Sống Lại Mang Theo Không Gian: Quân Thê Đừng Xằng Bậy

Chương 30: Người tình




Ngay trong lúc Hà lão vô lực nhất thì toàn bộ thiên địa liền biến đổi, một hắc thủ khổng lồ xuyên thủng cả không gian, hắc thủ mang theo sức mạnh không thể ngăn cản nắm lấy tàn hồn của Hà lão kéo về phía mình, ngay trước mặt Cửu Phượng vậy mà tàn hồn của Hà lão lại bị người khác mang đi.

Từ trong khe rách không gian một luồng tà khí bá đạo tuyệt luân xuất hiện, một hắc y nhân toàn thân bao phủ trong một màu đen thần bí xuất hiện trong hư không, hắn đứng chắn ngay trước mặt tàn hồn của Hà lão, hắn vừa xuất hiện toàn bộ chiến trường Ô Thản Thành yên ắng như chết, người này vừa hiện thân đã cho toàn bộ những cường giả trong Ô Thản Thành cảm thấy áp lực đến nghẹt thở lập tức phải ngừng chiến.

Bán thánh cho dù thế nào vẫn là bán thánh, khoảng cách từ bán thánh lên đến đấu thánh còn lớn hơn khoảng cách từ cửu chuyển chí tôn lên bán thánh nhiều, bán thánh chỉ là nửa bước chân bước vào đấu thánh cảnh giới thì sao có thể so sánh với đấu thánh hàng thật.

Hắc y nhân xuất hiện trên bầu trời chính là đấu thánh cường giả hàng thật giá thật thậm chí không phải là tân tấn đấu thánh mà kẻ này là nhị tinh đấu thánh trung kỳ, chỉ xét về thực lực còn mạnh hơn Phần Viêm Thánh Nhân nhiều.

Hai tay chắp ra phía sau, tà khí xung quanh người hắn rất nhanh từ từ tán đi để lộ chân thân ra trước mặt toàn bộ mọi người, một thân ảnh không khác gì bộ xương di động xuất hiện trước mặt mọi người, toàn thân mặt màu đen, khuôn mặt khô đét, hốc mắt sâu thăm thẳm, ẩn trong đôi mắt đó hai luồng quỷ hỏa đang nhảy múa, nhìn kẻ này khiến cho rất nhiều người không rét mà run.

Thân ảnh già nua đó chậm rãi ngẩng đầu để từng tia sáng mặt trời chiếu xuống lại càng làm ông ta thêm đáng sợ, giọng nói mang theo lạnh lùng cùng uy quyền cực độ “Thiên Yêu Hoàng Tộc quả thực đời này khá hơn đời trước, Hoàng Thiên năm đó nhìn thấy người Hồn Điện căn bản chỉ dám chọn đường vòng mà đi vậy mà ngươi dám ra tay?, không biết là vô tri hay là ngu xuẩn”.

Lão nhân vừa xuất hiện mạnh đến mức chỉ bằng lời nói đã bức Cửu Phượng lùi thẳng về phía sau ba bước thậm chí áp lực của ông ta phong kín toàn bộ Ô Thản Thành, một câu nói cho dù không tận lực uy hiếp tất cả mọi người mà chỉ nhắm vào Cửu Phượng cũng đủ tách chiến trường ra làm hai bên.

Lão nhân chấm dứt chiến cuộc tại Ô Thản Thành đồng thời cứu Hà lão một mạng chính là nhân vật trong truyền thuyết Hồn Điện – Đại Thiên Tôn đứng đầu Hồn Điện Tôn Lão.

Đại Thiên Tôn là siêu cấp cao thủ đứng thứ ba trong Hồn Điện, nhân vật này chỉ chịu dưới phó điện chủ cùng điện chủ mà thôi, một quái vật như thế hiện thân thì sao cuộc chiến này có thể tiếp tục.

Nhìn thấy Đại Thiên Tôn đứng ngạo nghễ trên trời cao cho dù Cửu Phượng cũng phải cắn răng nuốt hận, một kẻ cao ngạo như Cửu Phượng cũng lựa chọn cúi đầu không dám nhìn thẳng vào mắt Đại Thiên Tôn đủ hiểu cường giả đấu thánh đáng sợ thế nào.

