Sư Phụ Quá Mê Người, Đồ Đệ Phạm Thượng!

Chương 164: Ngoại truyện 1: Ngày bình thường




Mộ Ly hai người vừa bước vào, nhìn tình cảnh trước mắt liền hoản hốt lùi lại, nhưng khi cả hai vừa tiến vào bên trong thì đại môn đã đóng kín không tài nào mở ra được.

Phía trước tràng cảnh quả thực không khiến cả hai phải hoản hốt, mà bọn họ phát hiện trong cở thể linh lực không tài nào sử dụng được.

Mặt khác, Cốc U Lan cùng Mộ Tình Tình hai nhóm người đều có mặt ở đây, nhìn bọn họ hiện tại không còn thấy dáng vẻ tao nhã vốn có của mình, đầu tóc gối bù, mồ hôi nhễ nhãi, hơi thở dồn dập.

Cả năm người lúc này đang bị năm con khôi lỗi hình thù giống nhau vây giết, mỗi quyền khôi lỗi đánh ra liền khiến cả năm chật vật né tránh.

Trong bốn người ngoại trừ Dương Sở Ca ra tất cả đều là kiếm tu, Mộ Ly phát hiện, cả bốn dùng kiếm đâm lên khôi lỗi thì không để lại bất kì thương tổn gì để lại, không, chính xác là những khôi lỗi này có công năng tự lành tổn thương nên mới có thể không để lại tổn thương gì.

" Các ngươi cứ tiếp tục như vậy sẽ kiệt sức mà chết thôi." Lưu Nhiên hô lên, thân muốn nhập chiến lại bị Mộ Ly kéo lại.

" Mộ Ly" Mộ Tình Tình đã nhìn đến cả hai tiến vào từ trước liền kinh ngạc cũng như khó tin vào mắt mình.

" Tại sao tên kia không sao." Dương Sở Ca thân cận chiến yếu kém, lại gặp nơi đây không thể dùng linh lực nên muốn chết dưới tay khôi lỗi mấy lần, khi hắn nhìn đến Lưu Nhiên liền không tin hắn có thể thoát khỏi kim đan lão quái độc thủ.

Cốc U Lan ba người còn lại nhìn đến hai người Mộ Ly liền bắt lấy một tia hy vọng, người ở đây ai cũng biết khôi lỗi trận pháp này là gì, nhưng bọn họ không phải trận sư, mặc dù biết tên trận pháp nhưng không thể tự thân phá giải.

" Các ngươi không phải đã biết phương pháp phá giải sao, tại sao vẫn không thoát ra được, đó là bởi vì các ngươi không bỏ xuống được, không muốn hợp tác cùng nhau." Mộ Ly nhìn đến trận pháp liền hiểu ra được vấn đề, vốn dĩ trận pháp này không làm khó được năm người bọn họ, nhưng để thành công phá giải lại yêu cầu cả năm phối hợp ăn ý.

Trận pháp được gọi là Ngũ Hành Khôi Lỗi Tương Sinh trận, dùng ngũ hành tương sinh chi ý giúp khôi lỗi duy trì cùng bỗ trợ lẫn nhau, nếu trực tiếp phá bỏ một con khôi lỗi trong số năm con, thì trận pháp sẽ bắt đầu hoạt động khiến cho khôi lỗi bị phá huỷ sẽ trở lại nguyên vẹn không bị hao tổn, để có thể phá giải trận pháp này, phải yêu cầu cùng lúc tiêu diệt cả năm con khôi lỗi.

Để phá giải trận này không khó, khó ở trỗ cả năm không chịu hợp tác cùng nhau, vã lại nơi đây không thể dùng linh lực nên bọn họ không thể dùng thần thông pháp thuật, hành động bị hạn chế rất nhiều.

Nghe Mộ Ly không thương tiếc nói thẳng ra như vậy, cả đám cắn môi không nói, muốn bọn họ hợp tác đó chính là không thể, huống chi tình hình hiện tại không thể sử dụng linh lực.

" Thế nào, các ngươi muốn chết tại đây." Mộ Ly lại lên tiếng nhắc nhở.

