Sống Lại Những Năm 1986

Chương 408: Quà sinh nhật (18)





Cáp Mặc đại nhân gần đây tâm thần không yên, chung quy cảm thấy sẽ có chuyện xấu xảy ra. Nguyên nhân có lẽ là tin tức từ tiền tuyến truyền đến, lúc tốt lúc xấu làm cho người ta lo âu. Nguyên bản vừa mới đánh lui Thái Thản tộc tấn ông, lại không ngờ bọn hắn lại nhanh chóng phát động cuộc tấn công mới càng mạnh mẽ hơn, cuối cùng làm cho song phương lâm vào cục diện bế tắc, điều này cũng mang ý nghĩa, cận vệ của Cáp Mặc và Đức Nạp không thể trở về ngay được.

Bất quá, Cáp Mặc tuy rằng ở mặt ngoài đã biết được nguyên do, nhưng trên thực tế vẫn không thể thả lỏng được tâm tình của mình, ở sâu trong nội tâm của hắn vẫn cảm giác là sự tình không có đơn giản như vậy.

Quả nhiên, hắn bất chợt nhận thấy tình huống bên ngoài không ổn, tựa hồ có người muốn xông vào tẩm cung của hắn. Cáp Mặc vội vàng tập trung tinh thần lực tra xét liền kinh ngạc phát hiện, không ngờ Athéna với khuôn mặt vội vàng đang cùng thị vệ của hắn tranh chấp đòi đi vào. Nguyên bản lúc này là lúc Cáp Mặc tĩnh dưỡng sau khi tu luyện xong, không gặp bất kỳ kẻ nào, quy củ này Athéna cũng biết, vậy hà cớ gì nàng ta còn muốn đến quấy rầy mình đây?

Hơn nữa, Athéna xưa nay hỉ nộ vô hình, mà hôm nay sắc mặt lại cấp bách, hiển nhiên là đã xảy ra sự cố trọng đại, Cáp Mặc lại liên tưởng tâm trạng không yên của mình, cũng không dám chậm trễ, vội vàng phân phó người ở bên ngoài :"Để cho nàng ấy vào đi!"

Athéna lập tức bỏ qua hộ vệ, như tia chớp xông ào vào phòng nghỉ ngơi của Cáp Mặc, vội vàng nói :" Đại nhân, việc lớn không tốt rồi."

"Chuyện gì không tốt!" Cáp Mặc hơi bất mãn nói.

" Sử Đan Lợi làm phản, đang bí mật dẫn dắt địch nhân giết về nơi này, đại nhân, ngài mau chạy đi?" Athéna sốt ruột nói.

"Cái gì!" Cáp Mặc chấn động nói :" Điều đó không có khả năng!"

" Không có chuyện gì là không có khả năng!" Theo một cái thanh âm uy nghiêm truyền đến, một thiên sứ cao lớn đột nhiên xuất hiện trong phòng. Người này chính là tổng chỉ huy thiên sứ quân đoàn Đức Nạp tu luyện ở cách vách không xa. Hắn tuy rằng không quan tâm đến chính trị, nhưng mà không có nghĩa hắn là đầu gỗ không biết gì. Khi Athéna thần sắc kích động tới gặp Cáp Mặc, động tĩnh không nhỏ, cũng đã bị hắn phát hiện. Hắn biết rõ năng lực của Athéna, hiểu được nếu ngay cả Athéna mà cũng nhịn không được kích động, như vậy nhất định là đã xảy ra đại sự, cho nên nhanh chóng tìm hiểu tình huống nơi này, vừa mới nghe được lời nói của Athéna, lúc này mới thốt ra :" Đừng vội, lập tức đem tình huống đã xảy ra kể lại."

"Dạ!" Athéna thở dốc một hơi, sau đó gấp gáp nói :" Ta vừa rồi ra ngoài dò xét, đụng phải đoàn người Sử Đan Lợi trở về dưỡng thương, phát hiện trong đó che giấu cao thủ đông đảo, còn có mười mấy chủ thần đỉnh ấp."

"Ân!" Đức Nạp cả kinh nói :" Ngươi không có nhìn lầm chứ? Thực lực của ngươi sao có thể nhìn thấy rõ ràng chủ thần đỉnh cấp đang ngụy trang chứ?"

" Ta thề tuyệt đối không có nhìn lầm." Athéna vội vàng quả quyết nói :"Ta từng thừa kế quang minh ngọc của Da Cáp Đức đại nhân, cũng học được Đại Dự Ngôn thuật của hắn, cho nên có được động sát chi đồng, có thể nhìn thấy ngụy trang của nhân vật mạnh hơn ta." Nói xong, nàng lập tức khởi động năng lực động sát chi đồng, chỉ thấy hai con mắt của nàng trong giây lát trở nên mơ hồ, sau khi thu hồi năng lực mới khôi phục lại bình thường.

"Quả nhiên là động sát chi đồng, chúc mừng ngươi, năng lực đặc thù này có thể trợ giúp nhiều cho ngươi trong chiến đấu." Đức Nạp cười gật gật đầu nói :" Bất quá, ngươi cũng không cần khẩn trương như vậy chứ? Chỉ là mấy chủ thần đỉnh cấp còn không lọt vào trong mắt chúng ta."

