Sự Trả Thù Của Băng Giá

Chương 31: Lần đầu gặp lại




Trong đầu Diệu Vân tiên nữ vang lên thanh âm lười biếng:

– Diệu Vân, quyết định của Lâm Thiên xem như là quyết định của ta!

Diệu Vân tiên nữ rất quen thuộc giọng nói đó, là Long Lăng Thiên tổ trưởng Long tổ. Trong đầu Tử Quang Chân Nhân, Thiên Tâm đ*o Trưởng cũng vang lên thanh âm tương tự.

Diệu Vân tiên nữ lấy lại tinh thần:

– Vừa rồi Long lão truyền âm, Lâm Thiên nói thật, hắn có thể đại biểu Long tổ quyết định.

Tử Quang Chân Nhân nói:

– Long Đế cũng truyền âm cho ta.

Thiên Tâm đ*o Trưởng gật đầu.

Mọi người giật mình nhìn Lâm Thiên. Long tổ là một trong ba thế lực lớn nhất Trung Quốc, có thể đại biểu Long tổ quyết định vậy địa vị của Lâm Thiên trong Long tổ cao hơn tưởng tượng rất nhiều.

Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:

– Chẳng phải chủ nhân sợ rắc rối sao? Tại sao lần này cao điệu vậy?

Lâm Thiên nói thầm trong đầu:

– Ài, điệu thấp lâu sẽ thành bình thường! Hơn nữa muốn tăng khí thế vô thiên duy ngã thì không điệu thấp được. Khí thế không đơn giản là chiến đấu nhiều sẽ tích lũy nhiều, chắc chắn còn liên quan đến phong cách xử sự của mình.

Tiểu Linh nói:

– Chủ nhân cứ làm theo ý thích là được.

Khải Nội đại chủ giáo nói:

– Trai chủ, nếu Long tổ đồng ý vậy chuyện này quyết định xong? Ưm, có lẽ chúng ta có thể thêm một điều kiện nhỏ, phe nào chứng minh lớp cao thủ thanh niên mình mạnh nhất thì chìa khóa hình ngôi sao thứ sáu còn chưa xuất hiện sẽ thuộc về phe đó, thấy sao? Đây là so tài trong phạm vi thế giới, nếu chỉ có mấy thế lực chúng ta thì danh không xứng với thực. Ta cho rằng dù là thế lực nào đều có thể gom góp mười cao thủ thanh niên dự thi!

Liên quan đến chìa khóa hình ngôi sao làm Diệu Vân trai chủ, nhóm Bố Lỗ Tư biểu tình trầm trọng. Bên nước Mỹ, nước Nga, Nhật Bản ánh mắt nóng bỏng. Chìa khóa hình ngôi sao thứ năm vô duyên với bọn họ, quyết tâm giành được chìa khóa hình ngôi sao thứ sáu!

Diệu Vân trai chủ hỏi:

– Tử Quang Chân Nhân tiền bối, Thiên Tâm đ*o Trưởng tiền bối, còn có Lâm Thiên, các ngươi nghĩ như thế nào?

Từ Hàng Tịnh Trai có thể xem như thế lực lớn thứ bốn Trung Quốc, nhưng trong chuyện này Diệu Vân trai chủ phải trưng cầu ý kiến Côn Luân, Thục Sơn, Long tổ.

Lâm Thiên nhẹ gật đầu:

– Ta đồng ý!

So tài tổ chức vào mười ngày sau, trong vòng mười ngày đa số thời gian ở trong Tinh Giới là có thể tiến thêm một bậc. Với thực lực Kim Đan kỳ đại viên mãn thì Lâm Thiên chẳng sợ gì nữa.

Tử Quang Chân Nhân sảng khoái đồng ý:

– Khải Nội chúng ta không có ý kiến!

Dù sao cuối cùng có giành được chìa khóa hình ngôi sao cũng không về với Côn Luân. Thực lực Long tổ mạnh thế mà chưa có chìa khóa hình ngôi sao, nếu lần này giành được thì chắc chắn chìa khóa hình ngôi sao rơi vào tay Long tổ. Thiên Tâm đ*o Trưởng gật đầu, Thục Sơn cũng đã có một chìa khóa hình ngôi sao.

Bố Lỗ Tư đồng ý:

– Huyết tộc không có ý kiến!

Lúc trước Huyết Đế đã giao quyền quyết định cho Bố Lỗ Tư, nên gã dám trực tiếp đồng ý. Bên Giáo Đình, huyết tộc, Trung Quốc đã đồng ý. Nước Mỹ, nước Nga, Nhật Bản cho dù không muốn cũng phải chịu, huống chi trong lòng bọn họ hoàn toàn không có ý định từ chối.