Mặc dù đang chật vật né tránh khôi lỗi tiến công, nhưng bọn họ đều nghe được Mộ Ly trong lời nói có mang theo cảnh cáo, điều này khiến cho họ phải suy nghĩ có nguyện ý hợp tác không.

Mộ Ly khoanh tay đứng đó, không nhìn cả bọn đang chật vật mà nhìn trên trần nhà khắc một trận pháp, khi nhìn đến đây, Mộ Ly như quên mất chính mình nhập tâm quan sát, mãi cho đến Lưu Nhiên nhắc nhở nàng mới ý thức lại được.

" Không sao chứ." Lưu Nhiên lo lắng cho nàng, lại tiếp tục lên tiếng " Bọn họ đã đồng ý."

" Vậy chúng ta bắt đầu, ngươi thay thế vị trí của Dương Sở Ca." Mộ Ly vừa nói, lấy từ trong người ra một thanh dao gâm đưa cho Lưu Nhiên.

Dao gâm chính là ẩn sát pháp bảo mà nàng đoạt được từ Mộ Nguyên, để phòng ngừa bất trắc nên Mộ Ly vẫn luôn mang theo bên mình.

Nhận lấy ẩn sát từ trong tay Mộ Ly, Lưu Nhiên gật đầu kiên định, nắm lấy trong tay ẩn sát lao vào khôi lỗi đang mỗi lúc áp sát Dương Sở Ca.

" Ta đếm từ một tới ba, trong khoản thời gian này các ngươi phải tìm cơ hội thích hợp, khi ta hô ba thì các ngươi phải đồng loạt xuất thủ nhắm ngay cổ của khôi lỗi, đây là điểm yếu hại nhất của chúng." Mộ Ly nhìn năm người đã sắp xếp ổn thoả, liền bắt đầu quan sát tình huống.

Cả năm lúc này chỉ có thể nghe theo Mộ Ly chỉ thị, lúc này cả năm đã bắt đầu dồn hết sức lực của mình.

Bồn người Cốc U Lan mặc dù không có linh lực nhưng thân là kiếm tu kiếm chiêu ra nhanh lại rất ngoan tuyệt, từng bước áp sát đối thủ về sau, duy chỉ có Lưu Nhiên là khác. Dường như ẩn dấu bên trong lớp bọc của một chiến binh là một cao thủ sát thủ lành nghề, Lưu Nhiên to lớn thân thể nhưng lúc này lại linh hoạt như hồ ly, mỗi lần vung ra truỷ thủ là mỗi lần trí mạng công kích vào trỗ yếu huyệt của khôi lỗi.

" một " Mộ Ly nhìn cả năm đã bước đầu nắm bắt nhịp điệu, tiếng đầu tiên bắt đầu phát ra.

Cả năm bắt đầu quan sát thời cơ, công kích tăng cường tầng suất xuất chiêu.

" Hai" tiếng thứ hai đã vang lên, năm người căn thẳng nắm lấy trong tay vũ khí, ánh mắt tập chung vào cổ của khôi lỗi.

" Ba" Mộ Ly tiếng thứ vừa ra, năm người nhanh như chớp đồng loạt đâm vào cổ khôi lỗi.

" Phằng, phằng, phằng, phằng, phằng."

Năm tiếng phá vỡ dày cợm phòng ngự khôi lỗi như cùng một lúc phát ra, Cốc U Lan, Bắc Tùng Quân cùng Mộ Tình Tình đều là trực diện công kích dùng kiếm đâm xuyên cả yết hầu khôi lỗi, Lâm Phong một kiếm đâm bên trái cổ khôi lỗi mặc dù không đâm xuyên qua như bọn họ ba người nhưng lại dừng đúng lúc hạch tâm yêu hại.

Làm Mộ Ly ngạc nhiên chính là Lưu Nhiên, ngay khi tiếng thứ hai vừa ra hắn đã lẫn trốn phía sau lưng khôi lỗi, khi cả bốn đâm một kích trí mạng, hắn cầm trên tay truỷ thủ thư lão luyện sát thủ, từ sau cắt đứt cổ khôi lỗi.

