Sống Lại Những Năm 1986

Chương 704: Tôi muốn kết hôn (4)




"Hắc hắc, không ra tay thì không biết mình có bãn lĩnh như vậy, sớm biết thế đã giải quyết cái tên sư huynh kia rồi." Bộ Tranh nhìn thanh kiếm trong tay, trong lòng có chút hưng phấn, đây là lần đầu tiên hắn xuất thủ, cũng là lần đầu tiên biết được thực lực của bản thân mình, nguyên lai mình không yếu như mình tưởng, quả thật đánh rất được.

Đây là chuyện tình trước đó Bộ Tranh không hề nghĩ đến, hắn quyết định qua khỏi chuyện này, phải tìm hiểu sâu hơn về mặt võ đạo, bằng không đến lúc cần thiết bản thân mình lại không biết mình có bao nhiêu thực lực, chuyện tình này khẳng định sẽ tiếp diễn một lần nữa, rõ ràng có thể xử lý đối phương mà lại mắc công trốn chui trốn nhủi thế này.

Đương nhiên, Bộ Tranh cũng không cảm thấy mình có thể so sánh với tên Âm sư huynh kia, hắn có thể cảm thấy được khí tức nguy hiểm trên người Âm sư huynh, hắn nói đến chuyện xử lý Âm sư huynh chính là lúc Âm sư huynh bị quái thú dây dưa, hắn có thể ở một bên ám toán, đó là cơ hội tuyệt vời để giết chết Âm sư huynh.

Chẳng qua khi đó hắn đối với thực lực của mình chẳng biết gì cả, cho rằng chút thực lực của mình ngay cả đệ tử ngoại môn cũng không bằng, đối phó với tên Âm sư huynh là tinh anh trong tinh anh, đó không thể nghi ngờ là uổng công vô ích.

"Không được, phải mau chóng thu dọn nơi này..."

Hiện tại Bộ Tranh cũng lười thu thập chiến lợi phẩm, trực tiếp thu tất cả thi thể vào trong càn khôn giới, khi có thời gian thì kiểm tra đồ vật trên người bọn hắn, những người này tựa hồ đều có càn khôn giới của riêng mình, hẳn là không thiếu đồ tốt, dù không có thì càn khôn giới cũng đã là chiến lợi phẩm, có thể bán lấy ít tiền.

Tiếp theo Bộ Tranh rất nhanh chỉnh lý lại khu vực này, để người ta không nhìn ra được đầu mối gì, sau đó trực tiếp dùng tốc độ nhanh nhất của hắn chạy về phía rừng rậm yêu thú, hiện tại hắn rất không muốn gặp phải người nào cả, không muốn nghe thấy chuyện Tú Anh bị bắt, chỉ có như thế, Tú Anh mới là an toàn nhất.

Qua nửa ngày sau, đám người Triệu Ngọc Nhi đi tới, là được huyền không thuyền chở tới...

"Bọn họ ở đây từng phát sinh chuyện gì đó, chắc đều đã chết hết, chỉ còn một người còn sống đi về phía bên kia, đó hẳn là Bộ Tranh." Sau khi Âm sư huynh quan sát tình huống bốn phía liền đưa ra một kết quả phỏng đoán, truy binh của Lăng Vân tông chết hết, chỉ còn một người còn sống, đó chính là Bộ Tranh.

Tuy rằng Bộ Tranh đã thu thập qua toàn cuộc, khiến người ta không thể nhìn ra dấu vết gì, nhưng không thể che giấu được mùi máu tươi, đây là chuyện mà hắn không thể xử lý được trong thời gian ngắn, mà hắn cũng không có ý định giấu diếm, để bọn chúng biết là tốt nhất, có thể khiến cho bọn chúng càng thêm cẩn thận, tốc độ truy đuổi mình sẽ càng chậm hơn.

"Vì sao người còn sống lại là Bộ Tranh?" Triệu Ngọc Nhi hỏi.

"Nếu như không phải là Bộ Tranh, người của chúng ta sẽ một mình một người đi về phía đó sao?" Âm sư huynh hỏi ngược lại.

"..." Triệu Ngọc Nhi suy nghĩ một chút, lắc lắc đầu, đích xác, ngoại trừ Bộ Tranh sẽ tiếp tục bước đi, người khác đều sẽ chờ đợi ở chỗ này.

"Bọn họ chết như thế nào chứ?" Mã Linh Nhi hỏi, cái chết của những người này thật sự kỳ quặc, khiến cô ta không nghĩ ra lý do nào. Đám người Mã Linh Nhi đều không hề tin tưởng Bộ Tranh dùng vũ lực giải quyết toàn bộ, chuyện này so với mấy chuyện ngàn lẻ một đêm còn khiến người ta khó tin hơn.

"Không biết, có lẽ trên người tiểu tử Bộ Tranh có cái trận khí gì đó, có thể giết chết toàn bộ bọn họ." Âm sư huynh cau mày nói, chỉ có cách giải thích này mới khiến hắn cảm thấy hợp lý với tình huống này.

