Sự Mềm Mại Dưới Quân Trang

Quyển 2 - Chương 16: Vĩnh viễn nhớ kỹ nụ hôn đầu tiên




Những thủ hạ tiểu yêu của Ma vương vẫn lấy tiêu chuẩn Lang Vương ở yêu giới để tìm Lang Vương, cho nên vẫn không tìm thấy Lang Vương thật sự, hiện tại Lang Vương đã cùng người nơi này hòa làm một, nếu nhìn qua bề ngoài căn bản là không nhận ra.

Nghe thấy Lãnh Dạ muốn đi tìm Bạch Tuyết, Cung Hàn chỉ có lo lắng, giận trừng mắt Lãnh Dạ một cái, không để ý tới hắn.

"Người phụ nữ chảy máu mũi ở ngoài cửa thưởng cho cậu, cậu không ngại làm chuyện tốt, giúp cô ta hạ hỏa, hiện tại tôi muốn đi tìm ta Tuyết nhi." Lãnh Dạ nói xong, lạnh lùng rời đi.

Khi Lãnh Dạ đẩy ra cửa phòng Bạch Tuyết, bên trong phòng im ắng, chỉ có bóng ánh trăng, xuyên qua cửa sổ sát đất thật lớn, xuyên qua rèm cửa, nhàn nhạt chiếu vào trong phòng, mặc dù trong phòng có chút tối, thế nhưng, hắn vẫn như cũ có thể thấy rất rõ ràng, thị lực của hắn buổi tối rất tốt.

Người phụ nữ nhỏ nhắn xinh xắn nằm ở trên giường, đáng ghét!

Cô lại có thể đang ngủ.

Cô nằm nghiêng người, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn đã khôi phục yên lặng, tròng mắt nhắm chặt lông mi mê người rũ xuống, lông mi rất dày, rất tinh tế, giống như hai bàn chải lông. Lãnh Dạ nhìn Bạch Tuyết ngủ say nổi giận!

Người phụ nữ không tim không phổi, bản thân lại có thể ngủ thiếp đi, lừa hắn, chốn tránh hắn, lại còn có tâm tình đi ngủ!

Nhưng mà hắn lúc này, bực bội muốn ăn Bạch Tuyết mới hả hận!

Kỳ thực, Bạch Tuyết cũng không có tính đi ngủ, cô chỉ đang chờ Lãnh Dạ đến, ai biết đầu vừa chạm gối liền ngủ mất!

Chẳng biết rằng, chỉ chốc lát nữa Bạch Tuyết sẽ không có tâm tình ngủ, bởi vì thuốc trong cơ thể lại bắt đầu phát tác, lúc trước Cung Hàn ở trong vườn hoa khó chịu, về sau bị Lãnh Dạ đánh ngất xỉu, nắm vào bồn tắm , về sau lại bị bọn nhỏ đổi linh hồn Bạch Tuyết và Cung Hàn, chờ đợt tấn công lôi điện ngang qua của sói con số ba, thuốc trong thân thể Bạch Tuyết tạm thời bị khống chế, chỉ là, lúc này dược hiệu lại bắt đầu chậm rãi phát tác!

Bên giường, Lãnh Dạ căm tức nhìn cô, nghĩ thầm: Rốt cuộc cô thật sự muốn rời đi, lừa hắn, lại vẫn còn ngủ ngon! Cô nhóc lớn mật , rõ ràng bọn nhỏ đã đổi cô trở về, cô còn dám nói mình là tên khốn Cung Hàn kia!

Nhìn cô nhóc này, Lãnh Dạ thực sự phiền não!

Hắn đưa tay sờ lên môi của cô, nặng nề nhéo một cái, Bạch Tuyết kêu lên một tiếng, sau đó mím môi, chân mày nhăn lại, giống như bộ dạng không thích bị quấy rầy,xoay người lại, né tránh hắn, do lúc trước nằm nghiêng nên biến thành nằm ngửa.