Đấu thánh cường giả căn bản đã là truyền thuyết của Trung Châu, bất cứ thế lực nào có một vị đấu thánh tọa trấn đều có thể xưng là siêu cấp thế lực của Trung Châu mặc kệ thế lực đó nhỏ hay lớn, toàn bộ Trung Châu ngoại trừ lão quái vật của Đan Tháp ra thực sự cường giả đấu thánh mạnh nhất cũng chỉ là nhị tinh đấu thánh đỉnh phong mà thôi.

Bất cứ một cường giả nào mạnh hơn nhị tinh căn bản đều đến từ Viễn Cổ Bát Tộc chính vì vậy Đại Thiên Tôn có thể coi là đấu thánh mạnh nhất tại Trung Châu lúc này, không tính người xuất thân từ Viễn Cổ Bát Tộc thì số lượng người có thể làm đối thủ của ông ta tuyệt đối không đến một bàn tay.

Hà lão đứng sau lưng Đại Thiên Tôn cuối cùng cũng thở ra một hơi, ánh mắt có chút phức tạp nhìn người trước mặt mình “Lão đại, đa tạ rồi”.

Đại Thiên Tôn nghe đến đây liền nhíu mày, sau đó quay lại nhìn Hà lão, giọng nói vẫn lạnh lùng cực độ nhưng ẩn ẩn trong đó lại có một tia quan tâm rất mỏng, Hồn Điện Thiên Tôn cũng không phải đều là vô tình vô nghĩa, ít nhất bản thân Đại Thiên Tôn thực sự coi Tứ Thiên Tôn là một người huynh đệ.

“Ngươi thay đổi rồi”.

Chỉ một câu nói của Đại Thiên Tôn lại làm Hà lão sợ hãi, bản thân Hà lão cũng là Hồn Điện Thiên Tôn, là Tứ Thiên Tôn của Hồn Điện đương nhiên biết bản tính của Đại Thiên Tôn là thế nào, trong các thiên tôn của Hồn Điện thì Tứ Thiên Tôn là 'người' yếu nhất dòn dưới vị trí Tứ Thiên Tôn căn bản còn không được coi là con người trong mắt Đại Thiên Tôn hơn nữa Đại Thiên Tôn là người duy nhất gia nhập hồn điện không phải vì tài phú, nếu Đại Thiên Tôn phát hiện ra kẻ nào phản bội Hồn Điện thì kẻ đó tuyệt đối sẽ chết không có chỗ chôn thậm chí tất cả người thân của hắn trong thiên hạ này đều chết không có chỗ chôn.

Đại Thiên Tôn tồn tại chính là đao phủ hành quyết của Hồn Điện là người đem lại nỗi sợ cho Hồn Điện, Đại Thiên Tôn chỉ cần còn sống thì không có kẻ nào dám phản bội lại Hồn Điện.

Hà lão lúc này còn chưa kịp mở miệng thì Đại Thiên Tôn đã khoát tay “Việc của ngươi ta không quan tâm, lui ra chỗ khác đi”.

Sau câu nói này của Đại Thiên Tôn thì khí thế của ông ta toàn bộ hiện ra, một lần nữa cơ thể gầy dơ xương lại được bao bọc trong hắc vụ, Đại Thiên Tôn tập trung toàn bộ tinh thần của mình lại, khóe miệng cong lên “Các hạ còn đính đứng đó nhìn đến bao giờ hay là cảm thấy không đủ thực lực nên không tự tin chui ra?”.

Ngay sau khi Đại Thiên Tôn lên tiếng thì sau lưng Cửu Phượng cũng xuất hiện một thân ảnh, người này không ngờ cũng là nhị tinh đấu thánh bất quá chỉ là sơ kỳ mà thôi, so với Đại Thiên Tôn thì thực sự còn yếu hơn một chút có điều bản thân Đại Thiên Tôn cũng không dám coi thường người này, cửu giai yêu thú hóa hình thành người – Thiên Yêu Hoàng Tộc – Cửu Nhai.

Thân phận của Cửu Phượng cực kỳ quan trọng trong Thiên Yêu Hoàng Tộc ít nhất họ Cửu tuyệt đối không để đứa bé này gặp nguy hiểm gì, không phải ngẫu nhiên cho dù coi Cửu Phượng như cái gai trong mắt nhưng họ Hoàng cũng không thể nào lấy mạng được kẻ này, không phải ngẫu nhiên mà địa vị của Cửu Phượng càng ngày càng cao.

