Sủng Ái Quân Sư

Chương 17: Chị hai.




Một bức tường tinh thể ngưng thực dầy nặng, đã bị Lục Thần Tiễn của Triệu Phong phá hư, lộ ra tầng tinh thể huyết hồng sắc bên trong.

Mà bên trong tinh thể huyết hồng sắc kia, có một giọt huyết dịch lưu ly tử kim sắc!

Thời điểm tiếp cận khối tinh thể huyết hồng sắc này, huyết mạch trong cơ thể Triệu Phong bắt đầu không ngừng run rẩy! Bản thân Triệu Phong càng thừa nhận một cỗ huyết mạch Thái Cổ áp chế to lớn vô biên.

Đây còn là dưới tình huống giọt huyết dịch này đã bị bức tường tinh thể Thần lực phong ấn lại. Nếu như giọt huyết dịch này hoàn toàn bại lộ tại ngoại giới, Triệu Phong chỉ sợ ngay cả tiếp cận cũng vô cùng khó khăn.

- Đây chẳng lẽ là huyết dịch của Thần Thi? Hơn nữa nhìn kỹ một chút, tựa hồ không phải là huyết dịch bình thường, mà rất có thể là tinh huyết của Thần Thi!

Tinh thần Triệu Phong đại chấn.

Không nghĩ tới sử dụng Lục Thần Tiễn đánh chết Bán Thần Cự Mãnh, lại ngoài ý muốn mở ra cái kỳ ngộ này.

Lúc này, khí tức Thần lực cùng năng lượng trong các bộ vị khác của Thần Thi vẫn còn đang lưu động về phía bộ vị phần đầu Thần Thi.

Các bức tường tinh thể trong Thần Thi so với lúc ban đầu, đã xem như là thập phần mỏng yếu. Cường giả Thánh Vương hơi chút mạnh mẽ đều có thể phá vỡ một ít bức tường tinh thể bình thường rồi.

Bởi vậy, Lục Thần Tiễn của Triệu Phong mới có được lực tàn phá kinh khủng như vậy, đơn giản liền phá hủy được một bức tường tinh thể.

- Ta phải làm thế nào mới thu được giọt Thần huyết này?

Lúc này Triệu Phong gặp phải một nan đề.

Tuy rằng lúc này bức tường tinh thể các nơi, so với lúc ban đầu đều thập phần yếu đuối. Nhưng mà bức tường tinh thể bao vây giọt Thần huyết này lại cứng rắn dị thường! Trừ phi lực thương tổn phương diện vật chất của Triệu Phong có thể đạt tới tiêu chuẩn Bán Thần, bằng không rất khó phá vỡ tầng tinh thể huyết hồng sắc này.

Lúc này, trong mảnh phế tích tinh thể này, hủy diệt phong bạo do Lục Thần Tiễn tạo thành đã dần dần biến mất.

Bên ngoài, một ít cường giả cảm thụ được một cỗ khí tức huyết mạch kinh người, liền bắt đầu tiếp cận về phía này.

- Không tốt! Giọt Thần huyết này, nhất định sẽ bị những cường giả khác phát hiện!

Sắc mặt Triệu Phong hơi trầm xuống.

- Đều cút hết cho ta!

Triệu Phong đột nhiên vận chuyển Thánh Lôi Thể, thôi động huyết mạch Huyết Ma Dương, đồng thời phóng xuất ra ý chí đồng lực tuyệt cường.

Những cường giả nhân loại hoặc Dị tộc bên ngoài chuẩn bị tiếp cận nơi này quan sát tình huống, nhất thời bị dọa cho kinh sợ thối lui.

- Khí phách cùng ý chí đồng lực thật mạnh! Chỉ sợ hắn đã có thực lực Thánh Vương!

- Hắn ngay cả Bán Thần cũng có thể giết, trong tay nhân loại này khẳng định còn có át chủ bài cường đại khác!

- …

Những Thánh Chủ phổ thông này nhất thời bị một tiếng quát lớn của Triệu Phong đẩy lui.

Kẻ duy nhất thực lực mạnh một chút ở chỗ này, chính là Ma Uyên Thánh Chủ! Nhưng mà, hiện tại Ma Uyên Thánh Chủ nào dám tiếp cận Triệu Phong?