"Nhưng mà đại nhân, bên trong còn có ba người, ta căn bản nhìn không ra sâu cạn." Athéna sốt ruột nói :" Nói cách khác, ít nhất cũng mạnh hơn ta hai cấp, cùng đẳng cấp với hai ngài."

"A, thật chứ? Như thế có chút phiền phức." Đức Nạp sắc mặt rốt cục nghiêm túc hẳn lên.

" Hai vị đại nhân, các ngài nhanh chóng chạy đi. Nơi này có ta ứng phó, chắc hẳn sau khi khởi động phòng hộ của thiên đường có thể chống đỡ được một đoạn thời gian, đến lúc đó thỉnh nhị vị đại nhân quay về cứu chúng ta là được." Athéna nhanh chóng khuyên bảo.

"Chuyện này." Đức Nạp và Cáp Mặc nhất thời khó xử, bọn hắn tự nhiên là muốn chạy đi, tuy nhiên như thế là mất hết mặt mũi trước Athéna. Hiện tại nhìn thấy Athéna chủ động khuyên bảo, bọn hắn cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi. Bất quá, bọn hắn da mặt tuy rằng đủ dày, nhưng mà còn không có dày đến mức đáp ứng ngay tức khắc, kêu một nữ nhân cản phía sau cho mình, vì mặt mũi đồng thời giữ gìn phong độ của mình, nên không hẹn mà cùng nói :"Làm sao chúng ta có thể không biết xấu hổ thế chứ."

"Đại nhân quan hệ đến an nguy của quân đoàn, tự nhiên phải lấy đại cục làm trọng, kính xin đại nhân đừng nên từ chối, mau chạy đi thôi." Athéna thân thiết nói.

"Ai, vậy được rồi." Cáp Mặc giả vờ không bỏ được nói :" Chúng ta đây đi trước kiếm viện binh, người yên tâm, chúng ta nhất định sẽ trở về kịp."

Ngay khi câu này của Cáp Mặc còn chưa dứt, đột nhiên bọn hắn cảm thấy không gian xung quanh căng ra, tựa như là bị thứ gì đó giam cầm, nói cách khác, Đức Nạp và Cáp Mặc hai người nếu muốn chạy thoát, trừ phi bọn hắn bay ra khỏi khu vực giam cầm này, bằng không bọn hắn vĩnh viễn đừng mong ly khai khỏi cái vị diện này.

Khuôn mặt của hai người Đức Nạp và Cáp Mặc tức thì tái mét, thật là vô cùng hối hận a, còn giả bộ cái gì cơ chứ? Hiện tại thì hay rồi, chạy cũng không được nữa.

" Đại nhân, đây chẳng lẽ là?" Athéna giật mình hỏi.

"Ai!" Đức Nạp buồn phiền nói :"Đây là cầm cố thuật đặc hữu của Thái Thản Thần Hoàng, ai cũng phá không được, nói cách khác, chúng ta bị nhốt ở cái vị diện này rồi."

"Đáng chết, bọn hắn làm sao tới nhanh như vậy?" Cáp Mặc tức giận nói.

"Hẳn là khi ta sử dụng đồng sát chi động bị bọn hắn phát hiện ra." Athéna tự trách nói :" Đều do thuộc hạ đả thảo kinh xà."

"Ai, chẳng thể trách ngươi." Đức Nạp lúc này lại rất tỉnh táo, cười khổ nói :"Nếu không phải người dùng động sát chi đồng, chúng ta chỉ sợ đến hiện tại cũng chưa chắc biết được âm mưu của bọn chúng."

"Đúng a!" Cáp Mặc cũng tức giận nói :"Chỉ trách ta không ngờ nuôi phải một tên chó phản chủ, thật đáng giận, tiểu tử đó không ngờ thật sự dẫn người vào trong thiên đường, đồ hỗn đản đó, phòng ngự thiên đường chúng ta còn chưa kịp khởi động." Hắn dùng tinh thần lực có thể thoải mái tra xét hết thảy trong thiên đường, lúc này, hắn đã tận mắt nhìn thấy Sử Đan Lợi nghênh ngang dẫn theo mấy chục người đi vào trong thiên đường.

"Vậy là xong rồi, chúng ta chỉ sợ là không thể kịp sử dụng lực lượng phòng ngự của thiên đường rồi." Đức Nạp cũng tức giận nói :"Mất đi ưu thế sân nhà, chúng ta căn bản không thể nào là đối thủ của vợ chồng Thái Thản Thần Hoàng, huống chi còn có một cao thủ đồng cấp không rõ lai lịch, chỉ sợ chúng ta lần này dữ nhiều lành ít rồi."

"Đại nhân!" Athéna vội vàng nói :" Chỗ này của ta có kiện bảo vật bát chỉ kính, có một cái á không gian độc lập của riêng mình có thể ẩn thân, hai người các ngài không bằng dùng nó thoát đi trước?"

