Sủng Phi Thượng Vị Ký

Chương 47: Tạo Hóa Trêu Người




Lý Mạc Sầu không có trong nguyên tác tranh giành 《Ngọc Nữ Tâm Kinh》 mà căm thù vị sư muội xinh đẹp này, dù sao đã có 《Thiên Tằm Ma Công》 không luyện được cũng không thể trách người khác.

Nàng trái lại còn rất thương yêu Tiểu Long Nữ, không những làm cho Cổ Mộ được đại lực ửng hỗ nhanh chóng phát triển, còn giúp Lý Mạc Sầu luyện được thần công, vì tương lai phái Cổ Mộ sau này nàng toàn lực giúp đỡ Tiểu Long Nữ, thậm chí còn có ý định thu thêm nữ tử có tu sắc cho Lý Thông làm tì nữ.

Bất quá, vị sư muội Tiểu Long Nữ này của nàng tính tình lãnh đạm, mặc cho nàng và đồ đệ A Tử nói nhiều như thế nhưng vẫn cái nghe cái không, Lý Mạc Sầu cũng hiểu việc này không thể gấp nên dành từ từ uốn nắn.

Nhìn Tiểu Long Nữ bộ dạng suy tư bóng lưng, trong phòng lúc này chỉ còn lại hai người.

Ngay tại lúc A Tử đang không tập chung, một bóng người đột nhiên nhảy ra ôm lấy nàng, gặp phải đột nhiên tập kích A Tử giật nảy cả mình, bản năng giãy giụa lên.

Đối phương tập kích trước ngực, bị sờ làm đôi đại bạch thỏ biến đổi nhiều hình thù khác nhau, người kia được nước làm tới tiến thẳng vào váy, bàn tay sờ lên A Tử bờ mông tròn trịa rắn chắc. Nhưng mà bất luận A Tử thế nào giãy giụa, cũng không cách nào thoát khỏi người kia.

Nhưng mà ngay tại lúc này bên tai nàng nghe đối phương thấp giọng nói: "Chớ lộn xộn, là ta đây!"

Nghe được cái thanh âm này, A Tử căng thẳng thân thể lập tức mềm nhũn ra. Nguyên lai là sư phụ Lý Mạc Sầu tập kích.

Trong nháy mắt A Tử tâm tình sợ hãi tức giận biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, thay vào đó là vô tận vui mừng cùng tràn đầy yêu thương.

Lý Mạc Sầu thấy A Tử đã không còn chống cự, tại bờ mông tròn trịa vỗ một cái nói: "Lúc trước ngươi dám nói ta không bằng sư muội, ta phải mạnh mẽ trừng phạt ngươi mới được!"

Bờ mông như thể là A Tử tử huyệt. Theo "Đùng" một tiếng giòn vang, nàng lập tức cảm thấy trên cặp mông truyền đến một trận nóng bỏng cảm giác, cái cảm giác này trong nháy mắt liền khuếch tán đến toàn thân, rất nhanh làm cho nàng mất đi giãy giụa khí lực. A Tử thậm chí cảm thấy được mơ hồ có cỗ ẩm ướt đang tại phía dưới nhanh chóng lan tràn, tiếp tục như vậy chẳng mấy chốc sẽ có tràn ra nguy hiểm.

A Tử đôi mắt dáng thương nhìn Lý Mạc Sầu cầu khẩn: "Chúng ta vào phòng được không?"

Lý Mạc Sầu tại A Tử cặp mông phách mấy lần, thấy nàng buông tha cho chống cự, bộ dáng ngươi muốn làm gì thì làm. Lý Mạc Sầu liền lộ ra vẻ tươi cười đắc ý.

Chỉ chốc lát sau hai người quần áo trên thân biến mất, xích lõa trần truồng quấn quýt lấy nhau như hai con linh xà uốn éo. Không lâu sau liền truyền ra tiên âm trận trận.

Sau con mây mưa, Lý Mạc Sầu nhìn A Tử bộ mặt thỏa mạn trong lòng liền vui vẻ, nhớ đến vì nguyên cứu độc dược, ỷ vào tự thân kháng độc cực cao thế mà lại không phòng được dâm độc của hoa bạch hợp, nói đến cũng lạ dâm độc của hoa bạch hợp chỉ nữ nhân nói trúng hơn nữa đã trúng dâm độc không cần cùng nam nhân mà lại cần nữ nhân đến giải độc.

Sau lần giải độc đó, Lý Mạc Sầu và A Tử thân thể cùng linh hồi đều đạt đến mức cực khoái, vì thế lúc không người thường quấn lấy nhau, mỗi lần như thế liền không rời không bỏ cho đến khi khí lực gần cạn kiệt. Vì phòng ngừa người khác phát hiện, xung quanh được bố chí toàn độc, chỉ vài người biết rõ cách tránh mới vào được. Lý Mạc Sầu và A Tử vì có Phi Thiên giáo chống lưng nên cũng không quá lo sợ chỉ cần làm kín kín không bị người biết là được.

…………...

Sơn cốc của mẹ con Hoàng Dung.

Trong phòng tắm mịt mờ sương mù, ào ào dòng nước liền tục chảy xuống.

