Sống Lại Biến Thành Mèo Chó Của Tổng Tài Phản Diện

Chương 9: Thăm Dò




CV + Edit: Ý Ý

Vừa bước chân vào phòng học chuẩn bị giảng dạy, Tiêu Văn Nhưng thiếu chút nữa là trượt chân ngã nhào.

Đã giảng dạy lớp này hơn một năm, suốt bốn trăm bốn mươi ba ngày, gồm có một trăm chín mươi sáu tiết toán học, tổng cộng là tám nghìn tám trăm hai mươi phút, tương đương một trăm bốn mươi bảy giờ, hôm nay là lần đầu tiên Lý Xa Xa không gục đầu trên bàn học. Càng khiến cho mọi người giật mình hơn nữa là, cư nhiên trước mặt cô còn đặt quyển sách giáo khoa toán nghiêm chỉnh.

Thật sự đúng là kì tích trước nay chưa từng có nga~

Khó trách sao thầy giáo Tiêu cùng cả lớp lại ngây ngẩn trong một thời gian ngắn như vậy.

” Này…… Hôm nay chúng ta học……” Trong đầu Tiêu Văn Nhưng trống rỗng, vội lật sách, ” À, lật đến trang năm mươi bảy, phải……, đúng rồi, trước hết thầy sẽ lấy một ví dụ làm mẫu cho các em.” Hắn luống cuống nhìn xuống tài liệu mình đã chuẩn bị nhưng chỉ thấy một tờ giấy đã bị xé rách nham nhở.

Giờ khắc Tiêu Văn Nhưng mất bình tĩnh lúc này xem ra còn lớn hơn tất cả những lần mất bình tĩnh của hơn một năm dạy học cộng lại.

” Thầy ấy bình thường dạy học đều như vậy sao?” Lý Xa Xa nghi hoặc nhỏ giọng hỏi Ngô Nguyệt Hồng. Loại tiêu chuẩn này mà cũng được nhiều trường cao cấp mời về dạy học ư, không phải bọn họ đều mù cả rồi chứ.

” Không phải, ” Ngô Nguyệt Hồng vội vàng bác bỏ nghi ngờ của cô bạn, ” Thầy giáo Tiêu bình thường dạy học đều vô cùng ổn trọng, hơn nữa còn rất dí dỏm, hôm nay ———” Lại liếc mắt nhìn Lý Xa Xa một cái, ” Đoán chừng là thầy ấy bị cậu hù sợ rồi.”.

” Bị mình hù? Mình làm sao vậy? Trên mặt mình dính gì sao? Hay là mình trông giống siêu nhân?” Quần lót mặc ở bên ngoài a.

” Không phải, ” So với siêu nhân còn đáng sợ hơn, ” Trên bàn cậu còn đặt sách giáo khoa toán kìa.”

Kì quái! Mang sách toán thì làm sao chứ? Hôm qua cô đã nhìn kĩ thời khóa biểu rồi cơ mà nhỉ, ” Chẳng lẽ đây là tiết ngữ văn, thầy ấy đến dạy thay?”

” Cậu chưa bao giờ mang sách toán đến trường.” Khiến cho Ngô Nguyệt Hồng còn tưởng gia cảnh nhà Lý Xa Xa quá nghèo, căn bản không có tiền để mua đầy đủ sách vở nên cũng không để ý nữa.

” Ai nói! Ai bảo mình không mang sách toán bao giờ, mình còn nhớ lần trước ———”

Lý Xa Xa bỗng nhiên ngừng lại, nghĩ nghĩ hình như lần trước là chuyện từ thời còn học sơ trung đi. Hiện tại đúng là chẳng bao giờ cô mang sách toán đến trường, về nhà thì xem tài liệu của Tiêu Văn Nhưng là tốt rồi, dù sao thì tài liệu của hắn đọc còn dễ hiểu hơn, có gì không hiểu hỏi hắn cũng tiện hơn nhiều.

Khó trách hôm qua cô tìm sách lâu như vậy.

” Thật buồn cười, đã lên lớp mười một rồi mà đây là lần đầu tiên mang sách toán đi học, nói em cùng thầy giáo Tiêu không có quan hệ đúng là không có khả năng!”

