Sự Trả Thù Đầy Đam Mê (A Most Passionate Revenge)

Chương 41




Chư Hiền hít sâu một hơi, bình thường y rất khó nghe ra khuynh hướng trong lời nói của Phó chủ tịch. Vị phó chủ tịch này có tác phong rất cẩn mật, có thể nói nghiêm khắc tuân theo phong cách của Ban Tổ chức cán bộ, nhưng lần này y lại nghe ra điểm khác trong câu nói của đối phương.

Bình thường hóa, từ này rất đáng để nghiên cứu. Chư Hiền không tin Phó chủ tịch dễ dàng dùng từ này để đánh giá, từ này cũng đại biểu cho một khuynh hướng.

Làm trưởng ban tổ chức cán bộ đương nhiên phải có quan điểm thái độ của mình. Mặc dù Chư Hiền cảm thấy một tia khác thường nhưng y không định thay đổi ý kiến của mình. Y có thể nói rõ quan điểm, đề nghị của bản thân với đối phương. Dù là có chút khác nhau nhưng Chư Hiền cảm thấy chỉ cần vì công việc thì việc này không có vấn đề gì.

- Phó chủ tịch, đối với đồng chí Triệu Quốc Đống thì ban cũng đã nghiêm túc khảo sát. Đồng chí này có tác phong làm việc rất đột xuát, cá tính rõ ràng, năng lực công tác mạnh, nhất là ở lĩnh vực công tác kinh tế càng có biểu hiện kinh người. Kỳ tích Ninh Lăng, hổ Ninh Lăng thực tế đều do cậu ta tạo dựng khi làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng.
Chư Hiền rất bình tĩnh nói.

- Tôi đã cẩn thận tìm hiểu đồng chí này. Đồng chí Triệu Quốc Đống mặc dù lúc đầu làm ở cơ quan công an nhưng thời gian không dài, cố biểu hiện xuất sắc khi làm ở ban quản lý Khu khai phát Huyện Giang Khẩu - An Nguyên, sau đó điều tới Sở Giao thông An Nguyên công tác cũng đã xúc tiến thành công hai hạng mục xây dựng đường cao tốc - - Cao tốc An Du cùng Cao tốc An Quế theo hình thức BOT. Sau đó đồng chí này xuống Huyện Hoa Lâm – thị xã Ninh Lăng An Nguyên làm việc. Đây vốn là huyện nghèo cấp quốc gia, chỉ trong ba năm cậu ta đã khiến Hoa Lâm thoát nghèo, trở thành huyện mạnh về kinh tế chỉ đứng sau quận nội thành Ninh Lăng. Sau đó đồng chí này lại làm Phó thị trưởng thường trực, thị trưởng thị xã Hoài Khánh An Nguyên. Trong thời gian làm việc cũng đưa vào tập đoàn Quốc tế Hoa Tâm – công ty sản xuất hệ thống mạch điện lớn nhất nước ta. Đương nhiên sau đó căn cứ an bài chung của tỉnh An Nguyên nên công ty này đầu tư vào An Đô. Sau đó Hoài Khánh cũng lục tục thu hút không ít công ty sản xuất hệ thống mạch điện khổng lồ, tạo trụ cột phát triển cho ngành điện tử Hoài Khánh.

Chư Hiền giới thiệu khá khách quan, y không cầm giấu giếm hoặc chèn ép ai, cũng không thể che giấu thành tích của Triệu Quốc Đống trước mặt lãnh đạo. Khách quan, công bằng đánh giá thành tích một người là yêu cầu tối thiểu với cán bộ làm ở Ban Tổ chức cán bộ.

Phó chủ tịch nghe rất chăm chú, Chư Hiền có thể nhận ra đối phương khá hứng thú với những gì mình giới thiệu.

- Nhưng đồng chí Triệu Quốc Đống chính thức trưởng thành là trong mấy năm làm cục trưởng cục Quy hoạch phát triển Bộ năng lượng và làm Bí thư thị ủy thị xã Ninh Lăng – tỉnh An Nguyên, cũng chính là giai đoạn từ 2002 đến 2005. Trong ba năm này kinh tế Ninh Lăng gần như mỗi năm tiến lên một bậc thang. Khi Triệu Quốc Đống rời khỏi Ninh Lăng, GDP của Ninh Lăng đã đột phá 100 tỷ. Khi Triệu Quốc Đống tới Ninh Lăng công tác thì GDP Ninh Lăng còn chưa đến 30 tỷ, GDP không thể đại biểu tất cả nhưng tôi cho rằng nó cũng đủ nói rõ năng lực xuất sắc trong lĩnh vực kinh tế của đồng chí này.