Cho dù Thiên Yêu Hoàng Tộc không có quá nhiều thông tin về Yêu Cung cũng như Yêu Chủ thậm chí rát nhiều người không tin Yêu Chủ có thể giết chết một nhất tinh đấu thánh cường giả, nhiệm vụ của Cửu Phượng đến bắc vực này chính là thăm dò thực hư của Yêu Chủ từ đó nếu có khả năng thì tận lực thu phục đối phương có điều nhiệm vụ đương nhiên không an toàn.

Nếu tình báo về Yêu Chủ là không chính xác thì cũng không có việc gì nhưng nếu kẻ này nthuwcj sự có thể giết chết một đấu thánh cường giả thì việc chỉ cho hai bán thánh đi theo Cửu Phượng căn bản không đủ nhét kẽ răng chính vì vậy để đảm bảo an toàn cho hắn mới có thêm một đấu thánh cường giả trong tộc xuất hiện.

Cửu Nhai bước lên một bước đối diện cùng Đại Thiên Tôn, khóe miệng của hắn xuất hiện một nụ cười đầy giả tạo “Khà khà, thiếu của Thiên Yêu Hoàng Tộc cho dù có giết một tên Hồn Điện Thiên Tôn thì sao? Mà Đại Thiên Tôn phải nóng nẩy như vậy, một bát tinh đấu tôn mà thôi chắc cũng không đủ khiến Đại Thiên Tôn phải thân chinh tới đây chứ?”.

Chiến trường lần này im lặng như tờ chỉ còn hai vị đấu thánh cường giả đối mặt trực tiếp với nhau, một người đại diện cho Hồn Điện, một người đại diện cho Thiên Yêu Hoàng Tộc, chỉ cần bất cứ một thế lực nào trong hai thế lực này cũng đủ lật tung cả Đấu Khí Đại Lục, hai con quái vật kinh khủng trong thiên hạ.

Hồn Điện có thể coi là bá chủ Trung Châu, kể cả Đan Tháp cũng nhiều lần chịu thua thiệt trước Hồn Điện, bọn họ mạnh đến mức có thể dùng sức một mình chống lại Thiên Phủ liên minh của Tiêu Viêm, cho dù không thể không nhắc đến có sự trợ giúp của Hồn Tộc sau lưng nhưng đừng quên sau lưng Tiêu Viêm cũng có hình bóng Thái Hư Cổ Long Tộc.

Thiên Yêu Hoàng Tộc thì lại là bá chủ Thú Vực, kẻ thù lớn nhất của họ Thái Hư Cổ Long Tộc lại lựa chọn lẩn trốn trong không gian riêng khiến toàn bộ Thú Vực là địa bàn của Thiên Yêu Hoàng Tộc, Hoàng Thiên tộc trưởng của Thiên Yêu Hoàng Tộc còn mạnh hơn điện chủ Hồn Điện một bậc, một trong những lục tinh đấu thánh cường giả hiếm hoi trong thiên hạ.

Tất nhiên cho dù thế nào thì Hồn Điện cùng Thiên Yêu Hoàng Tộc tuyệt đối không dám chiến với nhau, nếu hai thế lực này đại chiến thì chính là trăm hại chứ không có một lợi, chẳng ai rảnh rỗi tìm một đối thủ kinh khủng cho mình cả.

Ánh mắt Đại Thiên Tôn khẽ quét qua Ô Thản Thành sau đó thu toàn bộ hình ảnh của ngôi thành này lại, lúc này Ô Thản Thành xinh đẹp đâu khác gì một bãi phế tích, ba phần tư diện tích của Ô Thản Thành đã bị đánh sập, tòa thành này hiện nay đã hoàn toàn không cón chút hình dáng nào của trước kia nữa rồi.

Bình thường Đại Thiên Tôn chỉ sợ cũng không rảnh rỗi mà đến cứu Tứ Thiên Tôn, Đại Thiên Tôn sẽ không chấp nhận vì Tứ Thiên Tôn mà chịu mảo hiểm quyết đấu cùng đấu thánh Thiên Yêu Hoàng Tộc tuy nhiên lúc này có chút thay đổi, Đại Thiên Tôn đến Ô Thản Thành chính là vì lệnh, là lệnh của điện chủ Hồn Diệt Sinh.

