Sư Tôn Tổng Tưởng Tái Bổ Cứu Hạ

Chương 20: Bị cô cắn lần thứ hai (10)




Phượng Trường Duyệt nhìn ánh sáng màu đỏ không an phận ở trong tay, lòng bàn tay hơi dùng lực, nhanh chóng yên tĩnh hơn.

Phượng Trường Duyệt dò thần thức vào trong, còn chưa vào được thì cảm nhận được một sức nóng mãnh liệt.

Nếu là người bình thường sợ là sớm đã ném đi vì phỏng tay, đáng tiếc, sau khi Phượng Trường Duyệt khế ước với Tiểu Bạch, thân thể tự nhiên cùng Thiên đường hỏa hòa làm một thể, không sợ nhất chính là lửa.

Lông mày nàng khẽ nhếch, ánh mắt cực kỳ sáng tỏ… vật này, chính là thứ nàng muốn.

Nàng suy nghĩ một chút, trong nháy mắt trên bàn tay nhỏ bé xuất hiện một chút ngọn lửa màu vàng, bay đến chỗ ánh sáng màu đỏ mà thiêu đốt.

Nhiệt độ không khí trong nháy mắt tăng cao.

Thiên đường hỏa!

Dường như theo bản năng cảm thấy hoảng sợ, ánh sáng màu đỏ kia nhanh chóng không còn kiêu ngạo nữa, Phượng Trường Duyệt nắm chặt thời cơ, tiến vào ngay…

“Liệt Diễm quyết.”

Đây là…

Ánh mắt Phượng Trường Duyệt sáng lên, đây là võ kỹ sơ cấp Địa cấp.

Liệt Diễm quyết. Có thể khiến cho linh lực tu luyện giống như Liệt Diễm thông thường giúp người tu hành có uy lực kinh người, tổng cộng chia làm ba tầng. Tu luyện tới tầng cuối cùng, thậm chí có thể sánh ngang võ kỹ trung cấp Địa giai.

Nàng nhanh chóng chuyên tâm xem.

Bên trong Tàng Thư Các hoàn toàn yên tĩnh, mấy vị trưởng lão cũng yên lặng giống như chết.

Hồi lâu. Vị lão giả ở giữa mới thở dài một hơi.

“Không nghĩ tới lại có thể trong lúc còn sống được nhìn thấy “Liệt Diễm quyết” xuất hiện lần nữa.”

Sắc mặt mấy vị khác cũng phức tạp, vui mừng cùng kinh ngạc mừng rỡ.

“Đúng đấy. Lão tổ này giữ lại võ kỹ Địa giai rốt cuộc có thể tìm thấy hậu bối trông coi nó rồi sao?”

“Địa giai… Nhiều năm qua, con cháu đi vào Tàng Thư Các nhiều vô số, thời gian chúng ta ở đây cũng gần trăm năm rồi, nhưng có điều cũng chỉ là lần thứ hai nhìn thấy cảnh tượng này thôi.”

Mấy người khác dường như cũng bị lời nói của ông đem họ hồi tưởng lại trước kia, nhớ tới vị thiên tài tuyệt diễm hoàn mỹ kia, không khỏi có chút thổn thức.

“Quả thực võ kỹ Địa giai không giống bình thường. Không chỉ có thể tự nhiên tới lui, còn có thể tự động tiến hành lựa chọn. Chỉ có người đầy đủ thiên phú đến mới có thể khiến cho nó xuất hiện. Không nghĩ tới, Phượng Trường Duyệt lại có thể trở thành người thứ hai này.”

“Người số một là ai?

Nhưng không có người nào mở miệng nói cả. Trên mặt mấy vị lão giả mang theo hoài niệm cùng sùng kính, nhưng mà sâu sắc trong ánh mắt còn mang theo kiêng kỵ, dường như không dám đàm luận về cái người thứ nhất gọi ra “Liệt Diễm quyết” kia.

Trầm mặt một lúc lâu, ông lão ở giữa mới hơi cười cùng an ủi.

“Tóm lại đây là một chuyện vui. Phượng gia… Thật sự có hy vọng rồi…”

Vừa nói xong, mấy người khác đều hiểu thâm ý bên trong, nhất thời giật mình một cái.

“Ý của ngài là… Không thể nào.”

“Dù nàng cùng trước kia có thể khác nhau, làm sao có thể làm được việc này chứ? Phải biết chúng ta ở đây đã gần trăm năm rồi…”

“Không được nói.”

Bỗng nhiên sắc mặt ông lão ở giữa nghiêm túc một chút, ánh mắt có chút ý vị cảnh cáo nhìn về phía mấy người.

Đây là bí mật lớn nhất của Phượng gia, trừ những trưởng lão thủ hộ Phượng gia này ra, hầu như không ai hiểu rõ.

Đây tuyệt đối là bí mật sống còn liên quan đến Phượng gia.

“Mặc kệ thế nào. Nàng có thể làm đến bước này đã không dễ rồi. Chúng ta vẫn nên yên lặng nhìn thôi. Phượng gia một lần nữa dựa vào nữ nhân này giúp chấn hưng cũng có chút ít khả năng… Chuyện hôm nay, muôn vàn không thể để lộ ra ngoài. Bao gồm tên tiểu tử Phượng Thiên, biết chưa?”

