Sống Lại Biến Thành Mèo Chó Của Tổng Tài Phản Diện

Chương 15: Vứt Cả Giường Đi




CV + Edit: Ý Ý

” Em tuyên bố, kì thi lần này em sẽ vượt qua với kết quả không tệ.” Cơm nước xong xuôi, Lý Xa Xa trịnh trọng tuyên bố kế hoạch mà cô đang ấp ủ từ lâu.

Tiêu Văn Nhưng như cũ nhanh nhẹn dọn dẹp bát đũa, không thèm liếc mắt nhìn Lý Xa Xa một cái.

” Này, anh trai! Anh có nghe gì không đấy?” Lý Xa Xa kéo kéo góc áo hắn.” Em muốn vượt qua cuộc thi bằng chính sức mình.” Lần này cô hạ quyết tâm rất lớn nga~

” Nghe được, nghe được.” Tiêu Văn Nhưng vẫn là nhanh nhẹn bưng bát đũa tiến vào phòng bếp.

” Anh trai!” Lý Xa Xa nổi khùng kêu to.” Quay lại, ngồi xuống.”.

Đối với cô em gái có tính cách y chang học sinh tiểu học của mình, Tiêu Văn Nhưng chỉ có thể lặng lẽ thở dài ai ya một tiếng rồi ngoan ngoãn leo lên ghế, hắn không muốn bị em gái nổi khùng lên đâu.

” Em quyết định rồi. Người ta đã nói không có phụ nữ xấu, chỉ có phụ nữ lười. Từ giờ trở đi, em muốn bỏ thói quen xấu, cố gắng chăm chỉ đọc sách, hướng tới phía trước.” Lý Xa Xa lại một lần nữa lớn tiếng kêu gọi.

Để trở thành một người phụ nữ, Lý Xa Xa cô trước tiên phải biết cách sống “độc lập”, không được phụ thuộc vào anh trai nữa.

” Nói thật, những lời này từ miệng em nói ra giống như là diễn viên hài nói chuyện mà không cần suy nghĩ vậy.” Cẩn thận đặt chồng bát lên bàn, Tiêu Văn Nhưng châm chọc.

” Anh cứ cười đi, đến lúc em đạt được kết quả tốt, xem anh nói gì.” Hừ, mặc kệ. Lý Xa Xa cô không cần hắn trợ giúp.

Tiêu Văn Nhưng tiếp tục đi rửa chén, Lý Xa Xa có thể thi được kết quả tốt mà không cần hắn trợ giúp thì hắn sẽ đem đầu cho cô đá ngay lập tức.

Sức em gái mình có bao nhiêu khả năng, chả lẽ anh trai như hắn lại không biết. Aizz…

Buổi sáng ngày đầu tiên thi ngữ văn, Lý Xa Xa cắn chặt răng, cố gắng nhớ lại bài học, dù sao cũng đã từng đọc qua, hình như chỉ nhớ mỗi tên tác giả. Sau nửa tiết ngồi vặn vẹo viết được vài dòng về tác giả, thậm chí cô còn nhớ được thêm hai dòng đầu của bài thơ ca.

Giáo viên ngữ văn nhìn cô cực khổ như vậy, chắc là mới có thể cấp cho cô một ít chi phí vất vả đi.

Buổi chiều thi vật lý, một nửa là dựa vào thực lực, cười cái gì mà cười, Lý Xa Xa cô cũng có vài phần thực lực đấy chứ; một nửa là bằng linh cảm, đoán đáp số hoặc tung xúc xắc chẳng hạn, dù sao cứ khoanh hết sạch là được.

Tóm lại, khi về nhà, trong lòng Lý Xa Xa còn có chút không an tâm nhưng về tổng thể thì vẫn rất thỏa mãn với sự nỗ lực của mình.

” Hôm nay em thi không tệ nha.” Đảo mắt qua đề cương toán, Lý Xa Xa cố ý nói to, rất sợ người nào đó đang ung dung ngồi đọc báo trên sofa không nghe thấy.



Cô tiếp tục lật sách.” Ai nha, đề toán thật nhiều nha.” Đảo mắt qua mấy trăm trang đề cương toán, Lý Xa Xa làm như đang tự nói một mình nhưng thực chất còn lớn tiếng hơn cả vừa nãy.

Tiêu Văn Nhưng vẫn hoàn toàn không có phản ứng.

” Thật là! Anh làm giáo viên dạy toán kiểu gì thế, nếu không đưa ra vài ví dụ cụ thể về đề thi sắp tới thì học sinh thi kiểu gì đây?” Lý Xa Xa lần này trực tiếp xoay mặt đối diện người nào đó rống lên.