"Chúng ta còn chờ cái gì ở đây nữa, mau chóng đuổi theo." Mã Linh Nhi nói.

" Không cần đuổi theo, đuổi tới cũng vô dụng." Âm sư huynh lắc đầu nói.

"Vì sao?" Mã Linh Nhi khó hiểu, cô ta không hiểu biết nhiều lắm về rừng rậm yêu thú, không biết đến các tồn tại khủng bố trong đây, cô ta chỉ biết hiện tại người của mình bị Bộ Tranh giết chết, hơn nữa còn là chuyện mới đây, cần phải truy đuổi ngay cho kịp.

"Phía trước chính là rừng rậm yêu thú, nhìn từ dấu vết, hẳn là đi được vài canh giờ rồi, tiểu tử đó hiện tại khẳng định đã tiến vào rừng rậm yêu thú, hơn nữa còn có thể gặp phải yêu thú thượng đẳng." Âm sư huynh nói.

"..." Mã Linh Nhi tự nhiên hiểu được yêu thú là cái gì, nếu Âm sư huynh đã nói như vậy, chứng minh mấy loại yêu thú này căn bản không phải là loại đám người cô ta có ứng phó, gặp phải sẽ rất nguy hiểm.

"Cho dù chúng ta ngồi huyền không thuyền cũng vô dụng, không thiếu yêu thú biết bay, trên không trung càng thêm bị động, mục tiêu lại lớn nữa." Âm sư huynh tiếp tục nói, tựa hồ là muốn dập tắt ý tưởng may mắn trong đầu Mã Linh Nhi.

"Vậy hắn một mình một người đi vào, không phải cũng là..." Triệu Ngọc Nhi hỏi.

"Ừ, có thể nói là cửu tử nhất sinh." Âm sư huynh gật đầu nói, "Ắt hẳn hắn không hiểu nhiều về rừng rậm yêu thú này, bằng không, phỏng chừng hắn sẽ không tiến vào đó."

"..."

Thế là, đám người Mã Linh Nhi đình chỉ hoạt động đuổi giết đối với Bộ Tranh, bởi vì bọn hắn không cách nào tiếp tục nữa, bọn hắn không cho rằng Bộ Tranh sẽ chết chắc nhưng đều nhận định Bộ Tranh rất khó có thể sống đi ra khỏi rừng rậm yêu thú. 

Về phần khả năng Linh Bảo tông vì Bộ Tranh mà tìm đến bọn hắn tính sổ hay không thì bọn hắn đều cảm thấy đây là chuyện không thể nào, giống như bọn hắn cũng sẽ không vì một tên đệ tử tạp dịch mà gây chiến với nhau.

Vấn đề hiện tại mà bọn hắn phải đối mặt chính là sự chất vấn của Thanh Vân kiếm phái, bởi vì bọn hắn bắt giữ Tú Anh là đệ tử phổ thông của Thanh Vân kiếm phái, bọn hắn đối với chuyện này có thể giấu diếm một đoạn thời gian, dù sao nơi này cũng không phải là địa bàn của Thanh Vân kiếm phái và Tú Anh cũng không phải là đệ tử quá quan trọng của Thanh Vân kiếm phái.

Chỉ cần dán miệng người trong thân, như vậy thời gian che đậy sẽ càng lâu hơn, mà cái chuyện dán miệng này cũng không phải là diệt khẩu mà là uy bức lợi dụ, bọn hắn chưa đến mức cần phải giết hại thôn dân, tuy rằng trong mắt bọn hắn, tánh mạng của các thôn dân giống như của con sâu cái kiến, bằng không ban đầu cũng sẽ không giết hai người thôn dân kia.

Bọn hắn không muốn chuyện này truyền ra, nhưng thôn dân căn bản không biết tình huống, thôn dân chỉ biết là Tú Anh bị bắt đi, bọn họ thậm chí còn không biết những người này đến đuổi giết Bộ Tranh.

Mà bọn hắn cũng không biết, chuyện này rất nhanh sẽ bị vạch trần, người vạch trần lại không phải là người của Thanh Vân kiếm phái, Thanh Vân kiếm phái cũng là sau này mới biết được.

Kết quả của chuyện này phát triển đến trình độ mà bọn hắn không thể kiểm soát được và chuyện này phát sinh vào một ngày của một tháng sau!

"Cái gì? Linh Bảo tông đến đây, trực tiếp phá hủy đại trận môn phái của chúng ta?"

Khi tông chủ Lăng Vân tông nghe được thuộc hạ báo cáo, đầu óc có chút mơ hồ, ông ta không rõ Linh Bảo tông có ý đồ gì đây, rốt cuộc mình đắc tội bọn họ hồi nào.

Đang lúc nói chuyện, ông ta cũng bước ra ngoài đi nghênh đón người của Linh Bảo tông, đi cùng với ông ta còn có một vài trưởng lão, tin tưởng những trưởng lão khác nghe tin cũng sẽ chạy tới, chuyện lớn như vậy, không có khả năng không toàn thể xuất động.

