Sư Tôn Cứ Muốn Thử Bổ Cứu Lần Nữa

Chương 2




Trong ánh mắt chờ mong của nhiều người, trận luận bàn đầu tiên giữa Lăng Hàn và thiên tài Chú Đỉnh Tây Thiên vực bắt đầu.

Trận đấu tiến hành trong Cửu Dương Thánh Địa, có Tôn Giả tọa trấn, tự nhiên không có ai dám đùa giỡn thủ đoạn.

Quá nhiều người xem cuộc chiến đều mở liên tiếp khí quan sát trực tiếp, truyền hình ảnh thời gian thật lên tinh võng, cho dù chỉ cần ở góc nào của tinh không, chỉ cần có tinh võng, có liên tiếp khí đều có thể quan sát.

- Lăng Hàn, sắp đánh nhau, nhanh lên!

Hổ Nữu thúc giục, nàng là bạo lực cuồng, nàng rất thích đánh nhau.

Lăng Hàn đang uống trà, hắn không cảm thấy sốt ruột.

Đúng thế, hắn thắng trận đấu này cũng không đạt được lợi ích gì.

Trước đó có Nguyên Thần dịch làm ban thưởng, khi đó hắn mới ra mặt, hắn chỉ muốn vớt chỗ tốt cho mình, lần này là vì thanh danh của Bắc Thiên vực, mặc dù hắn sẽ đứng ra đánh một trận nhưng tính tích cực giảm bớt rất nhiều.

- Cho bọn chúng chờ lâu một hồi thì thế nào?

Nữ Hoàng rất cao ngạo, dưới cái nhìn của nàng, tất cả mọi người trên đời này đều phải vây quanh nàng và Lăng Hàn, làm gì có đạo lý bọn họ phải vội vàng chứ?

Bích Tiêu công chúa ở bên cạnh quan sát, nàng chỉ mỉm cười, cho dù nàng nghĩ thế nào cũng không ngờ có ngày Lăng Hàn trở thành tới độ cao như thế này, trở thành Chú Đỉnh mạnh nhất tại một Thiên Vực, thậm chí là toàn bộ tinh không.

Về sau, hắn cũng sẽ trở thành Sinh Đan mạnh nhất, Chân Ngã mạnh nhất, Chân Quân mạnh nhất, hắn sẽ đi tới võ đạo đỉnh phong.

Lăng Hàn uống cạn chén trà, lúc này hắn mới đứng lên và đi ra ngoài.

- Lăng Hàn!

- Lăng Hàn!

- Lăng Hàn!

Thời điểm hắn đi tới nơi luận võ, hiện trường phát ra tiếng gào to kinh thiên động địa.

Vào lúc này, hắn còn trọng yếu hơn cả Tôn Giả.

Bởi vì bất cứ tên Tôn Giả nào cũng không thể cứu được danh dự của Bắc Thiên vực, mà Lăng Hàn lại có thể.

Lăng Hàn mỉm cười với mọi người, sau đó đi ra khỏi đám người, hắn tiến vào khu vực trống rất rộng, đó là nơi hắn luận bàn với người Tây Thiên vực.

- Tới đi, ai đánh với ta một trận?

Lăng Hàn hỏi.

- Ngươi cũng chỉ có thể đánh với ta một trận.

Ninh Hưng Phát đi ra, hắn có dáng người cao gầy, tóc đen thẳng dài đến eo, nếu nhìn từ phía sau, có lẽ ngươi sẽ nghĩ hắn là nữ tử.

- Bởi vì ngươi sẽ thất bại vào ngày hôm nay, không còn chiến đấu ba ngày sau.

Lăng Hàn nhìn hắn một cái, lắc đầu:

- So với Nghê Văn Bách, ngươi chẳng mạnh hơn chút nào. Như vậy đi, ba người các ngươi cùng tiến lên, có thể đỡ được mười chiêu của ta thì các ngươi thắng.

Đây là lời lẽ miệt thị cỡ nào?

Ninh Hưng Phát tức sùi bọt mép, chiến ý bốc cháy hừng hực, tóc đen biến thành màu đỏ thẫm, hắn từ người ôn tồn lễ độ biến thành kẻ hung ác, hắn phát ra khí tức vô cùng kinh khủng, Chú Đỉnh, Trúc Cơ bốn phía sợ hãi, bọn họ không thể sinh ra chiến ý.

Hắn quát một tiếng, lúc này lao tới tấn công Lăng Hàn.

Lăng Hàn không tránh không né, chờ đối phương tới gần, hắn vươn tay ra, hắn dễ dàng bóp cổ của Ninh Hưng Phát.

Cái này!

Tất cả mọi người cảm thấy da đầu tê dại.

Mặc dù mọi người đã sớm biết Lăng Hàn cường đại, hiện tại chỉ vươn tay là bóp cổ Chú Đỉnh đứng thứ hai của Tây Thiên vực, tất cả mọi người có cảm giác như đang nằm mơ.

Cùng là Chú Đỉnh, tại sao lại có chênh lệch lớn như thế.

Gia hỏa này tu luyện thế nào?

Cảnh này cũng được trực tiếp lên tinh võng, từ đó nhấc lên sóng to gió lớn.