Nực cười, có thầy giáo dạy toán nào lại chỉ cho học sinh mấy đề thi sắp tới như thế nào sao? Tiêu Văn Nhưng che mặt sau tờ báo cười trộm.

” Này, lão thầy giáo dạy toán không có trách nhiệm!” Đọc báo! Đọc báo! Chỉ biết đọc báo!!!

” Tiêu Văn Nhưng!” Lần này thì chỉ đích danh rồi chứ.

” Trong đề cương trang ba sáu, trang năm bảy, trang năm tám, trang sáu ba, trang tám tư.” Gấp lại tờ báo, Tiêu Văn Nhưng ung dung đứng dậy trở về phòng chơi game, dù sao mấy ngày nay Lý Xa Xa không cần sự giúp đỡ của hắn, cho nên hắn liền hảo hảo hưởng thụ quãng thời gian ngắn ngủi làm một giáo viên nhàn nhã nhất.

” Trang ba sáu, trang năm bảy, trang năm tám, trang sáu ba, trang tám tư…… nhiều thế?” Nhìn Tiêu Văn Nhưng đang muốn vào phòng, Lý Xa Xa vội bổ sung thêm một câu, ” Không phải em cầu anh nói cho em biết nha, cái này vốn là trách nhiệm của thầy giáo đó.”.

Ha ha, ngày mai hẳn là không thành vấn đề chứ.

Nguy rồi, sao đề này không giống với mấy câu trong đề cương vậy. Anh trai không có nhìn nhầm chứ.

Một loạt đề bài phía dưới nhìn cũng chẳng bình thường tí nào. Đây là đề toán hay đề văn thế này!!!

Rốt cuộc là giáo viên nào thích ra cái loại đề bài mang ” tính chất vốn có giáo dục” này chứ? Hắn không biết rằng thứ mà Lý Xa Xa thiếu nhiều nhất chính là cái loại kiên nhẫn vốn có này sao!!!!?.

” Thầy giáo Tiêu, em có vấn đề!” Trước tiên phải báo nguy đã.

Tiêu Văn Nhưng chỉ là thuận đường đi qua xem, hắn chỉ là thầy giáo chủ nhiệm đi ngang qua lớp kiểm tra tình hình mà thôi, hắn còn đang muốn đi thẳng tới văn phòng ngủ một giấc đây.

Được rồi, hắn thừa nhận, là hắn đang lo lắng cho cô gái nhỏ này.

” Bài thi có vấn đề gì?” Tiêu Văn Nhưng tiến lại gần Lý Xa Xa.

” Đề thi của em nhìn không rõ.” Sau đó cô hạ giọng, ” Anh có lầm hay không, đề này chẳng giống trong đề cương tí nào? Làm thế nào đây?”

” Em mới lầm hay không, mấy câu hỏi này đều có hết trong đề cương còn gì nữa?” Đã có sự chuẩn bị hoàn hảo của Tống Vũ Phạm trước đó, Trịnh Diệp hả hê xem người gặp nạn.

” Em nhìn không rõ lắm, đây là X bình phương hay X vậy?” Lý Xa Xa tiếp tục hạ giọng, ” Đừng nói nhiều, em phải làm thế nào đây, còn có hai mươi phút nữa!”.

” Chờ anh một lúc để anh cung cấp đáp án cho em.” Tiêu Văn Nhưng mới nói được một nửa liền cảm thấy đằng sau có người đang vỗ nhẹ hắn. Quay đầu lại thì thấy Tống Vũ Phạm đưa cho hắn một mảnh giấy, nói nhỏ, ” Bảo Lý Xa Xa chép xong rồi đưa cho Trịnh Diệp.”.

Ngất, Lý Xa Xa lại có thêm đồng minh nữa, ” Chép xong rồi đưa cho Trịnh Diệp.” Tiêu Văn Nhưng nói xong ngẩng đầu nhìn giáo viên giám thị, hoàn hảo lão sư kia đang mải nhìn ra ngoài cửa sổ.

Thật là, cảm giác tội lỗi lại dâng lên rồi.

Hắn nên sớm biết em gái hắn sẽ không để cho hắn một phút giây yên bình nào mới đúng.

” Anh trai, anh trai, thế nào rồi? Thành tích của em thế nào rồi?” Lý Xa Xa sau khi thi xong một ngày liền nghỉ ngơi ở nhà vô cũng nhàn nhã, sẵn tiện tra hỏi tin tức bí mật từ tên tình báo Tiêu Văn Nhưng.

