Sóng Gió Vương Gia: Sự Trả Thù Bí Ẩn

Chương 43: Diệp Hồng Dược




– Này nhóc! – Chàng trai tóc đen hướng mắt về phía trước, nơi cậu nhóc áo xanh đang đứng. – Gương mặt đó là sao?

Đôi lông mày cau lại…

Cậu nhóc Uchiha bướng bình đáp lại….. giọng nói đầy vẻ khó chịu…

– Tôi chẳng sao hết.

– Hừ! – Sa-san nhếch môi cười………..

Anh hiểu quá rõ mà…….

Vì đó là chính anh chứ còn ai vào đây nữa………

Cái môi đang bĩu ra kia…cả khuôn mặt thoáng cau có….. nó chả hề bình thường tí nào……..

” Hồi bé ta che giấu cảm xúc kém thế ư?”- Chàng trai tóc đen tự mình suy nghĩ….

Và trong lúc 1 cuộc nội chiến ngầm giữa 2 chàng trai đang âm thầm nổ ra……..

thì cô nhóc tóc hồng có vẻ là người hoang mang hơn bao giờ hết……

Hết nhìn Sasuke…rồi nhìn Sa-san……..

Sakura nín thở……..không biết phải làm gì tiếp theo……

Phải mãi 1 lúc sau, cô bé mới thốt lên được một câu…………..khiến Sa-san tí thì há hốc mồm thay cậu nhóc trẻ tuổi……

– Sasuke-kun….tại sao cậu muốn chăm sóc tớ?

Và câu nói đó như 1 phát bắn trúng tim đen của cậu nhóc bên cạnh………

Tròn mắt nhìn cô bạn tóc hồng……..

Trán cậu nhóc bắt đầu xuất hiện lấm tấm những giọt mồ hôi…

– Sasuke-kun, trả lời đi.

– Cậu không cần biết.

– À ha…cậu không muốn Sa-san chăm sóc tớ chứ gì…

– Này, đừng có suy diễn lung tung.

– Hì hì.

– Hnm! Tôi bực giờ đấy!

Sasuke có vẻ như sắp chết chìm vì xấu hổ…….

Miệng thì nói không, nhưng trong lòng cậu thừa hiểu những gì Sakura nói hoàn toàn đúng sự thật………

” Phiền quá! Quá phiền đi! ”

– Nếu câu chăm sóc tớ. Cậu nên bón cháo cho tớ thay Sa-san chứ nhỉ? – Sakura thắc mắc

– Cái gì?

Sasuke thốt lên đầy kinh ngạc…….

Nhìn bát cháo cạnh chân mình bằng ánh mắt kì thị………….cậu nhóc Uchiha tạm thời quên đi anh chàng tóc đen đáng ngờ cách đó không xa….để tập trung vào 1 sự thật kinh dị hơn………..đối với cậu…….

Bón cháo cho Sakura?

Trong đời cậu chưa bao giờ nghĩ mình sẽ phải làm việc này…

Tự nhiên Sasuke cảm thấy mình……………ngu ngốc……………

Vì đã mạnh mồm tuyên bố sẽ chăm sóc cô ấy thay cho gã đáng ngờ kia……….

Nhưng………

Trót nói rồi……

Danh dự Uchiha………không thể tiêu tan chỉ vì 1 bát cháo với 1 cái muỗng được………

– Cậu không thể tự ăn được ư? – Cậu bé áo xanh cộc cằn lên tiếng, cố gắng vớt vát cơ hội cuối cùng….

– Tớ bị thương nặng nhất ở tay, Sasuke-kun…Và tớ không cầm được vững.

Vâng…

Và hi vọng cuối cùng cũng đã bay mất……

Nặng nề…..

Sasuke ngồi thụp xuống cạnh Sakura….

Và nâng bát cháo lên như thể nó nặng cả nghìn cân…..

Trong thâm tâm thầm cảm ơn vì ông thầy già và tên đần tóc vàng kia không thấy cậu trong cái cảnh tượng xấu hổ này…..

