳ thật cũng không có cái gì, hôm nay Hoàng Vũ Vi hẹn em ra dạo phố ăn cơm, vừa vặn em cũng nhàm chán, liền đáp ứng, nào biết ở trên đường đụng phải chị dâu, liền nói mấy câu."

"..." Giang Cảnh Xuyên cúi đầu xem văn kiện, nghe lời này cũng không nói chuyện.

Trong lòng Giang Tinh Tinh liền có chút chán nản, nhịn không được truy vấn nói: "Anh, cần em giải thích với chị dâu không? Em biết anh cùng Hoàng Vũ Vi chỉ là bạn bè bình thường..."

Giang Cảnh Xuyên đối với người và việc không quan trọng với mình, thông thường đều sẽ không hề để tâm, giờ phút này trong lòng hắn đều bị nội dung văn kiện trước mắt chiếm cứ, đưa tay nhéo nhéo sống mũi, đơn giản bất đắc dĩ nói: "Ừ, cho nên, Hoàng Vũ Vi là ai?"

Giang Tinh Tinh: "....."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.