” Mới có kết quả bốn môn, còn môn hóa với môn ngữ văn thì chưa biết.” Tiêu Văn Nhưng cầm di động đứng ngoài hành lang nói khẽ. Thật đáng thương, hắn vừa chấm một lượng lớn bài thi toán học, đầu óc còn đang vô cùng choáng váng đã phải vội vội vàng vàng chạy đi xem điểm cho Lý Xa Xa.

” Nói mau lên! Kết quả thế nào?” Còn đang hớn hở, Lý Xa Xa đột nhiên đổi ý, ” Quên đi, nếu em không đạt yêu cầu thì anh trực tiếp tắt điện thoại đi.” Đỡ phải hù cô đến mức rụng tim.

” Ngại quá, em đã nói như vậy thì anh phải tắt điện thoại vậy.” Tiêu Văn Nhưng vừa mới dứt lời thì đầu bên kia liền vang lên” Tút tút tút……” Hắn xúc động đến nỗi muốn treo Lý Xa Xa lên đánh một trận.

Lắc đầu thở dài, Tiêu Văn Nhưng chỉ có thể bất đắc dĩ gọi điện lại nhưng gọi nhiều lần mà điện thoại trong nhà vẫn không thông. Đừng nói là Lý Xa Xa rút luôn điện thoại ra rồi chứ.

” Làm gì thế?” Bỗng nhiên một tiếng rống từ điện thoại vang lên, ” Em không muốn biết em không đạt yêu cầu môn nào. Anh đừng có tốn tiền điện thoại để thông báo cho em nữa.”

” Em hiểu làm rồi, ý của anh là, kia điện thoại luôn cần tắt, nhưng em không có không đạt yêu cầu, cho nên anh không thể tắt điện thoại.” Vừa dứt lời Tiêu Văn Nhưng nhanh chóng cầm điện thoại giơ ra xa. Quả nhiên, từ điện thoại lại vọng ra một tiếng rống còn to hơn lúc nãy.

” Anh không nói sớm, làm em phí mất bao nhiêu là nước mắt!”.

” Là tại em đối với bản thân không có chút nào tin tưởng, chứng tỏ em qua được kì thi này cũng chỉ là trùng hợp.” Do vận may mà thôi.

” Trùng hợp là do vô số cố gắng hình thành, anh hiểu không? Ha ha ha, anh trai, tối nay chúng ta phải tổ chức chúc mừng thật linh đình, phải mở Champagne, phải mở Lễ Chúc Mừng.”

Lễ Chúc Mừng? ” Em đừng quên, còn hai môn nữa.”.

” Hai môn kia á? Ngữ văn với hóa học? Anh yên tâm, ngữ văn em phóng bút dài lắm, còn hóa học, hứ, trình độ hóa học của em còn tốt hơn anh nhiều.”

Ha ha, không biết là ai vừa mới khóc nhè nha.” Hóa học em phải ôn tập thường xuyên mới duy trì được kết quả ổn định. Được rồi, không nói nữa, anh về nhà nói sau.”.

Tiêu Văn Nhưng tắt điện thoại, không thể chịu được tiếng cười phóng túng của em gái từ đầu máy bên kia nữa.

” Cạn ly.”.

Tiêu Văn Nhưng đương nhiên không cho Lý Xa Xa uống nhiều như vậy, sợ cô uống say rồi lại làm loạn không dứt, nên hắn chỉ làm cho cô một ít rượu vang cùng với đá lạnh.

” Anh trai, em rất khỏe mà.”.

” Cố chấp, thực cố chấp.” Nói thực, ngoại trừ môn toán có sự giúp đỡ từ “chân trong” như hắn ra, Tiêu Văn Nhưng nghĩ ít nhất Lý Xa Xa sẽ bị trượt vài môn, không nghĩ tới cô lại có thể an toàn bay qua vừa sát điểm trung bình.

Vật lý năm chín phẩy năm điểm, gần sáu mươi, một chút cũng không lãng phí.

” Vậy em muốn anh thưởng em cái gì?” Nhìn mặt Lý Xa Xa đỏ hồng, Tiêu Văn Nhưng thực cảm thấy cô là đang mượn” rượu” giả điên.

” Em muốn…… ” Lý Xa Xa nghĩ nghĩ, nói, ” Em không cần, em chỉ muốn nói cho anh biết.” Nếu không nói ra cô sẽ cười đến chết mất.

Tiêu Văn Nhưng chợt thấy toàn thân lạnh cóng ~~ ” Anh không muốn nghe.”

” Không thể!” Lý Xa Xa bác bỏ. ” Em muốn nói, em thích anh.”

Lý Xa Xa vốn tưởng rằng trải qua mấy đêm thức trắng, cố gắng đạt được thành tích xuất sắc, thì Tiêu Văn Nhưng sẽ nhìn cô với ánh mắt khác xưa đồng thời cũng sinh lòng thương tiếc, sau đó khi cô thổ lộ, hắn sẽ ” tự nhiên” cảm thấy được vinh quang vô hạn.