Cậu nói nhỏ, cố gắng nói cực nhỏ…. khi đưa muỗng cháo về phía cô nhóc tóc hồng……..

– Ăn đi!

Sakura sung sướng đến phát khóc…..

Gật nhẹ đầu, cô bé há miệng và ăn miếng cháo mà Sasuke đưa……..

Xa xa…..Sa-san chỉ muốn …………….đào 1 cái hố để chui xuống…………….

Anh xấu hổ!

Xấu hổ khi tự mình nhìn thấy bản thân chăm sóc cô ấy…

Xấu hổ vì thấy mình như tảng đá vô duyên trong cái khung cảnh……………..ờ thì nóng như thế này……….

Sa-san

Xấu hổ đến mức….anh phải đưa tay gạt gạt đống tóc mai để che đi 1 phần khuôn mặt đang nóng bừng của mình…..

Cứ thế cứ thế………….

Cậu nhóc Uchiha bón hết thìa này đến thìa khác cho cô gái nhỏ…bằng vẻ mặt nghiêm trọng và tỉ mỉ hơn bao giờ hết………..

Chàng trai tóc đen thì như bị dính chặt trong góc tường…..

Khẽ khàng….

Sa-san rón rén lẻn ra ngoài …..chạy trốn bầu không khí không hề dễ chịu bên trong…….

Và anh bắt gặp…..

Cô kunoichi của anh …..đang tự lẩm bẩm 1 mình…

– Ha ha………… trong đó sao rồi nhỉ? – Ra-san cười tủm tỉm. – Liệu cậu nhóc Sasuke bé đó có thủ tiêu mất anh ấy không?

Phơi thêm 1 cái áo nữa…..Ra-san tiếp tục tự nói……….

– Phải kích động như thế thì Sasuke mới dám thừa nhận được. Ai bảo cứ thích lạnh lùng quá làm gì? Giờ lộ hết rồi nhé….. Sasuke-kun…em xin lỗi vì đưa anh vào vụ này nhá….. hi hi….

Rất là không may cho cô nàng tóc hồng………

Là thiếu gia Uchiha đằng sau đã nghe không lọt đi đâu được từ nào……

– Mình tò mò quá mà. Mình cần xem….

Ra-san quay lưng, đang định tiến vào ………

Thì bỗng bị va ngay phải 1 thân hình to lớn quen thuộc…………

– Thủ tiêu? Kích động? – Sa-san tiến sát mặt mình về phía mặt Ra-san.- Cái gì lộ hết thế?

– Hở? – Cô kunoichi như tắc thở khi thấy Sa-san. – Anh nói gì thế?

– Em nói đi. – Anh cúi sát mặt cô hơn.

– Em…- Ra-san cười trừ. – Em chỉ nói với Sasuke mini kia ………….1 tí xíu thôi mà.

– Giờ đến anh trả thù.

-Á. Gì cơ?

Ra-san chỉ kịp thốt lên như thế………..

Trước khi môi cô ngập chìm trong đôi môi nóng bỏng và mềm mại của Sa-san….

Anh ấy………

Thật biết cách để cô không thể phản kháng lại mà…..

Hình phạt này……………

Thật là quá ngọt ngào……..

Sasuke-kun…..

À quên…..Sa-kun…….. ^^!

——————————

Cách đó không xa……….

Cậu nhóc áo xanh bất động ngay tại cửa ra vào…………

Quai hàm như trực rơi ra khỏi miệng….

– Này, Sasuke-kun, chẳng phải cậu bảo đi lấy khăn mặt sao…. – Sakura lò dò đi ra, giọng nói yếu ớt.

– Yên lặng!

Sasuke nhanh chóng đưa tay bịt mắt cô bé lại….

Ngăn không cho cô nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng trước mắt……..

Thở dài………

Cậu nói gió……….

– Hắn ta………đúng là 1 tay chơi mà. -_-

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.