[Sư-Yết] Tôi Yêu Em

Chương 247: Quyền chủ thực ngạo kiều (52)




“Có tin tức rồi, cổ bà đang ở núi Vân Đài. Hơn hai trăm năm mươi năm trở lại đây, chỉ cần bà ta không ở Ma giới, thì nơi đi tới nhất định là núi Vân Đài.”

“Cái gì? Cổ bà gì cơ? Ma giới gì cơ? Đây là cái gì với cái gì vậy?”

“Im miệng!”

Lần này Tên Ngốc càng uất ức, chỉ có thể ngồi dưới đất vẽ vòng tròn nguyền rủa Thượng Quan Mạch Lăng.

Thượng Quan Mạch Lăng đáng chết, từ lúc nào quen thân với sư thúc như vậy?

Rõ ràng là anh ta cướp đi chỗ của cậu, sư thúc lại không giúp cậu nói vài lời, bây giờ còn kêu cậu im miệng?

Nhất định đã xảy ra nội tình gì mà cậu không biết! Nhất định đã xảy ra cái gì đen tối mà cậu không biết!

“Cổ bà ở núi Vân Đài?”

Đậu Đậu nghĩ, lần này thì hay rồi, bất luận là vì danh dự của núi Đạo Vương, hay là vì cổ bà của núi Vân Đài thì hội giao lưu bắt yêu này cô không thể không đi được.

Nhưng sao lại khéo tới như vậy, lão già mất nết nói sư thái Bạch Chỉ có thể trị khỏi cho cô, cổ bà lại ở núi Vân Đài…

Đậu Đậu nhìn về phía lão già mất nết, đi thẳng vào vấn đề, “Sự phụ, sư thái Bạch Chỉ không phải chính là cổ bà đó chứ?”

“Không thể nào! Tuy thường ngày Bạch Chỉ đối với con không tốt, nhưng bà ấy là người như thế nào trong lòng ta rất rõ! Bà ấy tuyệt đối không phải là cổ bà!”

“Không phải cổ bà, vậy sao trước kia người khẳng định bà ấy có thể giúp con dụ con trùng ra vậy hả?”

“Chuyện, chuyện này… Đó… đó là vì trước kia bà ấy và ta từng cứu một thôn của Miêu Cương. Trong thôn đó, người bị bệnh đều là vì trúng trùng. Vậy nên sư thái Bạch Chỉ nhất định có thể cứu được con. Tuy tằm băng đó rất kỳ quái, nhưng bản chất đều là cổ trùng. Ta tin là Bạch Chỉ nhất định sẽ có cách!”

Đại khái chính là…

Rất lâu trước đó, ở một ngôi làng xinh đẹp…

Tóm lại trước đó vô cùng tốt vô cùng đẹp vô cùng hài hòa, nhưng mà…

Không biết từ bao giờ, cả thôn đột nhiên bị nguyền rủa. Đàn ông trong thôn một khi kết hôn thì tuyệt đối không được làm ra chuyện phản bội vợ mình. Nếu không, bọn họ sẽ mắc một căn bệnh kỳ quái, ngày càng yếu ớt đi, cuối cùng nát hết ruột gan mà chết.

Thế là đàn ông trong thôn càng ngày càng ít, phụ nữ trong thôn càng lúc càng già.

Cuối cùng có một ngày, Bạch Chỉ, Vân Tung và Chân Vũ xuất hiện. Bọn họ thề sẽ đại diện cho ánh trăng cứu vớt cái thôn bị nguyền rủa này! Thế là bắt đầu đi vào điều tra!

Nhưng uộc điều tra bị rơi vào nút thắt, khi bọn họ bó tay chịu bỏ cuộc, trong thôn đột nhiên có người mới kết hôn.

Bạch Chỉ tính tình đa nghi, lén lút đi theo cô dâu, lúc này mới phát hiện, mỗi một cô dâu khi kết hôn đều sẽ tìm một bà lão để xin một thang tình dược để người đàn ông mình uống vào, buộc đối phương phải chung tình với mình.

Thang tình dược đó chính là cổ trùng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.