Sống Lại Biến Thành Mèo Chó Của Tổng Tài Phản Diện

Chương 2: Muốn Chạy Đã Quá Muộn




CV + Edit: Ý Ý

” Anh traiiiiiii!”.

” Hả? Làm sao vậy?”.

Nhìn thấy Tiêu văn Nhưng đang chuẩn bị mở cái bao kia ra, một giọt mồ hôi trên trán Lý Xa Xa chảy xuống. Trời lạnh thế này mà có mồ hôi chảy xuống, thế mới biết cô có bao nhiêu chột dạ.

Vẫn còn vài giây cuối cùng, liệu có xoay chuyển được tình thế không đây.

” Anh trai, nếu em làm ra một chuyện gì đó quá đáng thì anh có trách em không?” Tuy rằng Lý Xa Xa không biết làm bẩn quần lót của hắn tính là cấp bậc gì sai nhưng chắc cũng không thể xem như “rất quá đáng – rất quá đáng”.

” Sẽ không,” Tưởng rằng Lý Xa Xa vẫn còn để ý chuyện hôm qua, Tiêu Văn Nhưng ngồi trở lại mép giường, ” Chỉ cần em không làm tổn thương bản thân và nói giỡn, cái khác đều không sao.”

Giả bộ chân bị thương thì có tính là nói giỡn không?.

” Bắt đầu từ năm ấy đến giờ anh mới thấy em đau đớn như thế này, ngay cả cảm mạo cũng chỉ vài lần, phát sốt thì càng ít hơn.” Năm ấy chính là năm mà cha mẹ đều qua đời..

” Còn không phải là anh phí công nuôi em mập mạp rồi sao.”.

” Anh không nên vì trêu chọc mà phá hư kế hoạch nhàn hạ của em, ” Hắn bất đắc dĩ lắc đầu, ” Aizz.. Hẳn là anh nên nghĩ đến bằng bản lĩnh của em thì chuyện gì cũng có thể phát sinh.”

Này…

” Chỉ cần em không có việc gì là tốt rồi.”  Tiêu Văn Nhưng lần nữa muốn đứng lên đi lấy khăn mặt, tay lại bị giữ chặt.

Lý Xa Xa bình tĩnh ngẩng mặt lên nhìn hắn hồi lâu rồi mới quyết định mở miệng  “Anh, anh ôm em đến chậu nước bên cạnh là được rồi, tay em bẩn như vậy phải rửa đi thì mới sạch được.”

Anh trai chưa bao giờ thực sự khi dễ cô cả, bất quá chỉ là ngẫu nhiên đùa giỡn cô mà thôi, Lý Xa Xa kỳ thật cũng biết điều đó. Chính là, hắn luôn luôn cười cười nhốn nháo, trong bất tri bất giác, cô liền mất đi sự đúng mực, sự chín chắn. Trải qua thời gian dài, nhận thức trở nên dù là gặp phải sự tình gì cũng có thể nói giỡn được.

Anh trai chính là căn cứ vĩnh viễn cưng chiều cô. Trên thế giới chỉ có ba người đối với cô là thật tình, nhưng hai người đã chết rồi, cô chỉ còn lại một người anh trai duy nhất này nữa thôi.

Lý Xa Xa thầm nhủ, không thể để cho anh trai cô biết cô đang lợi dụng lòng sủng ái của hắn được!!!

Thừa lúc buổi chiều Tiêu Văn Nhưng đi ra ngoài ruộng để giám sát tình hình học tập, Lý Xa Xa liền tìm cớ để Ngô Nguyệt Hồng ở lại với mình, hai người các cô nghỉ ngơi thoải mái ngay tại phòng của Tiêu Văn Nhưng.

” A a a a a a a……” Một trận thét chói tai vang lên.

” Đừng kêu, đừng kêu, đừng để người khác nghe được.” Lý Xa Xa vội vàng che miệng Ngô Nguyệt Hồng lại.

” Sao lại có thể như vậy?”  Vừa mở bao ra, Ngô Nguyệt Hồng liền chứng kiến bên trên màu trắng của quần lót có thứ gì đó mấp máy, tiếp theo đó là một con cóc nhảy ra, bất quá là rất nhỏ.

” Mình cũng vừa mới phát hiện, ” Nói thật mới là lạ.” Có thể là tại bên trong cái bao đó có đường chăng.”

Mồ hôi Lý Xa Xa tiết ra như mưa, lúc trước khi đi tìm phương tiện trả thù Tiêu Văn Nhưng, ban đầu cô quyết định đào giun bỏ vào trong bao, nhưng đào được hai cái đã mết chết đi được. Sau đó cô dứt khoát trực tiếp đến rãnh nước nào đó vung tay một cái là bắt ngay được một con cóc nhỏ, tiếp đó bắt liền bốn năm con sử dụng.

