Sống Lại Làm Mẹ Kế Của Chồng Cũ

Chương 10: 10: Tự Dạy Cậu Đi Tố Cáo




Sóng âm kia mang theo lực lượng tinh thần trùng kích cực kỳ khủng bố đến ngay cả Xuân Đức có Thiên Cốt Giáp cùng Huyết Liên Trấn Hồn bảo vệ mà cũng cảm thấy một trận hoa mắt chóng mặt.

Mộng Vân ở gần hắn nhất nhìn thấy nàng ta nổ tung chỉ còn lại linh hồn, nhân lúc linh hồn nàng ta chưa bị sóng âm khủng bố hủy diệt thì Xuân Đức há miệng hút một cái.

Linh hồn của Mộng Vân lập tức bị hắn hút vào bên trong miệng, Xuân Đức cũng chỉ vừa kịp hút linh hồn Mộng Vân vào trong miệng, còn chưa kịp cứu Mộng Tước thì đợt công kích thứ 2 của Hắc Mộc Linh liền đã ập đến.

“ Rầm rầm rầm…”

Mặt đất nứt ra, vô số rễ cây bắn ra ngoài, cuốn về phía Xuân Đức. Xuân Đức lúc này còn đang trong trạng thái choáng nhẹ nên phản ứng không kịp liền bị vô số rễ cây kia quấn thành cái bánh chưng.

Cùng lúc này có mấy chục rễ cây khác bắn thẳng về phía đầu hắn, bộ dạng như muốn xiên thủng đầu hắn. Nhưng ngay vào lúc này hai luồng ánh sáng huyết sắc trọng điệp xuất hiện, bảo hộ Xuân Đức vào bên trong.

“ Ầm ầm ầm…”

Những rễ cây kia sau khi bắn đến đầu Xuân Đức thì liền bị quang mang huyết sắc kia chặn lại. Xuân Đức may mắn nhặt được một cái mạng.

Về phần những kẻ khác thì không có được may mắn như hắn, sau khi bị rễ cây của Hắc Mộc Linh quấn chặt thì liền lập tức xoắn thành thịt nát, chết không thể chết lại.

Sau khi thi triển liên tục ra hai đòn sát chiêu thì Hắc Mộc Linh cũng không có tiếp tục công kích nữa, thân thể nó rút xuống không ít, lớp vỏ cây bên ngoài cũng sần sùi đi rất nhiều. Bộ dạng tiêu hao vô cùng lớn.

Chỉ trong giây phút ngắn ngủi, nơi đây chỉ còn một mình Xuân Đức là còn sống, tất cả những kẻ khác đều đã chết và biến thành thức ăn cho Hắc Mộc Linh.

“ Vẫn còn có kẻ không chết.”--- Âm thanh hỗn tạp mang theo sự kinh ngạc vang lên.

Nhưng ngay sau đó, từ khuôn mặt người to lớn ở thân cây lần nữa vang lên âm thanh lạnh lùng:

“ Cũng chỉ là cố giãy chết mà thôi, ta xem ngươi có thể chịu đựng được bao lâu.”

Ngay khi Hắc Mộc Linh nói ra lời này thì những rễ cây đang quấn lấy Xuân Đức lại gia tăng lực lượng lên gấp bội. Ngay lập tức âm thanh

“ Rắc rắc”

Liền vang lên. Những lớp phòng hộ trên người Xuân Đức bị bóp cho đến biến dạng. Nếu cứ theo tình hình này thì không bao lâu nữa sẽ liền bị phá, đến lúc đó Xuân Đức chết chắc.

Nhưng vào thời khắc quan trọng này, Xuân Đức cuối cùng cũng đã thanh tỉnh trở lại. Cả người hắn thoáng cái bốc lên ngọn lửa màu tím, cùng lúc đó một luồng độc tố bản nguyên theo lớp phòng hộ toát ra bên ngoài.

“ Xèo xèo….”

Trong nháy mắt nhưng chiếc rễ cây đang quấn quanh hắn liền bắt đầu thối rữa một cách nhanh chóng. Chỉ sau hai cái hô hấp thì tất cả đều biến thành nước đen, Xuân Đức lúc này liền được thả tự do. Không những thế, ngọn lửa thiêu đốt linh hồn của Tiểu Mộng lúc này cũng lan theo rễ cây mà thẳng đến Hắc Mộc Linh. Có điều Hắc Mộc Linh trong nháy mắt liền cảm thấy không ổn, nó ngay lập tức tự đoạn những chiếc rễ kia.

Không có được sinh cơ từ cây mẹ, mấy chiếc rễ kia trong chớp mắt liền hóa thành mấy cái rễ khô.

Cũng vào lúc này khi Xuân Đức vừa được tự do thì ba người Bóng Ảnh, Long Sát, Nguyên Ma cũng hiện ra, lúc trước ba người bọn họ đều toàn lực giúp Xuân Đức phòng thủ bằng không Xuân Đức đã sớm bị bóp chết.

Những khuôn mặt bên trên Hắc Mộc Linh khi nhìn thấy bốn người Xuân Đức, Bóng Ảnh, Long Sát,Nguyên Ma thì đầu tiên là cả kinh nhưng sau đó là phẫn nộ đến tột cùng.

“ Thứ hạ đẳng sâu kiến đáng chết.”--- Hắc Mộc Linh phẫn nộ gầm lên.

Ngay lập tức vô số cành cây đồng thời đánh về phía Xuân Đức.

Thấy như vậy thì hai người Long Sát cùng Nguyên Ma không đợi Xuân Đức phân phó liền đứng ra thay hắn ngăn cản công kích.

“ Ầm ầm ầm ….”

