[Sư-Yết] Tôi Yêu Em

Chương 250: Quyền chủ thực ngạo kiều (55)




“Sư thúc, anh ta không phải là anh trai của người chứ? Điều này thật sự không khoa học! Anh ta anh ta anh ta… Anh ta rõ ràng là anh họ của người! Leo lên người thân cũng không phải leo lên như vậy đâu!”

Đậu Đậu, “… Ừ, cậu nói đúng, đều đúng.”

Dù sao cô cũng không muốn thừa nhận Thượng Quang Lăng Mạch là anh trai cô.

Tên Ngốc vừa nghe liền thở phào một cái, ôm Viên Viên trên đùi, lên tiếng đuổi người, “Anh nghe thấy gì chưa hả? Những lời nói dối của anh bị vạch trần rồi đó!”

Thượng Quan Lăng Mạch, “… Nghe thấy rồi.”

“Nghe thấy rồi anh còn không đi?”

“Tôi đi hay không liên quan gì tới cậu?”

Thượng Quan Lăng Mạch liếc nhìn Viên Viên ngồi trên đùi Tên Ngốc, tiện tay bế về, “Nào, ngồi ở chỗ cậu đây này, đừng tùy tiện thân quen người lạ.”

Viên Viên cắn một miếng thịt há mồm trợn mắt, nhìn Thượng Quan Lăng Mạch một lúc, xác định không ghét bỏ cô bé, thế là ngoan ngoãn ngồi trên đùi anh ta.

Lần này đã làm cho Tên Ngốc phát điên rồi, “Ai là người lạ? Anh mới là người lạ! Tôi nói cho anh biết, tôi là sư điệt của cô ấy!”

Nói xong đưa tay ôm Viên Viên trở lại.

Thượng Quan Lăng Mạch chớp chớp mắt, vừa định nói cái gì thì Đậu Đậu ho lên một tiếng.

Nếu cô còn tiếp tục không làm gì thì tên ngốc Diệp Tinh Trạch này nói không chừng sẽ đánh nhau với Thượng Quan Lăng Mạch mất!

“Anh ta quả thật là anh của tôi, anh trai ruột.”

Tên Ngốc ngay lập tức ừ một tiếng, sau đó là âm thanh không thể tin được, “Người không phải con gái của Kim Phúc Lộc sao? Mẹ người và cha anh ta sinh ra người? Mẹ nó tam quan của con! Nếu như con không nhớ nhầm, mẹ người… và mẹ anh ta… là chị em?”

Lợi hại đó sư thúc, đây là cùng cha khác mẹ và là chị em ruột cùng chồng!

Nhìn ra được suy nghĩ của Tên Ngốc, Đậu Đậu run tay xông tới phía sau cậu ta tát cho một cái, vang vọng trong không trung.

“Im miệng, tên đần nhà cậu!”

Đậu Đậu mắng, sau đó còn nói, “Anh ta là anh trai tôi khi tôi ở Ma tộc!”

“Khi người ở Ma tộc… Anh ta là ma?!”

Tên Ngốc há mồm trợn mắt, trong đầu chỉ toàn một câu… Đi theo sư thúc quả thật là được mở rộng tầm mắt!

Đầu tiên là Yêu Tôn, tiếp tới là tên mập của Đông Hải Long Thần, cuối cùng tới Ma cũng xuất hiện rồi. Một lát nữa có phải là ngày tận thế cũng đến không? Người ngoài hành tinh sẽ không tiện thể tới xâm lược trái đất đó chứ?

Tới lúc đó… cậu có thể cứu thế giới rồi!

Nhìn thấy Tên Ngốc đang để tư duy bay bổng, Đậu Đậu lắc đầu bất lực, không để ý cậu ta nữa, vừa ăn vừa nhìn về phía Thượng Quan Lăng Mạch, “Anh chắc chắn cổ bà ở núi Vân Đài sao?”

“Anh chắc chắn!”

“Vậy anh từng tới tìm chưa?”

“Tìm rồi, nhưng không tìm được.”

Đậu Đậu vừa nghe đã cười, “Ha ha, tôi biết ngay là sẽ như vậy mà. Cái gì mà đường chủ của Linh Nguyện Đường? Thế mà cũng nói ra được.”

“…”

Thượng Quan Lăng Mạch không nói được gì, chỉ có thể nhanh chóng chuyển chủ đề, “Hai ngày nữa là hội giao lưu bắt yêu ở núi Đạo Vương, anh muốn tới hóng hớt một chút.”

Đậu Đậu, “… Sư phụ, người thấy sao?”

Vân Tung nhìn Thượng Quan Lăng Mạch một cái, gật gật đầu, miễn cưỡng coi như đồng ý, “Không được hại người, không được để lộ thân phận, nếu không cút ngay!”

Khóe miệng Thượng Quan Lăng Mạch giật giật, trong lòng mắng ông là đồ chó má, nhưng ngoài mặt vẫn mỉm cười, giống như đứa trẻ ngoan ngoãn con nhà gia giáo của Cửu Châu, “Tôi biết rồi, đại sư Vân Tung.”

“Vậy con cũng phải đi!” Tên Ngốc vội vàng giơ tay, “Sư tổ, con cũng muốn tham gia!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.