Sử Thượng Tối Ngưu Phò Mã Gia

Chương 6




Trong thời gian ý thức của bản thân bị nuốt chửng, Diệp Tưởng thấy được vào thời Trung Cổ, khi cái chết đen hoành hành khắp nơi,con người trở nên điên cuồng thế nào.Thần trở nên yếu đuối và bất lực, còn « Ác ma » lại có mặt ở khắp nơi.Trong những bộ phim kinh dị mà «Rạp chiếu phim địa ngục» quay thì con người không thể có được tín ngưỡng bình thường.

Sau này chưa biết chừng Diệp Tưởng sẽ phải diễn những nhân vật điên cuồng như vậy. Lúc đó không khéo hắn cũng sẽ biến thành An Nguyệt Hình. Ai biết được chứ? Trong «Rạp chiếu phim địa ngục», chẳng ai có thể cam đoan bản thân vĩnh viên sẽ đóng vai nhân vật chính diện.

Dù sao chỗ này đã không còn an toàn nữa.Sống và chết chỉ cách nhau 1 lớp màng mỏng. Thậm chí, hai khái niệm vốn dĩ đối nhau chan chát lại hoà trộn vào nhau ở nơi này.

Giống như hàng ngàn hàng vạn thi thể chết vì cái chết đen, giống như mộng tưởng muốn vĩnh sinh của người trong tộc Cửu Luân…

Dục vọng con người là nguyên nhân khiến « Ác ma » sinh ra. « Ác ma » không thể nào tồn tại độc lập trên thế giới này mà không có con người.Thậm chí khái niệm thiện ác chưa chắc đã đúng.Chỉ vì con người có đủ loại ác niệm và dục vọng xấu xa,nên khi chúng kết hợp với con người,cái gọi là « Ác ma » địa vị cao được sinh ra.

Nitemare cũng được sinh ra như vậy.

Diệp Tưởng bắt đầu nghĩ đến Nitemare được cho là « Ác ma » mạnh nhất dưới trướng của Satan, nhưng “Satan” có khi nào chỉ là 1 hình ảnh tượng trưng của « Ác ma » không? Khi nguyền rủa của « Ác ma » trộn lẫn với dục vọng của con người thì “Nitemare” mới được sinh ra.

Nói là phim kinh dị nhưng hình như nó lại giống như 1 sự ẩn dụ về mặt tôn giáo hơn.Tội ác chân chính chẳng phải chính là con người sao?

Như vậy, thân là con người, họ phải làm thế nào để cướp đoạt lực lượng của « Ác ma »?

Nói cho cùng thì « Thợ săn ác ma » coi « Ác ma » là con mồi.Như vậy rõ ràng « Thợ săn ác ma » còn mạnh hơn con người rất nhiều.Nhưng hiện tại Diệp Tưởng lại phải hoàn toàn dựa dẫm vào lực lượng của « Ác ma » mới có thể sống sót 1 cách miễn cưỡng. Cho dù trước mắt hắn có thể để Vũ Sóc điều khiển chính mình,thì điều đó cũng chỉ giống như dùng rượu độc để giải khát.Sớm hay muộn sẽ có một ngày điều này sẽ hại hắn.

Từ một quỷ sai thông thường, để đi đến ngày hôm nay thì nói thật thành tựu của Diệp Tưởng còn hơn xa ngày xưa « Tối cường quỷ sai » Nam Cung Tiểu Tăng. Kết hợp với những điều mà Vũ Sóc nói cho Diệp Tưởng biết về thể chất của hắn lúc trước, Diệp Tưởng biết hắn có thể có được thành tựu như ngày hôm nay không phải vì hắn có thứ gọi là hiệu ứng nhân vật chính giống như trong những tiểu thuyết huyền ảo,mà bởi vì thể chất của hắn vô cùng đặc biệt.

Lúc trước, hắn còn cho rằng việc đột nhiên hắn lại có suy nghĩ tự phong mình thành “Dạ Vương” là do bị ý chí của « Ác ma » ảnh hưởng. Nhưng hiện tại nghĩ lại thì có vẻ như đó là 1 suy nghĩ đương nhiên. Diệp Tưởng bắt đầu ý thức được thể chất của hắn nhất định tồn tại 1 bí mật gì đó.Bằng không sẽ không có chuyện linh hồn của 1 « Ác ma » địa vị cao lại dễ dàng bị gông bắt quỷ trói lại,để hắn trở thành « Thợ săn ác ma ».