"Ai!" Đức Nạp nhìn thoáng qua bát chỉ kính, sau đó tiếc hận nói :" Cấp bậc quá thấp, hoàn toàn không giấy được những người có cùng cấp bậc với chúng ta, hơn nữa chúng ta đã bị vợ chồng Thái Thản Thần Hoàng khóa chặt lại, căn bản là trốn không thoát."

" Đúng vậy a, Thái Thản tộc có thể hóa thân thành tia chớp, tốc độ đứng thứ nhất trong chư thần, chúng ta có bay cũng không lại bọn hắn, huống chi còn có một cao thủ thần bí nữa." Cáp Mặc buồn bực nói.

"Bất quá!" Đức Nạp lại đổi đề tài nói :" Chúng ta chạy không được nhưng mà ngươi có thể, chỉ cần hai người chúng ta còn ở chỗ này, sự tồn tại của ngươi bọn hắn căn bản không quan tâm, cho nên ngươi chạy đi, mọi việc ở đây chúng ta lo liệu."

Nói xong Đức Nạp đưa cho Athéna một cái không gian giới chỉ cỡ lớn, sau đó nhẹ nhàng vỗ một chưởng vào trên đầu của Athéna, nói :" Đây là một chút tâm đắc về pháp thuật không gian mà ta nghiên cứu, cho ngươi đó, hy vọng ngươi có thể thay ta phát dương quang đại." Hiển nhiên, Đức Nạp đây là đang lập di chúc.

"Còn có ta." Cáp Mặc cũng đồng dạng đưa tới tích súc của mình cùng một vài tri thức luyện kim, sau đó nói :"Đi thôi, đem tình huống nơi này bẩm báo lên trên, để cho bọn họ đề cao cảnh giác, thay chúng ta báo thù."

"Cầm láy, đi là tín vật của ta, ngươi cầm được nó có thể trực tiếp gặp mặt tổng chi huy, cũng tiện cho ngươi làm việc nhớ kỹ, bất kể thế nào, cũng nhất đinh phải nhanh chóng báo cáo tin tức ở đây cho hậu phương, để cho bọn họ có chuẩn bị, biết chưa?" Đức Nạp nói xong đưa cho Athéna một pho tượng thiên sứ tinh mỹ.

"Dạ!" Athéna duỗi tay nhận lấy, lệ nóng rớt xuống, nói :"Ta nhất định sẽ đưa tin tức tới hậu phương." Dứt lời liền trực tiếp xông vào trong bát chỉ kính, sau đó nhanh chóng trốn chạy.

Athéna đi thoải mái và tiêu sái như thế làm cho hai người Đức Nạp và Cáp Mặc sửng sốt, trong lòng mơ hồ cảm thấy tựa hồ có chỗ nào đó không ổn. Chỉ tiếc, bọn hắn không còn có cơ hội suy nghĩ, bởi vì bên ngoài mơ hồ đã truyền tới tiếng kêu, đồng thời, thanh âm của Đại Địa mẫu thần cũng vang lên :"Đức Nạp, Cáp Mặc, cố nhân tới thăm, nhị vị sao không ra gặp chứ? Một khi đã như vậy, ta đây cũng chỉ đành mời các ngươi đi ra thôi." Nói xong, một luồng năng lượng cực đại từ dưới đất đột nhiên bộc phát ra.

"Không tốt!" Đức Nạp và Cáp Mặc không hẹn mà cùng kêu lên một tiếng, sau đó cùng nhau dụng đấu khí bảo vệ quanh thân, đồng thời mạnh mẽ phóng về phía trước. Chờ bọn hắn phá vỡ nóc nhà,đi tới giữa không trung thì phía dưỡng cũng đột nhiên xảy ra một loạt biến hóa cực lớn.

Chỉ thấy thiên đường nguyên bản hoàn hảo đột nhiên bắt đầu lay động kịch liệt, tựa như trong lòng đất có một con cự long đang không ngừng chạy bên dưới, tức thì, mặt đất liên tục nứt toát ra, kiến trúc của thiên dường trong nháy mắt biến thành gạch vụn, mấu chốt nhất chính là, nước chuyển sinh trì nguyên bản tồn trữ trên mặt đất, không ngờ trong thời gian ngắn ngủi toàn bộ chảy vào trong lỗ hổng trên mặt đất biến mất không còn.

Chứng kiến cảnh tưởng thê thảm phía dưới, Đức Nạp và Cáp Mặc không khỏi nóng máu và chán nản. Chuyển sinh trì là chỗ dựa lớn nhất của bọn hắn, có thể giúp cho bọn hắn trong nháy mắt bổ sung ma lực, có thứ nước này, bọn hắn chẳng khác nào có vô tận ma lực, nhưng mà hiện tại thì toàn bộ xong rồi, mất đi chỗ dựa, hai người bọn hắn hợp lại cũng đánh không lại bất kỳ người nào trong ba người. Nói cách khác, hai người Đức Nạp và Cáp Mặc coi như xong đời rồi.

