Tần Sương Kích y, đang cố gắng tìm nơi phát tiết xuân dược trong người tự dưng lại bị một đứa nhỏ không biết từ đâu ra túm chặt lấy áo mình, miệng lại không ngừng nỉ non gọi hai tiếng:”Phụ thân…phụ thân….”
Này, rốt cuộc là sao đây a? Ta từ khi nào có cái đứa nhỏ này a? Mặc kệ, giải quyết dục vọng trong người trước….
Đến khi nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ nhưng vẫn cố nhu thuận nằm dưới thân mình, hai tay túm chặt lấy áo mình, y bỗng nhiên nhận ra, vật nhỏ này, y không thể tổn thương hắn thêm lần nào nữa….
Phong Nhã hắn, cũng bất ngờ tự dưng bị một đứa nhỏ từ đâu ra chạy tới ôm chặt lấy mình khẩn thiết vui mừng gọi to hai tiếng: “Phụ thân…phụ thân…”
Này, chuyện gì đang xảy ra a? Ôm vật nhỏ vào lòng một chút nhưng bỗng dưng lại bị vật nhỏ đẩy ra, khoảnh khắc ấy tưởng chừng như tim hắn đã muốn vỡ tan thành từng mảnh….Không, hắn phải giữ lấy vật nhỏ này….
Đến khi biết được “phụ thân” mà vật nhỏ vẫn thường xuyên kêu gọi là chính ca ca của mình, nhìn vật nhỏ ôm lấy y, hắn càng phải quyết tâm tranh giành vật nhỏ về lại bên người mình…
Hai nam nhân, là huynh đệ huyết thống với nhau, lại như thời niên thiếu mà cùng tranh giành một đứa nhỏ, đứa nhỏ ấy lại là một manh đồng, cái gì cũng không thấy, có thể cảm nhận được tình yêu cùng cưng chiều vô hạn của họ dành cho mình không??
Bình luận truyện