- Móa, Ninh Hưng Phát là Chú Đỉnh bài danh thứ chín trên tinh võng, hắn không tiếp nổi một chiêu của Lăng Hàn, cho dù Chu Thừa Vận là Chú Đỉnh đệ nhất trong Chú Đỉnh hiện tại cũng không làm được, đệ nhất thiên tài Nam Thiên vực có thể tiếp mấy chiêu của Lăng Hàn?

- Nghe nói, hắn là hợp đỉnh nên mới có chiến lực mạnh như vậy.

- Ha ha, xem ra, lần này Tây Thiên vực sẽ tự rước lấy nhục.

- Lại rước thêm phiền phức.

- Đừng nói Tây Thiên vực, cho dù là Đông Thiên vực, Nam Thiên vực xuất thủ, trong cấp độ Chú Đỉnh còn ai là đối thủ của Lăng Hàn hay sao?

- Trừ khi là mấy gia hỏa thần bí kia.

- Thủy Nhất!

- Vạn Đạo!

- Phá Thiên!

- Tinh Không Đệ Nhất Nhân!

Lăng Hàn tiện tay ném một cái, hắn ném Ninh Hưng Phát ra ngoài, sau đó nhìn về phía Cực Sương Tôn Giả:

- Tiền bối, bảo hai người kia cùng lên đi, cũng tốt tiết kiệm chút thời gian của ta.

Cực Sương Tôn Giả im lặng.

Kỳ thật hắn không muốn đi chuyến này, sau lần trước hắn quay về và kể lại mọi chuyện, toàn bộ Tây Thiên vực đều bạo phát, bọn họ bại trong tay Bắc Thiên vực?

Nói đùa cái gì!

Cho dù thua một trận cũng không được, đây là việc vô cùng nhục nhã.

Bởi vậy, bọn họ xuất động hai người mạnh nhất trong Chú Đỉnh, tăng thêm siêu cấp thiên tài mới xuất hiện là Mã Tự Minh, bọn họ muốn đòi lại mặt mũi.

Cực Sương Tôn Giả rất rõ ràng, lúc ấy Lăng Hàn dùng một chiêu đánh bại Nghê Văn Bách, cho dù phái Uông Hoa Tàng, Ninh Hưng Phát thì thế nào, cũng thất bại mà thôi.

Quả nhiên, chênh lệch quá xa.

Hắn pất phất tay, nói:

- Hoa Tàng, Tự Minh, các ngươi cùng tiến lên.

Uông Hoa Tàng cùng Mã Tự Minh nghiêm túc, ở Tây Thiên vực, chỉ có Chú Đỉnh khác liên thủ chiến đấu với bọn họ, bọn họ cần liên thủ đấu người nào khác hay sao?

Vấn đề là, cho dù là bọn họ liên thủ cũng không có nắm chắc chiến thắng.

Tại sao đối thủ mạnh như vậy?

Cho dù bọn họ không có nắm chắc cũng phải tiến lên đánh một trận, nếu không có dũng khí chiến đấu, bọn họ còn không biết xấu hổ tự nhận là võ giả hay không?

Hai người cùng tiến lên, sau đó lao về phía Lăng Hàn.

- Giết!

Hai người cùng nhau ra tay.

Lăng Hàn lắc đầu, cho dù là đệ nhất nhân Tây Thiên vực cũng chỉ như thế, miễn cưỡng chạm tới chiến lực Sinh Đan nhất trọng thiên.

Hắn xuất quyền cực nhanh, xoát, xoát, chỉ trong nháy mắt có hai người bay ngược về phía sau, đó là Uông Hoa Tàng cùng Mã Tự Hoa.

Hoàn toàn không địch lại.

Sau khi im lặng ngắn ngủi, toàn trường sôi trào, tất cả đều hô to tên Lăng Hàn.

Nếu như nói, lúc trước chỉ có người Bắc Thiên vực gọi Lăng Hàn là Chú Đỉnh đệ nhất nhân, hiện tại danh xưng này đã như ván đóng thuyền, cho dù là Đông Thiên vực, Nam Thiên vực cũng phải thừa nhận.

Trước đó Bắc Thiên vực bị áp chế bao nhiêu năm?

Nhìn Chú Đỉnh cảnh xem, Phong Kế Hành bài danh cao nhất chỉ đứng thứ mười hai, còn không thể tiến vào trước tốp mười, hiện tại xuất hiện một người đứng thứ nhất, hơn nữa còn là thứ nhất không tranh cãi, việc này làm người ta hưng phấn cỡ nào?

Cực Sương Tôn Giả lắc đầu, kết quả này nằm trong dự kiến của hắn, cho dù những lão ngoan cố Tây Thiên vực không tin, hiện tại có tinh võng trực tiếp, làm cho cả thế giới đều nhìn thấy Tây Thiên vực bị đánh bại.

- Đi.

Hắn phất tay mang theo ba người Uông Hoa Tàng xé mở hư không rời đi.

Tây Thiên vực không thể báo thù, dùng kết quả thất bại mà kết thúc, bọn họ không cần phải chiến đấu lần nào nữa.

Lăng Hàn nhún vai, hắn quay người rời đi.

Hắn quyết định đặt thời gian vào tìm hiểu tiên thuật như Liệt Dương Hàng Ma Côn, Thập Bát La Hán Thủ, hắn vẫn chưa nắm giữ tinh túy, không gian tăng lên rất lớn, hắn còn ngại thời gian không đủ dùng.

Hiện tại mới qua vài ngày, lại có một đoàn người đi tới Cửu Dương Thánh Địa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.