" Thật sắc bén truỷ thủ." Lưu Nhiên đã từ nếm mùi thiệt thòi từ thanh ẩn sát này, lần này cầm đến lại yêu thích không thôi, nhìn hắn cầm trong tay thanh truỷ thủ này Mộ Tình Tình cơn giận bổng dâng lên, đây chính là nàng đưa lễ vật cho Mộ Nguyên nhằm ý đồ diệt sát Mộ Ly.

" Nếu ngươi thích ta cho ngươi đó." Mộ Ly lời nói càng khiến cho Mộ Tình Tình càng thêm phẫn hận, nhìn khôi lỗi đã mất đi hoạt động chức năng liền dậm chân đi đến đại môn tiếp theo.

" Ly sư muội cảm ta ngươi rồi." Lâm Phong nhìn Mộ Tình Tình rời đi liền muốn chạy theo, lại không quên đối với Mộ Ly khách khí.

Dương Sở Ca lúc này đã tốt hơn nhiều, nhìn Lâm Phong chạy theo Mộ Tình Tình liền không muốn thua thiệt, đi sát bên cạnh.

Nhìn cả ba muốn đi tiếp tầng tiếp theo, Cốc U Lan hai người muốn ngăn cản, lại nhìn Mộ Ly khuôn mặt bình tĩnh liền yên lặng quan sát.

Mộ Tình Tình sắc mặt lúc này tối sầm, nàng dùng tất cả sức lực của mình vẫn không tài nào đẩy ra đại môn, phải biết nàng tu luyện thượng cổ luyện thể thuật niết bàn kinh, lực lượng thân thể phải nói là rất mạnh, nhưng dù vậy nàng rõ ràng không tài xê dịch được đại môn dù chỉ một phân.

" Tại sao lại như vậy." Mộ Tình Tình nghi hoặc lên tiếng, hai người nam nhân còn lại cũng không đứng yên ra sức thử nhưng vẫn không được, lúc này cả ba nhìn về Mộ Ky đám người.

" Không cần nhìn bọn ta, bọn ta không dùng thủ đoạn gì cả, bất quá ta lại biết cánh cửa này lại cần linh lực thúc đẩy để mở ra, nhưng để có được linh lực trở lại các ngươi còn phải qua một lần thử thách nữa." Mộ Ly nhìn nhìn các nàng, lại nhìn lên trên trần nhà ý bảo cái gọi khảo nghiệm chính là phía trên.

Bọn họ lúc đến đây đã quan sát phía trên, biết được đây là liên hoàn trận nhưng bọn họ lại nghĩ trận này chỉ có mục đích hạn chế hành động của bọn họ chứ không phải là trân chính khốn cục.

" Ngươi có thể phá giải." Cốc U Lan hỏi Mộ Ly, bọn họ ở đây trận pháp tinh thông chỉ có hai người, một là Mộ Ly hai là Dược lão đang ở trong Mộ Tình Tình, bất quá trận pháp này lại khác với bình thường trận pháp khác.

" Ta không đảm bảo, muốn phá trận phải biết kết cấu của trận này, mà đây lại là thượng cổ tuyệt trận nên muốn tìm hiểu lại rất khó." Mộ Ly lên tiếng giải thích.

" Thượng cổ tuyệt trận, chẳng lẽ là" đám người bọn họ vừa nghe liền nghĩ đến vang danh khốn trận đã từng làm đảo loạn cả tu chân giới.

" Hỗn Nguyên Tuyệt Linh Trận, trận pháp chuyên đối phó với tu sĩ." Mộ Ly mặc dù bình tĩnh, nhưng nghĩ đến tuyệt trận tâm tình của nàng liền kích động, nếu nàng có thể tìm hiểu trận pháp này rồi khắc lên một trong cửu đại khiếu huyệt của mình, nói cách khác nàng lại có thêm một đòn đại sát thủ.

Tg: thất nghiệp, muốn dời truyện đi một wed kiếm tiền nhuận bút để sinh hoạt, mà cảm thấy mọi người không muốn qua trang khác đọc nên thôi, cố viết xong rồi viết một quyển khác vậy.????????????

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.