Hay nói cách khác...... Nếu hắn có thể đánh thức thiên phú tiềm tàng bị thể chất này che dấu thì rất có thể hắn sẽ chân chính trở thành « Thợ săn ác ma » có địa vị còn cao hơn cả « Ác ma » và là thiên địch của tất cả quỷ hồn, vong linh, thậm chí là « Ác ma » ! Vào lúc đó, hắn mới có vốn để chính diện giao chiến với Nitemare!

Vì thế, hắn lập tức dùng kịch bản để gửi tin tức cho Vũ Sóc.Hắn muốn hỏi nàng 1 cách chi tiết về thể chất lệch về phần âm của mình.

Vũ Sóc cũng lập tức trả lời Diệp Tưởng.

Thể chất của Diệp Tưởng phải nói là phi thường đặc thù.Cho tới nay,Vũ Sóc đã từng tiếp xúc với rất nhiều nhân vật có thể chất linh dị trong phim kinh dị, thế nhưng,chưa có 1 ai lại đặc biệt như Diệp Tưởng.Lúc ấy nàng cảm giác được trên người Diệp Tưởng tràn ngập âm khí.Nếu không phải là vì đang ở trong« Rạp chiếu phim địa ngục » thì nàng rất nghi ngờ không biết hắn có phải là người sống hay không. Cho nên, Vũ Sóc tiến hành quan sát Diệp Tưởng trong 1 thời gian dài.Sau khi hắn trở thành quỷ sai,âm khí trên người của hắn lại càng lúc càng trở nên đậm đặc và nồng.

Diệp Tưởng cố gắng nhớ lại xem kể từlúc nhỏ đến lớn, loại thể chất này đã có khi nào biểu hiện ra điều gì sao?

Nói thật thì trong thế giới hiện thực,Diệp Tưởng chỉ là 1 người bình thường.Hắn cũng chưa từng có trải nghiệm gì đặc biệt.Cha mẹ hắn cũng chỉ là người lao động làm công ăn lương bình thường.Họ cũng chẳng phải là đại sư tróc quỷ hay đại sư linh môi gì cho cam.Kể từ khi được sinh ra,hắn cũng chưa từng gặp phải chuyện cả ngày nhìn thấy quỷ hồn giống như những người có thể chất linh dị phải trải qua, cũng chưa từng có cảm giác nhạy bén với tử vong giống như linh môi sư, lại càng không có tín ngưỡng tôn giáo gì đặc biệt.Cũng chẳng thấy vị đạo sĩ tiên phong đạo cốt hay vị hoà thượng thần thái bất phàm gì đó xuất hiện rồi nói những câu đại loại như “Kẻ này ấn đường toả sáng, ngày sau nhất định là kẻ bất phàm” vân vân.Hắn cũng chưa từng mơ thấy kiếp trước của mình trong giấc mơ là 1 nhân vật trâu bò nào đó. Có thể nói, bất cứ những tiêu chuẩn mà nhân vật chính trải qua đều không ứng nghiệm trên người hắn.

Sau khi tốt nghiệp đại học, bởi vì hắn học chuyên nghành kinh tế, lại cộng thêm sự giúp đỡ của cha mẹ,hắn mới có thể gia nhập vào đơn vị hiện tại và làm kế toán viên cao cấp cho tới bây giờ. Chỉ vì hắn táy máy nhặt tờ rơi kia, hắn mới bị kéo vào trong «Rạp chiếu phim địa ngục».

Hắn không nghĩ ra vì sao mình lại đặc biệt hơn người khác.Vì sao hắn lại trở thành « Thợ săn ác ma » chứ? Cho dù hắn thật sự là 1 quỷ sai xuất sắc, nhưng dựa trên tiêu chuẩn gì mà hắn được lựa chọn để trở thành « Thợ săn ác ma »? Vì sao hắn vẫn có thể khống chế linh hồn của « Ác ma » địa vị cao cho tới bây giờ?

Dưới cơn mưa tầm tã,ở một nơi nào đó trên đường quốc lộ.

Mưa cọ rửa và tẩy sạch những vết bẩn trên mặt đất.

Đúng lúc này, bỗng nhiên từ trong bóng đêm, có 1 bộ xương trắng ởn bò ra.

Trong lúc bò, bộ xương đó phát ra những âm thanh kẽo kẹt.

-Vô...... Vô...... Vô Hạ......