"Chuyện này sẽ không phải do chuyện kia chứ!" Một vị trưởng lão đi bên cạnh nói với tông chủ Lăng Vân tông.

"Chuyện gì?" Tông chủ Lăng Vân tông hỏi.

"Chúng ta và Linh Bảo tông từng có va chạm nhỏ, chính là chuyện phát sinh ở Thất Tinh luận võ." Trưởng lão tiếp tục nói.

"Chuyện đó ta biết, không phải đã giải quyết xong rồi sao, hơn nữa, bởi vì chuyện như vậy, ta tin tưởng Linh Bảo tông cũng sẽ nói giữ lời." Tông chủ Lăng Vân tông tự nhiên là biết chuyện này, náo nhiệt lớn đến thế, ông ta không biết mới kỳ quái.

"Nếu chuyện đó đã được giải quyết xong xuôi như thế thì hẳn là không có vấn đề gì, nhưng sau đó thiên kim của Mã trưởng lão tiếp tục tìm đệ tử tạp dịch tên là Bộ Tranh trả thù, có lẽ chính vì thế mới xảy ra cơ sự này." Vị trưởng lão kia tiếp tục nói, lúc này Mã trưởng lão không có mặt, hắn cũng rất tự nhiên tố cáo.

"Đệ tử tạp dịch? Có cần phải thế không, bất quá, Mã trưởng lão cũng thật là, nếu sự tình đã liên quan đến Linh Bảo tông thì không nên đi trêu trọc người ta, cho dù là một tiểu nhân vật, cũng có thể tạo thành chút phiền toái." Tông chủ Lăng Vân tông cau mày nói, tuy rằng ông ta cảm thấy Mã trưởng lão làm sai, nhưng không cho rằng nguyên nhân của chuyện này là từ Bộ Tranh.

Một đệ tử tạp dịch mà thôi, sao có thể khiến cho môn phái gây chiến, môn phái đó cũng quá rảnh a.

"Nếu không phải là nguyên nhân đó, vậy rốt cuộc là vì sao?" Trưởng lão kia tiếp tục nói, kỳ thật hắn cũng hiểu chuyện này hơi phi lý, nhưng ngoại trừ chuyện này ra, hắn cũng không nghĩ ra được chuyện gì, đây cũng không phải là hắn thuần túy bôi nhọ Mã trưởng lão.

"..., bất kể thế nào, tới đó là biết." Tông chủ Lăng Vân tông nói.

Do đó, tất cả mọi người của Lăng Vân tông đều tiến về phía sơn môn, nơi đó có người của Linh Bảo tông đang tiến hành phá phách, người của Linh Bảo tông tựa hồ không có hứng thú tìm người nói chuyện, muốn làm gì thì làm.

" Tông chủ!"

" Mã trưởng lão, ông cũng tới à!"

Lúc này, từ phía sau có một người trung niên cường tráng đi đến, hình như là Mã trưởng lão, mà đi bên cạnh Mã trưởng lão còn có Mã Linh Nhi, phỏng chừng là đúng như dự đoán của vị trưởng lão kia rồi.

Hiện tại trong lòng Mã Linh Nhi đang rất sợ hãi, Linh Bảo tông chẳng lẽ vì sự tình cỏn con như thế mà đến kiếm chuyện chứ, dù tất cả mọi người đều nói đây là chuyện không có khả năng, nhưng cô ta thân là đương sự, trong đầu không tránh khỏi nghĩ nhiều hơn một chút, đây cũng là chuyện rất bình thường.

"Ừ, nghe nói người của Linh Bảo tông tới, hơn nữa vô cùng hùng hổ, không biết chúng ta có chỗ nào đắc tội bọn họ." Mã trưởng lão hơi gật đầu nói, ông ta cũng giống như mọi người, đều không cho rằng có liên quan đến chuyện bọn họ đối phó với Bộ Tranh, bởi vì đây tựa hồ như chuyện bé xé ra to.

"Trước qua tới xem sao!" Tông chủ Lăng Vân tông nói.

"Ừ!"

Mọi người chạy như bay sơn môn, lúc này đây, người của Linh Bảo cơ hồ là đã hoàn toàn phá hủy trận pháp của Lăng Vân tông không còn lại gì, từ thủ đoạn mà nhìn, tựa hồ cũng không phải việc nhỏ.

"Hỏng rồi!" Sau khi Mã Linh Nhi nhìn thấy người của Linh Bảo tông, liền hô khẽ một tiếng, bởi vì cô nhìn thấy một người, một người mà cô nhận biết, người ở Linh Bảo tông mà cô ta nhận biết tựa hồ chỉ có hai người, một là Bộ Tranh, người còn lại chính là -

Hắc Hùng!

Người dẫn đầu của Linh Bảo tông lúc này dường như chính là Hắc Hùng, nếu Hắc Hùng đến đây, vậy nói lên Linh Bảo tông là vì chuyện của Bộ Tranh mà đến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.