Kỳ thực, sau khi Bạch Tuyết trở về, cởi hết toàn bộ quần áo trên người, sau đó tắm rửa một chút, đổi lại quần áo của Lãnh Dạ, đó là quần áo Bạch Tuyết lấy khi rời khỏi Lãnh Dạ, lấy ở trong tủ quần áo Lãnh Dạ, bởi vì lúc đó cô biến thành Cung Hàn, phải mặc quần áo nam, cho nên bên người mới có quần áo của Lãnh Dạ, hiện tại vừa vặn phái dùng tới, sau khi tắm xong, mặc vào áo sơ mi đắt tiền của Lãnh Dạ làm áo ngủ, bởi vì cô thích mặc quần áo rộng rãi đi ngủ, thoải mái, cho nên áo sơ mi đắt tiền của Lãnh Dạ bị biến thành áo ngủ của Bạch Tuyết.

Áo ngủ rất dài rộng, khi Bạch Tuyết xoay người, áo ngủ đã bị kéo qua một bên, Bạch Tuyết lộ ra cặp đùi đẹp trắng nõn, còn loáng thoáng nhìn thấy vùng tam giác nguy hiểm!

Lãnh Dạ đương nhiên nhận biết Bạch Tuyết mặc áo của hắn, cùng một ngày Bạch Tuyết mất tích, tủ quần áo của hắn thiếu rất nhiều y phục, hắn cũng biết là Bạch Tuyết cầm đi. Nhìn cô thích mặc áo của hắn, trong lòng bỗng nhiên rất đắc ý.

Dù sao hiện tại Bạch Tuyết đã biến trở về, cô còn mặc áo sơ mi của hắn, mặc dù cô lấy áo sơ mi của hắn làm áo ngủ mặc, thế nhưng quan trọng là, cô thích.

Áo sơ mi của hắn rất lớn, mặc vào trên người cô có vẻ Bạch Tuyết càng thêm xinh xắn lanh lợi, nhìn qua cô giống như đứa nhỏ len lén mặc quần áo người lớn, nút áo sơ mi hơi lộ ra hai quả anh đào trước ngực, còn có da thịt trắng nõn, trong mắt Lãnh Dạ bỗng nhiên nhảy lên đốm lửa, cổ họng hắn hơi khô rát.

Thế là, Lãnh Dạ rất không khách khí đưa tay cởi ra nút áo sơ mi, vóc người trước mắt bị vén lên khoảng rộng!

Đáng chết!

Lại không mặc áo lót!

Cô nhóc đáng ghét, mặc áo của hắn, bên trong lại có thể cũng không mặc gì, có ý gì? Chẳng lẽ cô muốn dâm loạn áo sơ mi của hắn hay sao!

Nhìn bộ dáng cô, Lãnh Dạ lại nổi giận!

Trời sinh vẻ mặt ngây thơ, bộ dạng lại khiến người khác muốn ngắt bẻ, tuổi tác nhỏ như vậy, vóc người lại tốt như thế! May là hắn có định lực, nếu như đổi lại là người trẻ tuổi, thế nào cũng chảy máu mũi!

Mặc dù hắn đã sống hơn một ngàn tuổi, thế nhưng vẫn khó có thể chống cự lại vóc người trưởng thành! Dục hỏa hắn ẩn nhẫn đã bắt đầu nóng lên, rất mạnh.

Tức khắc hô hấp Lãnh Dạ dồn dập, con ngươi đen nhánh không tự chủ được nhìn xuống dưới, thẳng đến cái mông Bạch Tuyết thì dừng lại. Chỉ chốc lát, hầu kết Lãnh Dạ chuyển động, không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.

Bị Bạch Tuyết khơi lên dục hỏa, cũng khiến cho Lãnh Dạ nặng nề tức giận, hiện tại Bạch Tuyết vẫn là Bạch Tuyết kia sao? Bộ dạng này là cô học của ai, trước đây đi ngủ, trong áo ngủ Bạch Tuyết vẫn mặc nội y, hiện tại ngược lại, bên trong cái gì cũng không có mặc! Hắn cũng không có dạy cô mặc như thế!

Nghĩ tới đây, nhất định phải trách Cung Hàn, nhất định là một ít tư tưởng sấu xa của Cung Hàn ảnh hưởng đến Bạch Tuyết, Bạch Tuyết ngây thơ lúc này lại giống tiểu yêu tinh quyến rũ người!

Ưm!

Bạch Tuyết nhỏ tiếng rên rỉ, đó là bởi vì tác dụng của thuốc, cô bỗng nhiên cảm giác nóng quá, Bạch Tuyết ngủ say mơ mơ màng màng đưa tay bắt đầu xé rách áo sơ mi trên người, hai ba cái Bạch Tuyết đã không còn mảnh vải!

