Sự Trả Thù Sai Lầm Của Tổng Giám Đốc

Chương 34




“Tuấn, ngươi cứ yên tâm để cho mình Lạc Nhi đối mặt sao?”Lê Phi Kì vẫn muốn đi vào.

“Phi Kì, tin tưởng Ngự Phong, tin tưởng Vũ Lạc! Vũ Lạc không hy vọng nhất chính là chúng ta vì hắn lo lắng.”

Lê Phi Kì cúi đầu, sau đó bỗng nhiên ngẩng đầu dùng ánh mắt lợi hại nhìn Nhan Tuấn: “Như vậy trong khoảng thời gian này chúng ta nói chuyện đi? Ân?”

“Ta biết ngươi muốn hỏi cái gì.”Nhan Tuấn nhíu mi, “Nhóm đầu tiên cùng nhóm thứ hai thích khách ám sát Vũ Lạc đều là Tần Thủy Tâm phái đi, ta một mực chú ý nàng, nhưng chỉ đáng tiếc không đúng lúc xử trí nàng, đây là sai lầm của ta.”

“Vậy người Tần Mộ bắt được là ai?”

“Hắn gọi là Ảnh Lạc, là ám vệ của ta, ta phái hắn âm thầm bảo hộ Vũ Lạc, lần đó trong Ngự hoa viên ở thời khắc nguy cấp hắn lộ diện cứu Vũ Lạc, sau đó đuổi theo thích khách tới Cảnh Ương cung, bị Tần Thủy Tâm thiết kế bắt được, cho Tần Mộ cơ hội lập công.”

” Người bắt cóc Lạc Nhi là ngươi ? Gửi ta tờ giấy cũng là ngươi?”

“Đúng vậy, ta chỉ muốn cứu Ảnh Lạc.”

“Sao ngươi không sớm nói ra thân phận của ngươi, bằng không mọi việc sẽ không lộn xộn như vậy, Lạc Nhi không bị đại hoàng huynh cướp đi, lại sẽ không trúng độc!”

“Ta biết đây đều là sai lầm của ta, lúc trước không nghĩ vì thân phận Giáo chủ tà giáo chọc phiền toái, không nghĩ tới hiện giờ cũng vì giấu diếm thân phận mà chọc càng nhiều phiền toái, còn hại Vũ Lạc.”Nhan Tuấn hối hận.

“Được rồi, sự tình đã đến nước này, có hối hận thế nào cũng vô dụng, hiện tại chuyện trọng yếu là cứu Lạc Nhi.”Còn tình huống bên Giang Nam thế nào?”

“Ta đã cho Tiểu Dật đi, không gạt ngươi, Tiểu Dật cũng là người Phệ Nguyệt giáo.”

“Cái gì?”Lê Phi Kì lại một lần nữa khiếp sợ, “Ngươi thật bản lãnh nha, ngay cả Tiểu Dật đều thành người của ngươi!”

Lúc này, Lí Ngự Phong đầu đổ mồ hôi đi ra, Lê Phi Kì đầu tiên vọt qua.

“Lạc Nhi thế nào?”

“Đang ngủ.” Lí Ngự Phong lau mồ hôi.

“Ta đi xem hắn.” Lê Phi Kì bước nhanh vào.

“Cám ơn.” Nhan Tuấn hướng hắn thản nhiên mỉm cười một chút, tươi cười mặc dù nhạt, nhưng bao hàm cảm kích không thể biểu đạt.

“Hừ, hiện tại biết ta rất tốt đi, muốn lao vào ôm ấp của ta hay không?”Lí Ngự Phong chưa từ bỏ ý định hấp dẫn.

“Đây là ngươi thiếu nhân tình của ta.” Nhan Tuấn khóe mắt run rẩy, vượt qua hắn vào trong phòng, nghĩ thầm thật đúng là ‘cho chút nhan sắc liền khai phường nhuộm’.

“Thiết ~” Lí Ngự Phong bĩu môi, lập tức cũng theo vào.

Thanh Trữ Vương phủ, thủ lĩnh Hắc y nhân vội vàng báo lại.

“Bẩm Vương gia, người an bài ở trong Hoàng cung đến báo nói Tề Hiên bị Hoàng thượng phái đi Thiên Sơn tìm Tuyết Liên, mang đi một bộ phận cấm vệ quân, hiện tại thủ vệ trong Hoàng cung rất yếu.”

“Phải không? Ân ~~~ Hứa Như Hành cùng Tần Mộ cũng lãnh binh ly kinh, ha ha ha, kinh thành này hiện tại chính là thiên hạ của Lê Phi Tuyệt ta.”

“Vương gia, tận dụng thời cơ, không bằng đêm nay hành động, vừa lúc thừa dịp họ chưa chuẩn bị, sớm soán ngôi vị Hoàng đế!”

“Hảo! Bổn vương vẫn âm thầm chiêu binh mãi mã vì ngày này, ha ha ha, Lê Phi Kì khẳng định không thể tưởng được đêm nay chúng ta hành động, bổn vương muốn giết hắn không kịp trở tay!”

“Vương gia anh minh!”

“Ngươi kêu nội ứng trong Hoàng cung chuẩn bị sẵn sàng, đêm nay giờ tý vây quanh Hoàng cung, bắt Hoàng đế!”

“Vâng!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.