Batman của nước Mỹ thật ra là quỷ hút máu dẫn đầu thầm nghĩ:

– Lần này trở lại phải kêu Hỏa Đế, Lôi Đế phái ra đệ tử tinh anh hơn tham gia cuộc so tài!

Chiến sĩ thiên thần mắt rực lửa:

– Bát Cát, tăng mạnh thí nghiệm kế hoạch thần thú!

Hai cao thủ Lang Nhân, Hùng Nhân cấp tướng nhìn nhau, gật đầu nói:

– Chúng ta thay mặt nước Nga đồng ý.

– Nước Mỹ đồng ý.

Chiến sĩ thiên thần Nhật Bản trầm giọng quát:

– Nhật Bản đồng ý! Thanh niên đế quốc đại Nhật Bản chúng ta mạnh nhất!

Người mấy thế lực khác trợn trắng mắt, ai chẳng biết bây giờ Nhật Bản là phe yếu nhất, còn nói gì mà mạnh nhất, thật mặt dày.

Bốp! Bốp! Bốp!

Khải Nội nhẹ vỗ tay:

– Nếu vậy thì cố gắng tuyên truyền đi, đại tái thanh niên thế giới Võ Giả giao lưu đợt một, thật là mong chờ. Địa điểm so tài thì ta nghĩ báo lên trên sẽ có người quyết định.

Mọi người gật đầu, đến nhanh, đi cũng mau. Đám người Khải Nội đại chủ giáo chưa vào sơn môn Từ Hàng Tịnh Trai đã từ biệt quay về. Chỉ có thời gian mười ngày, bọn họ phải chọn ra thanh niên tinh anh nhất dự thi, dù sao chỉ có mười ngày. Lúc này bởi vì tỷ thí bị thương không thể tham gia đại tái thanh niên thế giới Võ Giả giao lưu đợt một tiếp theo sẽ không mặt mũi nào đối với quốc gia.

Trong phòng họp Từ Hàng Tịnh Trai chỉ có Diệu Vân trai chủ, Tử Quang Chân Nhân, Thiên Tâm đ*o Trưởng, Lâm Thiên, Thạch Huyên Hiên ở. Lâm Thiên, Tử Quang Chân Nhân, Thiên Tâm đ*o Trưởng, Diệu Vân trai chủ đang ngồi. Thạch Huyên Hiên đứng sau lưng Diệu Vân trai chủ, nàng có thể đứng tại đây vì là thánh nữ Từ Hàng Tịnh Trai, Diệu Vân trai chủ muốn bồi dưỡng nàng.

– Chân nhân, đạo trưởng, Lâm Thiên, các ngươi nghĩ xác định danh ngạch mười người này như thế nào? Xem bộ dạng Giáo Đình, huyết tộc thế tới hung mãnh. Còn có nước Mỹ, nước Nga, Nhật Bản cũng sẽ tuôn ra cao thủ, nếu chúng ta thua thì không tưởng tượng được hậu quả.

Ánh mắt Diệu Vân trai chủ lộ tia lo âu:

– Nhóm người đến đây vừa nãy tuyệt đối không là đám người trẻ tuổi lợi hại nhất, nhưng dù vậy đã rất ghê gớm. Thanh niên bên nước Mỹ đã có tu vi ngang đại viên mãn thiên giai, mới không lâu ta vẫn chỉ là đại viên mãn thiên giai, thật hổ thẹn.

Tử Quang Chân Nhân nhíu mày nói:

– Chúng ta tu chân chú trọng cơ sở vững chắc, hiện giờ thiên khí nguyên khí mỏng mảnh, tiến triển thời kỳ đầu rất chậm. Hài tử Huyền Minh là người mạnh nhất lớp thanh niên Côn Luân chúng ta nhưng mới chỉ là tu vi đại viên mãn thiên giai, lần này trở lại phải khuyên sư huynh cho Huyền Minh dùng một viên nguyên khí đan mới được, ít ra cho hắn tăng lên Kim Đan kỳ rồi tính! Thiên Tâm lão tiểu tử, Thục Sơn ra Tề Tần nhưng không thể dự thi, tức chết người!

Thiên Tâm đ*o Trưởng nhìn Lâm Thiên, thản nhiên nói:

– Lâm Thiên, tu vi của ngươi chắc không chỉ là đại viên mãn thiên giai, nếu là đại viên mãn thiên giai thì Long Đế sẽ không chú trọng ngươi như vậy.

Lâm Thiên cau mày, nhẹ gật đầu nói:

– Không sai, ta đã là Kim Đan kỳ.

Lâm Thiên nói xong mỉm cười với Thạch Huyên Hiên nhìn mình. Diệu Vân trai chủ mãi lo giật mình nên không thấy nụ cười của Lâm Thiên.

– Kim Đan kỳ!