Quan hệ giữa hắn cùng Triệu Phong xem như là thù sâu như biển. Vừa rồi Triệu Phong vì truy sát Bán Thần Cự Mãnh mới không nhìn thấy hắn, lúc này nếu như hắn chủ động chạy tới, chẳng phải là muốn chết sao?

- Tạm thời dọa lui bọn chúng!

Triệu Phong hơi chút thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng mà khí tức giọt Thần huyết này thật sự quá mức khủng bố, không có khả năng vẫn mãi tiếp tục giấu diếm xuống nữa. Hơn nữa, nếu như có Thánh Vương hoặc là Bán Thần vô tình đi tới phụ cận nơi này, giọt Thần huyết này cũng sẽ bị phát hiện ra!

Cho nên, lúc này quan trọng nhất chính là, Triệu Phong phải giấu đi giọt Thần huyết này, hoặc là trực tiếp sử dụng nó luôn.

- Tiểu tặc miêu!

Triệu Phong triệu hoán Tiểu tặc miêu ra.

Hai tròng mắt Tiểu tặc miêu sáng ngời, nhìn chằm chằm giọt huyết dịch tử kim sắc giống như thủy tinh huyết hồng sắc kia, nước bọt đều nhanh chảy ra.

Leng keng!

Tiểu tặc miêu nắm lấy một thanh chủy thủ hắc sắc, đâm mạnh xuống. Thoáng cái, Tiểu tặc miêu đã đâm ra một cái lỗ hổng sâu chừng nửa phân.

Thế nhưng, càng xuống dưới, đào móc lại càng khó khăn hơn.

- Meo meo!

Tiểu tặc miêu giải thích cho Triệu Phong, hiện tại nó không thể thôi động chuôi Thần khí này! Lúc này, nó hoàn toàn là đang lợi dụng trình độ sắc bén của bản thân chuôi Thần khí này, tiến hành đào quật.

Rất nhanh, Tiểu tặc miêu đã đào ra một cái lỗ nhỏ sâu hai tấc, cự ly cách giọt Thần huyết phía dưới, chỉ còn không tới nửa phân nữa.

Thế nhưng bức tường tinh thể dày chỉ nửa phân này, tựa hồ như ẩn chứa lực lượng giọt Thần huyết này, cứng rắn dị thường.

Leng keng!

Tiểu tặc miêu một lần nữa đào xuống phía dưới thêm vài cái.

Ầm!

Một cỗ khí tức huyết mạch Hồng Hoang khủng bố bá đạo nhất thời bùng phát ra.

Triệu Phong đang khoanh chân ngồi một bên, sắc mặt nhất thời cả kinh.

Ô...ô...ô...n...g!

Triệu Phong lập tức không nói hai lời, trực tiếp thôi động Thánh Lôi Thể cùng Huyết Ma Dương hoàn mỹ. Đồng thời, hắn cũng vận chuyển một cỗ Thánh lực tuyệt cường, tận lực che lấp khí tức của Thần huyết.

Một ít Thánh Chủ ở xa xa, nhất thời bị động tĩnh của Triệu Phong bên kia hấp dẫn.

- Vừa rồi xảy ra chuyện gì? Khí tức huyết mạch cổ xưa thật là khủng khiếp!

- Chẳng lẽ là Triệu Phong thân mang bảo bối nào đó, khiến cho huyết mạch Huyết Ma Dương hoàn mỹ của hắn lại một lần nữa biến dị?

- …

Đám Thánh Chủ ở xa xa đằng kia, sắc mặt kinh nghi bất định, nhìn về phía chỗ của Triệu Phong, nhưng lại không dám tiếp cận.

Mà nơi này cách chỗ của Triệu Phong quá xa, trung gian lại có quá nhiều bức tường tinh thể ngăn trở, khiến cho linh thức bọn họ không có cách nào xuyên thấu đi qua.

Chỗ bên cạnh giọt Thần huyết, trái tim Triệu Phong đập mạnh.

Hiện tại, những cường giả sinh lòng nghi ngờ bên ngoài, đều chỉ là mới cảnh giới Thánh Chủ, bị Triệu Phong dọa cho khiếp sợ, không dám tiếp cận.

