Sống Lại Những Năm 1986

Chương 406: Quà sinh nhật (16)





"Vậy theo ý của ngươi là nên đánh bừa sao?" Cáp Mặc nhíu mày nói.

"Đúng vậy, nếu biểu hiện cường ngạnh một chút, có lẽ sẽ dọa lui được bọn hắn, tìm lấy được một đường sinh cơ." Athéna nói.

"Ngươi có bao nhiêu nắm chắc?" Cáp Mặc hỏi.

"Nếu đại nhân chịu xuất động cận vệ, ta có bảy thành nắm chắc." Athéna suy nghĩ một chút nói.

"Được rồi!" Cáp Mặc biết bây giờ không phải là lúc do dự, liền quyết đoán nói :"Ta có thể đem toàn bộ cận vệ giao cho ngươi chỉ huy."

"Đa tạ đại nhân tín nhiệm, bất quá, vẻn vẹn bấy nhiêu còn chưa đủ, nếu như có thêm cận vệ của Đức Nạp đại nhân tham dự, ta nghĩ cơ hội sẽ lớn hơn nữa." Athéna tiếp tục nói. Đức Nạp chính là gã siêu cấp chủ thần con lại, địa vị còn xếp trên Cáp Mặc, chẳng qua là hắn không thích quản lý sự vụ, cho nên hết thảy giao cho Cáp Mặc xử lý, còn mình thì chuyên tâm tu hành.

" Đức Nạp đại nhân!" Cáp Mặc khó xử nói :"Hắn rất khó nói chuyện, bất quá, ta có thể thử một lần."

" Vậy phiền toái đại nhân!" Athéna nói :' Mặt khác, còn có Sử Đan Lợi, hắn tuy rằng có ngốc nghếch nhưng dù sao thân thủ cũng không tệ, ta nghĩ, hiện tại chúng ta đang là lúc cần người, đại nhân có thể cho phép hắn lập công chuộc tội được không?"

"Chuyện này bản thân ta có thể đáp ứng." Cáp Mặc rốt cục mỉm cười. Theo hắn nghĩ, đây là Athéna đang lấy lòng hắn, rất cao hứng nói :"Vậy đem tên hỗn đản này giao cho ngươi sử dụng."

"Đa tạ đại nhân!" Athéna đáp một tiếng, cố nén cười cáo từ rời đi.

Kế tiếp, Cáp Mặc cuối cùng thuyết phục được Đức Nạp, đem toàn bộ cận vệ giao cho Athéna, mà Athéna thì liên tục tuyên bố mệnh lệnh, binh lính thủ vệ thiên đường bị điều động đi hết, đặc biệt là cao thủ cấp bậc mười cánh, một người cũng không để lại, cứ thế đem Cáp Mặc và Đức Nạp biến thành tư lệnh không quân.

Mới đầu, Cáp Mặc và Đức Nạp cũng cảm thấy không thoải mái, bọn hắn đã quen với việc được nhiều cao thủ hộ vệ rồi, bỗng dưng xung quanh trống rỗng, làm cho bọn hắn không khỏi cảm thấy nguy cơ, cho dù là ở trong thiên đường, cũng đối với an toàn của bản thân phá lệ bắt đầu cẩn thận. Bất quá, khi tin tức truyền đến từ tiền tuyến là thế công của Thái Thản tộc đã bị ngăn chặn, bọn hắn mới bắt đầu dần dần thả lỏng cảnh giác. Bọn hắn còn tưởng rằng, các cận vệ của mình không lâu sau sẽ lại trở về.

Tạm không nói đến hai tên ngu ngốc bị Athéna lừa gạt không hay biết gì, bây giờ nói về tên gia hỏa xui xẻo Sử Đan Lợi,hắn sau khi được Athéna thả ra thì lập tức bị cử đến tiền tuyến nguy hiểm nhất, đóng tại vị diện phong phú hắc diện thạch. Hắc diện thạch là nguyên liệu Thái Thản thần tộc coi trọng nhất, suy ra nơi đó cũng trở thành đối tượng bị đại quân Thái Thản trọng điểm tập kích. Sử Đan Lợi sau khi tới đây, cơ hồ ngày nào cũng chiến đấu, hộ vệ bên người thay đổi đến mấy lần, trừ Mai Lặc được hắn trọng điểm bảo hộ ra thì cơ hồ đều đổi qua một lần. Mà chính hắn cũng bị thương không nhẹ, nhưng vào thời khắc quan trọng này, viện binh hậu phương một người cũng không thấy.

Sử Đan Lợi cho dù ngu ngốc cũng hiểu được bản thân mình đã bị Athéna bán đi, ngoại trừ chết trận hắn không còn con đường nào khác. Sử Đan Lợi hoàn toàn tuyệt vọng rốt cục nhịn không được bắt đầu sinh ra hoài nghi tín ngưỡng của mình.

