Sự Trả Thù Của Vợ Trước Tổng Giám Đốc

Chương 6: Có lẽ hắn cũng có tình




Trên du thuyền

Một cô gái có nướcda trắng, đôi mắt đen láy, trên người mặc một chiếc váy trắng voan mỏngnhẹ,kết hợp với ly rượu vang trên tay cô làm cô càng toát lên sự quyếnrũ. Cô đưa mắt ra xa, thỉnh thoảng hơi nhăn mày.

Từ phía xa, anh chàng lịch lãm, phong độ. Thoáng qua đã biết còn rất trẻ đang đứng tiếp chuyện với các quan khách. Trông thấy cô, anh tiến lại gần, thuận tayôm lấy eo người con gái. Ý cười cười trong mắt lóe lên, môi anh hơinhếch lên. Hôn nhẹ vào má cô, anh thì thầm

“Tiểu Mai, cậu quả nhiên rất biết ngược đãi người khác,đến tôi mà cậu không tha”

Người con gái nở nụ cười lạnh, nheo mắt với người con trai đang đứng bên cạnh

“Hành hạ gì chứ, tôi đây nào dám hành hạ cậu, chẳng qua là tiện tay mượn duthuyền này tổ chức đính hôn thôi. Gia Kỳ à Gia Kỳ, tôi đã khách khí lắmrồi nha. Nếu cậu cảm thấy ấm ức, như vậy đi, bao giờ cậu cầu hôn TiểuKhuê nhà tôi, tôi nhất định dành một chỗ ở tòa nhà tổng thống, cậu thấysao?”

Gia Kỳ hững hờ nhìn ra biển, nở nụ cười tinh quái “ Cậu nhớ lấy lười này cho tôi, chị vợ à! Còn bây giờ, kịch hay sắp bắt đàu rồi”

Vừa dứt lời, một đám khoảng bốn năm chục, khuôn mặt đăm đăm, trên ngườikhoác bộ vét đen, tay cầm theo khẩu súc lục,nhìn thôi cũng biết là dânxã hội đen

Chứng kiến cảnh đó, toàn bộ khách mời đều hoảng sợ,nháo nhào hết cả.Những chai sâm banh vô tình cùng những vị khách kia nổi loạn cùng

Tiểu Mai nhếch môi cười nhạt, vỗ vào vai Gia Kỳ

“Kịch hay bắt đầu rồi”

Gia Kỳ im lặng quan sát.Người thanh niên mặc áo vét đen, đôi mắt có chúttức giận đang hằm hằm tiến vào, trên tay còn cầm một khẩu súng., xem rahắn định phá hoại lễ đính hôn

Giang Hồng Phong vờ như không hiểu chuyện, lớn giọng quát

“Các người làm cái trò gì thế?”

Gia Kỳ nhếch mép cười lạnh

Mắt Tiểu Mai lóe sáng, trong lòng mừng thầm. Cuối cùng, con cá lớn cũng chịu vào lưới

Chẳng thèm để ý đến những người ở bữa tiệc, chàng thanh niên tiên thẳng đếnchỗ Tiểu Mai kéo cô rời đi trước ánh mắt kinh ngạc của quan khách

“Đứng lại, ai cho cậu mang người đi!” Gia Kỳ hét lên

Tiểu Mai mím chặt môi, nén nhìn người thanh niên đang hừng hực tức giận bên cạnh, giọng điệu có chút mỉa mai

“Xem ra đây là cách anh khủng bố tôi đây sao? Lãng nhắc! Hoàng Quân, anh nên nhớ tôi với anh không còn quan hệ, anh có tư cách gì mà đòi dẫn tôi đi” cô vùng vùng thoát khỏi tay Hoàng Quân nhưng bị Hoàng Quân ghì chặt“Buông tay ra, đồ khốn!”

Hoàng Quân lạnh lùng đáp “Chửi tôi? Em cứ việc, nhưng, tôi phải đưa em đi khỏi nơi này”

Gia Kỳ không nói gì, khoát tay một cái, những vị khách kia bỗng xé tan quần áo trên người mình, thay vào đó là bộ đò dành riêng cho sát thủ. Rấtnhanh, toàn bộ những người đó đã xông thẳng về phía Hoàng Quân, đánh tới tấp

Trận hỗn chiến bùng nổ. Tiếng chai vỡ, ly vỡ vang lên không trung khiến người ta ghê người. Chẳng bao lâu, người của Hoàng Quân đãbị đánh bại hoàn toàn, chỉ còn sót duy nhất Hoàng Quân

Gia Kỳ liếc Tiểu Mai một cái, nở nụ cười chán ghét

“Hoàng Quân, mày nghĩ mày có thể dẫn vợ tôi ra khỏi đây sao? Mau buông cô ấy ra, bằng không , mày tự biết hậu quả”

Ánh mắt kiên định của Gia Kỳ khiến Hoàng Quân không những không sợ, tráilại, hắn càng trở nên cứng cỏi hơn bao giờ hết. Hắn chẳng thèm nhìn GiaKỳ lấy một lần,nhìn vào mắt Tiểu Mai

“Em có đi theo tôi hay không?”