Vô Song từ vài ngày trước đã có dự cảm bất tường nhưng hắn lại không thể nào đoán được rốt cuộc là tại sao mình lại có dư cảm này, hắn không rõ dự cảm không may này rốt cuộc là nhắm vào mình hay vào người khác, lần đầu tiên Vô Song gặp dự cảm này chính là nhắm thẳng vào bản thân hắn nhưng cũng không chắc chắn là điều này không nhắm vào người bên cạnh hắn.

Không phải là Vô Song tự cao tự đại nhưng thực sự trong thiên hạ này ngoài Hồn Thiên Đế cùng Cổ Nguyên ra thực sự không một ai có thể gây ra nguy hiểm cho hắn, Vô Song lại hoàn toàn không nghĩ ra lý do để Hồn Thiên Đế cùng Cổ Nguyên đích thân đến quyết đâu với Vô Song.

Phòng bệnh hơn chữa bệnh, Vô Song sử dụng thân phận Hồn Hư Tử của mình để ra lệnh cho Hồn Diệt Sinh, nhiệm vụ đơn giản chỉ có một – Bảo Vệ Bắc Vực, đáng tiếc Đại Thiên Tôn đã đế muộn rồi...

Hồn Diệt Sinh thực sự là một người đặc biệt, kẻ này có thiên phú rất tốt tâm nhãn cũng rất sâu, khả năng một mình độc lập tuyệt đối là nhất nhì trong thiên hạ này, không phải ngẫu nhiên mà Hồn Điện dưới tay hắn lại trở nên hùng mạnh như vậy có điều điểm yếu nhất của Hồn Diệt Sinh là kẻ này bị đẩy ra khỏi vòng quyền lực trung tâm của Hồn Tộc, kẻ này rất ít khi có cơ hội quay lại Hồn Tộc nếu không phải đại sự liên quan đến tồn vong của Hồn Điện thì hắn muốn gửi tin cho cao tầng Hồn Tộc chỉ sợ cũng không được, chẳng rõ là hắn được Hồn Tộc 'tin tưởng' hay 'xa lánh nữa'.

Dùng thân phận của Hồn Hư Tử để sai bảo Hồn Diệt Sinh tuyệt đối là thích hợp nhất, kẻ này luôn mong được quay về vòng quyền lực trung tâm của Hồn Tộc đồng thời lại ít có khả năng báo cáo đến Hồn Thiên Đế nhất, nắm được Hồn Diệt Sinh không khác gì nắm được toàn bộ Hồn Điện, có Hồn Điện trong tay đích đến của Vô Song lại càng gần hơn một bước.

Từ ngày Vô Song quay trở về thế giới này mọi việc quá hoàn hảo, tất cả mọi thứ đều hợp với tính toán của hắn, đúng là ở Nguyên Tố Thế Giới đã làm Vô Song mạnh lên rất nhiều, đã làm ánh mắt của hắn cao hơn rất nhiều có điều ánh mắt cao quá nhiều khi cũng không tốt, lần này là hắn quá tham vọng, lần này là vì hắn thất sách, chính vì Vô Song bước tiến quá nhanh khiến những người bên hắn không thể theo kịp, đáng tiếc Vô Song nhận ra quá muộn.

…........

Đại Thiên Tôn lúc này cũng cảm thấy khó xử, nhiệm vụ của ông ta là bảo vệ Bắc vực có điều lại không nói bảo vệ tập trung một ai mà lại là toàn bộ Bắc vực, điều này khiến Đại Thiên Tôn không dám đánh một trận cùng Cửu Nhai của Thiên Yêu Hoàng Tộc, hai vị đấu thánh đánh nhau thì chắc chán Bắc Vực không thể nào thủ nổi.

Trầm ngâm một chút tính toán thiệt hơn sau đó Đại Thiên Tôn liếc nhìn về phía Cửu Phượng “Bắc vực là địa bàn Hồn Điện muốn, Thiên Yêu Hoàng Tộc của ngươi tốt nhất không nên đưa tay ra quá dài, thu quân đi”.

Một câu nói của Đại Thiên Tôn làm đám người Thiên Yêu Hoàng Tộc thở ra một hơi, nếu Đại Thiên Tôn vẫn liều mạng quyết đấu cộng thêm đám đấu tôn cường giả hung hãn sau lưng thì bọn họ chỉ sợ muốn ra khỏi Ô Thản Thành cũng tổn thất thảm trọng, Cửu Phượng cùng Cửu Nhai có thể không sao nhưng Phượng Thải Thải cùng đám thủ hạ thì không thể đảm bảo rồi.

