Sự Trả Thù Của Quỷ - Angels or Devils

Quyển 1 - Chương 42: Có hay ko cứu hắn




Nó: Hàn Thiên Anh -con gái của tập đoàn Hàn Vương và là đứa con gái chỉ mới bước vào tuổi 18- cái tuổi đẹp nhất trong đời. Có 1 thân hình khá là chuẩn ( chỗ nào cần to thì to, cần nhỏ thì nhỏ ) !! Đẹp gái, làm siêu lòng tất cả mn nhung chỉ yêu mình hắn.

Tình tình: như con nít, tốt bụng, dễ gần ..... Nói chung là có đủ tất cả các tính tốt :)) !! Nhờ như vậy nên mới cảm hoá được hắn !!

Hắn: Thiên long Bảo - con trai út của tập đoàn Thiên Tử. Hắn 20 tuổi . Đẹp trai, đào hoa, lạnh lùng nhưng thay bồ như thay áo nên điều đó làm nó rất bùn...... Và có bí mật khá trớ trêu nên làm cho hắn trở nên lạnh lùng ít cừơi như trước, chỉ có nó mới cảm hoá được hắn thôi !!

Tính tình: khó gần, xem con gái như rác rưởi nhưng không xem nó như vậy.

2 đứa nó vốn là thanh mai từ nhỏ của nhau và cũng là hàng xóm nữa. Tập đoàn của nhà 2 đứa nó đứng hàng đầu thế giới nên khá là lớn mạnh và còn nhiều chi tiết nữa tớ sẽ tiết lộ sau và nếu mn ko hỉu gì thì cứ hỏi Bo nha !!

Và còn nhèo nhân vật khác nữa, đọc tới thì Bo sẽ giới thiệu cho nha !! H làm biếng quá :( !!

1 ngày mới, trời trong xanh không 1 tí gợn sóng, trong 1 ngôi nhà sang trọng và xa hoa. Tưởng chừng như rất yên ắng nhưng nào ngờ 1 giọng nói trong sáng và ngây thơ nhưng lại có sức công phá khá mạnh từ dưới nhà vọng lên :

- Hoàng Long Bảo, anh dậy cho em !! Nói hôm nay chở em đi chơi mừ !! Dậy nhanh lên !! ( T/giả: Tớ không nói chắc mn cũng biết là giọng ai rồi đúng không ?? ;)) hehee )

Đang ngủ ngon thì Bảo giật mình dậy rồi nói sảng :

- Cái gì vậy ?? Động đất hay sóng thần kéo đến vậy ?? Chú Tuấn ơi có vụ gì vậy ?? ( Tuấn ở đây là quản gia của Bảo nha mn )

Khi nói xong Bảo lại nằm xuống rồi ngủ tiếp. Ngủ 1 giấc ngon hơn. Trong khi đó, ở dưới nhà đang có 1 luồn sát khí lạnh đến thấu xương sống đang từ từ đi lên lầu. Rồi mở cửa phòng ra, nhè nhè bước đến giường, ngồi xuống 1 bên. Khi đang ngủ, Bảo cảm thấy kế bên mình, giường bị lún xuống 1 nửa và cảm thấy lưng toát mồ hôi hột nên Bảo mở mắt ra và xoay lại. 1 gương mặt có vẻ đẹp "thuỳ mị" hiện ra, người con gái ấy cười vs Bảo bằng nụ cười khá "thân thiện" khiến Bảo la toáng lên:

- Ah ma ma !! Ahhhhhhh !!

- Ma cái đầu anh, dậy nhanh, chở em đi ăn sáng rồi đi chơi mà cũng tại anh đó làm em sáng giờ nhịn đói, hôm qua nói dẫn người ta đi chơi mà giờ nằm sải lai 1 đống ở đây chưa dậy là sao?? Em đói gần chết rồi nè, anh dậy nhanh lên đi !! - Cô gái ấy nói 1 tràng dài làm cho Bảo phải điếng người, câm như hến nhưng rồi cũng đáp trả lại :

- Được rồi, anh biết rồi mừ !! Mệt em quá !! Suốt ngày ăn hiếp anh hoài !! Chỉ có em là lúc nào cũng như mụ sim-la hết ý !! Hâhhaha !! Anh nói cho em nghe nha, chỉ có em là dám như vậy vs anh thôi đó, giờ em thử đi ra ngoài coi, ai dám nói vs anh như em chứ !!! Hứ đồ con gái dzô diên, nhìn vậy mà dữ như gì ý !! Thôi em ở đây chơi đi ha, anh đi vô xem " Worldcup" đây !!

