Sự Trả Thù Của Vợ Trước Tổng Giám Đốc

Chương 1: Sơ ngộ (Gặp gỡ lần đầu)




Hai cậu cháu đáng thương nhà tôi nơm nớp lo sợ, chỉ cầu mong khi về đến nhà thần chết không gõ cửa sớm. Tôi cũng hơi sợ. Tôi biết tính tình của mama đại nhân nhà tôi, người quyết không tha cho bất cứ ai làm trái ý người, người đó nhất dịnh phải trả giá rất đắt

Tôi từng nếm giá đắt đó là gì, còn ông cậu đáng thương ơi, cậu nhất định sẽ được nếm trải cảm giác

Về đến nhà, không khí u ám bủa vây xung quanh căn phòng. Tôi thấy lành lạnh ở sau gáy, mồ hôi túa ra như mưa. Tôi lôi khăn giấy ra lau lau, thỉnh thoảng nhìn trộm mama đại nhân. Bây giờ mới nhận ra, nếu mama đại nhân nhà tôi mà tham gia đóng vai ác quỷ băng giá, tôi cá mặt mama lúc này rất hợp nha

Tôi rùng mình một cái, thâm thút nhìn sang ông cậu. Căn nhà vốn đã im lặng lại càng yên lặng hơn.Nhấc ly cà phê lên, miệng nhấp nhấp một chút, mama lạnh lùng nói

“Cậu nói cho tôi biết, rốt cuộc cậu giở trò gì mà lại gọi điện nhờ Giang Hồng Phong,hả?”

Ông cậu len lén nhìn mama, đưa ánh mắt cứu binh về phía tôi:Im lặng là vàng,cậu ạ!

Ông cậu thất vọng, cả người rơi vào trầm mặc. Một lúc sau, ông cậu mới lên tiếng

“Tại hôm đó bố già kiên quyết đòi em BMW, đã thế mẹ già lại đóng băng tài khoản của em. Chị xem, em phải sống bằng cái gì? Em biết, bố mẹ già ở nhà chắc chắn sẽ liên hệ với chị cho nên..cho nên”

“Cho nên cậu mặt dày đi tì Giang Hồng Phong mà không thèm hỏi ý chị?”

Rầm

Mama tức giận đập mạnh vào bàn “cạu có toi tôi là chị cậu không hả?”

Theo phản xạ, ông cậu co rúm người lại, sợ sệt lên tiếng “Chị..chị,chị tha cho em lần này đi, em thề, em hứa, em đảm bảo, từ nay về sau không gọi ddienj cho anh rể nữa. Chị, chị cho em ở Việt Nam đi, em bây giờ cạn ngân khố rồi. Chị thấy đáy em giờ một xu dính túi cũng không có, may mà còn chút tiền mua vé máy bay về đây, chị,chị”

Mama đạp bàn một cái nữa, thét “Cậu còn dám nói à? Còn ít tiền mà đi khoang vip, cậu qua mặt ai chứ đừng hòng qua mặt tôi. Hừ, cạu muốn ở đây cũng được, nhưng nói trước, cậu đừng làm chị cáu. Còn nữa, từ nay về sau, cậu mà liên hệ với hắn, chị cạo đàu rồi tống cậu lên chùa làm sư luôn, rõ chưa?”

“Vâng!”

Sau quyết định của mama, tôi không khỏi kinh ngạc, làm gì có chuyện mama đại nhân lại tốt bụng tới vậy

Quét mắt sang mama,hóa ra đằng sau mama là Gia Kỳ. ngưỡng mộ thật, cậu quả nhiên thần thông quảng đại

Tôi nở nụ cười tươi nhất với Gia Kỳ, cảm ơn tới tấp. Cũng may là có cậu ta ra tay, bằng không hôm nay không chỉ ông cậu chết mà tôi cũng tử vong theo

Tôi nói “Gia Kỳ, cám ơn cậu đã tương trợ”

Cậu ta nhếch môi “Cậu đừng lên cảm ơn tôi sớn như vậy, chờ cậu và chú Tô Thành thực hiện nghĩa vụ cuối cùng rồi hãy cảm ơn tôi”

Nghĩa vụ? Nghĩa vụ gì ta?