” Chúng nó thích đường?” Trong tiết sinh học có dạy như vậy hả? ” Nói sau, trước mắt tại sao lại có người cho đường vào đồ lót chứ? Muốn dẫn kiến đến sao?”

” Làm sao mình biết chúng nó đi vào thế nào được?” Lý Xa Xa nói dối không còn một mảnh, “Điều quan trọng là, thầy giáo Tiêu hiện tại chắc hẳn không còn quần lót để mặc rồi, đây mới là vấn đề lớn đó!”

” Đúng vậy.” Bùn đất đều dính khắp nơi trên mặt vải trắng sáng, quá kinh khủng. “Làm sao bây giờ?” Không nghĩ tới cả thầy giáo Tiêu cũng không có quần lót để mặc! Ngô Nguyệt Hồng vô cùng đau lòng.

” Kia… nếu cậu muốn thì mình có biện pháp này?” Lý Xa Xa chớp chớp mắt, ám chỉ với cô bạn.

Ngô Nguyệt Hồng mặt hiện lên một chút đỏ, ” Không thể, không thể dùng quần lót của mình” Cô làm bộ xoay người đi một chút, ” Người ta ngượng ngùng, hơn nữa size cũng không vừa.”

Ngất..

Lý Xa Xa hổn hển, ” Đương nhiên không phải dùng của cậu, làm sao có thể dùng của cậu được.” Dùng bàn chân suy nghĩ cũng biết điều đó là không thể!!!

” Thế phải dùng của ai?” Ngô Nguyệt Hồng ngơ ngác hỏi, trong đầu còn dừng lại ở ảo tưởng quần lót của cô được Tiêu Văn Nhưng khoác lên người, a, sắc nữ……” Hay là của cậu?”

Thua cô bạn luôn, ” Đương nhiên là của một thầy giáo nam khác chứ ai!”  Hơn nữa có thể thần không biết quỷ không hay.

” Làm vậy có được không?” Ngô Nguyệt Hồng líu lưỡi.

” Sao mà không làm được?” Cô là ai nào? Là Lý Xa Xa đó nha, làm gì có ai có ý đồ xấu mà có thể qua mặt được cô chứ? Ngay lập tức, trong đầu Lý Xa Xa liền hiện ra hai khuôn mặt nam nhân, người thứ nhất tự nhiên là anh trai cô, còn người thứ hai, chính là Trịnh Diệp lúc nào cũng cười cười âm hiểm.

Vẫy vẫy đầu, Lý Xa Xa tiếp tục thuyết giảng, ” Cậu nghĩ xem, chúng ta đi lần này là mười lớp, có bảy người là thầy chủ nhiệm. Trong số đó, có bốn người là còn trẻ, ba người đã già, trừ thầy giáo Tiêu ra là còn ba người trẻ tuổi, cũng không phải người đàn ông độc thân, chính là mới vừa kết hôn, bọn họ nhất định là mang theo đủ quần lót để khỏi phải giặt.”.

Cố lên, cô phải tìm được đồng minh giúp đỡ.

” Ít nhất, mười ngày học nông nghiệp, bọn họ phải mang theo sáu – bảy cái để thay phiên, chúng ta bây giờ liên tới chỗ các thầy ấy ‘mượn’ hai cái lại đây cho thầy giáo Tiêu có gì không thể?”

” Nhưng là kiểu dáng bất đồng mà? Nói sau, nhỡ mặc không vừa người chúng ta có phải đi đổi lại không?”.

” Đổi điếc cái gì nữa! Dù sao cũng đều là tắm qua rồi mặc vào ngay, nhìn qua giống nhau hết ” Lý Xa Xa mặc kệ, ” Hơn nữa quần lót của con trai không phải là màu trắng nha, cũng không phải con gái, lăn qua lộn lại qua mấy người … kia đa dạng, nhãn hiệu cũng không sai biệt lắm, thầy ấy lại không có khả năng nhớ rõ toàn bộ, nếu phải tìm mấy cái giống nhau cũng không có gì khó.”

” Phải không?” Làm Lý Xa Xa mất công thuyết phục một lúc lâu như vậy mà cô bạn này vẫn còn bộ dạng ngơ ngác đến thế.

” Huống hồ, mình vừa nhìn qua bên trong mấy cái túi này cũng không bị bẩn, tập hợp lên cùng tính một lượt.”

” Nhưng áo trong……”.

” Cậu lật ngược lại, thầy ấy không để ý đâu, thầy ấy còn đang mặc áo len đan hàng ngũ trên người nữa cơ.”

Làm sao câu biết? ” Nhưng mà……”.