Nói xong rồi Bảo chuồn luôn, nãy giờ gồng dữ lắm mới dám nói vậy. Vì mặt của người đó đã từ hồng sang đỏ rồi trắng đến đen thui nãy giờ. Và người con gái ấy lấy gối ném nhưng hụt mất, trúng ngay cửa mà không trúng Bảo. Vì người con trai ấy đã chạy kịp vô xem "Worldcup" rồi để lại mình cô gái đó vs lòng thù hận trong lòng và suy nghĩ 1 âm mưu đen tối rồi nhoẻn miệng cười đểu 1 cái : Bảo anh xong rồi ra chết vs em !!

.....

Trong khi đó ở 1 nơi nào đó tưởng chừng như xa tận chân trời mà lại gần ngay trước mắt. Ở đó có 1 chàng trai thở hì hục hì hục. Trong lòng man mán lo sợ. Và thầm nghĩ : Chết rồi, làm sao đây?? Giờ mà ra ngoãi chỉ có nước ăn đập !! Không lẽ đứng đây lun ?? Mà cũng không được. Giờ đang đói bụng không ra nhoài chả lẽ làm ma đói. Hừm !! Thôi liều 1 phen đi vì người ta nói liều ăn nhiều, sợ gì. Hâhhaaa !!

Sau khi suy nghĩ xong, Bảo đánh liều 1 phen đi ra ngoài nhưng chả có chuyện gì xảy ra cả, mà người con gái ấy còn cười vs Bảo nụ cười hiền hoà, đậm chất con gái. Điều đó làm cho Bảo cảm thấy rét hơn là nổi giận. Sợ quá Bảo chạy tọt xuống nhà nhưng không may lại bị vấp ngã và té cầu thang. Người con gái thấy thế liền đứng trên lầu cười ha hả và chọc cho Bảo quê:

- A Hahahahaa, đáng đời anh, hahaa, cái tội nói em là simla hử. Hahaaa..... Giờ nằm ở đó lun đi nha, em không giúp anh đâu. Hahaa. Em đâu có làm gì anh đâu mà chạy như ma đuổi vậy ?? Em chỉ.... Cười vs anh thôi mừ. Hahaa !! Quen anh từ nhỏ và là hàng xóm của anh lâu rồi mà giờ em mới biết anh nhát tới vậy đó.... Haha.....!

Bảo bị chọc tới lòng tự tôn, trong lòng muốn chọc lại liền bật dậy từng bước tiến lên cầu thang đến chỗ cô gái đó rồi từ từ ép cô vào tường, giả bộ nhắm mắt lại rồi cúi đầu xuống. Khi chóp mũi của cả hai đã đụng nhau thì cô gái kia mặt cũng thoáng đỏ tính la lên nhưng miệng lại không mở được nên đành ngắm nhìn nhung nhan của anh, nghĩ thầm: Đúng là số hưởng mà, vừa đẹp trai vừa nhà giàu mà còn học giỏi nữa chứ. Haizzzz !! Vừa nghĩ thầm vừa định sờ vào khuôn mặt của anh nhưng không dám nên đành nhắm mắt lại mặc cho số trời định. Nhưng khi mới nhắm mắt lại thì cô gái ấy bỗng nghe tiếng cười từ đối phương, mới giật mình mở mắt. Chàng trai kia chọc lại cô gái :

- Em làm gì nhắm mắt vậy ?? Bộ tưởng anh làm gì em hử??

Vừa nói chàng trai vừa nháy mắt vs cô gái khiến cô đỏ hết cả mặt. Không chịu thua cô cãi lại :

- Hứ, ai...ai biểu anh nhắm mắt chi ??

Chàng trai phì cười rồi nói:

- hahaa !! Xem kìa mặt mày đỏ như quả cà chua rồi mà còn cãi được nữa. Hahaaa !!

Cô gái bị chọc đến cứng họng liền đẩy chàng trai ra rồi nói:

- Hứ, éo thèm chơi vs anh nữa.

Nói rồi cô bỏ đi để lại anh cười sặc sụa. Nhưng lúc sau, anh liền đuổi theo cô an ủi. Và 2 người họ lại như trước, vô tư, vui vẻ đi ăn sáng và đi chơi vs nhau. Thế là 2 người họ đã trải qua 1 ngày khá là mệt nhưng vui. Cuộc sống thường ngày của họ là như thế đấy, tuy giàu nhưng rất bình thường, không đòi hỏi hay gì hết chỉ cần bên nhau là được rồi. Và không biết họ có được như thế hoài không hay còn sóng gió gì đang chờ họ phía trước đây ?? Nếu mn mún biết thì hãy đón xem những chap tiếp nhá !!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.