Sư Phụ Quá Mê Người, Đồ Đệ Phạm Thượng!

Chương 159: Suil a ruin




" Hủ Thực Độc Giao." Cả bốn đồng thanh hô.

Hủ Thực Độc Giao là thuộc giao long nhất chi, bất quá tại trong giao long nhất mạch lại có địa vị thấp kém, đây cũng là bởi vì chúng sinh tồn phương thức nguyên nhân.

Hủ Thực Độc Giao trời sinh thích ăn thịt hư thối, lượng thức ăn nó ăn được sẽ chuyển hoá thành một loại độc có tính ăn mòn cao, lại mang một cổ tang thi hơi thở. Nhưng bởi vì trời sinh háo thịt hư thối nên bên trong giao long nhất luôn xem thường hành vi hạ đẳng này.

" Cũng may nó đang trong quá trình đột phá kim đan, nếu quả thật là kim đan độc giao chắc chắn chúng ta sẽ trôn mồ nơi đây." Mặc dù nói vậy nhưng bọn họ không ai buông lỏng, độc giao loại vật này không chỉ có một thân cứng cáp trời sinh ưu thế của giao long, mà còn có một thân độc tố có tính xâm thực cao.

" Nó đến." Không biết là ai lên tiếng trước, chỉ biết lúc này cả bốn cùng động, độc giao một trương miệng lớn bắn ra một cổ độc sương ăn mòn cả đại địa phía dưới.

Cốc U Lan cùng Bắc Tùng Quân người trái người phải dùng tốc độ nhanh nhất đột phá vòng vây xông ra, trên người cả hai có một tầng tinh khiết sinh mệng lực ngăn cản độc khí ăn mòn.

Đứng ở chính diện trực tiếp nhân đòn, Lưu Nhiên hai chân đạp đại địa, một tầng thổ tường thuật ước chừng mười lớp ngăn cản khí độc, từng tầng từng tầng liên tiếp bị xói mòn rơi rãi trong không khí.

" Trảm Phách Băng Tâm."

" Băng Hoàng Trảm."

Tả hữu hai bên độc giao vang lên hai người thanh âm, một đạo băng phách sắc bén nhắm vào bụng độc giao đâm tới, một đạo khí thế hùng hồn vạn dặm đóng băng nhắm ngay cổ độc giao.

" rống." Một cơn thịnh nộ rống giận trước sự đìa giỡn uy nghi của nó, độc giao bùng phát ra lực lượng vốn có, trên thân lớp vảy phòng hộ lộ ra oánh oánh như ngọc đón nhận công kích.

" Băng, băng."

Như đánh lên một tầng kiêng cố phòng ngự, cả hai lúc này biết công kích không thành, thân pháp nhanh chóng nhảy bật lên cao.

Ngay lúc này một cổ hoang vu từ trên đỉnh đầu độc giao đánh xuống, Lưu Nhiên từ trên cao đánh xuống một chưởng Đại Hoang Bi Thủ.

Thủ ấn to lớn mang theo trầm trọng đè xuống đầu độc giao, ngay lúc này cả hai người Cốc U Lan cũng đồng thời trảm ra một kiếm sắc bén trảm xuống cổ độc giao.

Hai kích kiếm ý bổng bộc phát lực lượng khi chưa tiếp xúc đến phòng ngự của địch, Mộ Ly từ xa đã dùng Thiên Kích thuật pháp trợ giúp công kích cả hai.

" Gầm."

Thần thể to lớn đổ ầm xuống khiến mặt đất trấn động, bụi bay đầy trời.

Cả ba nhảy người về thủ thế, lúc này nhìn bên trong khói bụi tình hình.

" Nó không chết đâu, điểm yếu duy nhất của nó chính là dưới bụng." Mộ Ly đằng xa lên tiếng nhắc nhở.

Nàng vừa nhắc nhở dứt câu đại địa bị một trận bạo liệt, mặt đất bị phá vỡ thành từng mảng bắt buộc bọn họ phải khinh thân né tránh.

Ngay lúc này, độc giao hai mắt toát lên vẻ âm ngoan, phía dưới khe hở đại địa bắn lên một loại chất dịch hôi thúi màu lục.

" Lưu Nhiên." Mộ Ly lên tiếng.

Lưu Nhiên hai tay giang ra, xung quanh cả bốn người nhanh chóng hình thành một tầng cát bụi, cát bụi bao bọc cả bốn người thân thể vào bên trong.

" Xèo xèo xèo xèo."

Liên tiếp tiếng xèo xèo phát ra như một loại axit ăn mòn, đại bộc phát độc dịch qua đi để lộ ra bốn viên thổ cầu, thổ cầu bên ngoài là một tầng bạch sắc sinh cơ khí bảo hộ.

" Răng rắc."

Thổ cầu bắt đầu bong tróc, khi bọn họ cảm nhận được không khí bên ngoài thì một trận áp lực ập tới, độc giao một trảo sắc bén móng vuốt quét ngang cả bốn bay ra xa.

" Ầm, Ầm, Ầm, Ầm."