Trông mắt Lãnh Dạ bắt đầu bốc hỏa!

Tiểu yêu tinh thật đúng là hăng hái !

Lãnh Dạ đứng dậy, đứng lên, cởi hết toàn bộ quần áo trên người ra, hắn lên giường, nhào về phía cô, ngang tàn đẩy đôi chân Bạch Tuyết ra, mạnh mẽ xâm nhập nơi mềm mại!

A!

Theo một tiếng kêu lên, Bạch Tuyết bỗng nhiên mở mắt ra, đêm đen kịt, cô không thấy rõ, thế nhưng cô lại biết xảy ra chuyện gì!

"Cứu --" Bạch Tuyết muốn kêu cứu mạng, thế nhưng, miệng bị ngăn chặn. Trước mặt nhào tới là hơi thở đàn ông quen thuộc, là anh.

Lãnh Dạ cúi xuống quen thuộc hôn cái miệng nhỏ nhắn của Bạch Tuyết, mạnh bạo cắn một miếng, "Nói em là ai?"

"Anh? Anh vào bằng cách nào?" Bạch Tuyết không biết phải làm sao, cô nhớ, sau khi tắm xong vốn cho rằng Lãnh Dạ sẽ đến, ai ngờ mình từ từ ngủ mất, người đàn ông này tới là tới, không ngờ tới cứ như vậy không khách khí ngâm nhập thân thể của cô!

"Tôi từ từ tiến vào, chính là như vậy a, bây giờ em biết rồi chứ, có muốn tôi tiến nhiều lần hay không, để em cảm thụ tốt một chút? Hử?" Lãnh Dạ nắm lấy cằm Bạch Tuyết, nghiêm khắc nói.

"Anh!" Bạch Tuyết đương nhiên biết Lãnh Dạ có ý gì! Cô xấu hổ không ngớt!

"Còn dám nói em là Cung Hàn, em là Cung Hàn đêm nay tôi cũng muốn em, nhìn xem em còn mạnh miệng, còn thân thể tôi vẫn muốn!" Lãnh Dạ dùng vũ khí cứng rắn của mình mạnh mẽ tập kích Bạch Tuyết.

"Được rồi, em thừa nhận em là Bạch Tuyết, em không phải cố ý muốn gạt anh! Em chỉ muốn kiểm tra thân thể của mình trước, sau đó, sau đó sẽ..." Bạch Tuyết ủy khuất nói.

"Sau đó thế nào?" Lãnh Dạ xấu xa hỏi.

"Còn có thể làm gì! Dù sao đều bị anh bắt nạt!"

"À? Tôi chỉ nhớ mình nằm thẳng bắt nạt em, lại không nhớ có nằm ngang bắt nạt em a? Hử?" Khóe miệng Lãnh Dạ nhếch lên, cười, Bạch Tuyết nhìn không thấy, cô chỉ thấy bóng đen lớn, rất áp lực!

Khuôn mặt Bạch Tuyết xấu hổ muốn rỉ máu, da mặt người đàn ông này thật dày, lời như thế lại có thể nói ra!

"Anh nói mình không có nằm ngang muốn em, nhưng trước đây em đều bị anh làm đau ngất đi, ai biết anh có muốn hành em hay không!" Bạch Tuyết phản bác.

Khóe miệng Lãnh Dạ nhếch lên, cô nhóc mọc răng nanh cãi bướng, lại còn ngụy biện!

"Em trước đây đã bất tỉnh, hiện tại tôi sẽ thực chiến cho em xem, hôm nay tôi sẽ không nằm thẳng muốn em." Lãnh Dạ bình tĩnh nói, chẳng qua trong thanh âm ẩn giấu khàn khàn để lộ mình động tình.

"Anh nói? Anh phải giữ lời nha?" Bạch Tuyết khó có thể tin hỏi.

"Đương nhiên chắc chắn, tôi sẽ không nằm ngang, cũng tuyệt đối không nằm thẳng, tôi sẽ muốn em 360 độ, để em không cùng góc độ thỏa mãn em, như vậy em hẳn là hài lòng chưa?" Lãnh Dạ hỏi.

"Anh?" Bạch Tuyết không lời nào để nói, có người đàn ông nào mặt dày như thế hay không? Sẽ không có người mặt dày như vậy? Nhưng vừa vặn khiến cô bi ai đụng tới!