Tiểu Mai mím chặt môi, ánh mắt không rời khỏi người Gia Ky “Tuyệt đối không!”

Hoàng Quân mặt tối sầm, cánh tay nắm chặt bàn tay nhỏ nhắn của Mai, rất nhanh chuyển thành ôm chặt Mai vào lòng. Hắn nhìn thẳng vào mắt cô,nghiêmnghị nói “Em không đồng ý thì hôm nay, tôi cũng phải đưa em ra khỏi đây. Giang Tiểu Mai, không chỉ hôm nay mà cả đời này, em đừng hòng thoátkhỏi tôi.Tôi không cần biết em đồng ý hay không, em vẫn mãi mãi là người phụ nữ của Hoàng Quân này”

Bộp..bộp

Gia Kỳ cười ngặtnghẽo, không khỏi vỗ tay cảm thán “Ai cha, mày định diễn phim tâm lí xãhội với tao đấy hả. Mày nhìn xem, mày có đường thoát hay không”

Hoàng Quân dùng sức ôm chặt lấy Tiểu Mai như thể sợ cô gái nhỏ trên tay mìnhsẽ chạy mất, hắn nhìn thẳng vào mắt Gia Kỳ, ánh mắt toát lên sự phẫn nộ

“Mày muốn sao?”

Gia Kỳ nói “Đơn giản thôi, muốn đưa cô ấy ra khỏi đây thì mày phải đề bùthiệt hại 1tỉ đô la cho lô hàng lần trước mày cướp của tao. Không nhữngthế, khôn hồn trả ngay BMW đây, thiếu nó tao thấy ngứa da thịt lắm!”

Tiểu Mai lườm Gia Kỳ, ý bảo “cậu tham quá đấy, đừng có được voi đòi tiên”

Gia Kỳ cũng hữu ý liếc lại “Tiên tôi không đòi, tôi chỉ đòi lại tiền đã mất thôi”

Tiểu Mai càng phẫn nộ “Lô hàng kia đâu đến 1 tỉ đô, sao cậu không đi cướp ngân hàng thế giới luôn đi”

Gia Kỳ”Cám ơn, nhưng mấy vụ cướp ngân hàng chẳng thú vị chút nào, bằng không tôi cũng muốn thử”

Tiểu Mai “Cậu..”

Thấy hai người đang nhìn nhau, Hoàng Quân tưởng là Tiểu Mai đang tức giận vì vị hôn phu của mình đang không tiếc giá nào bán cô đi. Nhìn thấy cảnhấy, Hoàng Quân có chút phẫn nộ, song, sau khi suy tính kĩ càng, hắn gậtđầu một cái

“Chỉ cần tôi có thể dẫn Tiểu Mai rời khỏi đây,cậu muốn sao cũng được”

Nói rồi Hoàng Quân kéo Tiểu Mai ra cửa, hắn hạ lệnh cho người đem một chiếc phi thuyền khác tới rồi dẫn Tiểu Mai đi mất hút

Trong phi thuyền, sau khi dọn dẹp lại mọi thứ đổ nát, Hòa Nhã khinh khỉnh liếc Gia Kỳ

“Nhóc kia, con chẳng bao giờ lớn nổi đâu!”

Gia Kỳ cười ha hả, thiện chí đẩy ghế ngồi xuống, nhân tiện kéo cho Hòa Nhãmột chiếc, điệu bộ mời ngồi. An tọa xong, Gia Kỳ mới bắt đầu nói

“Dì Nhã, làm người không nên quá tham lam. Con lấy 1 tỉ đô la chẳng qua lànể mặt Tiểu Mai mà thôi,hơn nữa, chúng ta cũng cần chừa chút đỉnh tiềnđể họ làm đám cưới chứ. Con đây chỉ tay Tiểu Mai mà tống tiền chút đỉnh, tiện thể đòi lại con BMW kia thôi. Dù sao thằng Quân cũng đối xử vớiMai không tệ, con không thể chặn đường sống của người ta”

Ông cậu nghe xong nhíu mày không đồng tình,ngồi xuống ghế, lảm nhảm

“Đồ ngốc kia, con bán Mai có 1 tỉ thì rẻ quá đấy”

Gia Kỳ thản nhiên đáp “Chú à, con không bao giờ bán rẻ bạn bè khi chưa tìm được giá đắt đâu

Ha ha, Gia Kỳ quả nhiên là Gia Kỳ, hắn không bao giờ khiến bản thân mìnhphải chịu thiệt chút nào, từ lọi ích kinh tế đến lượi ích xã hội, mộtkhi hắn ra tay, kẻ được hưởng lợi chỉ có hắn mà thôi

Tít Tít

“Tôi đang ở New York. Lát đến phòng tôi, ở ngăn kéo thứ hai, bên trái cóthuốc giải, cái viên màu xanh lam ấy.Nói dùm tôi với hai vị già ở nhàmột tiếng. Đến giờ rồi, tạm biệt. Bao giờ cầu hôn Tiểu Khuê thì gọi tôi”

Gia Kỳ cười nhạt, không chú ý đến những người xung quanh đang nhìn mình

“Tâm thần phân liệt sao nhóc,? Tiểu Mai gửi gì thế?” Tô Thành nhăn mày hỏi

Hắn không thèm trả lời,cho người hạ lệnh cập bến.