Bốn tiếng va đập như pháo nổ, cả bốn mặc dù có phòng thủ từ trước nhưng bị trấn thương không nhẹ.

Không để bọn họ nghĩ ngơi một giây, độc giao từ miệng phun ra một đạo cực đại lục cầu bắn tới.

" Bùm."

Va chạm động tĩnh cực lớn, nhưng trước lúc đó nơi sụp đỗ đã bay ra bốn đạo bóng đen.

Một kích nguy hiểm tránh thoát, cả bốn sắc mặt nghiêm túc hơn rất nhiều.

Khi độc giao nhìn đến bọn họ, miệng lớn đã muốn bắn ra thêm một đòn chí mạng, ngay lúc này một căn thô to rễ cây quấn chặt lấy mồm nó, không chỉ vậy cả bốn chân lúc này đã bị rễ cây quấn lấy không thể di động.

"Xoẹt, xoẹt, xoẹt." Ba đạo thân ảnh nhanh như thiểm điện, Bắc Tùng Quân tốc độ nhanh nhất nhắm vào phía dưới cổ độc giao đâm tới, bất quá thế đâm liền chuyển về thế thủ, thô to giao vĩ đánh ập tới thân mình hắn.

" Đại Hoang Quyền." Trầm thấp mang theo hoang sơ khí thế một quyền đánh vào phía dưới hàm độc giao, một tiếng thô kệch kêu thảm thiết từ miệng nó phát ra.

" Khai Sinh Kiếm."

Cốc U Lan thân mình yểu điệu lướt xuống bụng độc giao, một kiếm Khai Thiên kiếm quyết nhất thức đánh ra, từ yết hầu đang ngửa lên đâm thẳng xuống sau đéo kéo rách như một tờ giấy thẳng xuống hạ bộ độc giao.

" Oa."

Một bồn máu hư thối từ vết thương dài trào ra, ăn mòn cả mặt đất phía rồi đang bắt đầu lan dần ra.

Cả bốn thân mình bay lên nhìn phía dưới tình cảnh, cả không gian nơi đây đã bị ăn mòn nghiêm trọng, mặt khác độc giao đã ngã quỵ tắt thở.

~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~

Ngay khi độc giao vừa chết, cách sương mù đầm lầy một thành trì gần nhất, một tiếng tức giận làm kinh động cả chúng tu sĩ.

" Là kẻ nào giết sủng vật của ta." Một tên lão giả sắc mặt âm hàn, da mặt trắng bệch như bệnh lâu năm cuồng tiếu rống giận, bộc phát ra một cổ uy áp, rõ ràng là một tên kim đan kỳ sơ kì tu sĩ.

" Các ngươi chờ, ta sẽ khiến các ngươi làm mồi tế cho sủng vật của ta." Lão giả vừa dứt lời liền dùng tốc độ nhanh nhất hướng về phía sương mù rừng gậm bay đến.

~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~

" Chúng ta thu thập chiến lợi phẩm thôi." Lưu Nhiên tiến đến thân thể độc giao, quan sát những gì còn có thể dùng được.

" Ta cần yêu đan cùng túi độc." Mộ Ly cũng không ngại ngùng gì đưa ra yêu cầu, những thứ này rất thích hợp cho tiểu Tinh Vân.

" Ta không cần." Lưu Nhiên nhúng vai nói.

" Ta cũng vậy." Cốc U Lan đối với hư thối đồ vật này có chút bài xích, nên trực tiếp gạt bỏ.

" Nếu đã vậy ngươi cứ thu thập hết đi, chúng ta nhanh chóng tìm được phong ấn nơi, động tỉnh vừa rồi quá lớn chắc chắn sẽ dẫn đến không ít người." Bắc Tùng Quân trầm ngâm, sau đó không để ý Mộ Ly thu thập cả ba liền tìm kiếm phong ấn nơi.

Không đến mấy phút sau, Mộ Ly đã thu thập xong, thật ra là nàng trực tiếp thu thân thể độc giao vào trữ vật không gian.

Phía bên ba người còn lại đã tìm được phong ân nơi, thật ra nó cách không xa động quật của độc giao.

" Chuẩn bị rồi chứ." Bắc Tùng Quân lên tiếng hỏi mọi người, thấy cả ba gật đầu liền cùng Cốc U Lan tiến tới một bước.

Cả hai cầm trong tay song kiếm, một trận ong ong từ thân kiếm phát ra.

Song kiếm không chịu khống chế bay ra, cả hai quấn chặt lấy nhau thành một thanh hắc bạch cự kiếm, cự kiếm nhanh như chớp đâm vào vách đá phía trên, như là một cơ quan đồ án bị mở khoá, từng đạo ánh sáng như mạng nhện hiện lên rồi co rút lại thành một lỗ hổng không gian.

Song kiếm thu hồi về tay, cả bốn nhìn nhau gật đầu rồi tiến nhập vào bên trong lổ hổng.

Một trận loé sáng, phía trước bọn họ là một xa lạ hoàn toàn không gian, một cổ thành bị tàn phá hoang tàn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.