Editor: hạ trần
Beta: thanh huyền
Hạ
Thần Hi trong lòng nặng nề, vừa mới quay người lại, Nolan thiếu tá đột
nhiên lên tiếng, “Hạ Thần Hi, tôi đã quên nói cho cô biết một việc, trên
đường tôi tới đây nhận được tin tức từ bệnh viện, Đường Bạch Dạ ở ICU
bị người hạ độc, không mai bỏ mình.”
Sắc mặt Hạ Thần Hi, chợt tái xanh.
Một
cỗ băng lãnh, theo lòng bàn chân truyền đến, vẫn chui vào trong lòng
của cô, loại băng lãnh này, như là mộtthanh xà ướt lạnh không ngừng
chui vào cổ của cô, một vòng một vòng vòng quanh cô, lưỡi rắn phun băng
lãnh.
Có thứ gì, ở của yết hầu cô, không thể hô hấp.
Đường Bạch Dạ chết?
Trong
đầu phóng phật thoáng cái chạy xe không, cái gì cũng không cảm giác
được, Đường Bạch Dạ chết? Đường Bạch Dạ chết, tới tới lui lui, chỉ có
cái ý niệm này, trong lòng cô, dường như mọc rễ, không thể động đậy.
Hạ
Thần Hi không muốn tin, Đường Bạch Dạ chết, cô thực sự không muốn tin,
từ đó về sau, trên đời không có Đường Bạch Dạ người này.
Cô hận
anh như vậy, vẫn như cũ nghĩ phải bảo vệ anh, cô muốn cùng Tiêu Tề cùng
đi châu Âu, đem Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất mang cách thành phố S, anh
liền an toàn, nhưng anh thế nào liền chết? Cô như vậy sẽ hận anh, nếu là
anh đã chết.
Lòng cô đầy ngập hận ý, thế nào trút xuống?
Tiêu
Tề giống như kêu cô vài tiếng, cô nghe được mơ mơ hồ hồ, giống như tất
cả âm thanh đều từ trên trời truyền đến, cô nghe được không rõ ràng lắm,
nghe được rất lo lắng, có thứ gì, phun dũng ra.
Đem cô bao phủ.
”Thần
Hi, em không sao chứ?” Tiêu Tề đột nhiên dùng sức, nắm tay Hạ Thần Hi,
trên cổ tay đau đớn, tỉnh lại Hạ Thần Hi, cô khẽ lắc đầu, “Tôi không
sao.”
Nolan thiếu tá lạnh lùng cười, nhìn Hạ Thần Hi.
”Cô không muốn biết, là ai hạ độc?” Nolan trầm giọng hỏi.
Hạ
Thần Hi rất muốn che tai, không nghe thấy lời nói của Nolan thiếu tá,
cô không thể tin, Đường Bạch Dạ thực sự đã rời khỏi nhân thế, làm cho cô
tiếp thu sự thật này, so với lên trời còn khó hơn, Hạ Thần Hi nhìn
Nolan thiếu tá.
”Anh ấy sẽ không chết.” Hạ Thần Hi trầm giọng nói.
Nolan
thiếu tá lạnh lùng nghiêm nghị sắc mặt ở trong bóng đêm, càng lộ vẻ
cứng rắn, “Hạ Thần Hi, bác sĩ có thể là thiên sứ cứu sống, cũng có thể
là hung thủ đoạt tính mạng người, cô đem Đường Bạch Dạ đưa đến ICU, sinh
mệnh đe dọa, cô liền xử anh ta tội chết, muốn một người nằm xuống vô
thanh vô tức rời khỏi thế giới này, thực sự quá đơn giản, cô cho là, anh
ta có thể tránh được một kiếp, vậy cô có phần quá coi thường đối thủ
của cô, cũng quá đánh giá cao anh ta.”
Hạ Thần Hi như bị sét đánh.
Đường Bạch Dạ chết, là lỗi của cô sao?
Toàn là lỗi của cô sao?
Cô không biết, có lẽ, đúng vậy, có lẽ, cũng không phải.
Cô thật không tin, lời Nolan thiếu tá.
”Cô
đã không tin, chờ xem báo chí ngày mai đi, một việc lớn như vậy, tôi
sao lại nói giả, Tiêu Tề, quả nhiên thủ đoạn tốt, Đường Bạch Dạ sống dở
chết dở, chính là thời cơ để anh ta hạ thủ tốt, làm không tệ, cũng làm
tôi đỡ tốn công sức.” Nolan thiếu tá nói, thanh âm không cao không thấp,
vừa lúc truyền tới trong tai mỗi người ở đây.
Hạ Thần Hi bi thương, tựa như bị phóng đại.
Là Tiêu Tề giết Đường Bạch Dạ?
Là Tiêu Tề làm?
Không
có khả năng, sẽ không. Cô cũng cứng rắn hạ quyết tâm giết Đường Bạch
Dạ, mọi người, bao gồm mình cũng tin, cô là như vậy hận Đường Bạch Dạ,
hận không thể đem hắn chuột rút xương cốt, bọn họ sẽ chờ xem cuộc vui là
được, sao sẽ động thủ giết Đường Bạch Dạ.
”Nolan thiếu tá, sát
nhân muốn nói chứng cứ, đừng nói miệng không bằng chứng, anh nói là tôi
phái người giết Đường Bạch Dạ, chứng cứ ở đâu, tôi sớm chuẩn bị cùng Hạ
Thần Hi cùng nhau rời khỏi thành phố S, sao lại sinh nhiều chuyện, giết
Đường Bạch Dạ.” Tiêu Tề trầm giọng nói, phủ nhận Nolan thiếu tá cấp tội
danh của anh ta.