Vào thời điểm Đại Địa mẫu thần phá hủy thiên đường, vợ chồng Thái Thản Thần Hoàng cũng không có nhàn rỗi, bọn họ phiêu phù giữa không trung, hai tay múa may không ngừng, từng đạo tia chớp mạnh mẽ đến cực điểm theo chỉ huy của bọn họ, tinh chuẩn giáng vào một số kiến trúc, đem nó phá hủy hoàn toàn.

Tuy rằng những kiến trúc này cũng không điểm nào đặc biệt, nhưng mà tác dụng lại phi thường to lớn, chúng nó chính là dùng để ổn định ma pháp trận cầm cố không gian, chính là nhờ vào sự hiện hữu của chúng nó, thần giới mới không thể dụng pháp thuật không gian trực tiếp thông hành. Mà sau khi phá vỡ những gông cùm này, đội quân của Thái Thản thần tộc và Đại Địa mẫu thần là có thể giống như thủy triều trực tiếp xuất hiện xung quanh thiên đường, mà không vất vả như lần trước chúng ta tấn công Da Cáp Đức, phải từng chút một giết từ bên ngoài vào.

Kỳ thật, bề ngoài những kiến trúc này cũng không có gì xuất chúng, có thể nói là cực kỳ bình thường, hơn nữa xung quanh chúng nó cũng có rất nhiều kiến trúc cùng một dạng như thế. Có thể nói, chúng nó giống như là một chiếc lá giấu trong rừng rậm, thật sự là rất khó tìm, nếu như không có người chỉ điểm vị trí chuẩn xác thì căn bản đừng nghĩ tìm được.

Sau khi vợ chồng Thái Thản Thần hoàn phá hủy toàn bộ ma pháp trận cầm cố không gian, bọn họ lập tức phất tay mở ra hai cửa không gian rất lớn, vô số tia chớp từ bên trong xông ra, sau đó hóa thành nhiều đội Thái Thản quân cận vệ chỉnh tề, đây được xưng là đội quân mạnh nhất của Thái Thản thần tộc, mỗi người đều cưỡi trên lưng một con lôi nguyên tố, mặc trên người ma pháp chiến giáp cùng ma pháp vũ khí thống nhất, đằng đằng sát khí sắp hàng giữa không trung, lập tức cùng với thiên sứ quân đoàn đến viện trợ triển khai một trận chém giết.

Không, phải gọi là một cuộc tàn sát mới đúng, bởi vì thực lực của Thái Thản cấm vệ quân thật sự quá cường đại, tuy rằng nhân số chỉ là mấy vạn, nhưng cơ hò mỗi người đều là cường giả cấp bậc thứ thần, có thêm lôi nguyên tố cường đại, khiến cho bọn hắn quả thực giống như hổ giữa bầy dê, tung hoành ngang dọc trong thiên sứ quân đoàn. Trong phút chốc, liền đem thiên sứ quân đoàn chiếm cứ tuyệt đối ưu thế số lượng thương vong thảm trọng rồi tan tác.

Giữa bầu trời đầy tia chớp, vô số thiên sứ trắng tinh hóa thành màu đen cháy xém tựa như trời mưa rơi xuống đất, chẳng mấy chốc đã nhuộm các kiến trúc màu trắng bên dưới thành màu đen, cảnh tượng thê thảm đến cực điểm.

Đồng thời lúc đó, Đại Địa mẫu thần cũng không cam chịu yếu thế, theo sau mở ra hơn trăm cửa không gian thổ hệ. Chỉ thấy một đám bảo thạch nhân (người đá quý) thân cao mấy chục, thậm chí hơn trăm thước từ bên trong chậm rãi đi ra, số lượng bọn hắn tuy rằng không nhiều lắm, nhưng mà khí thế thì không hề kém hơn so với cấm vệ quân của Thái Thản thần tộc. Động tác của những gia hỏa này mặc dù có chút chậm chạp, nhưng lại không chút nào vụng về, sau khi linh hoạt bước ra cửa không gian, bọn hắn rất nhanh sắp hàng chỉnh tề thành mười người một đội. Đừng xem bọn hắn cũng chỉ là cấp bậc thứ thần, nhưng mà nói về binh chủng tương khắc, lực chiến đấu của bọn hắn tuyệt đối là gấp trăm lần cấm vệ quân của Thái Thản thần tộc.

Dù sao cả người bọn hắn đều là do bảo thạc cứng rắn tạo thành, có được kháng tính ma pháp cực kỳ biến thái, nhất là đối với tia chớp của Thái Thản thần tộc cơ hồ là miễn dịch. Mà pháp thạch của bảo thạch nhân, Thái Thản thần tộc chính là ăn không tiêu, huống hồ, ở năng lực đánh tay không Thái Thản thần tộc cũng xa xa không bằng bảo thạch nhân. Thái Thản thần tộc tối đa nhất là cao hơn mười thước, người ta tùy tiện một người cũng đã cao hơn chục thước, lực lượng càng không thể so sánh, cho nên nếu mà hai bên đối chiến, Thái Thản thần tộc sẽ thiệt thòi lớn.