Mà vừa khéo lúc đó, bần đạo lại thần không biết quỷ không hay xuất hiện trước cửa quân doanh của hắn. Ta vốn tính toán để cho người canh gác đi thông tri Sử Đan Lợi, nói có cố nhân tới thăm, nhưng khong ngờ vừa vặn đụng phải Mai Lặc đang tuần tra ở chỗ này, nàng sau khi nhìn thấy ta thì lắp bắp kinh hãi, vội vàng tự mình đi ra nghênh đón, kinh ngạc hỏi :"Long lãnh chủ các hạ, ngài như thế nào lại xuất hiện ở nơi này?"

" Đương nhiên là có việc mới đến!" Bần đạo cười nói.

" Ngài có chuyện gì muốn đến nơi đây?" Mai Lặc cảnh giác nói.

" Ta là tới cứu ngươi cùng Sử Đan Lợi!" Bần đạo cười nói.

"Ân!" Mai Lặc sửng sốt.

Bần đạo nhanh chóng nói :" Chẳng lẽ ngươi để ta ở bên ngoài thảo luận cơ mật đại sự sao? Hay sợ ta một mình một người chiếm đại doanh của ngươi?"

"Am thật xin lỗi, đã thất lễ rồi." Mai Lặc vội vàng nói :"Mời!"

Nói xong nàng liền nhanh chóng dẫn ta tiến vào quân doanh, đồng thời cảnh cáo thủ vệ canh gác nói :" Nếu ai dám tiết lộ chuyện ngày hôm nay, vậy đợi tiến vào hóa sinh trì đi."

Thủ vệ canh gác đều là thiên sứ cấp thấp, căn bản không dám đắc tội với nàng, đều nhanh chóng thể nguyền, tối nay cái gì cũng không thấy. Mai Lặc thấy bọn họ biết điều như thế, lúc này mới vừa lòng gật đầu, sau đó dẫn ta đi gặp Sử Đan Lợi.

Lúc này, Sử Đan Lợi đang ở trong sở chỉ huy của hắn uống rượu giải sầu, mấy thiên sứ chiến tướng xung quanh ở xung quanh bồi tiếp. Tình thế này hiển nhiên không phải lúc ta nên xuất hiện, cho nên ta ẩn thân trước, để cho Mai Lặc đi vào đuổi đám người này đi.

Sử Đan Lợi khi vừa thấy Mai Lặc vào đi thì lập tức càn rỡ cười nói :" Bảo bối mau tới đây, uống với ta một chén." Mai Lặc không nói gì, vội vàng chạy đến bên cạnh hắn, lặng lẽ thì thầm. Sử Đan Lợi vừa nghe xong, sắc mặt nhất thời biến đổi, hung hăng vỗ bàn một cái, hét lớn :"Cút hết ra ngoài cho ta!"

Những thiên sứ chiến tướng kia sửng sốt tại chỗ, mới vừa rồi còn chén chú chén anh, như thế nào đã bạo nộ rồi đây? Nhưng mà bọn hắn thân phận thấp kém, ai cũng không dám hỏi nhiều, vội vàng rời đi.

Nhìn thấy chỉ còn lại Sử Đan Lợi, Mai Lặc và ta, bần đạo lúc này mới hiển lộ thân hình, cười nói với Sử Đan Lợi :"Lão huynh, đã lâu không gặp, ngươi càng ngày càng uy phong nha!"

"Thiên, thật là ngươi sao?" Sử Đan Lợi chấn động nói :"Ta còn tưởng rằng Mai Lặc lừa gạt ta. Ngươi làm sao tới được đây a? Nơi này đã bị hai bên chúng ta phong tỏa rồi mà?"

"Hắc hắc, chuyện này trọng yếu sao?" Bần đạo cười nói. Ta bây giờ cũng ngại nói cho hắn biết là từ chính diện đi tới, cho nên chỉ đành đáng trống lảng.

Bất quá Sử Đan Lợi hiển nhiên cũng không phải người dễ lừa gạt, hắn trừng mắt, cả giận nói :" Ngươi và Thái Thản thần tộc là cùng phe có phải hay không?" Nói xong liền vận khởi đấu khí, rất có bộ dáng là một lời không hợp liền lập tức chém giết.

Đáng tiếc, bần đạo lại nhìn ra, tư thế là vậy nhưng lại không có bao nhiêu sát khí ở bên trong, hiển nhiên, hắn còn chưa đến mức độ ngu ngốc hết thuốc chữa, vẫn biết tạo cho mình tiền vốn để đàm phấn, chỉ tiếc, lá bài tẩy của hắn đã bị ta nhìn thấy rõ ràng, Athéna không cấp cho hắn viện binh là là do ta bày mưu đặt kế, dưới tình huống như vậy, hắn nào còn có tư cách chống đối với ta a?"

"Ha ha!" Bần đạo buồn cười nói :"Lão huynh, hiện tại tựa hồ không phải là thời gian thảo luận vấn đề này, ngươi bây giờ nên lo lắng đến cái mạng già của mình mới là quan trọng."

"Ta?" Sử Đan Lợi cãi cố nói :"Thân thể của ta là thập dực đại thiên sứ trưởng, muốn đi khi nào thì đi, ai cản được ta chứ?'