Diệu Vân trai chủ cười khổ nói:

– Từ Hàng Tịnh Trai chúng ta trong số cao thủ thanh niên lợi hại nhất là Thanh Ngưng mới chỉ là thiên giai sơ kỳ.

Lâm Thiên cười nói:

– Ta nghĩ trai chủ lầm rồi, Thanh Ngưng sư muội hiện giờ đã không phải thiên giai sơ kỳ.

Diệu Vân trai chủ không chú ý nhưng Lâm Thiên thì có, đêm qua khi hai người ở chung Lâm Thiên biết rõ Thạch Huyên Hiên mới là thiên giai sơ kỳ ai ngờ qua một đêm đã là trung kỳ.

Thạch Huyên Hiên thấy sư phụ nhìn mình, gật đầu nói:

– Sư phụ, đêm qua có một ít cảm ngộ nên tu vi của đồ nhi tiến bộ một chút.

Suốt đêm Thạch Huyên Hiên không ngủ, lòng rối loạn, suy nghĩ rất nhiều, bất giác tu vi đã đột phá đến thiên giai trung kỳ.

Tử Quang Chân Nhân nói:

– Côn Luân chúng ta, Thục Sơn của Thiên Tâm lão tiểu tử, Long tổ của Lâm Thiên mỗi bên phái ba người, cộng với Thanh Ngưng là gom đủ mười người.

Diệu Vân trai chủ nhíu mày nói:

– Quyết định như vậy không quan tâm môn phái khác thì không được tốt lắm.

Tử Quang Chân Nhân phất tay:

– Chẳng có gì không tốt. Đệ tử kiệt xuất nhất của môn phái khác tu vi chỉ cỡ thiên giai trung kỳ, bọn họ chưa chắc nỡ để những đệ tử này đi ra. Ta ước chừng sẽ có nhiều người chết trong so tài.

Lâm Thiên biến sắc mặt nói:

– Chân nhân, Thanh Ngưng sư muội mới chỉ là thiên giai trung kỳ, nàng không quá thích hợp tiến vào danh sách mười người.

Lâm Thiên không nỡ để Thạch Huyên Hiên vào cuộc so đấu nguy hiểm kia.

Tử Quang Chân Nhân nói:

– Để Thanh Ngưng tự quyết định đi.

Thạch Huyên Hiên liếc Lâm Thiên, nghiêm túc gật đầu nói:

– Ta nguyện ý.

Mắt Diệu Vân trai chủ lóe tia vui mừng lẫn lo âu. Tuy Thạch Huyên Hiên rất xuất sắc nhưng thực lực đặt ở cao thủ thanh niên toàn cầu không xem như cao nhất.

Tử Quang Chân Nhân nói:

– Quyết định vậy đi. Tu vi của Lâm Thiên là cao nhất trong mười người, hãy làm tổ trưởng của tiểu tổ mười thành viên. Ngươi là người thành phố Hải Thiên đúng không? Thành phố Hải Thiên gần ven biển, ta về Côn Luân chọn người xong sẽ dẫn bọn họ đi thành phố Hải Thiên.

Đệ tử Côn Luân đến đây Huyền Minh xuất sắc nhất, mấy đệ tử khác không ra gì. Tư chất của Tiêu Bạch không tệ nhưng hiện tại mới chỉ là thiên giai trung kỳ. Làm một trong ba thế lực mạnh nhất Trung Quốc, Côn Luân không cho ra nổi cao thủ thiên giai trung kỳ.

Thiên Tâm đ*o Trưởng nói:

– Ta cũng về Thục Sơn ngay.

Mặc dù Thiên Tâm đ*o Trưởng lạnh lùng nhưng hiểu việc nước quan trọng.

Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:

– Chủ nhân, Long Lăng Thiên nói sẽ phái hai người mấy ngày nữa đi thành phố Hải Thiên tìm chủ nhân.

Trong khi nhóm Lâm Thiên thảo luận thì trong phòng luyện võ, Tiêu Bạch và Mộ Dung Tuyết luận bàn kịch liệt. Tiêu Bạch đã đến thiên giai trung kỳ, Mộ Dung Tuyết mới chỉ là thiên giai sơ kỳ nên toàn bị đè đầu đánh. Khí lạnh nặng nề, Mộ Dung Tuyết dốc hết sức vận công khiến nhiệt độ phòng luyện võ giảm xuống mấy độ, Tiêu Bạch đứng gần càng cảm giác lạnh lẽo khiếp người.

Tiêu Bạch vốn có thể kết thúc chiến đấu nhưng trạng thái hiện tại của Mộ Dung Tuyết khiến gã biết nàng đã ở bờ đột phá. Tiêu Bạch cẩn thận khống chế lực lượng của mình gần cực hạn Mộ Dung Tuyết chịu đựng.

Nam Cung Uyển Nhi ở bên ngoài xem cuộc chiến hét to:

– Mộ Dung cố lên! Mộ Dung cố lên!