- Lão Chư, tôi thấy anh đánh giá rất cao đồng chí này. Đồng chí này tôi đã xem thì thấy chưa đầy 36 tuổi, có thể coi là cán bộ cao cấp trẻ nhất của Đảng ta phải không?
Phó chủ tịch cười nói:
- Kỳ thích Ninh Lăng thì tôi cũng nghe nói, thị xã khu vực trung tây không dựa vào tài nguyên mà đạt thành tựu như vậy, gọi là kỳ tích cũng không quá đáng. Càng khó được chính là mấy ngành sản nghiệp trụ cột của Ninh Lăng lại là ngành năng lượng mới, tài liệu mới và bảo vệ môi trường, điểm này không đơn giản.

Chư Hiền run lên, y không ngờ phó chủ tịch lại hiểu rõ vấn đề này như vậy, đây lại là một ám chỉ.

- Năm 2004 đồng chí Triệu Quốc Đống làm thường vụ tỉnh ủy An Nguyên. Tháng 3/2005 điều sang làm thường vụ tỉnh ủy, trưởng ban tổ chức cán bộ Điền Nam. Trong thời gian làm trưởng ban tổ chức cán bộ, Điền Nam có cuộc điều chỉnh nhân sự trên quy mô lớn, nhiều lãnh đạo chủ yếu Đảng ủy, chính quyền các thành phố, thị xã được tiến hành điều chỉnh, điều này cũng khiến từ Điền Nam có không ít phản ánh. Chủ yếu phản ánh đồng chí Triệu Quốc Đống có tác phong làm việc đơn giản thô bạo, độc đoán, hơn nữa còn dùng người thân.

Phó chủ tịch khẽ nhíu mày nói:
- Vậy Ban Tổ chức cán bộ các anh có tiến hành điều tra xác minh việc này không?

Chư Hiền dừng một chút nói:
- Ban cũng tiến hành tìm hiểu. Vấn đề tác phong làm việc thô bạo, độc đoán của đồng chí Triệu Quốc Đống cũng không tiện nói, phải lấy việc nói việc. Ban tôi cảm thấy có thể đồng chí Triệu Quốc Đống khi đồng chí vài đồng chí không làm tốt công tác tư tưởng trước nên mới có phản ánh như vậy. Về phần dùng người thân chủ yếu là chỉ mấy cán bộ trao đổi giữa Thị xã Ninh Lăng và thị xã Hồng Sơn, trong đó có ba cán bộ được Điền Nam giữ lại. trong đó có một hiện làm thường vụ thị ủy, phó thị trưởng thị xã Hồng Sơn. Một người làm phó chủ tịch huyện, một điều tới Ban Tổ chức cán bộ tỉnh ủy Điền Nam làm phó chánh văn phòng.

- Ừ, về vấn đề tác phong làm việc thì cán bộ trẻ có khuyết điểm, việc này tôi tin. Chúng ta đều từng trẻ tuổi, việc này cũng cần không ngừng rèn luyện đề cao trong công việc. Về phần dùng người thân, ba cán bộ An Nguyên điều tới Điền Nam, anh nói bọn họ được đề bạt có theo trình tự bình thường không?
Phó chủ tịch hỏi.

- Ba cán bộ này vốn phân biệt là cấp huyện và cấp phòng, lúc sang Hồng Sơn rèn luyện được lên làm cấp phó giám đốc và phó huyện, bây giờ vẫn làm cán bộ cấp phó giám đốc và phó huyện. Chỉ là không ít người cho rằng từ sang kiêm nhiệm chuyển thành chính thức nhận chức là do Triệu Quốc Đống phát huy tác dụng.
Chư Hiền cũng hiểu điều này không thể nói được gì.

- Phát huy tác dụng? Nếu chính thức là cán bộ xuất sắc thì dùng người tài không ngại thân có vấn đề gì?
Phó chủ tịch lắc đầu nói:
- Chủ yếu nằm ở chỗ có phù hợp trình tự không, có thể đảm nhiệm vị trí hiện giữ không?

Chư Hiền rất kiên quyết nói:
- Ở điểm này chắc không vấn đề gì.

- Ừ, vậy là được rồi. Anh tiếp tục nói ý kiến của mình đi.
Phó chủ tịch nói.