Bất quá nói đi thì nói lại, kỳ thật thực lực của bọn họ vẫn tương đương nhau, chẳng qua là ở phương diện khác biệt mà thôi. Tỷ như một trăm cấm vệ quân của Thái Thản thần tộc tuyệt đối có thể giết chết một bảo thạch nhân, hơn nữa làm cho hắn một cái cơ hội đào tẩu cũng không có, ai bảo tốc độ của bảo thạch nhân chậm chạp đây? Nhưng mà một trăm bảo thạch nhân vị tất có thể giết được một cấm vệ quân, người ta có thể hóa thân thành tia chớp chạy khắp nơi, pháp thuật của ngươi đánh mỏi tay cũng không trúng, vậy sao có thể giết được đây. Có thể nói, ở năng lực đánh bất ngờ, Thái Thản cấm vệ quân là nhỉnh hơn, nhưng mà ở phương diện công thành công đồn, bảo thạch nhân thì biến thái hơn nhiều. Giống như hiện tại, Đại Địa mẫu thần bất quá mới gọi ra mấy ngàn bảo thạch nhân mà đã làm cho hai người Cáp Mặc và Đức Nạp hết hồn. Bọn hắn biết, tử kỳ của mình sắp đến rồi, bởi vì những gia hỏa đó là siêu cấp cao thủ chuyên phá thành.

Phải biết rằng, cho dù thành thiên đường là mạnh nhất ở thần giới đã bị hủy, nhưng mà còn có những thành thị khá lớn khác có thể để dựa vào, nơi đó cũng có chuyển sinh trì, chì là không nhiều như ở thiên đường thôi. chỉ cần bọn hắn vào trong thành, dựa vào phòng ngự của thành đó, hàn toàn có thể cùng vợ chồng Thái Thản Thần Hoàng dây dưa một hồi, cùng lắm thì phá thành này đổi thành khác, dù sao thành thị ở thần giới đông đảo, hơn nữa Thái Thản cấm vệ quân cũng không giỏi công thành chiến.

Nhưng mà hiện tại, sự xuất hiện của bảo thạch nhân đã làm sụp đổ tính toán của bọn hắn. Những gia hỏa này, da dày thịt béo, lực lớn vô cùng, thân thể được tạo thành bởi bảo thạch cứng rắn khiến cho bọn hắn có lực phòng ngự vật lý siêu cường, ma phòng ngự ma pháp so với phòng ngự vật lý càng biến thái hơn, cho dù là phá hủy được thân thể, có pháp thuật thổ hệ khôi phục đặc hữu của Đại Địa mẫu thần, cũng có thể trong nháy mắt không phục lại thân thể. Có thể nói, bọn hắn chính là một đám gián đánh không chết, là máy móc công thành vĩnh viễn không ngừng nghỉ.

Nhìn thấy tình huống tồi tệ như vậy, Đức Nạp cùng Cáp Mặc mặt xám như tro tàn. Bọn hắn biết vợ chồng Thái Thản Thần Hoàng hiển nhiên là được gian tế chỉ điểm, mới có thể làm cho mấy trăm đạo thần lôi bọn hắn phóng ra không một tia thất bại, toàn bộ đánh vào kết cấu của ma pháp trận phòng ngự ở xung quanh mấy trăm dặm nơi đây. Độ chuẩn xác như vậy, rõ ràng không phải là ăn may, cho nên Đức Nạp và Cáp Mặc cơ hồ trong nháy mắt liền ý thức được vấn đề này. Bọn hắn cơ hồ không hẹn mà cùng đem ánh mắt phẫn nộ đặt lên trên người thập dực đại thiên sứ trưởng Sử Đan Lợi các hạ đang đứng bên cạnh Đại Địa mẫu thần.

" Sử Đan Lợi!" Cáp Mặc bi phẫn rít gào nói :"Ngươi là đồ chó chết, dám bán đứng ta."

Sử Đan Lợi thấy chủ nhân cũ của mình tức giận như thế, không khỏi đỏ mặt lên, định nói gì đó, nhưng mà lập tức bị ánh mắt lạnh như băng của Đại Địa mẫu thần ở bên cạnh làm cho nuốt trở về. Đành phải ủ rủ cúi đầu, trong lòng hắn cũng buồn bực, ta không nói cho bọn họ biết a? Trên thực tế, những điều này là cơ mật quân sự của siêu cấp chủ thần, ta cũng không thể biết đuưược rõ ràng vị trí cụ thể. Với lại, ma pháp trận thần giới chừng hơn vạn cái, ai rảnh rỗi đi ghi nhớ mấy cái này a? Đáng chết, những người này rốt cuộc làm thế nào mà biết được chứ?

Bần đạo ở một bên, tự nhiên biết được ý nghĩ của hắn, nhưng ta không có nói, để cho hắn tiếp tục buồn bực vì mơ hồ đi.

