Sống Lại Những Năm 1986

Chương 37: Cơ hội, cho cô một cơ hội (7)




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Tạm thời còn chưa có”. Lôi Diêm lắc lắc đầu.

“Trước phái người đi qua xem tình huống một chút, xác định thực có vực ngoại sinh linh xâm nhập, sau đó mới quyết định đi”. Trầm Khôi nói.

Ngay cả Lôi Diêm ở trong, mọi người đều âm thầm gật đầu, có vẻ tán thành đề nghị của Trầm Khôi.

Trầm Khôi chính là trưởng lão nhiều tuổi nhất của Tịch Diệt tông, năm đó lúc Nam Chính Thiên và Lôi Diêm gia nhập Tịch Diệt tông, hắn đã là cường giả một thế hệ cũ của Tịch Diệt tông, thanh danh hiển hách.

Về sau bởi vì ở lúc tiến giai Bất Diệt cảnh, vô ý tẩu hỏa nhập ma, làm cho cảnh giới không tiến mà lui, lập tức uể oải.

Cho đến ngày nay, sau khi Nam Chính Thiên cùng Lôi Diêm đều bước vào Bất Diệt cảnh, hồn đàn xây dựng thành công, Trầm Khôi vẫn chỉ là Niết Bàn cảnh đỉnh phong.

Đồn đại đường hắn tu luyện rất khó có đột phá nữa.

Có lẽ chính là vì nguyên nhân này, Trầm Khôi những năm gần đây dần dần từ bỏ cắm đầu tu luyện, ngược lại đem tinh lực dùng ở trên Tịch Diệt tông.

Tịch Diệt tông có thể từng bước quật khởi, tích lũy lực lượng kinh người, một mặt là vì thực lực cá nhân Tịch Diệt lão tổ quả thực bá đạo, một mặt khác, cũng là bởi vì Trầm Khôi đang toàn tâm toàn ý trải đường giúp Tịch Diệt tông.

Cái này cũng khiến Trầm Khôi ở Tịch Diệt tông cực kỳ được người ta tôn kính.

“Tiểu tử Huyết Sát tông kia, theo đạo lý một năm trước nên tới đây rồi, cũng không biết hắn làm cái quỷ gì, thế mà xuất hiện ở Tam Lăng đại lục”. Lôi Diêm nói thầm.

Trầm Khôi ngạc nhiên: “Là tiểu tử tên là Tần Liệt kia, từ Tam Lăng đại lục hướng Huyết Sát tông truyền lại tin tức? Hắn ở Tam Lăng đại lục?”.

“Ừm, Hồng Bác Văn nói tin tức bắt nguồn từ Tần Liệt”. Lôi Diêm trả lời.

Trầm Khôi hơi biến sắc, trầm ngâm một chút, nói: “Lôi Diêm, ngươi tự mình đi một chuyến đi!”.

Lôi Diêm nghẹn lời.

“Tiểu tử đó không thể có việc gì, nếu khu đó của Tam Lăng đại lục thực có Tà tộc đến, ngươi phải bảo đảm hắn bình yên vô sự!”. Trầm Khôi nghiêm túc nói.

“Hắn quan trọng như vậy?”. Lôi Diêm không cho là đúng.

Rất nhiều trưởng lão Tịch Diệt tông cũng là chẳng hề để ý, cảm thấy Trầm Khôi quá mức coi trọng Tần Liệt, có chút chuyện bé xé ra to.

“Hắn có thể sẽ là một cơ hội quan trọng sư huynh ngươi đột phá xiềng xích, bước vào Hư Không cảnh, hắn tuyệt không thể có sơ sót!”. Trầm Khôi quát.

Sư huynh của Lôi Diêm, tất nhiên chính là tông chủ Tịch Diệt tông, Tịch Diệt lão tổ Nam Chính Thiên.

“Chỉ hắn? Một võ giả Như Ý cảnh nho nhỏ? Hắn có thể đến giúp sư huynh ta cái gì?”. Vẻ mặt Lôi Diêm quái dị.

“Nói ngươi cũng sẽ không biết”. Trầm Khôi trừng mắt nhìn Lôi Diêm một cái, không kiên nhẫn nói: “Bảo ngươi đi thì đi!”.

“Được rồi”. Lôi Diêm ủ rũ đi ra ngoài chuẩn bị.

***

Nguyệt Thạch thành.

Đổng Vạn Trai dần dần bất an hẳn lên.

Thủ hạ hắn phái về phía trung ương Tam Lăng đại lục, mãi chưa có tin tức truyền đến, hắn bảo Lưu Hạc liên hệ Thiên Vũ hội cùng Lưu Diễm phủ, hai bên đó cũng chậm chạp chưa có tin trả lời.

Điều này làm Đổng Vạn Trai cũng cảm thấy có chút không thích hợp.

“Người thân của Nguyệt Cơ, Thủy Cơ cùng Dạ Cơ, ở dưới sự an bài của các nàng, đã lặng lẽ rời khỏi Tam Lăng đại lục”. Lưu Hạc tới, cau mày nói rõ động tĩnh nhỏ bé hắn phác giác được: “Nguyệt Cơ lúc trước lại tìm ta, nói Diêu Thiên sẽ không nói hươu nói vượn, bảo chúng ta tốt nhất mau chóng thông báo Tịch Diệt tông”.