“Vâng.”

Một tràng kính cẩn vang lên.

Bọn họ cùng Phượng Thiên đẳng cấp không giống nhau, ánh mắt bọn họ càng lâu dài, quan tâm nhất vẫn là tương lai Phượng gia.

Mà Phượng Trường Duyệt còn không biết, một hành vi nho nhỏ này của nàng, đã khiến cho các trưởng lão mạnh mẽ thần bí nhất Phượng gia chú ý tới nàng. Hiện tại nàng lại quan tâm chính là “Liệt Diễm quyết” trước mắt cơ.

Ánh sáng màu đỏ này dường như có linh tính, vừa bắt đầu có ý nghĩ muốn trốn, sau khi gặp phải Thiên đường hỏa của Phượng Trường Duyệt, bỗng nhiên yên tĩnh hơn, thậm chí còn ngoan ngoãn nằm trong tay Phượng Trường Duyệt, để cho nàng quan sát.

Liệt Diễm quyết, cần người tu luyện có thiên phú cực cao, thông hiểu hơn trăm văn tự, chỉ là cực kỳ rất khó hiểu.

Phượng Trường xem xong lần đầu, hơi nhíu mày. Xem xong lần thứ hai, khuôn mặt giãn ra. Lần thứ ba nhìn liền bắt đầu thử nghiệm ở trong lòng bàn tay, linh lực biến ảo ngưng tụ thành hình dạng hỏa diễm.

Liệt Diễm quyết này, tầng thứ nhất, liền muốn đòi hỏi người tu hành có thể thông qua khẩu quyết đem linh lực chuyển hóa thành hình dạng hỏa diễm, lúc đang công kích, hiện ra bạo điểm*, mục đích đạt được hai lần thiệt hại.

*bạo điểm: điểm nổ

Tầng thứ hai, chính là yêu cầu người tu luyện có thể đem linh lực rót vào trong cơ thể mình, thiêu đốt linh lực trong cơ thể, trong nháy mắt có thể đạt đến mục đích tăng lên sức chiến đấu.

Tầng thứ ba…

Đột nhiên Phượng Trường Duyệt cảm giác thấy đây chính là võ kỹ sở trường thiết kế vì nàng.

Bởi vì yêu cầu tu luyện tầng thứ ba chính là tự mình nắm giữ hỏa diễm.

Kỳ thực nàng rất khó có thể đạt được yêu cầu.

Vạn vật thế gian, không gì không có.

Sau thời xa xưa, các thần ngã xuống, bầu trời thông thiên.

Có lưu lại, hình thành núi lửa, có Ma Thú tiến vào dung hợp trong cơ thể, khiến cho bọn họ có thể hình thành hỏa diễm công kích riêng biệt. Còn phối hợp cùng với thiên tài địa bảo bên cạnh.

Thần hỏa, bất diệt với nước, không ngừng với gió, thậm chí đến ý nghĩ cũng uy lực vô cùng.

Đây cũng là lý do tại sao tầng thứ ba chỉ đơn giản là nói ra một hồi tu luyện như thế nào, không có đưa ra biện pháp cụ thể, thậm chí, đây cũng chỉ có thể coi là một cách để tu luyện mà thôi.

Thế nhưng đối với Phượng Trường Duyệt, đây đã đủ rồi,

Thần sắc Phượng Trường Duyệt chăm chú đem toàn bộ đồ vật khắc ghi ở trong đầu.

Thân thể này có một chỗ tốt, đó chính là thứ đã gặp qua liền không quên được. Sở dĩ nàng dễ dàng đáp ứng nhẹ nhàng đi vào quan sát một ngày như vậy, cũng chắc chắn là mình có thể nhớ kỹ bất kỳ vũ kỹ nào mình coi trọng.

Nàng nhìn một lúc, bỗng nhiên nhắm mắt lại, ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu bày biện thủ thế hơi chút phức tạp, chưởng linh lực hơi dao động.

Vốn quanh thân nàng trôi nổi một ít ánh sáng, bỗng nhiên giống như cảm nhận thấy được nguy hiểm gì đó, tản đi khắp nơi.

Rất nhanh, bên người Phượng Trường Duyệt liền nhảy ra một khoảng chân không. Chỉ có ánh sáng màu đỏ trong lòng bàn tay nàng kia còn đang lóe lên.

Đột nhiên Phượng Trường Duyệt cảm thấy cơ thể có hơi nóng. Khuôn mặt nàng thu lại, lập tức bắt đầu ngưng tụ linh lực.

Trải qua tẩy tủy Thiên đường hỏa, cảnh giới của nàng sớm đã đạt tới Thất tinh linh sư, thêm mấy trận tử chiến, nàng thu hoạch kinh nghiệm không ít, chỉ có trải qua thực chiến, mới kích thích cảnh giới của nàng. Quan sát qua “Liệt Diễm quyết”, dĩ nhiên nàng cảm thấy cơ thể hơi tỏa nhiệt, linh lực bên trong đan điền cũng có chút dao động, dường như đang chộn rộn.

Bỗng nhiên mấy vị trưởng lão mở hai mắt ra lần nữa, hai mặt nhìn nhau khó mà tin nổi.

“Cái gì? Nàng lại phải thăng cấp ở chỗ này nữa sao?”

“Điều này cũng quá tùy ý rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.