Sự Ngọt Ngào Của Cheval Blanc (Rượu Vang)

Chương 13-2




Cơ hồ mọi người đều sững sờ, ngay cả Long Cửu cũn không khỏi trừng lớn đôi mắt, hắn dám khẳng định võ công của tên mỹ nam tử hồng y kia, đẳng cấp tuyệt đối là cao hơn hắn, chỉ là người có thân thủ lợi hại như vậy, hắn ta rốt cuộc có bối cảnh gì? Ở trong kinh thành người có thân thủ như vậy, hắn nhất định sẽ nghe thấy, nhưng vì sao từ trước cho tới bây giờ hắn cũng chưa từng biết đến nhân vật này?

Thượng Quan Gìa cũng có thể dựa theo võ công của nam tử hồng y kia nhìn ra hắn cũng không phải là kẻ đầu đường xó chợ, lại nghĩ đến bộ dán chân thành cùng thâm tình vừa rồi của hắn ta, nếu như nói Thượng Quan Nghê Diệu thật sự cùng hắn không quen biết, ngay cả người làm phụ thân như hắn đây cũng không tin.

“Diệu nhi, nam nhân kia rốt cuộc là ngươi từ chỗ nào mà nhận thức được hắn? Hai người các ngươi… Cuối cùng đã tốt đến mứ nào? Ngươi nếu như thành thật nói ra, lão phu có lẻ sẽ xử phạt nương tay, còn không mau nói!”

Thượng Quan Gìa nhận định là Thượng Quan Nghê Diệu nhất định đã cùng người này cấu kết, Thượng Quan Nghê Diệu vừa thẹn vừa cáu, uỷ khuất biểu môi, cầu cứu nhìn Liễu thị bên cạnh:”Tam nương, người nhất định phải giúp Diệu nhi làm chủ, chuyện này thật ra… Là do đại tỷ nàng…”

“Lão gia, ngài cho dù muốn trách cứ, cũng phải chờ Diệu nhi nói hết lời, đứa nhỏ này từ trước đến nay đều an phận, cho tới bây giờ cũng không dám làm việc vượt qua khuôn phép, điểm này lão gia cũng là rõ ràng…” Liễu Tâm Lan trong nháy mắt liền lê hoa mang vũ*(hoa lê trong mưa- ý nói là khóc lóc sướt mướt ấy), vẻ mặt đáng thương tội nghiệp vì nữ nhi cầu tình.

Sắc mặt của Thượng Quan Gìa biến hoá phức tạp, cắn răng một cái:”Được, nếu ngươi đã nói chuyện này là do đại tỷ ngươi hãm hại ngươi, vậy bây giờ chúng ta phải đi Lê Hoa uyển tìm Vãn nhi đối chất.”

--- -------Dãy phân tuyến hoa lệ---- --------

Lê Hoa uyển, bên ngoài đột nhiên truyền đến một trận âm thanh ầm ĩ, rất nhanh liền nghe thấy tiếng nói của Vân Tử Mạn:”Lão gia, đây… Đây rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”

Bởi vì Lê Hoa uyển nằm ở vị trí tương đối hẻo lánh trong Thừa tướng phủ, cho nên chuyện tối hôm nay đã xảy ra còn kinh độn đến mấy phòng kia, nhưng ở nơi Lê Hoa uyển này cũng không hề hay biết chuyện gì, cho nên khi Thượng Quan Gìa mang theo đoàn người đến, đông đảo ầm ĩ xuất hiện ở tại Lê Hoa uyển, thế này mới kinh động đến giấc ngủ của Vân Tử Mạn.

Theo cửa sổ thò đầu ra, trường hợp này thực sự làm cho Vân Tử Mạn sợ hãi, đêm hôm khuya khắt thế này mà mọi người không đi ngủ, chạy đến Lê Hoa uyển làm cái gì?

“Làm phiền phu nhân gọi Vãn nhi đến đây…” Tiếng nói trầm thấp khàn khàn của Thượng Quan Gìa lộ ra nồng đậm lệ khí, nếu như đêm hôm nay không đem chuyện này làm cho sáng tỏ, hắn sẽ không có cách nào để nủ yên được.

“Vãn nhi nàng… Nàng ấy đang ngủ, thiếp thân… Phải đi gọi nàng tỉnh dậy ngay!” Cả người Vân Tử Mạn bỗng chốc liền tỉnh táo, lão gia đêm hôm khuya khoắt màng theo tam di nương, nhị tiểu thư cùng một đám người đến Lê Hoa Uyển này tìm Vãn nhi, chẳng lẽ là… Vãn nhi ở bên ngoài đã gây ra chuyện gì?

Trong phòng, Thượng Quan Khinh Vãn đem toàn bộ động tĩnh bên ngoài đều nghe đượ rõ ràng, đè thấp tiếng nói hướng về phía dưới giường nói:”Là do Bạch công tử tự mình muốn đi theo xem náo nhiệt, vậy phiền ngươi ở dưới giường thành thật một chút, ngàn vạn lần đừng để cho bổn tiểu thư gặp chuyện rắc rối!”

Dưới giường truyền đến một tiếng kêu đau đớn, Thượng Quan Khinh Vãn coi như nam tử đã đáp ứng lời nói của mình, đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa, tiếng nói Vân Tử Mạn từ bên ngoài truyền đến:”Vãn nhi, mau tỉnh lại, phụ thân con có chuyện quan trọng tìm con.”

Sau một lát yên tĩnh, nghe thấy giọng nói còn đang mơ hồ của Thượng Quan Khinh Vãn từ trong phòng truyền đến:”Nương, nay đã hơn nửa đêm… Rốt cuộc là có chuyện gì nha? Người ta còn muốn ngủ…”

“Tiểu tổ tông ơi, con mau tỉnh dậy đi, phụ thân con đang đứng ở trong sân chờ!” Tiếng nói ôn nhu của Vân Tử Mạn khẩn trương truyền đến, so với nữ nhi trong phòng, giờ phút này nàng còn muốn khẩn trương hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.