Chỉ khi nào hấp dẫn đến những cường giả càng cường đại hơn, giọt Thần huyết này mới bị phát hiện ra!

- Dường như ta đã có thể hấp thu lực lượng Thần huyết!

Triệu Phong mừng rỡ nói.

- Đã như vậy, liền trực tiếp hấp thu a!

Triệu Phong dứt khoát quyết định.

Ngay cả Tiểu tặc miêu cũng đều không thể đem giọt Thần huyết này hoàn toàn đào móc ra, như vậy Hư Không Na Vật của Triệu Phong cũng không cách nào sử dụng được.

Như vậy hắn đơn giản trực tiếp tiến hành hấp thu lực lượng Thần huyết. Cho dù đến lúc đó dẫn tới một đám cường giả khác, Triệu Phong cũng xem như thu được một ít chỗ tốt.

- Meo meo!

Tiểu tặc miêu chui trở về Mê Không Giới.

Triệu Phong vươn ra một ngón tay, đặt vào trong huyệt động tinh thể nhỏ bé kia.

Ô...ô...ô...n...g!

Một luồng khí tức tử kim sắc yếu ớt, bị Triệu Phong chậm rãi dẫn đạo ra, dung nhập trong thể chất huyết mạch của hắn.

Vù vù!

Huyết mạch trong cơ thể Triệu Phong đang không ngừng run rẩy, điên cuồng vận chuyển, hấp thu cỗ khí tức huyết mạch Thái Cổ này.

Trong chốc lát, thể chất huyết mạch, cấp bậc sinh mệnh của Triệu Phong đều đề thăng ở một trình độ nhất định.

Ô...ô...ô...n...g!

Lúc này, một luồng tia máu tử kim sắc thật nhỏ bị Triệu Phong rút ra, dung nhập toàn thân hắn.

Vụt...

Triệu Phong thôi động Thánh Lôi Thể, tiêu hóa luồng tia máu tử kim sắc này.

Phốc…

Lôi văn ám kim sắc phong cách cổ xưa ngoài mặt Thánh Lôi Thể của Triệu Phong, nhất thời lấp lánh một trận Thần huy xích kim sắc. Một cỗ khí tức vô hình uy nghiêm bá đạo từ trong cơ thể Triệu Phong tản ra.

- Còn có thể nhanh hơn một chút!

Triệu Phong gia tăng cường độ rút ra.

Ong ong!

Càng nhiều tia máu tử kim sắc hơn bị Triệu Phong rút ra!

Trong chốc lát, Thánh Lôi Bá Thể, Huyền Quang Thánh Lực, huyết mạch thể chất của Triệu Phong đều đề thăng cực nhanh, thậm chí ngay cả lực lượng tâm hồn Triệu Phong, cũng theo đó mà không ngừng tăng lên.

- Không bằng, lợi dụng giọt Thần huyết này, đột phá Huyền Quang Đại Thành!

Sắc mặt Triệu Phong lộ ra vẻ điên cuồng.

Cảnh giới ý cảnh của Triệu Phong tại quá trình lịch lãm trong Thần Thi, từ lâu đã đạt tới tiêu chuẩn đột phá Huyền Quang Đại thành.

Mặt khác, lợi dụng giọt Thần huyết này đề thăng cảnh giới, không chỉ không hề có bình cảnh, căn cơ vững chắc, còn có thể khiến cho Triệu Phong hấp thu lực lượng Thần huyết nhanh hơn nữa.

Đã có quyết định, Triệu Phong liền bắt đầu chuẩn bị.

Đồng thời, vì che giấu của khí tức giọt Thần huyết này, Triệu Phong toàn lực thôi động huyết mạch, Thánh Lôi Thể, có thể nói thanh thế mênh mông cuồn cuộn.

Ầm...

Tinh, khí, thần của Triệu Phong cấp tốc dâng cao lên. Khí tức vô hình khủng bố, không ngừng hướng bốn phía lan tràn ra.

Ô...ô...ô...n...g!

Thánh Lôi Thể của Triệu Phong lại càng phát sáng rực rỡ, một cỗ lực lượng khủng bố áp bách bao phủ thiên địa bốn phía xung quanh.