Ha ha, chuyện lần này may mắn nhờ có Athéna, trong không gian giới chỉ nàng đưa cho ta, ngoại trừ thủy tinh lưu trữ kế hoạch ra, còn có một số lớn đồ vật, tỷ như một vài tài liệu đóng giả thiên sứ. Quần áo, vũ khí, yêu bài thân phận, lộ tuyến hành quân, thậm chí hôm nay nàng quy định ám ngữ tuần tra là gì cũng nói cho ta biết. Đương nhiên còn có vị trí cụ thể của toàn bộ ma pháp trận phong ấn xung quanh thiên đường, nàng cũng chỉ rõ cho chúng ta. Vợ chồng Thái Thản Thần Hoàng cũng tỉ mỉ ghi tạc trong đầu, cho nên mới có thể chuẩn xác toàn bộ phá hủy, do đó giải trừ không gian cầm cố xung quanh thiên đường.

Kỳ thật, nếu không có Sử Đan Lợi dẫn đường, tự chúng ta cũng có thể bằng vào vật phẩm Athéna chuẩn bị lén vào đến nơi đây. Chỉ bất quá, vì yểm hộ Athéna, hơn nữa chúng ta cũng thật sự có ý phân hoá thiên sứ quân đoàn, lúc này mới cho Sử Đan Lợi một cơ hội mà thôi.

" Sử Đan Lợi! Ngươi vì sao không dám nhìn ta." Cáp Mặc tiếp tục tức giận mắng :" Ta nuôi ngươi mười mấy vạn năm, đã có lỗi gì với ngươi chứ? Ngươi đối đãi ta như thế, ngươi còn có lương tâm hay không?"

"Ha ha, thật sự là buồn cười." Bần đạo sợ lời mắng chửi của Cáp Mặc ảnh hưởng sĩ khí của thiên sứ quân đoàn, mà vợ chồng Thái Thản Thần Hoàng và Đại Địa mẫu thần lại tự trọng thân phận, khinh thường dài dòng với Cáp Mặc, cho nên ta chỉ đành tự mình đứng ra tiếp lời nói :"Các ngươi là điểu nhân vô sỉ, khi nào lại có lương tâm vậy?"

"Ngươi đang ở đây nói bậy bạ gì đo? Chúng ta như thế nào không có lương tâm chứ?" Cáp Mặc nhất thời giận dữ nói.

" Khi các ngươi vô cớ cầm tù Hỏa thần mười vạn năm, lương tâm ở đâu? Khi giết chóc Hải Thần thiện lương xinh đẹp, lương tâm ở đây? Khi dẫn dắt Ma tộc tiến công Thánh Quang đại lục, đại chiến trăm năm hại chết vài tỷ dân cư, lương tâm của các ngươi ở đâu? Cho chó ăn hết rồi sao?" Bần đạo vô cùng khinh thường nói.

"Ngươi, ngươi nói hưu nói vượn!" Cáp Mặc giận dữ nói :"Đó không phải là chúng ta làm."

"Thúi lắm!" Một thiên sứ đứng ở bên cạnh Sử Đan Lợi đột nhiên bỏ đi ngụy trang, khôi phục thành bộ dáng Hỏa thần, cả giận nói :" Lão tử chính là bị Da Cáp Đức cầm tù, ngươi cũng dám trợn mắt nói lời bịa đặt? Thực không biết xấu hổ!"

"Đó đều là Da Cáp Đức tự mình hành động, cùng thiên sứ quân đoàn không quan hệ." Cáp Mặc vội vàng phủ nhận. Hắn sợ ta nắm chặt vấn đề này sỉ nhục hắn, cho nên nhanh chóng giành trước hỏi ta :"Được rồi, chuyện quá khứ không phải mọi người đều đã cho qua rồi sao? Long Thanh Thiên, ta hỏi ngươi, trong hiệp nghị hòa binh ta và ngươi đã kí kết có nói như thế nào? Trong một vạn năm, chúng ta không được xâm phạm lẫn nhau, ở đây ngươi đã tự tay kí tên, còn có Đại Địa mẫu thần làm chứng, như thế nào, các ngươi chẳng lẽ đều đã quên rồi sao?" Nói xong, hắn lấy ra đá phiến lúc trước chúng ta ký hiệp nghị, liên tục quơ quơ.

Đại Địa mẫu thần trên mặt cười lạnh một trận, căn bản khinh thường để ý.

Bần đạo thì cười to nói :"Ha ha, thật đúng là ngây thơ, chúng ta bây giờ muốn bội ước được chưa?"

"Các ngươi!" Cáp Mặc tức giận đến cả người run run, miệng mắng :" Thân là thần minh, các ngươi rốt cuộc còn có một chút liêm sỉ hay không?"

" Ha ha, bội ước chính là không có liêm sỉ? Phải vậy không?" Bần đạo buồn cười nói.

"Đương nhiên là phải, quả thực vô sỉ, hạ lưu, thấp hèn, hỗ trướng, khốn nạn."

Cáp Mặc không đếm xỉa gì đem toàn bộ những từ mắng chửi thô tục nhất mà hắn biết phun ra, một chút phong độ cũng không có.

Nhưng không ngờ, mấy người chúng ta đều chỉ là cười cười nhìn hắn mắng chửi, chờ hắn mắng hơn nửa ngày, khi phát giác có gì đó không ổn, mới dừng lại, vẻ mặt kỳ quái nhìn chúng ta.