"Tôi? Tôi nghĩ mình đã nói rõ ràng! Chúng ta bắt đầu vận động đi! Còn có thân thể em rèn luyện không tốt, sau này tôi vận động nửa người dưới, em vận động nửa người trên như thế nào?" Âm thanh Lãnh Dạ khàn khàn hỏi.

"Nửa người trên?" Bạch Tuyết không hiểu, người đàn ông này muốn làm gì?

"Tiểu bạch thỏ nếu không thể dục sẽ biến thành thỏ béo! Thiếu sự co giãn, đến lúc đó sẽ rất ảnh hưởng tới cảm thụ!"Lãnh Dạ nghiêm trang nói.

"..." Bạch Tuyết không nói gì, nói không lại anh!

" Không nói lời nào chính là đồng ý, bắt đầu thôi." Lãnh Dạ mạnh mẽ đâm vào, đôi bạch thỏ của Bạch Tuyết lập tức run lên, đây chính là vận động mà anh nói, trên dưới cùng nhau vận động.

Bạch Tuyết e thẹn đè lại đôi bạch thỏ bị anh đụng mà đong đưa, thế nhưng!

"Buông tay, tự mình làm thì có gì vui!" Ngữ khí Lãnh Dạ là mệnh lệnh, khiếnBạch Tuyết bỏ đôi bạch thỏ ra, Bạch Tuyết bất đắc dĩ, chậm rãi chuyển động, tùy ý đôi bạch thỏ đong đưa theo Lãnh Dạ.

Lãnh Dạ dùng bàn tay to của mình nắm eo thon nhỏ của Bạch Tuyết, dùng sức đụng lên người mình, như vậy mặc dù vất vả, nhưng có thể muốn cô sâu hơn, cũng có thể đạt được khoái cảm. Một chút một chút, hắn hung hăng muốn, cơ hồ muốn xé rách Bạch Tuyết, hiện tại hắn thà rằng Bạch Tuyết chết ở trên người cũng muốn thỏa mãn, cũng muốn ăn no, rất nhanh Bạch Tuyết liền ăn không tiêu, hu hu cầu xin hắn dừng lại, người đàn ông này thú tính đã phát tiết ra, sao có thể dừng được!

Lãnh Dạ thề đêm nay không kiếm đủ, tuyệt không buông tha Bạch Tuyết, nghĩ tới cô muốn rời khỏi hắn, hắn liền hận không thể giết chết cô, để cho cô còn dám rời khỏi hắn!

Cuối cùng, thắt lưng đau, chân đau, miệng đau, nói chung là, toàn thân đều đau, Bạch Tuyết nằm ở trong chăn, cắn răng trừng mắt, tối hôm qua bị người đàn ông này giằng co hơn nửa đêm, thật vất vả tới nửa đêm rạng sáng vốn tưởng rằng có thể an an ổn ổn ngủ thoải mái, ai người đàn ông này đơn giản chờ nghỉ ngơi, lại kéo cô muốn, bất đắc dĩ! Bị anh kéo lại vận động một hồi, Bạch Tuyết hoàn toàn bị đánh bại, người đàn ông này có phải là người hay không, thể lực tốt đến biến thái! Thế nhưng, anh có thể suy nghĩ cảm nhận chỗ đó của cô hay không, phía dưới đều bị anh hút khô rồi...

Kỳ thực, Bạch Tuyết hoài nghi Lãnh Dạ không phải người, đây chẳng qua là ý nghĩ nổi nóng, nếu như cô biết người cùng mình làm việc không phải là người, không biết sẽ như thế nào? Cô có thể bị dọa điên hay không? Còn có cô nếu như biết trong bụng mình đã có sói con của Lãnh Dạ, cô có thể điên mất hay không?

Bạch Tuyết mệt mỏi, vù vù đi ngủ...

Thế nhưng!

"Anh cả, em rất đói bụng!" Sói con số hai nói.

"Anh cũng đói bụng rồi, thế nhưng, hiện tại trong mắt cha chỉ có mẹ, nào có chúng ta a!" Sói con số một oán giận nói.

"Trong mắt cha đương nhiên không có chúng ta, bởi vì cha không biết chúng ta tồn tại! Không bằng chúng ta lên tiếng gọi cha đi?" Sói con số hai xem ra thực sự rất đói bụng, mới nói như vậy, hôm nay vì giúp Bạch Tuyết và Cung Hàn đổi linh hồn, ba người bọn chúng tiêu hao rất nhiều pháp lực, hiện tại cần bổ sung dinh dưỡng.