"Ha ha, thật mắc cười." Bần đạo cười nói :"Không nói đến bên ngoài sớm đã bị đại quân Thái Thản bao vây không một kẽ hở, ngươi căn bản không có cơ hội đào tẩu. Nếu như lui một vạn bước, coi như bảo đại quân Thái Thản cho ngươi một con đường rời đi, ngươi dám chạy trở về sao?"

"Có ý tứ gì?" Sử Đan Lợi khó hiểu hỏi. Nguồn truyện: Truyện FULL

"Ý là, ngươi trở về nhất định phải chết." Bần đạo cười nói :"Ngươi hiện là người phải lập công chuộc tội, hiện tại vời thời khắc chiến đấu quan trọng, bỏ lại thuộc hạ cùng chức trách của mình, một mình chạy trốn, ngươi sẽ có cái kết cục gì? Có vẻ như Athéna mà ngươi đắc tội, hiện tại đang là thượng cấp của ngươi thì phải?"

"A không! Trời ạ, làm sao ngươi cái gì cũng biết thế?" Sử Đan Lợi cực kỳ hoảng sợ hỏi.

" Đừng quên ta là ai? Thiên giới của ta được xưng là thị trường chư thần, tin tức của mỗi vị diện đều tập trung về nơi đó, biết một chút tin tức này cũng không có gì kỳ quái phải không?" Bần đạo cười nói.

"Trời ạ, nguyên lai thị trường của ngươi còn có tác dụng thu thập tình báo." Sử Đan Lợi giật mình nói.

" Đương nhiên, bằng không ta mở nó ra làm chi? Ngươi thật đúng là chậm tiêu về mấy phương diện này." Bần đạo buồn cười nói.

"Được rồi, ngươi lợi hại, ta đây muốn hỏi ngươi còn biết những gì?" Sử Đan Lợi bình tĩnh một chút, lo lắng hỏi.

"Ta biết ngươi hiện tại rất khó khăn, chỉ cần Thái Thản thần tộc liên tục tấn công thêm ba ngày nữa, ngươi chỉ có nước đi vào chuyển sinh trì, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là linh hồn của ngươi có thể tránh được thiểm điện của Thái Thản tộc truy sát." Bần đạo cười nói.

"Đúng là nói bậy!" Sử Đan Lợi giả vờ khinh thường nói :"Viện quân cách ta gần nhất chỉ cần nửa ngày nữa là có thể đuổi tới, ta há phải sợ Thái Thản thần tộc tấn công chứ."

"Đáng tiếc chính là, bọn hắn vĩnh viễn sẽ không tới cứu ngươi." Bần đạo cười nói :"Nói thật cho ngươi biết, theo sự hiểu biết của ta, ta không cho rằng Athéna sẽ cử viện quân tới cứu ngươi, nếu không, ngươi ở nơi này khổ chiến mấy ngày cũng không thấy một cái lông chim nào của viện quân. Ha ha, Athéna dù nói thế nào cũng là nữ nhân, lòng dạ hẹp hòi, còn là nữ nhân ghi thù trong lòng."

"A không!" Sử Đan Lợi hoàn toàn sụp đổ, hắn buồn bực ngồi bệt xuống đất, cười khổ nói :" Lá bài tẩy của ta ngươi cũng đã rõ ràng, nhưng ta đối với ngươi lại hoàn toàn không biết gì cả, đàm phán như vậy cũng quá không công bình đi."

"Ha ha, ngươi nếu như đàm phán với chúng ta, thì ta có thể cho ngươi gia nhập vào trong phản điểu liên minh, thế nào?" Bần đạo cười hỏi. Cái gọi là phản điểu liên mình, kỳ thật chính là cờ hiệu chúng ta chuẩn bị giương ra sau này, một khi, Phật Đạo hai nhà, Thái Thản thần tộc và các thế lực lớn nhỏ khác cùng nhau giương ra cờ hiệu này, như vậy khẳng định nó có thể trong thời gian ngắn nhất truyền khắp các vị diện. Như vậy mới có thể tạo ra thanh thế, hơn nữa, sau khi có tổ chức cũng có thể dễ dàng thu hút nhiều người đến gia nhập.

"Phản điểu liên minh là gì?" Sử Đan Lợi kỳ quái hỏi.

"Chính là một liên minh do chư thần lập ra chuyên để phản kháng sự áp bách của thiên sứ quân đoàn, chúng ta rất cường đại, trong đó có rất nhiều thần mình, mà Thái Thản thần tộc chỉ là một trong số đó thôi." Bần đạo cười nói :"Mà người giống như ngươi, là thần mình bị điểu nhân vứt bỏ, chúng ta cũng đồng ý tiếp nhân, thế nào? Có cần suy nghĩ một chút hay không?"

"Suy nghĩ cái rắm!" Sử Đan Lợi buồn bực nói :"Ta bây giờ còn đường nào để đi sao?"

"Ha ha, có vẻ như không có, đường lui của ngươi đều đã bị điểu nhân chặt đứt rồi." Bần đạo cười nói. Bất quá, ở trong lòng ta lại nói khác, ha ha, điểu nhân chặt đứt đường lui của ngươi chính là lão bà của ta đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.