“Tin tức gì cũng chưa có, cái gì cũng chưa thấy, sao lại thông báo Tịch Diệt tông? Ta nói như thế nào? Nói cái gì?”. Đổng Vạn Trai bực bội hẳn lên.

“Ta thấy Nguyệt Cơ các nàng cũng chuẩn bị rời khỏi rồi”. Lưu Hạc lại nói.

“Kệ các nàng đi”. Đổng Vạn Trai không sao cả nói.

Lúc hai người nói chuyện, bên ngoài một người vội vàng tới đây, hô: “Thiên Vũ hội truyền tin tức tới đây rồi!”.

“Như thế nào?”. Vẻ mặt Đổng Vạn Trai và Lưu Hạc chấn động.

“Võ giả của bọn họ hoạt động ở một khu đó, một người cũng không liên hệ được, Thiên Vũ hội nói tình huống không quá đúng, đã phái cao thủ đi qua điều tra”. Người nọ đáp lại nói.

“Lưu Diễm phủ truyền đến tin tức!”. Lại có một người như lửa đốt mông tới đây, sắc mặt hoảng sợ: “Rất nhiều thành trấn địa giới Lưu Diễm phủ, bị sinh linh tà ác không biết tên tàn sát, thi thể đều bị xé nát nuốt ăn!”.

Hai người Đổng Vạn Trai, Lưu Hạc, sau khi nghe được tin tức này, rốt cuộc biến sắc.

Đến giờ khắc này, bọn họ mới ý thức được Tần Liệt rời khỏi, cũng không phải nhất thời xúc động.

“Cung chủ! Chỗ ba ngàn dặm tây nam Nguyệt Thạch thành, một thế lực cấp Hắc Thiết dựa vào chúng ta khẩn cấp đưa tin lại đây, nói bọn họ bị một số dị tộc đuổi giết, mọi người sắp chết hết rồi!”.

“Những dị tộc đó tàn nhẫn khát máu vô cùng, võ giả chết ở trong tay bọn họ, đều bị bọn họ ăn sống luôn rồi!”.

Đổng Vạn Trai biến sắc lần nữa.

Sau khi tin tức thứ nhất truyền ra, rất nhanh, các tiểu thế lực cấp Hắc Thiết dưới trướng Bái Nguyệt cung, đều liên tiếp có tin tức khẩn cấp tới đây.

Rất nhiều thế lực cách trung tâm Tam Lăng đại lục khá gần, không ngừng có tình huống xảy ra, rất nhiều người bị đánh giết.

Từ tin tức đạt được đến xem, những người đó căn bản không có sức đánh trả, phòng tuyến sụp đổ toàn diện.

Đổng Vạn Trai hoảng sợ hẳn lên, hắn hạ lệnh Lưu Hạc, bảo Lưu Hạc đem tình huống của Tam Lăng đại lục thông truyền Tịch Diệt tông.

Ở trước hắn, tin tức của Lưu Diễm phủ cùng Thiên Vũ hội, đã trước một bước đến trong tay Trầm Khôi.

Lúc này, Lôi Diêm còn chưa từ Tịch Diệt tông xuất phát.

“Tình huống rất không ổn!”. Trầm Khôi sau khi từ Thiên Vũ hội, Lưu Diễm phủ nhận được tin tức mới nhất, lại một lần nữa đem một đám người chủ sự của Tịch Diệt tông triệu tập lại: “Thông báo những người bế quan, bảo bọn họ lập tức đi ra, Sở Ly, ngươi đi khe núi Lôi Thần Bào Hao một chuyến, cũng nói rõ tình huống một chút. Còn có, Lôi Diêm, ngươi liên hệ một phen Tu La tộc Hắc Tư Đặc, cũng đem sự việc bên này nói rõ ràng!”.

Tịch Diệt tông lập tức nổ tung.

Rất nhiều cường giả lánh đời, sau khi thu được mệnh lệnh, ngay lập tức xuất quan.

Từng chiếc phi hành linh khí thật lớn, từ Thiên Tịch đại lục gào thét phóng lên trời, hướng phương hướng Tam Lăng đại lục đi đến.

Ở dưới hiệu lệnh của Trầm Khôi, Tịch Diệt tông cỗ máy chiến tranh khổng lồ này nhanh chóng được phát động hẳn lên.

Mà lúc này, Tần Liệt đã dần dần rời xa Tam Lăng đại lục.

Lần này không lưu lại, hắn khống chế Thủy Tinh chiến xa, lập tức hướng Thiên Tịch đại lục bay đi.

Trên đường, Lâm Lương Nhi vì khôi phục thương thế linh hồn, lại chủ động tiến vào Trấn Hồn châu.

Sáu cái Hư Hồn chi linh, sau khi nuốt ăn các tinh thể kỳ dị, cực kỳ mỏi mệt, cũng lâm vào một lượt trạng thái yên lặng mới.

“Oành đùng đùng!”.

Tiếng lôi điện nổ vang, từ trong tầng mây nơi cực xa truyền đến, làm Tần Liệt đang chạy đi đột nhiên cả kinh.

Hắn ngừng lại, tập trung nhìn, phát hiện ba chiếc thuyền sắt đen khổng lồ dài hai ngàn thước, như rồng đen trong tầng mây rít gào.

“Là Tịch Diệt tông”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.