Thanh âm trào phúng từ phía sau vang lên, bất quá lần này Lý Xa Xa không hề có tâm trạng muốn cãi nhau với hắn nữa, việc gì phải lác mắt về phía sau trừng cái tên Trịnh Diệp âm hiểm đó chứ, cô còn đang bận ngắm nhìn anh trai mình kìa.

Sao bọn họ lại nói chuyện lớn tiếng như vậy, Ngô Nguyệt Hồng khẽ nhắc nhỡ, ” Thầy giáo Tiêu khôi phục bình thường rồi, thầy ấy đang để ý chúng ta đó, đừng nói chuyện nữa, chăm chú nghe giảng đi.”

Khó có khi nào Lý Xa Xa thoát khỏi mặc cảm tự ti vì gia cảnh nghèo túng như vậy, cô cần phải cổ vũ Lý Xa Xa nhiều hơn nữa. Thầy giáo Tiêu nhất định sẽ hết sức cảm động.

Tiêu Văn Nhưng trên bục giảng cố gắng bỏ qua tầm mắt ” khủng bố” của Lý Xa Xa, ” Dựa vào ví dụ thầy vừa đưa ra, bây giờ chúng ta sẽ áp dụng nó vào bài tập, ai có thể căn cứ vào phương pháp thầy vừa đưa ra đó làm thử bài tập này được không?”.

Như thường lệ, luôn có một bộ phận nhỏ nam sinh cùng một số nữ sinh hăng hái tham gia với “mục đích khác”, mà Ngô Nguyệt Hồng đương nhiên là một phần tử trung kiên, khác với một số nữ sinh khác, gặp khó khăn là đều rút lui.

Bất quá……” Em, em!” Lần này còn xuất hiện thêm một phiền phức nữa, không chỉ có quẫy tay loạn xạ, nhìn Lý Xa Xa bây giờ không khác bọn nhỏ học mẫu giáo là bao nhiêu, ngồi tại chỗ nhảy tưng tưng vô cùng hào hứng.

Đau đầu a, Tiêu Văn Nhưng có cảm giác trên đầu hắn bây giờ đã mọc ra vài cái tóc trắng rồi cũng nên. Hắn có thể dung túng cho cô ở trên lớp ngủ gật, nói chuyện phiếm, đọc truyện tranh, chép bài bạn, thậm chí thỉnh thoảng nghe CD, làm loạn các bạn học khác, hay là kể chuyện cười ầm ĩ, chính là, lại không thể chịu đựng được bộ dạng chăm học hiện tại của cô.

Nhìn Lý Xa Xa tích cực, mà tích cực cái quỷ gì chứ, Tiêu Văn Nhưng biết nhất định hôm qua cô đã xem trước giáo trình của hắn rồi, có chuẩn bị nên mới hung hăng như vậy.

” Lý Xa Xa, em lên làm thử đi.” Hắn đành bất đắc dĩ gọi cô lên bảng, không có biện pháp, nếu không kêu cô, hắn hôm nay về nhà phỏng chừng sẽ không được vào cửa.

” Được.”

Cầm đáp án xé rách từ giáo trình của Tiêu Văn Nhưng trước đó, trên mặt Lý Xa Xa tràn đầy hưng phấn. Cô sẽ khiến Tiêu Văn Nhưng cùng cả lớp phải nhìn mình bằng con mắt khác, cô không phải là đứa học kém toán học nga. Đó là cô khiêm tốn, đúng, chính là nội liễm đó ha ha.

…….

” Lý Xa Xa ——” Tiêu Văn Nhưng mở miệng.

” Hả? Làm không đúng sao?” Ra vẻ vô tội, Lý Xa Xa quay đầu lại đáng thương hỏi, trong lòng thắc mắc mình chép sai ở đâu.

” Không phải, phiền em viết nhanh một chút, em viết đã năm phút đồng hồ rồi.” Vẫn là khom người chào khán giả xuống sân khấu đi.