Sau đó, làn da bắt đầu hình thành hộp sọ. Trong hốc mắt trống rỗng bắt đầu xuất hiện đồng tử, phía trên hàm răng bắt đầu sinh trưởng ra cặp môi.Sau đó trong hộp sọ bắt đầu sinh trưởng não bộ......

Cảnh tượng mà chỉ có thể nhìn thấy trong những bộ phim viễn tưởng của Hollywood nay lại xuất hiện dưới trời mưa. Sau một hồi, rốt cuộc,1 con người lành lặn xuất hiện . Đương nhiên, trên cơ thể của người đó cũng xuất hiện quần áo, chứ không đến nỗi trần như nhộng.

Người này đương nhiên là tân “Khô lâu vương” Phương Lãnh !

Dựa vào vật bị nguyền rủa loại ký sinh này, Phương Lãnh rốt cuộc đã trọng sinh ! Nhưng vì chịu sự áp chế của quy tắc nguyền rủa giảm dần,anh ta phải mất thời gian dài như thế mới có thể tái tạo nên thân thể của mình. Hiện tại thật không biết Diệp Tưởng và Vũ Sóc đang ở chỗ nào.

Khớp xương đã sinh trưởng đầy đủ nên anh ta rốt cuộc đã có thể đứng dậy. Vừa nãy bởi vì toàn thân chỉ còn là xương cốt nên anh ta cũng chẳng có cảm giác gì khi mưa xối lên người, nhưng hiện tại quần áo của anh ta trở nên ướt sũng vì mưa lớn. Anh ta lập tức chạy tới bên kia quốc lộ.


May mắn là anh ta trước kia đã từng lo lắng tới chuyện vòng tay xương người khả năng sẽ bị mất nên anh ta đặt vòng tay xương người và xương cốt của mình ở cùng 1 chỗ nên hiện tại 2 thần khí búp bê nguyền rủa và đồng hồ bỏ túi đều có thể bảo toàn. Điều này khiến Phương Lãnh thở phào nhẹ nhõm.

Phương Lãnh vô cùng biết ơn Diệp Tưởng.Nếu không phải vì Diệp Tưởng thì anh ta tuyệt đối sẽ chế trong bộ phim kinh dị này. Nhưng khoảnh khắc khi bản thân không tự chủ biến thành “người chết” khiến Phương Lãnh cảm thấy lòng mình như lạnh đi.Quá trình này thực sự vô cùng đáng sợ.

Hiện tại A Cường đã chết rồi nên muốn tìm được Cửu Âm sơn trở nên vô cùng khó khăn. Huống chi vùng này chỗ nào cũng có người chết thường xuyên lui tới nên nó hoàn toàn là vùng cấm của người sống nên căn bản là nửa bước khó đi.Không khéo trước khi bọn họ tìm ra mộ chính thì bọn họ đã chết rồi.

-Vô Hạ ! Giáo sư Tống, cô Tống!

Lúc này Phương Lãnh vẫn còn phải tiếp tục thủ vai một anh trai yêu em trai hết lòng, cho nên người mà hắn nhắc tới đầu tiên là “Vô Hạ”. Hiện tại không biết Ấn Thủy Thiên đang ở chỗ nào.Ấn Thuỷ Thiên chết thì rất tốt,nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với việc bọn họ sẽ mất đi 1 thành viên có sức chiến đấu mạnh mẽ.

Hiện tại Phương Lãnh cũng hi vọng và cũng không muốn gặp phải người chết. Bộ xương của anh ta không thể chống lại thêm mấy lần nguy hiểm thế này nữa.Năng lực tái sinh càng lúc càng yếu đi đã đủ chứng minh “Khô lâu vương” căn bản không phải là kim bài miễn tử tuyệt đối. Anh ta cũng không hi vọng trước khi bước vào mộ chính đã phải sử dụng búp bê thế mạng. Nếu bên cạnh không có người trợ giúp thì hiệu quả khi sử dụng đồng hồ bỏ túi sẽ yếu đi rất nhiều.Anh ta cũng không biết ở trong bộ phim kinh dị này,thời gian sẽ bị đảo ngược lại trước đó bao nhiêu lâu khi sử dụng đồng hồ bỏ túi.