Mặc dù Triệu Phong đang vận chuyển Ngũ Hành Phong Lôi Quyết, trợ giúp chính mình đột phá Huyền Quang Đại Thành. Nhưng mà lực lượng giọt Thần huyết này, trong vô hình không ngừng làm dịu thể chất huyết mạch của Triệu Phong, ích lợi đối với Thánh Lôi Thể của Triệu Phong cũng thập phần to lớn. o0o

Khu vực bên ngoài…

- Chuyện gì xảy ra? Khí tức huyết mạch Hồng Hoang cửu viễn như vậy!

Lúc này, một gã nam tử Dị tộc đầu mọc song giác, làn da toàn thân mặc lục sắc, chợt đi tới nơi này.

- Bích Tích Thánh Vương, đó là Triệu Phong! Cách đây không lâu, hắn vận dụng một át chủ bài, đánh chết Bán Thần Cự Mãnh, sau đó vẫn luôn dừng ở chỗ này!

Một gã Thánh Chủ Dị tộc lập tức nói rõ đầu đuôi sự tình.

- Cái gì?

Thần sắc Bích Tích Thánh Vương kinh hãi, không thể tin nổi. Bán Thần Cự Mãnh không ngờ lại bị Triệu Phong giết chết?

- Tiểu tử kia thi triển át chủ bài có thể giết chết Bán Thần, lúc này nhất định là đã cực kỳ suy yếu! Mà hắn vẫn luôn ở lại chỗ đó, chỉ sợ là đã phát hiện ra bảo vật gì đó!

Ánh mắt Bích Tích Thánh Vương vừa chuyển, lập tức ánh mắt sáng quắc, nhìn về phía xa xa.

Vụt...

Bích Tích Thánh Vương trực tiếp bay nhanh về phía Triệu Phong.

- Khí tức huyết mạch Thái Cổ thật cường đại!

Bích Tích Thánh Vương cảm giác huyết mạch bản thân đều run rẩy một trận.

Hắn thậm chí còn hoài nghi, trong người Triệu Phong có thể nào ẩn chứa một loại huyết mạch Thái Cổ thập phần cao cấp hay không?

Bỗng nhiên, khí thế toàn thân Triệu Phong đột nhiên đại tăng. Thánh lực Thổ Chi Phong Lôi dũng động thiên địa bốn phía, một cỗ trọng lực to lớn vô biên bỗng nhiên hàng lâm trong thiên địa.

Bích Tích Thánh Vương kêu lên một tiếng đau đớn, bị cỗ trọng lực bá đạo đột nhiên phủ xuống này áp cho không thở nổi.

- Hắn vừa đột phá…

Thần sắc Bích Tích Thánh Vương kinh hãi.

Cùng thời khắc đó, Triệu Phong bỗng nhiên mở mắt ra. Một cỗ tinh thần ý niệm cường đại bá đạo mạnh mẽ phóng thích ra ngoài.

Bích Tích Thánh Vương một lần nữa bị một cỗ lực lượng vô hình trùng kích, tâm thần ý thức hoảng hốt một trận.

- Đi!

Bích Tích Thánh Vương còn chưa có tiếp cận Triệu Phong, liền trực tiếp đường cũ trở về.

Vốn dĩ, hắn cho rằng hiện tại Triệu Phong đã cực kỳ suy yếu, nhưng không nghĩ tới, Triệu Phong lúc này không ngờ lại đột phá! Hơn nữa lực lượng, khí thế mà Triệu Phong thể hiện ra không ngờ lại kinh khủng như vậy, cũng không phải hắn có thể chống lại.

- Bích Tích Thánh Vương hắn…

Một gã Dị tộc có chút không biết nói gì.

Bích Tích Thánh Vương mang theo khí thế hừng hực đi qua, còn chưa có tiếp cận mục tiêu, liền trực tiếp chạy trở về.

- Hô!

Triệu Phong thở dài một hơi.

Vừa rồi, hắn lợi dụng khí thế khi đột phá, cùng Thần huyết dưới lòng đất phối hợp với nhau, phóng xuất ra khí phách, lực lượng tuyệt cường, thành công đem một gã Thánh Vương Dị tộc hù dọa cho bỏ chạy. Nhưng mà kế tiếp, biện pháp này phỏng chừng sẽ không có hiệu quả nữa.