- Đối với năng lực công tác và tác phong làm việc của đồng chí Triệu Quốc Đống, tôi không có ý kiến khác. Chủ yếu tôi thấy đồng chí này thiếu kinh nghiệm. Triệu Quốc Đống điều tới Điền Nam chỉ có một năm, thời gian làm cán bộ cấp phó bộ có một năm rưỡi, ý của tôi là nếu đồng chí này có thể tiếp tục rèn luyện ở vị trí hiện nay hai năm thì sẽ thích hợp hơn là điều chỉnh.

Chư Hiền rất tự nhiên đưa ra suy nghĩ của mình.

- Lão Chư, suy nghĩ của anh cũng có một chút đạo lý. Triệu Quốc Đống còn quá trẻ, kinh nghiệm ở cấp phó bộ còn thiếu. Chẳng qua anh đã nghĩ xem ngay cả đồng chí Đông Lưu cũng có thể tin tưởng cậu ta như vậy, năm 32 tuổi đã để cậu ta làm Bí thư thị ủy. Tính cách của đồng chí Đông Lưu thì anh cũng biết rõ, đồng chí này không dễ dàng tán thành một người, bây giờ còn có dũng khí đưa ra ý kiến muốn Triệu Quốc Đống về làm Bí thư thị ủy An Đô, đủ thấy tin tưởng Triệu Quốc Đống như thế nào. Bây giờ đồng chí Tiền Việt cũng đưa ra ý kiến của mình cũng là do coi trọng sở trường của đồng chí Triệu Quốc Đống. Nếu Triệu Quốc Đống đến làm phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển cũng không phải làm lãnh đạo chủ yếu. Bây giờ trong Ủy ban kế hoạch phát triển có không ít lão đồng chí, một người còn trẻ như vậy đến có lẽ mang lại nguồn gió mới cho Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia.

Chư Hiền trầm ngâm suy nghĩ, một lúc lâu không nói gì.

- Như vậy đi lão Chư, tôi thấy đồng chí Tiền Việt có suy nghĩ như vậy nhất định có lý của mình. Ý của tôi là Ban Tổ chức cán bộ có thể cân nhắc một chút. Ngoài ra tôi đề nghị anh cũng nên báo cáo với đồng chí Quốc Cơ. Dù sao lần này đồng chí chủ yếu là ở các bộ, nghe ý kiến của Thủ tướng coi như là giao tiếp trước.
Phó chủ tịch đề nghị.

Chư Hiền định nói lại thôi, Phó chủ tịch thấy thế liền nói:
- Về phần bên ngoài có một vài ý kiến, Ban Tổ chức cán bộ cũng có thể nghiêm túc lắng nghe nhưng cần cẩn thận phân tích. Có một số lão đồng chí có cái nhìn xen lẫn tình cảm, chúng ta cần kiên nhẫn giải thích.

Chư Hiền hiểu rõ, thì ra Phó chủ tịch sớm đã có quyết định.

Mặc dù chỉ là ba ngày nhưng Triệu Quốc Đống quay về Côn Châu cảm thấy mình như đi tới thế giới khác, tâm trạng cũng hoàn toàn thay đổi.

Đây không phải vì mình có thể rời khỏi Điền Nam mà là cảm thấy mình có một tâm lý bình thản đối mặt với vấn đề. Đến Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia thì sao, đến An Đô thì sao, ở lại Điền Nam thì sao?

Đến Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia thì không có gì để nói, có thể tham gia vào quy hoạch nền kinh tế quốc dân, có thể rèn luyện ở nơi được gọi là Quốc vụ viện thu nhỏ. Dù chỉ là một năm thì cũng là cơ hội mà không vị trí nào khác có thể so sánh.

Đến An Đô, mình sẽ nắm giữ vận mệnh thành phố với hơn 10 triệu dân, có thể nắm giữ tài nguyên nhân lực, xã hội khổng lồ. Làm như thế nào biến An Đô thành viên minh châu sáng chói của khu vực đất liền, đây là hoạt động vĩ đại. Có thể tham dự tiến trình này thì sẽ không có gì để mình thấy nuối tiếc.

Ở lại Điền Nam, Triệu Quốc Đống cũng hài lòng. Năm 2006, Điền Nam nhất định sẽ phát triển rất nhanh. Quốc gia ủng hộ về cảnh sát, cơ cấu nhân sự của Điền Nam cũng đã ổn định, Điền Nam sẽ nghênh đón thời gian huy hoàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.