Hôm sau, nghĩa vụ tổ quốc guiao cho quả nhiên vĩ đại,híc!

Tôi ứa nước mắt, ôm lấy ông cậu, hai cậu cháu cùng nhau an ủi “Ông cậu,hức,hức,chúng ta phải làm sao bây giờ, con,hức,con không muốn thông bể phốt, hức,hức”

Ông cậu vỗ vỗ vai tôi, nước mắt ngắn, nước mắt dài than vãn “Ôi, sao ta lại có một bà chị ác độc như vậy,trời ơi là trời”

Kẻ nào đó nhìn hai cậu cháu tôi đang tình cảm sướt mướt, đắc ý tới mức miệng đeo khẩu trang rớt xuống, cười lớn như bị trúng tá

Tôi nghiến răng ken két, tức giận rít lên “Cậu sung sướng lắm hả? “

Gia Kỳ nhìn tôi, nhìn ông cậu, ôm cằm đưa ra kết luận “Thực tế đã chứng minh dì Nhã đã kiềm chế vô cùng mới cho hai người thông bể phốt, hai người không cảm ơn tôi thì thôi lại còn thái độ. Tôi nói rồi, hôm đó tôi đã dùng hết sức nói đỡ cho chú Tố Thành nhưng tại chú lôi tôi vào cuộc, khai việc tôi bao che cho cậu nên bây giờ, hai người đi mà sắp xếp tàn cuộc”

Cậu ta quay ngoắt đi, còn không quên chào theo kiểu hoa hậu “Cố lên nha, lao động là vinh quang!”

Khốn! Cậu không chọc tôi thì cậu chết đấy à, giờ tôi mà điên lên, tôi dúi đầu cậu vào bồn cầu cho cậu biết mặt, hừ!

Hôm đó, hai cậu cháu tôi khổ sơ thông bể phốt, sau đó lại còn được vinh dự cọ cả một bể bơi rộng lớn. Híc, quả nhiên đây là địa ngục

Tôi sụt sịt nói với ông cậu “Tại cậu, nếu cậu không khai con ra, cả hai cậu cháu cũng không ra nông nỗi này!”

Ông cậu hùng hổ, gân cổ lên nói “Con còn mở miệng hả? Lúc ta ra ám hiệu mong con giúp, thế mà con đâu có chịu. Hừm, chết chung còn hơn sống độc, biết không?”

Hức, đạo lí này quả nhiên giang hồ thật, ông cậu à, cậu quả nhiên rất độc ác!

Mama đại nhân đến xem xét,gật gật mấy cái rồi lẳng lặng bỏ đi, không quên nói với ông cậu “Cậu ở nahf chị dù sao cũng rảnh, chi bằng cậu giúp chị trông coi Tiểu khuê đi, tiền tiêu vặt của cậu hàng tháng chị sẽ cấp cho. Nếu Tiểu Khuê tiến bộ, lương của cậu chị tăng gấp ba lấn, nếu nó mà phạm bất,cứ,lỗi,nhỏ,nào để chị mà biết, cậu chắc chắn chết không đẹp đâu”

Haizz, hết Gia Kỳ rồi đến lượt cậu, cũng may thoát khỏi tên ôn thân fkia, bằng không kiếp nạn của tôi chắc không có điểm dừng

Ngya hôm sáng thứ hai tuần sau, ông cậu đảm nhận nhiệm vụ đưa đón tôi đi học bằng ô tô của nhà, thế nên tôi hết đường la cà sau mối giờ học. Bây giờ có thể toám tắt bằng cụm từ “đi đến nơi, về đến trốn”Có vẻ tôi đang đi vào quỹ đạo do ông cậu tạo ra thì đến ngày thứ sáu, tôi vô tình không mang vở văn, mặc dù tôi đã làm bài tập về nhà.Mọi giải thishc của tôi bà cô Như Tố đều bỏ ngoài tai, mụ ta bảo tôi là ngụy biện, gian dối có ức không trong khi tôi làm bài bằng thật