Tô Thành càng không hiểu, quay sang hỏi chị gái “Chuyện gì thế chị?”

Hòa Nhã không thèm nói, một mạch đi theo hắn

Quay sang Giang Hồng Phong, Tô Thành chưa kịp hỏi gì thì ông anh rể đã biếnmắt tăm. Tô Thành tức mình , miệng lầm bầm “Toàn những kẻ đầu óc khôngbình thường, hừ”

***

Trên một chiếc ô tô màu đen sangtrọng, một cô gái dáng người mảnh khảnh, sắc mặt có chút nhợt nhạt đangnằm bất tỉnh ở ghế sau. Một bàn tay nào đó nhẹ nhàng luồn qua cổ, bếbổng cô ra ngoài

Tìm lục lọi hết đồ ở trong phòng, hắn rủa một tiếng “Con mẹ nó” rồi đá chân vào tủ, vẻ mặt tức tối

Cô chị Tiểu Mai này quả nhiên thâm hiểm. Sau khi trốn đi Mỹ cùng ngườitình rồi mà còn nhớ để thuốc lung tung. Rõ ràng đã nói là ở ngăn thứ hai bên tay trái, nào ngờ hắn tìm vã mồ hồ mà không tìm được

Cạch!

Mắt hắn sáng lên,thì ra viên thuốc nằm ở kia, hẳn nào hắn tìm mục xương cũng không thấy

Tiểu Mai, cậu là đồ thần kinh!

Hắc xì!

Cô gái đang ngồi gác chân lên đùi một chàng thanh niên, cọ cọ mũi

“Gia Kỳ, đến Mỹ rồi mà cậu cũng rủa tôi sao”

Cô cảm thấy lành lạnh sau gáy,vội nở nụ cười điềm đạm với người bên cạnh“Đừng nói là có người nào đó vừa nuốt bột tiêu nha (ý nói là ghen ý mà)”

Người nào đó lườm cô, hắng giọng “Em mà dám nhắc tới thằng đó, anh quăng em bay ra khỏi máy bay luôn”

Cô gái nở nụ cười, hôn chụt vào má người thanh niên. Ngón tay trắng trẻomon men gần đến cà vạt, cô nhẹ nhàng thít cà vạt thật chặt khiến ngườinào đó nghẹt thở. Người đó tỏ y cầu xin, cô cười cười , thả lỏng tay ra, cảnh cáo

“Dám không? Có tin em cho anh được nếm mùi của David không?”

Người thanh niên xanh mặt “Bà xã! Anh sai rồi!”

****

Tiếng trống vừa dứt,theo lí thuyết, học sinh sẽ ùa ra như bầy ong vỡ tổ, nhưng bây giờ đang diễn ra sự kiện đặc biệt

Tại nhà vệ sinh

Không biết bởi lí do gì,học sinh này kéo học sinh kia tụ tập ở trước nhà vệ sinh giáo viên để xem hài kịch

Bởi người nào đó sau bao nhiêu lần nói mà không nghe, thỉnh thoảng dùngbiện pháp mạnh mới chịu nghe lời, ông cậu Lâm tô Thành lần này được sựchỉ giáo của cháu rể tương lai, thực thi chiêu thức mới.Vẫn biết rất mất mặt khi đứng ở nhà vệ sinh nữ nhưng ông cậu vẫn không khỏi cảm thán xem thằng cháu rể kia dạy chiêu thức kiểu gì mà ông cậu đây đang khốn đốnvới biết bao con mắt

Lạy chúa, hi vọng mặt người phụ nữ kia không quá mỏng

Từ nhà vệ sinh nữ bước ra, Tố Như vừa nhìn thấy Tô Thành ,hung hăng mắng

“Lâm Tô Thành, đến bê tông cũng không bằng mặt anh, anh biết không? Nhà vệsinh nữ mà anh cũng dám theo tôi, anh có còn là đàn ông không hả?”

Tô Thành không những không tức giận, trái lại còn cười vô cùng ôn nhu “Nếu em muốn biết anh có phải đàn ông hay không, đêm nay em sẽ biết nhanhthôi”



Học sinh nghe được không khỏi trầm trồ nhìn ngườiđàn ông kia, quả nhiên không phải laoij tầm thường, dám trị được bà côhung hăng nhất trường, bái phục, bái phục

Những ánh mắt ngưỡng mộ của học sinh không khỏi làm Tô Thành thỏa mãn, Tô Thành liếc Như Tố một cái, chầm chậm đêna gần Như Tố.Chẳng kiêng dè chút nào, Tô Thành ôm lấy vai Như Tố vừa đầy vừa đi

“Nếu em không muốn mất mặt thì về nhà đi,yên tâm, đêm nay bố mẹ em khóa cổng hết rồi”

Như Tố tức đến nỗi mặt mày đen ngỏm, mãi mới thốt một câu “Vô sỉ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.