[Sư-Yết] Tôi Yêu Em

Chương 220: Quyền chủ thực ngạo kiều (25)




Nhị tiểu thư Mạch gia đúng là được sinh rất tốt mà. Nuôi tốt, giáo dục tốt, bổn quân rất hài lòng! Vậy nên các ngươi mau chóng đưa nàng ấy tiến cung làm phi tử của bổn quân đi…

Nghe cho rõ, là Mạch nhị tiểu thư, không phải Mạch đại tiểu thư!

Khi đó người trên kẻ dưới khắp Mạch gia đều hết sức ngỡ ngàng, đặc biệt là Mạch Quỳnh Lâm, oa một tiếng liền khóc sướt mướt.

Cô ta thích Ma quân đã bao nhiêu năm nay, trong lòng luôn yêu thích đến tưởng rằng sẽ gả cho ông ta, ai ngờ thánh chỉ đã đến, nhưng người nhập cung lại là Mạch Phi!

Dựa vào đâu?

Con nhỏ tiện nhân đến tận bây giờ vẫn chưa có Nhiễu Lan Đằng thì dựa vào đâu chứ?

Bao nhiêu năm nay con nhỏ đó đều không mọc Nhiễu Lan Đằng, rõ ràng chính là một thường dân.

Nghe nói mẹ ruột của con tiện nhân già kia là thường dân, nó là thường dân thì quả thực là một việc quá bình thường.

Mạch Quỳnh Lâm vốn tưởng rằng mình cứ nho nhã yếu đuối, khóc lóc như vậy lại càng khiến lòng người thương tiếc.

Phu nhân Hoa Dung thấy vậy, cảm thấy vô cùng đau lòng, vừa dỗ dành vừa dùng ánh mắt độc ác nhìn Mạch Phi. Lúc này bà ta cũng không cần che đậy nữa, con nhóc tiện nhân của ả tiện nhân kia sắp tiến cung rồi, bà ta thay con gái cảm thấy uất ức còn không kịp, đâu còn thời gian để giả dạng người mẹ hiền nữa chứ.

Mạch Phi bất ngờ bị người khác dùng ánh mắt độc ác khoét đục, ngay lập tức ngơ ngác lại càng thêm ngơ ngác. Mẹ cả trước giờ vẫn luôn rất yêu thương cô sao tự dưng lại dùng ánh mắt như vậy để nhìn cô?

Hình như cô không làm chuyện gì hại trời hại đất mà đúng không, đúng không đúng không?

Chị cả dịu dàng lương thiện đối xử với cô tốt như vậy, việc này tuyệt đối chỉ là một hiểu lầm.

Phu nhân Hoa Nguyệt nhất thời không ngăn kịp, cô gái ngốc đã đứng bật dậy, “Ông có nhầm gì không? Là Mạch đại tiểu thư! Không phải Mạch nhị tiểu thư!”

“Mạch Phi!”

Mạch Lăng gào tên cô một tiếng, mạnh mẽ phát ra sự dọa nạt, khiến cô em gái không có Nhiễu Lan Đằng luyện võ cũng chỉ là một bình hoa di động bùm một tiếng lại quỳ xuống.

Sau đó anh ta nói, “Em gái không hiểu chuyện, để sứ giả truyền lệnh chê cười rồi. Phụ thân đại nhân, người không tiếp chỉ sao?”

Vẻ mặt Mạch Lăng bình tĩnh giống như đang nói một chuyện ắt đã là sự thật. Mạch tướng quân lặng người, trong lòng biết không thể tránh khỏi, hơi đưa hai tay ra giơ cao hơn đỉnh đầu một chút làm hành động tiếp chỉ, “Thần… tiếp chỉ.”

Hai đứa con gái này đều bị lỗ trong tay Ma quân rồi.

Mạch tướng quân tiếp chỉ xong, Mạch Phi sốt ruột muốn nói gì đó nhưng bị Mạch Lăng nhanh tay nhanh mắt ngăn lại, hậm hực không cam tâm quỳ dưới đất.

Cô không muốn làm phi tử của Ma quân, cô không thích Ma quân!

Sứ giả truyền lệnh đặt thánh chỉ vào tay của Mạch tướng quân, nói câu chúc mừng tướng quân chúc mừng tướng quân rồi quay người một cái liền rời đi.

Để lại Mạch tướng quân nghiến răng nghiến lợi nghĩ, chúc mừng cái gì mà chúc mừng, ông ta vốn dĩ còn muốn gả cô con gái này cho Hoa gia để tạo thêm quan hệ càng thêm thân thiết nữa kìa!

Bây giờ thì hay rồi, cả hai đều bị lỗ trong tay Ma quân, sao ông có thể vui vẻ được chứ?

Thế nhưng ông không phải là người không vui duy nhất. Ngoại trừ phu nhân Hoa Nguyệt và Mạch Lăng âm thầm giương mày tự đắc, những ngươi còn lại đều là những gương mặt thất thần.

Đặc biệt là Mạch Phi, cô gần như là tràn đầy căm phẫn!

Cô cảm thấy Ma quân chính là một người tồi tệ, bình thường chịu khó chạy đến Mạch phủ thăm chị cả như thế, đùng một cái lại quay sang gây chia rẽ tình chị em của cô.

Ông ta cũng không xem xem bản thân mình là cái đức hạnh gì!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.