MỤ già 25 tuổi đó chưa cưới là phải, ai mà thèm cái người khó tính

Bà cô Như Tố lạnh mặt với tôi, kêu tôi gọi gọi phụ huynh đến gặp, đương nhiên tôi không thể gọi mama đại nhân nếu không muốn được siêu sinh sớm. Tôi bất đắc dĩ gọi ddienj cho ông cậu

“Cậu ơi, cứu con! Bà chủ nhiệm lớp con đòi gặp phụ hunh. Cậu biết đấy, nếu mà để mụ ta gặp mama nhà con thì hai cụa cháu ta chết ngóm,cậu..cậu..tút..tút”

Chưa đầy một phút 58 giây, ông cậu oai phong lẫm liệt của tôi đã xuất hiện để giải quyết rắc rối. tôi hồi hộp chờ đợi kết quả. Cũng may, ông cậu tôi vốn dĩ đã dẻo miệng , cho nên đối phó với bà cô này dễ như ăn cháo.

“Tiểu Khuê,lại được uống cà phê ấy hả?”

Còn ai vào đây ngoài đồng chí Gia Kỳ tốt bụng, hễ gặp người là cắn người tơi bời

Tôi quắc mắt “Đồ mồm thối nhà cậu, cậu không nói được câu nào tốt đẹp hả?”

Cậu ta cười giả lả “Được rồi, sao lại đứng đây? Không lẽ cô giáo lại cho cậu viết bản kiểm điểm”

Tôi trợn mắt lên “nghĩ gì, chẳng qua ông cậu đang thay tôi dàm phán với đối tác, hiểu chưa?”

“A~ cái này người ta gọi là giao lưu ý hả? cậu làm chuyện gì mờ ám mà để chú Tô Thành giúp thu dọn tàn cuộc thế?”

Tôi nói “Giang Tiểu khuê này là ai mà phải làm mấy chuyện mờ ám khó coi. Tâm hồn tôi trong sáng như nước khoáng Lavie nha”

“Hừ,cậu có làm chuyện tử tế bao giờ đâu mà vỗ ngực dương oai. Cậu không làm chuyện mờ ám ấy hả? Chắc không?”

“À, hình như ngoài việc chít mắt mèo vào bàn,cắt ngắn một chân ghế giáo viên, đóng đinh vào ghế khiến váy giáo viên rách, ..tôi chawnggr làm việc gì mờ ám cả”

“Mặc xác cậu, tôi phải lên lớp đây!”

Gia Kỳ đi khỏi, tôi lại ngồi ghế đá chờ đợi.

Trong lúc não tôi đang hoạt động bình thường, máu chạy nhanh như lướt web, tôi nhìn thấy Hoàng Quân đang đi cùng nữ sinh nào đó. Mặc dù biết mình không xinh nhưng ít nhất khi thích một người thì phải thổ lộ. Cho nên, tôi quyết định viết thư tỏ tình với Hoàng Quân

Tôi ngồi cắn mòn cả đàu bút mà không nghĩ ra chữ nào, tôi quyết định:đạo văn

“ Thành phố mặt trời, ngày buồn, tháng nhớ, năm mong

Hoàng Quân, tình yêu thầm kín của tôi!

Hôm nay trời thật đẹp, mây đen bay đi và mây trắng bay đến. Trong lúc chờ đợi ông cậu đàm phán xong với cô Như Tố,tôi nhìn thấy cậu và quyết tâm lớn viết bức thư này.Có thể nói, đây là bức thư duy nhất của thế kỉ 22 cậu từng đọc, tôi cam đoan, đến Puskin hay Shelley,Tagor,ngay cả ông hoàng thơ tình là xuân Diệu cũng phải xúc động tới mức bật nắp quan tài lên để truy tìm tác giả Lời đầu tiên,tôi chúc cho nơ ron thần kinh của cậu đủ vững để có thể đọc những gì tôi sắp viết đây

Hoàng Quân à,khi mới gặp cậu tôi đã ngỡ như gặp cậu từ kiếp trước, đã vậy lại còn bị hung khí của thiên lôi đánh trúng đầu, từ hôm đó, tôi thích cậu.