Cửu Nhai ánh mắt liếc nhìn Phượng Dĩnh đang bất tỉnh nhân sự, ánh mắt xuất hiện một tia gian xảo, khóe miệng của hắn cong lên rồi đưa hai tay về phía trước “Vậy Cửu Nhai xin đa tạ Đại Thiên Tôn rồi, Phượng nhi trở về thôi”.

Cửu Phượng lúc này nào dám chiến tiếp, cho dù có hận Hà lão thấu xương thì trước mặt đấu thánh cường giả hắn làm gì có quyền tự quyết, Cửu Phượng cũng mạnh mẽ gật đầu “Vâng thưa thúc thúc”.

Chuyến đi lần này có thẻ không dò ra được sâu cạn của Yêu Chủ nhưng lại làm Cửu Phượng có một cái nhìn khác về Yêu Cung, không rõ sức mạnh của Yêu Cung đã ra hết chưa nhưng chỉ riêng sự việc Ô Thản Thành cũng đã làm Cửu Phượng lạnh cả sống lưng, đương nhiên một kẻ tự ngạo như hắn sẽ không tỏ ra sợ hãi ngoài mặt.

Bàn tay lại càng nắm chặt Phượng Dĩnh đang bất tỉnh, có Phượng Dĩnh thì lần này chuyến đi của hắn mặt ngoài có thể coi là thất bại nhưng thực sự chính là đại thành công.

Đột nhiên khi đám người Thiên Yêu Hoàng Tộc chuẩn bị rời đi thì Hàn Băng Chí Tôn mỉm cười, nụ cười cực kỳ thản nhiên “Thiên Yêu Hoàng Tộc đúng không, lão phu chỉ có một việc muốn thông báo với các ngươi mà thôi, nếu Phượng Dĩnh đại nhân có mệnh hệ gì thì Yêu Chủ tuyệt đối không tha cho các ngươi”.

Nghe đến đây lông mày Cửu Nhai khẽ nhíu rồi quay đầu lại “Nàng ta cùng vị Yêu Chủ kia rốt cuộc có quan hệ gì”.

Hàn Băng Chí Tôn nhẹ nhàng phe phẩy cây quạt trong tay mình mỉm cười “Không thể tiết lộ có điều mười vị đấu tôn cường giả ở Ô Thản Thành chính là để bảo vệ nàng thì tầm quan trọng của nàng thế nào?”.

Cửu Nhai liền bật cười mang theo Cửu Phượng biến mất trong thiên địa “Các ngươi cũng đâu bảo vệ được cô ta, đâu ngăn được Thiên Yêu Hoàng Tộc”. Giọng nói của hắn đầy cuồng ngạo vang vọng hư không.

Hắn nói rất đúng, kể cả có cộng thêm Đại Thiên Tôn thì việc cướp lại Phượng Dĩnh là vô vọng thậm chí nếu có lấy lại được Phượng Dĩnh thì chỉ có thể mang về cái xác của nàng mà thôi có điều Hàn Băng Chí Tôn không những không xuất hiện ánh mắt thất bại mà ánh mắt của hắn càng ngày càng tự tin hơn, thân hình nhẹ xoay về phía sau đi ra khỏi Ô Thản Thành, hắn mỉm cười “Đúng vậy có thể bọn ta vô năng không bảo vệ được Phượng Dĩnh đại nhân có điều sẽ có người khác mang đại nhân trở về, đáng tiếc ngươi đi quá nhanh không nghe được lời của ta nói, thứ ta nhìn thấy lúc này chỉ là cái bóng tử thân bao phủ toàn bộ Thiên Yêu Hoàng Tộc mà thôi”.

Hàn Băng Chí Tôn thản nhiên rời đi, hắn không cần làm gì chỉ cần viết một bức thư mà thôi.

Lời tác giả: Xin lỗi mọi người hôm qua mình đi mua máy tính mới xong còn cài đặt mấy thứ hết xừ nó cả ngày nên nợ các bạn một chương, chương này là chương bù cho hôm qua, 7h tối nay sẽ ra 1 chương nữa, 11h tối sẽ ra 1 chương nữa.

Xin lỗi độc giả nhiều nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.