Từng dòng từng dòng như châu ngọc chạm vào da thịt trắng nõn của Quách Phù chậm rãi rơi xuống, giọt nước óng ánh sáng long lanh, càng lộ ra tiểu mỹ nữ thân hình đáng yêu động lòng người.

Quách Phù nhẹ nhàng dùng tay thanh tẩy thân thể dính đầy tro bụi của mình.

Hôm nay nàng nhân sinh trải qua thật nhiều, ngoài trừ chuyển đến nhà mới còn gặp phải đại ca ca tốt bụng.

Tại Tương Dương thành vì quân phí mà tiền tiêu vặt nàng bị cắt bớt, thức ăn cũng không phải rất nhiều.

Vì chiến tranh mà tính an toàn luôn rất thấp, đi đâu cũng đoàn đội nhiều người, luôn phòng bị tập kích.

Vào Phi Thiên Chi Thành, mẫu thân hứa sẽ có nhiều món ăn ngon, nhiều tiền tiêu vặt.

Có Lý đại ca cho kẹo mật ong.

Có Lý đại ca nhà gần bên cạnh bảo vệ.

Tại đây, Lý Thông cải biến nàng cuộc sống tất cả, có tự do chơi đùa khắp nơi như phổ thông nữ hài đồng dạng.

"Được quan tâm được bảo vệ thật tốt." Quách Phù nhẹ giọng nỉ non, hai gò má liền hồng hồng.

Nhớ đến mình chủ động hôn hôn đại ca ca, Quách Phù trong lòng không hiểu được vui vẻ, hai gò má càng nóng bỏng, nhịp tim cũng phốc phốc gia tốc, vội vàng dùng nước lạnh xông đầu, này mới khiến trái tim của chính mình bình tĩnh lại. . .

Đem toàn thân rửa đến trắng tinh, lau khô thân thể, sau đó Quách Phù phủ khăn tắm lên nhằm che kín thân thể.

Từ phòng tắm đi ra, Quách Phù tóc dài ướt nhẹp còn không có khô, nhỏ nhắn xinh xắn trên thân thể chỉ một cái khăn tắm màu trắng, nhiều bộ phận có thể nhìn mà không sót gì.

Một đôi linh lung ưu mỹ đùi ngọc uyển chuyển, Quách Phù lâu dài rèn luyện võ công cơ bản khiến cho đôi đùi ngọc này tràn ngập dẻo dai, nhẹ nhàng mà ưu nhã, còn có chút hở ra tiểu bộ ngực gần như bằng phẳng.

Quách Phù sau khi ngồi nghỉ trên gường lấy lại tinh thần vì cưỡi ngựa đường dài khá mệt mỏi, nhớ tới chiếu nay mẫu thân sẽ làm món ăn, tâm tình thật tốt thân ảnh như gió nhanh chóng biến mất khỏi gian phòng.

Quách Phù khi đến nơi thì tất cả đã động đủ, nàng cũng không nghỉ nhiều liền chạy đến ngồi xuống chiếc ghế gần Hoàng Dung gia nhập vào trận đánh chém.

Hoàng Dung thấy bốn tên hài tử ăn xong liền nhìn ba tên nam hài hỏi: "Các ngươi đều biết đã vào Phi Thiên giáo dù làm việc gì cũng được trả rất nhiều tiền, theo ta được biết có hai loại, một loại là đệ tử phổ thông, dù có lên chức cao hơn cũng là phổ thông giống ta, không có ràng buộc quá nhiều nhưng vẫn kiếm được khá nhiều kim tệ, một loại khác là đệ tử nồng cốt, nếu đã chân chính vào Phi Thiên giáo, liền vĩnh viễn là người của Phi Thiên giáo, không thể rời đi, không thể phản lại, phải vì Phi Thiên giáo phục vụ!"

Dừng lại một lúc, Hoàng Dung nhỏ giọng bổ xung: "Đệ tử nồng cốt mà phản bội hình phát rất tàn khốc, Phi Thiên giáo rất đặc biệt, tội nhân càng nặng thì càng không có giết, nhưng bị buộc phải ra sức lao động trả lại toàn bộ thiệt hại, một là vào Trại Cải Tạo vừa lao động vừa chiến đấu đến chết, hai là thử thuốc như các ngươi đã thấy thử thuốc xong không chết liền tại Hội Chữ Thập Đỏ được chăm sóc."

Nghe đến phản bội hình phạt, nhớ đến tại Hội Chữ Thập Đỏ từng người từng người đều biến dạng, ba nam hài mặt không khỏi trắng bệch, trong lòng liền một trăm cái không muốn dính vào. Nhưng nhớ tới nếu bây giờ nói không vào thì Quách Phù ngồi đang xem cuộc vui cười nhạo.

Dương Quá sau khi tiêu háo thông tin, đầu ốc thông minh cơ trí vận động, gương mặt mang ý cười, tự tin nói: "Gia nhập! Tại sao lại không gia nhập? Ta sẽ làm đệ tử phô thông của Phi Thiên giáo."

Võ Tu Văn, Võ Đôn Nhu nghe thế liền bừng tỉnh đại ngộ, cũng hùa theo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.