Mỗi giờ trôi qua như kỉ băng hà, lạnh lẽo lắm, cậu biết không? Tôi thích cậu tới mức mà chỉ cần một bàn tay cậu chạm vào tóc tôi, tôi đã quyết không gội đầu

Giang Tiểu Khuê tôi tuy bề ngoài xấu xí, đầu óc không thông minh, tình tình lại quái gở, nhưng tình cảm mà tôi dành cho cậu là thật lòng.Hoàng Quân à, tôi không biết cậu thích tôi hay không nhưng giờ đây tôi xin tuyên bố: cậu sẽ là bạn trai của tôi nếu cậu không đồng ý! Nếu cậu hiểu lòng tôi thì hãy đồng ý đi.

Tôi cam đoan sẽ không khủng bố cậu khi cậu chơi bóng, không la hét tryuowcs cổng nhà cậu vào ban đêm càng không rủ cậu lên tháp ToKyo rồi đẩy cậu xuống nếu cậu không đồng ý!

Lời cuối cùng, tôi chỉ nói với cậu một câu: Tôi thích cậu! Tôi chờ câu trả lời của cậu

Giang Tiểu Khuê ”

Hắc hắc, ai bảo ta không có khiếu ddaohj văn, ôi, ta phục ta quá

Tôi gập bức thư trên tay nhét vào túi rồi đứng chờ ông cậu

Cậu ơi là cậu, cậu có thể nhanh hơn một chút cho con không? Nhanh lên cậu ơi!

Phù, cuối cùng cậu cũng ra, ủa, sao nhìn mặt cậu có vẻ đần đần sao sao ý? Cái mặt này, hình như..á..á…á cậu..cậu trúng sét!

Đoàng! Cậu ơi, cậu thảm lắm ropoif!

“Ông cậu, ông cậu!” Tôi gào toáng lên trước vẻ mặt đần thộn của ông cậu

Một lát, ông cậu trở về trạng thái bình thường, ông cậu căm phẫn nhìn tôi “Cháu ơi là cháu, sao cháu lại gây họa thế chứ, cũng may có ta ra ta nếu không cháu chết tại trận.”Đưa tôi bài kiểm tra văn “Ôi trời, cháu hết chuyện hay sao mà đi viết về Ông Thọ Thế, bị ăn 2 điểm cũng đáng”

Híc, cậu trọng sắc khinh người thân

“Ông cậu, đừng nói với con bà cô Như Tố đó đốn tim cậu rồi nha! Mô Phật, thiện tai, thiện tai”

Ông cậu lườm tôi,bất ngờ lôi trong túi tôi ra..á..thư tình..thư tình của chúa, trả đây!

“Trả cho con!”

“không!”

“Trả con đi maf~”

“Há..há..con nói cái gì..nói to lên cho cậu nghe, nói to lên”

Ông cậu, cậu không cần vờ điếc đâu! Trò của cậu làm sao qua mắt con! Tôi xoa cằm vờ vờ suy tư

“Nếu cậu muốn đốn tim cô giáo của con thì..”

Ông cậu sốt sắng “Con nói đi, chỉ cần con giúp ta cưa đổ Như Tố, con nói gì ta cũng giúp”

Tôi chẹp miệng, than “Thương người như thể thương thân, thôi thì con giúp cậu tán đổ cô gióa nếu cậu cam đoan bơ con, để con có một chút tự do cá nhân là được!”

“Ok, chỉ cần con giúp, ta đây sắn sàng” cái này gọi là một mũi tên trúng hai đích,hắc hắc, rốt cuộc cũng có người trừng trị bà cô này rồi

Ôi, những ngày tháng tươi đẹp của ta ơi, các ngươi phải chờ ta, chờ ta..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.