"Lão tam?" Sói con số một kêu.

"Lão tam?" Sói con số hai lo lắng hô.

"Phiền toái! Ầm ĩ cái gì! Em đang ngủ để đẹp da! Nói cho hai người biết, sau này không cho phép gọi em là lão tam, cái gì mà lão tam? Khó nghe bao nhiêu, em là tiểu công chúa, tiểu công chúa có biết hay không?" Sói con số ba phát uy .

"Ha ha..."

"Ha ha... Tiểu công chúa hạt đậu xin hỏi em có đói bụng không?" Sói con số một trêu chọc nói.

"Em là tiểu công chúa, không phải Tiểu công chúa hạt đậu!" Sói con số ba giải thích.

"Rõ ràng chính là hạt đậu nhỏ, còn không thừa nhận!" Sói con số một nói không được em gái không cam lòng!

"Sớm muộn gì em sẽ tạm biệt hạt đậu, đến lúc đó chính là tiểu công chúa xinh đẹp."

"Đúng vậy, trên mông còn có thể có một cái đuôi!" Sói con số một.

Lãnh Dạ ngủ say bị đứa nhỏ trong bụng Bạch Tuyết đánh thức, khóe miệng khẽ cười, bọn tiểu tử tinh lực thật là tốt, chỉ là hắn và Bạch Tuyết như vậy, không biết bọn nhỏ có nghe trộm hay không?

"Trên mông cha tại sao không có đuôi?" Sói con số ba không vui quát, Lãnh Dạ nhướng mày, đem mông của mình xê dịch vào trong chăn! Cái này sao được... Con gái của mình lại có thể nhìn mông của hắn!

"Em gái? Co phải em lại nhìn lén cha hay không? Nói?" Sói con số một tức giận hỏi.

"Dữ cái gì mà dữ? Em không có nhìn!" Sói con số ba ủy khuất nói.

"Vậy làm sao em biết cha không có đuôi?" Sói con số một hỏi.

"Anh thật ngốc? Nếu cha có đuôi, mẹ sớm bị dọa chạy!" Sói con số ba nói.

Lãnh Dạ nhíu mày, tương lai Bạch Tuyết biết hắn là yêu có thể thực sự bị dọa chạy hay không?

Cô có thể tiếp thu hắn là yêu hay không?

Cô nhát gan như vậy, hắn không dám tuỳ tiện nói cho cô!

Chuyện của bọn nhỏ không giấu giếm được bao lâu, đến lúc đó sớm muộn gì Bạch Tuyết cũng biết !

Sáng sớm ngày hôm sau, Lãnh Dạ mang Bạch Tuyết rời đi, chỉ có Tiểu Long Nữ ra tiễn Bạch Tuyết và Lãnh Dạ, Cung Hàn vẫn không có lộ diện, hắn là không còn mặt mũi nhìn Bạch Tuyết, toàn thân bị Tiểu Long Nữ hôn đầy dâu tây, hắn sao còn mặt mũi gặp người! Nhất là Bạch Tuyết!

Từ trong cửa sổ nhìn Bạch Tuyết rời đi, trong lòng phiền muộn không ngớt, nhưng mà, mặc dù Tiểu Long Nữ và Cung Hàn triền miên cả đêm, thế nhưng Tiểu Long Nữ chỉvì cần một người đàn ông hạ hỏa, cho nên đành phải dùng Cung Hàn làm đồ chơi, kỳ thực, từ khi Lãnh Dạ xuất hiện, Tiểu Long Nữ liền có hứng thú với Lãnh Dạ, mặc dù Lãnh Dạ lưỡng tính, cô cũng muốn thử một chút, bởi vì cô biết người đàn ông này so với Cung Hàn còn lợi hại hơn! Cô đi qua nghe thấy những âm thanh của bọn nhỏ, cô biết Bạch Tuyết ăn không được, cô rất tự tin mình so với Bạch Tuyết mạnh hơn!

Lãnh Dạ lái xe, trong lòng suy nghĩ: Chờ về đến nhà muốn tìm một cơ hội nói cho Bạch Tuyết chuyện cô đã mang thai! Là thời gian Bạch Tuyết nên biết...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.