Vô số công kích đánh lên hai người Long Sát cùng Nguyên Ma nhưng cũng chỉ làm cho hai người bọn họ vặn vẹo biến hình một chút mà thôi, ngoài ra không gây tổn thương gì cho hai người bọn họ. ( Hai người Long Sát cùng Nguyên Ma đều là hệ thủy, lấy nhu chế cương là sở trường nhưng nếu giống như lúc trước Xuân Đức bị siết chặt thì hai người này lại phế, vì vậy không có phòng ngự tuyệt đối chỉ có thủ đoạn có dùng đúng hay không mà thôi.)

Không những có công kích trực diện mà Hắc Mộc Linh còn sử dụng ám toán, vô số rễ cây từ phía dưới lòng đất phóng thẳng lên, bắn về phía Xuân Đức cùng Bóng Ảnh.

Có điều lần này Xuân Đức không có bị công kích linh hồn ảnh hưởng, hắn đơn giản có thể né tránh, nếu không né tránh kịp thì hắn liền dùng Quỷ Kiếm chém đứt mấy cái rễ cây kia.

Thấy không làm gì được bốn người Xuân Đức, Hắc Mộc Linh một lần nữa lại rống lớn, có điều lần này cũng không phải công kích linh hồn mà là một lần triệu hồi.

Từ bên trên Hắc Mộc Linh, vô số quả màu đen to hình tròn được sinh ra, bọn chúng lớn lên rất nhanh, không qua bao lâu thì đã to đùng. Khi đến một ngưỡng nhất định thì tất cả những quả kia đồng loạt rơi xuống mặt đất.

Cũng ngay khi rời xuống mặt đất thì nhưng quả kia liền biến thành những Hắc Mộc chiến sĩ, kiểu sinh sản này không khác gì Hắc Ám Ma Thụ của Xuân Đức cả.

Còn chưa hết, lúc này quang mang truyền tống màu vàng xuất hiện khắp quảng trường, từ bên trong những truyền tống kia vô số Quỷ Long Nhân đi ra, số lượng phải tính đến hàng chục vạn.

Đang gian nan chống đỡ công kích của Hắc Mộc Linh, nhìn thấy cảnh này thì Xuân Đức không khỏi nhắn mày lại. Nhưng ngay sau đó hắn lại nở một nụ cười lạnh. Trong lòng hắn thì thầm nghĩ.

“ Đến càng đông càng tốt. Đến càng đông càng vui.”

Chỉ chưa đầy 5 phút thì số lượng Quỷ Long Nhân cùng với Hắc Mộc chiến sĩ đã lên đến gần trăm vạn, che phủ khắp cả đầu trường, đâu đâu cũng nhìn thấy. Vì sinh ra Hắc Mộc chiến sĩ mà Hắc Mộc linh cũng tiêu hao không ít, thân thể nó nhanh chóng heo rút.

Thấy thời cơ đã đến, Xuân Đức lúc này cười lớn:

“ Ha hả. Cho ngươi biết cái gì mới là diệt thế. Xuất hiện đi nào Cửu Độc Long.”

Xuân Đức vừa nói ra lời này thì những hình xăm trên người vốn dĩ chỉ thấy mờ nhạt nhưng lúc này lại hiện lên rõ ràng. Ngay sau đó chín con Độc Long từ bên trong cơ thể hắn thể hắn thoát ra.

Mới đầu bọn nó chỉ có to bằng cổ tay nhưng chỉ qua vài cái hô hấp thì liền hóa thành chín đầu Độc Lộng dài cả mấy ngàn mét. Bầu trời vốn hắc ám bây giờ càng hắc ám thêm, mây đen vần vũ, sấm chớp giật đùng đùng.

“ Tịch Diệt Thương Sinh.”

Cùng lúc với Xuân Đức nói ra lời này thì cả chín con độc long đang bay trên bầu trời đồng thời ngửa đầu rống lên.

“ Gào gào gào….”

Âm thanh khủng bố trong nháy mắt làm cho cả thiên địa rung lắc mãnh liệt, ngay sau đó cả chín con độc long từ 9 phương vị bất đồng cùng lúc lao đến Hắc Mộc Linh.

Trên đường chín con Độc Long bay qua, tất cả Hắc Mộc chiến sĩ lẫn Quỷ Long Nhân trong nháy mắt liền bốc thành khói xanh tiêu tán.

Hắc Mộc Linh nhìn thấy chín con Độc Long khí thế hung mãnh lao đến, lại nhìn vô số đứa con của nó trong nháy mắt bị hủy diệt thì liền gầm lên.

“ Không ai có thể ngăn cản ta thành thần.”

Trong nháy mắt Hắc Mộc Linh gầm lên thì lại một luồng siêu cường linh hồn công kích khuếch đại ra khắp nơi nhưng mục tiêu chủ yếu là nhằm vào chín con Độc Long.

Nhưng khi luồng tinh thân công kích kia quét chúng chín con Độc Long thì cả chín con Độc Long đều không có bị ảnh hưởng gì, vẫn tiếp tục hướng về phía Hắc Mộc Linh đánh tới.

Chín con Độc Long không sao nhưng Xuân Đức thì không hay rồi, trong nháy mắt luồng công kích linh hồn kia quét chúng chín con Độc Long thì Xuân Đức liền cảm thấy đầu như muốn vỡ tung.

May mà có Bóng Ảnh hấp thụ sát thương bằng không hắn trong nháy mắt liền sẽ nổ tan xác( Hai người tinh thần tương thông.). Có điều do phải chịu sát thương quá lớn khiến cho Bóng Ảnh trong nháy mắt liền vỡ tung, sau đó phải quay về làm cái bóng của Xuân Đức.

Trước lúc biến mất thì Bóng Ảnh chỉ kịp nói:

“ Đại ca, đệ không xong rồi. Đại ca phải sống đấy.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.