Tả Vân Phi vội kéo tay Nam Cung Uyển Nhi:

– Đừng la nữa, Mộ Dung Tuyết sắp đột phá, đừng làm nàng phân tâm!

– Thật không!?

Tu vi của Nam Cung Uyển Nhi yếu hơn Tả Vân Phi nên ánh mắt yếu hơn.

Tả Vân Phi trợn trắng mắt:

– Sao ta dám lừa cô nãi nãi?

– A giỏi, dám gọi ta như vậy?

Nam Cung Uyển Nhi sờ tới eo Tả Vân Phi, ngón trỏ và ngón cái bấm miếng thịt nhỏ xoay tròn.

– A!

Mộ Dung Tuyết đột nhiên hú dài, khí lạnh mãnh liệt phủ lớp sương trắng trên mặt đất trong phạm vi mười thước. Tu vi của Mộ Dung Tuyết chớp mắt đột phá đến thiên giai trung kỳ.

Tiêu Bạch đút kiếm vào vỏ, mỉm cười nói:

– Chúc mừng nàng.

Mộ Dung Tuyết nói:

– Đa tạ, ngươi là nam nhân thứ nhất đánh bại ta.

Mặt Mộ Dung Tuyết ửng hồng chạy ra phòng luyện võ.

Tiêu Bạch lẩm bẩm:

– Người thứ nhất sao? Cũng không có gì ghê gớm.

Nam Cung Uyển Nhi há to miệng:

– Tả Vân Phi, ngươi nghe thấy không? Mộ Dung nói Tiêu Bạch là nam nhân thứ nhất đánh bại nàng!

Tả Vân Phi bĩu môi:

– Ta không điếc, tất nhiên nghe được. Đâu phải nam nhân đầu tiên chiếm nàng đâu, có gì ghê gớm.

Nam Cung Uyển Nhi giâm chân:

– Ngốc quá, Mộ Dung từng nói nam nhân tương lai nàng gả phải là người đánh thắng được nàng. Giờ Mộ Dung nói vậy, ngươi nghĩ xem có ý gì?

Tả Vân Phi hiểu ra:

– Ý nàng là mùa xuân của tiểu Bạch đã đến?

Nam Cung Uyển Nhi thì thầm bên tai Tả Vân Phi:

– Không biết, hai người đều lạnh như băng, ta không tưởng tượng ra hai người ở chung sẽ là bộ dạng gì.

Tiêu Bạch tới gần, cười hỏi:

– Lão tứ, các người nói nhỏ cái gì vậy?

Đánh một trận, hoạt động gân cốt lại giúp Mộ Dung Tuyết đột phá khiến tâm tình Tiêu Bạch khá tốt.

Tả Vân Phi cười gian:

– Phật viết: không thể nói!

Tả Vân Phi sợ nói ra sẽ bị Tiêu Bạch kéo đi đấu một trận.

Các cao thủ thanh niên trong Từ Hàng Tịnh Trai dần rời đi. Trận so đấu bị lùi lại khiến bọn họ hơi tiếc, nhưng mười ngày sau là đại tái thanh niên thế giới Võ Giả giao lưu đợt một, háo hức chờ xem càng lớn, chút tiếc nuối đó nhanh chóng bị cảm xúc hưng phấn xua tan.

Tử Quang Chân Nhân, Thiên Tâm đ*o Trưởng rời khỏi Từ Hàng Tịnh Trai. Cùng đi với Thiên Tâm đ*o Trưởng còn có Tề Tần, lần này gã biểu hiện không tốt e rằng trở về sẽ bị Cổ Kiếm Phong chưởng môn Thục Sơn mắng.

Trong phòng chỉ còn Diệu Vân trai chủ, Lâm Thiên, Thạch Huyên Hiên.

– Lâm Thiên, lần này ngươi là tổ trưởng, vì để các ngươi phát huy thực lực tốt hơn nên Thanh Ngưng sẽ cùng ngươi, Huyền Minh chạy đến thành phố Hải Thiên, ở lại mấy ngày với bảy người khác. Làm phiền người chăm sóc Thanh Ngưng nhiều hơn, nhưng chăm sóc có giới hạn, ngươi hiểu chưa?

Diệu Vân trai chủ trầm giọng nói:

– Thanh Ngưng là thánh nữ của Từ Hàng Tịnh Trai, ngươi hãy nhớ rõ điều này. Nếu ngươi có hành động khác thường nào với Thanh Ngưng thì dù Long lão xem trọng ngươi cũng đừng trách ta không khách sáo!

Lâm Thiên thầm nghĩ:

– Đêm qua đã có hành động khác thường rồi.

Ngoài miệng Lâm Thiên đồng ý:

– Trai chủ yên tâm, ta nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Thanh Ngưng sư muội!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.