Bần đạo cười nói :"Mắng tiếp đi? Chúng ta rất thích nghe, hiện tại đầu năm nay, quả thật là bận rộn nhiều lắm, hôm nay tổng chỉ huy của thiên sứ quân đoàn biểu diễn tiết mục tự mình chửi mình quả là đúng là rất hay. Ha ha!"

" Ha ha! Thật sự là ngu ngốc a! Không ngờ là tự mình chửi mình." Hỏa Tổ cười to nói.

"Ha ha!" Chúng thần khác cũng cười ngặt nghẽo. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

"Cười cái gì chứ? Ta mắng chính là những tên hỗn đản bội ước, mà người bội ước chính là các ngươi." Cáp Mặc tức giận nói :" Các ngươi mới là đồ ngu ngốc."

"Ha ha, dựa vào cái gì nói chúng ta bội ước? "Bần đạo cười to nói :" Rõ ràng là các ngươi bội ước trước, chúng ta đây chỉ là trả thù thôi. Lấy thân phận của Đại Địa mẫu thần, nàng sao có thể làm được chuyện bội ước chứ? Cũng chỉ có điểu nhân vốn mang tiếng xấu các ngươi mới làm được."

"Thúi lắm!" Cáp Mặc nhảy dựng lên, giận dữ nói :"Các ngươi đã đánh tới tận cửa chúng ta, như thế nào còn bảo chúng ta bội ước?"

"Ta hỏi ngươi, trên hiệp nghị của chúng ta viết rõ ràng, có phải không được chủ động công kích đối phương hay không?"

" Đúng vậy?" Cáp Mặc nói :" Nhưng bây giờ là các ngươi tới chủ động công kích ta!"

" Đó là bởi vì ngươi đánh ta trước." Bần đạo cười lạnh nói :"Hơn nữa còn là đánh lén vô sỉ."

" Thúi lắm chúng ta đánh ngươi khi nào chứ?" Cáp Mặc giận dữ nói.

" Hừ, ngươi có thể nói cho ta biết, mấy vị tổng chỉ huy ban đầu ở nơi này, cùng một số lớn cao thủ đã đi đâu rồi?" Bần đạo giận dữ hỏi.

Cáp Mặc sắc mặt cả kinh, lập tức nói :"Chuyện cơ mật, không thể trả lời. Nhưng mà ta có thể khẳng định nói cho ngươi biết, bọn hắn tuyệt đối không có đi công kích ngươi, bởi vì ngươi còn chưa xứng để xuất động bọn hắn."

"Hừ, ta nói cho ngươi biết." Bần đạo cười lạnh nói :"Bọn hắn đi công kích hai nhà Phật Đạo có đúng hay không?"

"A!" Đức Nạp cùng Cáp Mặc chấn động, lập tức, Cáp Mặc liền vội vàng hỏi :" Làm sao ngươi biết?"

" Bởi vì ta chính là đệ tử Đạo Môn!" Bần đạo cười lạnh nói :" Ta chính là một phần tử của Đạo Môn, thế lực của ta chính là thế lực của Đạo Môn, các ngươi công kích Đạo Môn, chẳng khác nào là công kích ta. Hiện tại ngươi đã biết, chúng ta ai là người là làm trái hiệp nghị trước rồi chứ? Cho nên, những lời thô tục mà ngươi phun ra vừa này toàn bộ nuốt vào trong bụng mình đi, ngu ngốc."

"A!" Khuôn mặt của Cáp Mặc nhất thời đỏ như mông khỉ, trước mặt nhiều người, tự mình mắng mình nửa ngày như vậy, hắn cho dù da mặt đủ dầy cũng chịu không nổi a? Cho nên xấu hổ vạn phần, nói không ra lời, hận không thể kiếm một cái lỗ nào đó chui xuống.

Đức Nạp nhìn thấy, đành phải bất đắc dĩ đứng ra nói :" Long các hạ, chuyện này hiển nhiên là hiểu lầm, chúng ta cũng không có ý xé bỏ hiệp nghị, chỉ là vô tình làm sai một điểm nhỏ, chúng ta xin nhận lỗi a, ngươi xem, chúng ta có thể thương lượng hay không? "

"Ngừng, xin lỗi mà có tác dụng thì thế giới hòa bình lâu rồi." Bần đạo cười lạnh nói :"Chuyện đã đến nước này, ta và ngươi đều là đâm lao phải theo lao, đại quân chúng ta đã đến nơi này, chẳng lẽ còn có thể rút về không được sao? Mũi tên đã bắn ra rồi không thể quay trở về được nữa, các ngươi chấp nhận số phận đi."

"Không sai!" Đại Địa mẫu thần híp mắt nói :" Ta nhìn quen chuyện điểu nhân các ngươi không giữ lời rồi, cho nên, ngươi có nói gì cũng đã chậm. Đại thù của nữ nhi ta đã nhịn lâu lắm rồi, ta phải báo thù cho nữ nhi, các ngươi chịu chết đi." Nói xong, Đại Địa mẫu thần sớm đã không dằn được tâm tình kích động, rung tay đánh ra hai quả đạn năng lượng màu vàng.