Tuy rằng hiện tại, kịch bản đã có chút biến dạng, bất quả vẫn đang đi đúng đường, cô bây giờ cần cố gắng mượn ” rượu” hơn nữa để thổ lộ lòng mình.

” Thích anh?” Tâm đột nhiên bị bóp chặt, Tiêu Văn Nhưng trấn tĩnh một chút mới hỏi lại, ” Em có hiểu thích là gì không? Không phải đơn giản là vì anh nấu cơm, giặt quần áo cho em chứ.”

Cô rốt cuộc có hiểu được hay không tình thân cùng tình yêu khác nhau? Cô biết dụng tâm của hắn sao?

Lý Xa Xa nghĩ nghĩ, ” Mỗi sáng sớm anh đều chuẩn bị kĩ càng găng tay cho em, ” Cô xoay người lười nhác vươn lên ghế sofa, ” Đó là đôi găng tay anh đã mua tặng em rất lâu về trước, có lẽ anh đã quên từ lúc nào rôi. Em vẫn nhớ, đó là sinh nhật năm em mười một tuổi, đã bảy năm rồi. Em cái gì cũng phá hỏng hay làm mất, chỉ có đôi găng tay này là em giữ gìn rất tốt, nếu có bị rách thì em cũng lặng lẽ vá lại cẩn thận. Em thật không biết vì sao mình lại luyến tiếc đôi găng tay đó không muốn đổi đến thế.”

Sau đó Lý Xa Xa chỉ chỉ phích nước nóng, ” Mỗi sáng sớm anh đều chuẩn bị sẵn sàng nước nóng cho em, trời mưa thì chuẩn bị cho em canh súp gừng ấm áp, trước  khi em đi học anh sẽ gõ đầu em nhắc nhở em uống hết. Có hôm em quên mất không uống, kết quả là ra khỏi cửa mới nhớ ra, sau đó em liền ngồi xổm ngay trước cửa uống hết. Em sợ anh phát hiện ra em không uống sẽ làm anh thất vọng.”.

” Em gái……” Nghe được những lời tâm sự chân thành này, Tiêu Văn Nhưng xúc động đến mức muốn ôm Lý Xa Xa vào lòng.

” Hơn nữa, tuy rằng kỹ thuật hôn của anh không tốt, em cũng không chê anh, nguyện ý thích anh, điều này không dễ dàng đâu. Anh không cưới em thì còn cưới ai nữa?”

Ngay lập tức mọi cảm động bay sạch, giờ phút này Tiêu Văn Nhưng chỉ còn lại lửa giận hừng hực, ” Em đây là đang cầu hôn sao?”

Lý Xa Xa cho rằng hắn dễ dàng mắc mưu như vậy ư, cô nghĩ sau đó hắn sẽ thẹn quá hoá giận mà nhào đến hôn cô sao, như vậy thì cô đã thành công quá rồi! Nếu là trong truyện tiểu thuyết ngôn tình thì còn có thể xảy ra, nhưng hắn là ai chứ, hắn hiểu rõ tính cách của Lý Xa Xa trong lòng bàn tay. Sẽ không có cửa đâu. Hừ, hắn nhẫn!.

” Ừm… đúng vậy.” Kỳ quái? Sao hắn không giống các nam chính trong tiểu thuyết rất có khí phách nhào tới chứng minh a? Hôn đi chứ, đồ đầu heo.” Dù sao chúng ta cũng đã ‘ở chung’, kế tiếp chính là cầu hôn chứ sao.”.

Trước phải ” đính hôn” đã chứ.

” Cầu hôn? Phương thức cầu hôn của em thật không có sáng ý, lần sau có ý tưởng mới thì hẵng tiếp tục.” Tiêu Văn Nhưng hắn cũng không phải dễ chọc nha, uống một hơi hết đồ uống, sau đó hắn trở về phòng đóng cửa.

” Này, nghe em nói hết đã, anh có thể phản ứng như người bình thường được không? Này!” Lý Xa Xa gõ cửa, chuyện vừa xảy ra như thế nào vậy? Sớm biết kết quả như thế thì cô đã không thèm nghiên cứu mấy quyển tiểu thuyết tình yêu cho rồi, hình như cô đã nghiên cứu quá mức cần mẫn a~

Không sao cả, chẳng qua chỉ là lần này phải tự dựa vào trí óc của cô để giải quyết thôi.

Cầu hôn thì cầu hôn, có cái quái gì mà không làm được.

__________________________________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.