Sủng Phi Cự Liêu (Giới Giải Trí)

Chương 7: Kẹo - Thiên đường của trẻ con




"Thì ra, cậu chính là cô bé đó, thì ra cậu chính là cô bé tớ gặp cậu 4 năm trước, là cô bé cho tớ biết thế nào là YÊU. Những lời cuối cùng cậu nói với tớ, tớ không thực hiện được rồi! Vì tớ yêu cậu, 4 năm rồi, cậu biết không, tớ có cảm giác sẽ gặp lại cậu, và rồi, thực sự, tớ được gặp lại cậu..."

Có người con trai đứng trước mộ cô gái trẻ, cô ấy thật xinh đẹp, dịu dàng toát lên vẻ giản dị, thanh cao.

Cậu khóc, vừa khóc vừa giải tỏa nỗi lòng.

Liệu bạn còn nhớ, 4 năm trước, cậu gặp cô, đối với cậu là lần đầu. Nhưng đối với cô là lần thứ 2.

Hai người họ, thực sự yêu nhau rất nhiều.

Nhưng, đâu có dấu hiệu gì để họ tìm nhau, để họ biết về nhau.

Cậu trai trẻ đó, sinh sau cô gái trẻ một tháng 2 tuần. Cụ thể là 44 ngày.

Trong 44 ngày còn lại của tuổi 19!

Cậu luôn đến mộ cô hằng ngày, ngồi kể cho cô nghe, nào là nỗi nhớ cô, nào là hình ảnh cô xin lỗi cậu và EM GÁI!

Hóa ra, đó là em gái cậu, chứ không phải người yêu cậu. Cậu chỉ yêu cô, mối tình suốt 4 năm trời chưa dứt. Có ngày, cậu đến, nói rằng, cậu biết rất nhiều về cô, cậu điều tra được rất nhiều thứ về cô, cậu cười với cô, nói rất nhiều điều.

Trong 44 ngày còn lại của tuổi 19!

Cậu sống thay cho cô, vì cậu nợ cô cả CUỘC ĐỜI!

Hóa ra, cậu muốn trao cô cuộc đời mình, chứ không phải cô hy sinh cuộc đời mình vì cậu. Cô chỉ yêu cậu, mối tình suốt 16 năm trời chưa dứt.

Ngày sinh nhật cậu, từ sáng sớm, người đi đường nhìn thấy một chàng trai trẻ mặc bộ đồ hoàng tử, tay cầm bộ đồ công chúa, tay kia cầm hộp bé, ai mà biết được, đó là nhẫn cưới.

Cậu quỳ ở đó rất lâu, đến hơn 10h. Đeo nhẫn cưới vào tay cậu, còn lại cậu đặt trên mộ cô.

"Cảm ơn cậu! Vì đã cứu tớ. Vì đã cho tớ biết những rung động đầu đời. Xin lỗi cậu, vì tớ không thể sống hạnh phúc nếu cậu không ở bên. Đợi tớ, nhé cậu!"

Rồi.

*Kitssssssss*RẦM*

Đêm hôm đó, mọi người, toàn quốc, nhìn lên bầu trời, ai ai cũng nhìn thấy ngôi sao sáng rực, như đang chạy đi tìm ngôi sao nào đó, chỉ trời mới biết, cậu trai muốn tìm cô gái.

Cố gắng lên, cậu nhé! Đi đi, hãy đi tìm mảnh ghép còn lại của đời.

Theo thời gian, họ sẽ hiểu ra, mình sai ở đâu.

Họ sẽ cười, cười thật hạnh phúc, khi gặp lại nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.