” Nhất định không có vấn đề gì, tin tưởng mình, mình đã nghĩ hết khả năng rồi.” Ngữ khí của Lý Xa Xa vô cùng kiên định.

Trầm mặc sau một lúc lâu, Ngô Nguyệt Hồng cam phận bất hạnh hỏi, ” Vậy rốt cuộc cậu muốn mình làm gì?”.

Lý Xa Xa trên mặt hiện lên biểu tình” rốt cục đã đợi được ngươi nói những lời này”, không hổ là ngồi cùng bàn, phản ứng so với trước kia bị cô dọa ngốc trôi qua mau hơn ha ha.

” Cậu giúp mình trông chừng.”.

” Cậu muốn làm gì?”

” Dùng chìa khóa dự trữ sang phòng mấy thầy giáo kế bên trộm đồ.”

Quả nhiên Lý Xa Xa đều  đã lo lắng chu đáo.

Mệt mỏi quá a, Lý Xa Xa vừa giúp mình và Tiêu Văn Nhưng rót chén trà, hắn liền tiến vào.

Con người không thể đi sai bước được, nếu không bù lại, khi đứng lên phải dùng gấp hai lần tinh lực.

Ngẫm lại thì cô đã làm những gì nào, giặt sạch túi, trộm chìa khóa, trộm quần lót, nói lại, thật không nghĩ tới Lý Xa Xa cô cũng có ngày làm sắc ma biến thái đi trộm người khác quần lót.

” Anh bị hành hạ lăn qua lăn lại mệt lắm sao?”  Các giáo quan tuần tra mấy lần, còn muốn kiểm duyệt cái gì đó cho nên hắn trở về vẫn là muộn.

” Ừ, thực mệt ”.

” Anh uống chén trà đi.” Lý Xa Xa dị thường nhu thuận dùng hai tay nâng chén trà.

” Ừ ” Tiêu Văn Nhưng uống mấy ngụm trà nhuận nhuận yết hầu, ” Thật khổ mà.”

” Nơi này nước a, trà a, chất lượng đều chẳng ra gì.” Đây cũng là địa phương xui xẻo nhất đối với Lý Xa Xa cô.

Tiêu Văn Nhưng cười cười, ” Đợi lát nữa anh đưa em sang phòng của Hà Hân.”

Một ngụm trà liền phun tới, ” Không thể nào!” Cô mới không cần cùng cô ta ở chung một phòng.

” Một nữ sinh như em ở trong phòng của thầy giáo không tiện, ” Uống xong trà, Tiêu Văn Nhưng ngồi xổm trước mặt Lý Xa Xa, ngón tay đặt lên đôi môi đang bất mãn cong lên của cô.” Em yên tâm, anh đã nói chuyện với cô ấy rồi, cô ấy sẽ sang phòng anh, anh sang phòng cô ấy, chúng ta một đổi một, không ai biết hết.”

” Ồ.” Thế này thì cũng không khác nhau mấy.

Đột nhiên nhớ ra cái gì đó, Tiêu Văn Nhưng liền đi đến bao đựng quần áo phía trước mở ra, ” Không biết tại sao, họp hành lẫn cơm nước xong xuôi, có hai thầy giáo đến tìm anh hỏi anh có bị mất quần lót không? Thật là kỳ quái, chỉ nghe nói có người muốn trộm quần lót con gái, chưa từng nghe qua quần lót của con trai mà cũng có người muốn trộm, chẳng lẽ là đồng tính luyến ái?”

Lý Xa Xa chỉ có thể cười gượng, đích xác hoang đường, cô rất có tinh thần tự mình hiểu lấy. Đoán chừng trước mắt mới chỉ có Trung Quốc, chưa từng có ai, hậu vô lai giả*.

( Chưa từng có ai, hậu vô lai giả*: trước không thấy cổ nhân, sau không thấy người tới)

” Quả nhiên……”.

” Cái gì?”??.

” Một cái cũng không thiếu.”.

” Cắt, không mất thì tốt quá rồi.”  Dọa người a?.

” Chính là…… anh chưa bao giờ mặc nhãn hiệu quần lót này, tính chất quá kém.” Tiêu Văn Nhưng chậm rãi quay người lại, ” Em gái à, trộm quần lót thực vất vả đi.”

Á?? Hắn sẽ không?

” Đúng, đúng, chính là ý tưởng của em, anh đã sớm biết em có động tay động chân vào chuyện này mà.” Nét tươi cười của hắn bắt đầu nở rộ, hào quang kích thích lên mắt Lý Xa Xa.” Thật thông minh nha, anh vừa nghĩ là đúng rồi.”.

Lửa…….

Thiêu đốt ~~~~~~.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.