Không chỉ có Tiêu Văn Nhưng, mà tất cả học sinh ngồi dưới lớp cũng đều có chung suy nghĩ như vậy.

Chỉ cần bốn bước, cùng lắm là năm bước đã có thể giải ra đáp án, thế nhưng Lý Xa Xa viết năm phút đồng hồ còn không xong, có thể thấy được Lý Xa Xa cùng thầy giáo Tiêu nhất định là kết thù oán rất lớn, nếu không làm sao Lý Xa Xa lại lại nghĩ ra phương pháp ác độc này chỉnh thầy giáo Tiêu chứ.

Khó trách thầy giáo Tiêu từ lúc khai giảng đến giờ vẫn luôn nuông chiều nhân nhượng với cô, nguyên lai là đã sớm được thụ giáo sự đáng sợ của Lý Xa Xa rồi.

Aizz… Thì ra các giáo viên khác mới chỉ được chiêm ngưỡng một phần nhỏ sự đáng sợ của Lý Xa Xa thôi. Thầy giáo Tiêu mới là người hứng trọn sự đáng sợ đó cuối cùng, thầy giáo Tiêu thật đáng thương~~

Các học sinh đồng loạt lắc đầu, Tiêu Văn Nhưng cũng âm thầm thở dài trong bụng, số mình khổ quá!

Mạng của hắn đắng như hoàng liên vậy.

” Lý Xa Xa, em tới đây một chút.” Sau giờ học, Tiêu Văn Nhưng gọi Lý Xa Xa đến văn phòng riêng.

Để lại đại đa số bạn học suy đoán bay bổng thầy giáo Tiêu đã hạ quyết tâm ký kết hiệp ước với Lý Xa Xa, “nhượng lại lãnh thổ và bồi thường chiến tranh” để bảo toàn danh dự của mình.

” Gần đây có chuyện gì xảy ra với em vậy?” Có muốn đến bệnh viện kiểm tra não một chút không? Hay là trực tiếp đóng gói gửi đến bệnh viện tâm thần?.

” Không…… không có gì?” Lý Xa Xa giả ngu, ” Thế nào, hôm nay em không làm chuyện gì sai chứ, hơn nữa em còn trả lời câu hỏi của anh rất tốt đúng không!” Cô hoàn toàn không có ý thức đến vấn đề ở đây là chuyện gì.

Ngất, Lý Xa Xa cứ vậy thì một tiết mười phút hắn cũng không chịu nổi, ” Em đọc hết truyện tranh rồi sao?”

” Không có, à, tập mới còn chưa ra.”.

” Hôm nào ra tập mới?” Tại sao hiện tại ngành sản xuất lại nhàn hạ như vậy.

” Anh hỏi cái này làm gì?”.

” Tan học anh cho em đi mua truyện mới. Lần sau đi học cứ lôi truyện ra đọc hết giờ cho anh.” Cuộc sống dễ chịu không có sức ép.

” Tiêu Văn Nhưng, anh!” Lý Xa Xa rốt cục hiểu hắn có ý gì, ” Em muốn thắp hương mách cha mẹ, anh thế nhưng không quan tâm đến việc học hành của em. Em thật sự nghe giảng chăm chú, anh lại muốn lấy quỷ Nhật Bản đó đầu độc em.”.

Đúng là tú tài gặp gỡ nhà binh, ” Aizz… Anh thua em rồi, em rốt cuộc làm sao vậy, thẳng thắn nói cho anh biết xem nào.”

” Là bởi vì •##¥¥%—*((—” Lý Xa xa mơ hồ nói không rõ.

” Nói rõ ràng.”.

“*)*%¥¥#!••#¥%……#”.

” Lý Xa Xa!”.

” Là bởi vì anh đã nói, anh thích con gái ôn nhu hiền lành, khéo hiểu lòng người, quan trọng nhất là, không thể có đặc điểm gì trên người em.”.

Một giọt lệ không cẩn thận theo vành mắt trượt ra, dừng lại trên mặt đất xi măng lạnh buốt.

Hắn thích người con gái không thể là “Lý Xa Xa”, bởi vậy, cô không muốn là “Lý Xa Xa”..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.