Hiện tại trước hết phải tìm chỗ trú mưa trước đã.Nếu cứ chạy dưới trời mưa như trút nước thế này thì không nói tới vấn đề sẽ rất mất sức mà còn có thể bị bệnh nữa.Nên biết rằng anh ta không thể chỉ vì cảm mạo mà bỏ qua thể xác này và tái tạo 1 thể xác mới vì như vậy là rất lãng phí.Nếu để bị ốm thì kế tiếp chẳng cần phải đóng phim nữa làm gì vì ngồi chờ chết còn chưa biết chừng sẽ còn tốt hơn.Kiểu gì thì kiểu nhân vật chính như anh ta sẽ phải nằm lại chỗ này.

Sau một hồi, Phương Lãnh rốt cuộc mới miễn cưỡng tìm thấy 1 căn nhà nho nhỏ thoạt nhìn đã bị bỏ hoang từ lâu.Anh ta liền vội vàng chạy tới đó. Đương nhiên anh ta cũng ép mình vào sát cửa và chuẩn bị bỏ chạy nếu như có chuyện không may.Để đề phòng, anh ta cũng dịch chuyển xương cốt của bản thân tới vị trí cách chỗ này hơn một trăm mét.Khúc xương này cũng cầm theo vòng tay xương người của anh. Nếu cần dùng đồng hồ bỏ túi và búp bê thế mạng, hắn có thể triệu hồi nó khi cần.

Hiện tại chỉ có thể tính được đến như thế.

Nhưng chỗ này tuyệt đối là rất nguy hiểm.

Đúng lúc này, hắn bỗng nhiên nghe được trong bóng đêm phát ra một âm thanh.

-Ai? Là ai vậy?

Sau khi Phương Lãnh nghe được âm thanh kia, anh ta kinh hãi quát lớn:
-Anh là ai ?

Hiện tại anh ta nhanh chóng lấy lại vòng tay xương người và chuẩn bị sử dụng bất cứ lúc nào.

Trong bóng đêm có 1 người ngồi 1 cuộn mình trong góc. Người đó cầm thanh đao nhắm về phía của Phương Lãnh rồi nói:
-Anh......anh là người hay quỷ?

Phương Lãnh thấy đối phương có vẻ như là nhân loại nên người anh thoáng thả lỏng.Nhưng hắn vẫn hỏi đối phương bằng 1 giọng tàn khốc:
-Đương nhiên là người! Anh...... thấy quỷ sao?

-Người à ? Thật sự là người sao ? Trời ạ, người trong thôn chúng tôi đều đã chết rồi, nhưng người chết mà không ngờ còn có thể xuất hiện.Đó không phải là quỷ thì là gì ? Tôi phải vất vả lắm mới chạy được tới chỗ này!

Phương Lãnh nhíu chặt lông mày.

Đối phương thật sự là người sống sao? Có lẽ anh ta đã sớm chết rồi,nhưng chính bản thân anh ta lại không biết thôi.

Dù sao thì người này cũng là 1 nhân tố không ổn định. Cho dù anh ta là người sống,thì người chết chắc chắn vẫn đang theo dõi anh ta.Tiếp tục ở lại chỗ này là vô cùng nguy hiểm.Về chuyện cứu đối phương ư......Phương Lãnh cũng chẳng thể mủi lòng đi cứu vớt loại NPC còn chẳng bằng nhân vật chạy cờ này vì hiện tại đến ngay chính bản thân của anh ta cũng khó bảo toàn.

Nhưng anh ta lập tức nghĩ tới 1 việc.Anh ta bèn hỏi:
-Tôi hỏi anh chuyện này ! Anh có biết Cửu Âm sơn ở chỗ nào không?

Cửu Âm sơn ! Vị trí của mộ chính của tộc Cửu Luân!

-Hả?
Người đàn ông này sửng sốt hỏi lại:
-Anh, anh muốn tới chỗ đó làm gì?Thôn dân chúng tôi bình thường đều không dám đi tới chỗ đó.Ai cũng nói là chỗ đó có quỷ !

Có quỷ là được rồi!

Không tiếp tục dông dài với đối phương nữa, Phương Lãnh tiếp tục truy vấn:
-Anh hãy nói cho tôi biết làm cách nào đến được chỗ đó với!

-Cửu Âm sơn cách chỗ này cũng không xa lắm.Anh định tới chỗ đó làm gì ?

-Không phải chuyện của anh ! Anh cứ nói cho tôi biết là được !

Phương Lãnh hỏi với giọng kích động.

Cửu Âm sơn......còn cách đây không xa !

Rốt cuộc đã có thể tới chỗ đó rồi !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.