Sự Mê Hoặc Của Yêu Hồ

Chương 879-3: Đại chính biến - Thắng bại chuyển đầu (cuối)




Edit: Li Chun

“Tiểu thư, tiểu thư.”

Thấy Triệu Khả Nhiên im lặng ngồi thẫn thờ không nói tiếng nào, Nguyệt cô gọi nàng mấy lần mới có phản ứng.

“A, có chuyện gì, Nguyệt cô?” Triệu Khả Nhiên bừng tỉnh lại theo dòng suy nghĩ của bản thân.

“Tiểu thư, người không có việc gì chứ?” Nguyệt cô sờ trán Triệu Khả Nhiên. “Sao nô tì thấy từ khi tỉnh lại tiểu thư luôn mất hồn mất vía?”

“Nguyệt cô, ta không sao.” Triệu Khả Nhiên cười cười. “Đúng rồi, mấy ngày nay có những ai đến thăm ta?”

“Mấy ngày nay phu nhân cùng Nhị tiểu thư đều đã tới vài lần.” Nguyệt cô đột nhiên nghĩ đến điều gì đó. “Đúng rồi, tin tiểu thư tỉnh lại còn chưa báo cho phu nhân biết! Phu nhân đã phân phó, khi nào tiểu thư tỉnh lại phải lập tức báo cho phu nhân biết. Nhìn thấy người tỉnh lại, nô tì cao hứng quá nên quên mất.”

Nói xong, Nguyệt cô vội vàng nói: “Lung Nhi, ngươi mau gọi người đi báo cho phu nhân cùng Nhị tiểu thư, nói Đại tiểu thư đã tỉnh.”

“Vâng, nô tì lập tức đi ngay.” Lung Nhi vội vàng đi ra ngoài.

“Phải không?” Nhìn bóng dáng của Lung Nhi, Triệu Khả Nhiên tựa tiếu phi tiếu nói: “Xem ra nương cùng muội muội vô cùng quan tâm ta a!”

“Điều đó là tất nhiên rồi ạ!” Nguyệt cô cười nói: “Hai người là mẫu thân và muội muội ruột của tiểu thư a!”

Thân sinh mẫu thân! Muội muội ruột! Khóe miệng Triệu Khả Nhiên giương lên nụ cười châm chọc. Đúng vậy! Đời trước, nàng cũng nghĩ như thế, nhưng kết quả ra sao? Muội muội ruột thịt vì hôn ước với hầu phủ mà thiết kế hãm hại nàng, khiến nàng mất mạng. Thân sinh mẫu thân tại thời điểm đó lại làm cái gì? Không chỉ không thèm cầu tình cho nàng, còn bỏ đá xuống giếng. Lúc nàng hấp hối, còn cùng phụ thân của nàng tính toán đến chuyện hôn sự. Thật đúng là “người thân” của nàng a!

Nụ cười trào phúng của Triệu Khả Nhiên chỉ lóe qua mà thôi, nên không ai phát hiện sự châm chọc trong nụ cười của nàng.

“Còn nữa, tiểu thư.” Nguyệt cô khó xử nhìn Triệu Khả Nhiên, ấp a ấp úng.

“Nguyệt cô, có gì cứ nói thẳng ra đi!”

“Tiểu thư, tại thời điểm người hôn mê, Tôn di nương có tới thăm.” Nguyệt cô khó xử nhìn thoáng qua Triệu Khả Nhiên.

Trong lòng Nguyệt cô hiểu rõ, tiểu thư không thích lui tới cùng thiếp thất của lão gia. Bất quá, cũng không biết vì sao mà Tôn di nương và Phong thiếu gia từ trước cho tới nay đều đối xử rất tốt với tiểu thư, tuy rằng tiểu thư cũng không cảm kích, nhưng hai người đều im lặng quan tâm đến tiểu thư. Ví dụ như mấy ngày nay tiểu thư hôn mê, Tôn di nương đến thăm vài lần, thậm chí so với phu nhân còn nhiều hơn.

“Tiểu thư, cái kia…” Nguyệt cô nghĩ nghĩ, rồi khuyên: “Tiểu thư, nô tì cảm thấy, Tôn di nương là người tốt, nàng thật lòng quan tâm tiểu thư, tiểu thư, nô tì biết phu nhân không thích người cùng Tôn di nương và Phong thiếu gia lui tới, nhưng nô tì cảm thấy bọn họ đều là người tốt.”

“Tôn di nương sao?” Triệu Khả Nhiên trong lòng dâng lên một cỗ cảm giác phức tạp.

Tại thời điểm nàng oan uổng bị tất cả mọi người chỉ trích, cũng chỉ có Tôn di nương cùng Phong nhi luôn cầu tình vì nàng. Bây giờ nghĩ đến, kỳ thực hai người kia luôn đối xử rất tốt với nàng. Chắc Nguyệt cô cũng luôn cảm thấy như vậy, cho nên mới ở thời điểm nàng gặp nguy nan mà tìm đến bọn họ. Tuy rằng cuối cùng nàng cũng không thoát khỏi cái chết, nhưng những gì họ làm cho nàng trước lúc chết, trong lòng nàng vẫn mang theo một tia ấm áp. Bất quá, vì sao hai người kia lại đối tốt với nàng như vậy? Triệu Khả Nhiên thủy chung không rõ điều này.

“Nguyệt cô, vậy ngươi phái người đi báo cho Tôn di nương một tiếng đi!” Triệu Khả Nhiên cười nói. “Nói cho nàng, khi nào thân thể ta khỏe lên, sẽ mời nàng đến đây.”

“Tiểu thư.” Nguyệt cô giật mình, phải biết rằng từ trước đến giờ tiểu thư đều không muốn cùng thiếp thất của lão gia có quan hệ.

“Theo phân phó của ta mà làm đi!”

“Dạ, nô tì sẽ phái người đi, tiểu thư, người vẫn nên nghỉ ngơi thêm một chút đi!”

Sau khi thấy Triệu Khả Nhiên ngủ say, Nguyệt cô mới lui ra phân phó người đi hoàn thành việc Triệu Khả Nhiên giao.

Khi Nguyệt cô khuất bóng sau cánh cửa phòng, Triệu Khả Nhiên mở to mắt, trong mắt lóe lên quang mang phức tạp.

Triệu Khả Nhiên ngu xuẩn lúc trước đã chết đi. Hiện tại nàng tuyệt đối sẽ không đi vào con đường của đời trước. Triệu Khả Nhiên trong lòng thầm hạ quyết tâm.

Nếu Triệu Khả Nhân không muốn nàng đi tham dự thọ yến, như vậy nàng sẽ thỏa mãn nguyện ý của nàng ta. Thọ yến sắp đến, chắc Triệu Khả Nhân cũng sẽ hành động nhanh thôi. Đời trước, Triệu Khả Nhân muốn lấy một thứ của nàng để đi chúc thọ, vì vật này, mà nàng ta được Lâm lão phu nhân yêu thích. Nhưng lúc này đây, nàng ta sẽ không bao giờ có được vận khí tốt như thế nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.