- Hiện tại, lực lượng giọt Thần huyết này đã bị ta tiêu hao hai thành!

Khó có thể tưởng tượng, chỉ có hiệu quả của hai thành Thần huyết, đã đủ để Triệu Phong đột phá một cái cấp bậc nhỏ.

Mặt khác, Thánh Lôi Thể của Triệu Phong cũng có tiến bộ thật lớn, trực tiếp phi thẳng đến cảnh giới Đại thành đỉnh phong!

Nếu như Triệu Phong có thể lưu trữ giọt huyết dịch này, đợi đến lúc hắn đạt tới cảnh giới Thánh Chủ Đại Thành mới sử dụng, chỉ sợ liền có thể trực tiếp đột phá đến Bán Thần!

Khó có thể tưởng tượng, lực lượng ẩn chứa trong giọt Thần huyết này khủng bố đến thế nào?

- Lực lượng Thần huyết còn thừa lại này, ta nên hấp thu như thế nào?

Triệu Phong có chút không biết làm sao.

Hiện tại, trước mặt hắn có bảo vật trân quý như vậy, nhưng hắn lại cầm không đi, hấp thu cũng vô cùng chậm chạp.

- Mặc kệ! Có thể hấp thu bao nhiêu tính bấy nhiêu!

Trong lòng Triệu Phong tính toán như vậy, lợi dụng ngón tay, một lần nữa hấp thu lực lượng giọt Thần huyết phía dưới.

Lực lượng Thần huyết bị Triệu Phong hấp thu, không ngừng yếu bớt, khí tức Thần lực trong khối tinh thể huyết hồng sắc đang từ từ xói mòn đi.

Có lẽ chỉ một lát nữa thôi, Tiểu tặc miêu liền có thể triệt để đem giọt Thần huyết này đào móc ra. o0o

Tại một chỗ cách bức tường tinh thể hơn mấy vạn dặm, một đạo thân ảnh màu đen bỗng nhiên xuất hiện.

- Tìm được rồi!

Ánh mắt Diệt Thế Hắc Giao Long tàn nhẫn, nhìn về phía Triệu Phong đang tu luyện ở xa xa.

- Đó là… một giọt Thần huyết!

Thần sắc Diệt Thế Hắc Giao Long bỗng nhiên đại chấn.

- Một đám ngu xuẩn! Không ngờ lại bị Triệu Phong dọa cho khiếp sợ! Đây chính là một giọt tinh huyết của Thần Thi a!

Diệt Thế Hắc Giao Long chửi ầm lên.

Căn cứ theo Diệt Thế Hắc Giao Long suy đoán, cỗ Thần Thi này khẳng định có huyết mạch Cự Thần Tộc! Hơn nữa cỗ Thần Thi này khi sinh tiền, nhất định là một vị Thần linh còn cường đại hơn so với hắn, kể cả Cổ Thần Tà Dương nữa!

- Tuy rằng giọt tinh huyết này trải qua thời gian không biết bao lâu, năng lượng xói mòn đi rất nhiều, còn bị lực lượng thần bí tại phần đầu Thần Thi hấp thu đi một bộ phận năng lượng, nhưng mà một giọt tinh huyết như vậy, cũng đủ để giúp ta khôi phục lại cảnh giới Chân Thần Nhất giai!

Ánh mắt Diệt Thế Hắc Giao Long sáng quắc, nhìn về phía Triệu Phong, lập tức lộ ra một tia tươi cười âm ngoan.

Theo như hắn thấy, giọt Thần huyết này, đã nhất định là của hắn rồi!

Mà Triệu Phong, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Phốc…

Diệt Thế Hắc Giao Long chuẩn bị khởi hành.

Mà đúng lúc này, trong cơ thể Diệt Thế Hắc Giao Long chợt truyền đến thanh âm gấp gáp của Bạch Lâm.

- Không được! Hiện tại giết không được Triệu Phong nữa rồi! Đi mau! Nếu không, ta và ngươi cũng đều phải chết ở chỗ này!

Bạch Lâm truyền ra một câu nói kinh hoàng thất thố, phảng phất như nàng dự đoán được một sự kiện cực kỳ kinh khủng gì vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.