Đức Nạp cùng Cáp Mặc đều là người biết hàng, liếc mắt một cái liền nhận ra, đây là yên diệt đạn, chiêu số sở trường của Đại Địa mẫu thần, Đối mặt với đồ chơi chết người thấy gì hủy đó này, hai người không hẹn mà cùng nhất tề lắc mình tránh đi, sau đó cấp tốc lui về phía sau, trong chớp mắt lui về trong một tòa đại thành phía sau thiên đường, tiếp sau đó khởi động thành thị phòng ngự, một đạo năng lượng trong suốt đem cả tòa thành bao bọc lại.

Yên diệt đạn của Đại Địa mẫu thần có thuộc tính tự động đuổi theo, tuy rằng tốc độ không phải rất nhanh, nhưng là giống như thuốc dán trên người, dị thường đáng ghét, cho nên hộ bích của thành thị vừa mới mở ra, hai quả yên diệt đạn đã đến đập vào. Chỉ nghe vang lên một tiếng xèo xèo, màn phòng hộ đã trực tiếp bị ăn mòn thành hai cái lỗ, bất quá lập tức đã được Đức Nạp và Cáp Mặc liên thủ vá lại, cho nên cũng không có tạo thành ảnh hưởng gì, bất quá là hao phí không ít ma lực của thành thị mà thôi.

Đại Địa mẫu thần vừa thấy vậy, lập tức chỉ huy bảo thạch nhân xông lên, vợ chồng Thái Thản Thần Hoàng cũng nhanh chóng dẫn người bao vây tòa thành. Mắt thấy sắp nổ ra một hồi công thành chiến, bần đạo vội vàng khuyên can bọn họ :"Chờ một chút, trước đừng công thành."

"Vì sao?" Đại Địa mẫu thần kỳ quái nói.

" Đúng a?" Thái Thản Thần Hoàng cũng không hiểu hỏi :" Chúng ta phải nắm chặt thời gian, sau khi diệt hai người bọn hắn, còn phải chỉ huy tiền tuyến nữa."

"Không sai!" Thái Thản Thần Hậu cũng nói :" Không thừa cơ hội này, tiền hậu giáp kích, đem những cao thủ tiền tuyến tiêu diệt, trận chiến sau này chúng ta cũng không dễ đánh."

" Đừng nóng vội, ta biết chứ, vấn đề là như vầy." Bần đạo vội vàng giải thích nói :" Hiện tại công kích cái thành kia, cho dù phá hủy, bọn hắn cũng có thể lập tức chuyển dời đến trong những thành thị khác, không những lợi dụng chuyển sinh trì khôi phục ma lực, còn có thể lợi dụng ma pháp trận phòng hộ thành thị tạo cho chúng ta phiền phức lớn nhất. Nếu dựa theo ý nghĩ đi, chúng ta phá thành hoài như thế rất có hại, hơn nữa cũng khiến cho chúng ta chậm trễ thời gian."

" Có đạo lý!" Thái Thản Thần Hoàng lập tức đồng ý nói :" Vậy ngươi nói làm sao bây giờ?"

"Chúng ta trước phái một bộ phận bao vây nhưng không đánh, coi chừng hai người bọn hắn, đừng để bọn hắn chạy ra quấy rối, sau đó xuất động những người còn lại, thừa dịp bọn hắn ở trong đó, đem các thành thị lớn nhỏ xung quanh phá hủy tất cả. Ít nhất cũng phải đem toàn bộ chuyển sinh trì cùng ma pháp phòng hộ lớn hủy diệt, cái này gọi là rút củi dưới đáy nồi, không có mấy thứ này trợ giúp, đối phó bọn hắn sẽ dễ dàng hơn rất nhiều." Bần đạo nghiêm nghị nói :"Đồng thời còn có thể tiết kiệm thời gian và tinh lực."

"Được, ta đồng ý làm như vậy." Thái Thản Thần Hoàng lập tức gật đầu đồng ý nói.

"Ta cũng đồng ý!" Đại Địa mẫu thần cũng ủng hộ.

"Vậy ngươi phân công nhiệm vụ đi." Thái Thản Thần Hoàng và Đại Địa mẫu thần cùng cưới nói :"Đều nghe ngươi chỉ huy."

"Ha ha, đồng ý." Bần đạo hơi ngượng ngùng nói :"Ta đây đành bêu xấu vậy, Hỏa thần."

"Có!" Hỏa thần cười hì hì nói.

"Mang quân của ngươi, đem những đại thành phía đông cấp tốc hủy diệt, không được buông tha cho một cái chuyển sinh trì nào." Bần đạo vội vàng nói.

"Rõ!" Hỏa thần vẻ mặt hưng phấn chạy ra ngoài, trên nửa đường mở ra cửa không gian của hỏa nguyên tố giới, gọi ra đại quân, gào thét bay tới những thành thị kia, xa xa nhìn lại, giống như một phiến hỏa vân, tràng diện cực kỳ đồ sộ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.