Sống Chung Với Mẹ Chồng

Chương 6: Phát sinh 6




Phòng giải khát trên tầng

']Đồng Thiên Ái cúi đầu, ánh mắt vô hồn nhìn máy pha cà phê phía trước từ lúc nào đã nhảy sang đèn màu xanh. Máy cà phê phát ra tiếng “Xì!Xì!, mùi hương cà phê thơm ngát lan tỏa khắp căn phòng nhỏ, mê đắm lòng người.

']Tại sao…. Vào thời điểm đó…. Lại cự tuyệt anh ấy… thật kỳ quái. Tràn ngập trong đầu cô lúc này là chuyện xảy ra trên xe lúc sáng, cô căn bản không chú ý đến chiếc máy cà phê đang bốc khói nghi ngút trước mặt

']“Thiên Ái! Cà phê pha xong chưa? Mọi người đang đợi đấy!”

']Tiền YY người chưa thấy mặt nhưng đã thấy tiếng, lúc Tiền YY đi vào phòng đã nhìn thấy Đồng Thiên Ái đứng trước máy pha, ngốc nghếch đứng yên phía trước, trên mặt lộ rõ vẻ ảo não.

']“Cô gái này đang nghĩ gì thế này? Đồng Thiên Ái ngốc nghếch!”

']Tiền YY hận hực không khỏi than phiền, thở phì phò đi đến bên người cô, gào to “ Đồng…… Thiên……. Ái”. Đáng tiếc, lúc này Đồng Thiên Ái còn đang đắm chìm trong thế giới của bản thân, không phát hiện bên cạnh có người.

']Tiền YY chán nản đưa tay vỗ vỗ bả vai của cô, ghé vào bên tai kêu to

']“Đồng Thiên Ái tỷ tỷ! Đừng nghĩ đến đàn ông nữa! Mau tỉnh lại cho tôi!”

']“A” bên tai đột nhiên nổ tung, Đồng Thiên Ái giật mình giật lùi về sau một khoảng. Hoàn hồn, nhìn lại thì thấy Tiền YY đứng chống nạnh trước mặt, dùng ánh mắt soi mói nhìn chính mình. Ách! Cô ấy đến đây từ lúc nào? Sao mình không biết gì hết vậy.

']“ YY” Đồng Thiên Ái ngượng ngập mấp máy gọi.

']Tiền YY nhanh chóng khoát tay

']“Stop! Đừng gọi tên tôi! Cô gọi thế này chắc chắn là không có chuyện gì tốt!”

']“ Sao cô lại nói thế?” Đồng Thiên Ái trợn to hai mắt hỏi ngược lại.

']Tiền YY tức giận hỏi “ Có người từng nói như thế sao?”

']Đồng Thiên Ái vội vàng gật đầu

']“Có! Tiểu Tình cũng từng nói như vậy! Chỉ là cô ấy đang cùng anh Hướng Phàm đi nước ngoài công tác rồi! Không biết khi nào thì về nước….”

']Tiền YY thở dài một hai, buồn chán đem bình cà phê trên máy xuống, rót cho chính mình một tách.

']“Cô muốn hỏi tôi vấn đề gì?” Rõ ràng Đồng Thiên Ái lớn hơn cô, nhưng sao Tiền YY cảm thấy mình giống chị hai của nàng ta vậy.

']Đồng Thiên Ái tiến đến gần bên, mở to đôi mắt tròn nhẹ nhàng thủ thỉ

']“ YY, tôi có thích một người, thích nhiều năm lắm rồi. Hiện tại…. Hiện tại được xem như là người yêu”. Đồng Thiên Ái ngựng ngùng đỏ hết cả mặt nói với Tiền YY.

']“Vậy cô lo lắng cái gì?’. Tiền YY liếc nhìn Đồng Thiên Ái, thật sự muốn bóp chết cô. Thế thì tốt rồi, còn ở đây tự chuốc lấy những thứ phiền não đâu không.

']Đồng Thiên Ái ấp úng, khó nói

']“Sáng hom nay, anh ấy muốn hôn tôi, nhưng mà tôi….tôi…”

']“Nhưng mà cô không cho anh ta hôn, quay đầu sang chỗ khác, đúng không?” Tiền YY rầu rĩ nói, nhìn thấy Đồng Thiên Ái liên tục gật đầu, trên mặt xuất hiện bộ dáng “YY!Cô đúng là thần”.

']Đồng Thiên Ái ảo não khẽ rủa một tiếng, dựa vào vách tường

']“Tại sao lúc đó tôi lại quay đầu, không để anh ấy hôn chứ?”. Đồng Thiên Ái mãi vẫn không hiểu vì sao.

']“Rất đơn giản!” Tiền YY đưa ngón trỏ ra, chỉ vào ngực trái Đồng Thiên Ái.”Đó là phản ứng bản năng! Điều này cho thấy cơ thể cô so với tâm của cô thành thực hơn rất nhiều!. Tình cảm của cô chỉ là dạng thích đơn thuần kia thôi. Thích có rất nhiều loại. Có thể là bạn bè, cũng có thể là anh em, tất nhiên còn có là người yêu nữa. Nhưng cuối cùng, cô đối với anh ta thích ở loại nào đây?”

']Tiền YY nói xong một hồi, dừng lại nhìn Đồng Thiên Ái

']“ thích có rất nhiều loại….Cơ thể thành thực hơn ….”Đồng Thiên Ái từ từ lặp lại lời Tiền YY. Là như thế sao? Cho nên cô mới tránh né nụ hôn của anh. Nhưng cô chính xác là thích anh mà… Chẳng lẽ “thích” của cô đối với anh Bạch Minh không thuộc loại người yêu?

']Tiền YY hỏi tiếp “Cô ở cùng một chỗ với anh ta, cô có cảm giác “nhịp tim” hay không?”

']“nhịp tim? Tim mọi người đều đập mà! Tim không đập chẳng lẽ chết à?” Đồng Thiên Ái ngu ngốc nhìn Tiền YY kinh hô hỏi

']“….” Bó tay! Thực sự là bó tay!

']Trên đầu Tiền YY xuất hiện ba dấu chấm than “Cái loại nhịp tim tôi nói không phải là loại đó! Là loại khác. Chính là….”

']“Loại nào?” Đồng Thiên Ái nhìn chằm chằm, nghiêm túc hỏi Tiền YY.

']Tiền YY “Ai!” một tiếng “Chính là cảm giác như chạm phải điện, cả người run rẩy, không kiểm chế nổi”

']“Chạm điện” Đồng Thiên Ái ngốc nghếch khạc ra hai chữ.

']“Cộc!Cộc!Cộc”---- tiếng gõ cửa.

']Hai người quay đầu lại, phát hiện Miss Trần đang khoanh tay trước ngực đứng dựa vào cánh cửa trước. Son môi đỏ chói, làm cho lòng người trung run lên, không nhịn được khẽ run.

']“Tiền YY, cô tốn thời gian ở đây ói chuyện, không có việc gì làm sao? Miss Trần đưa mắt về phía Tiền YY, nghiêm khác daỵ dỗ.

']Tiền YY nhếch mắt nhìn về phía Đồng Thiên Ái, không nói thêm gì, bưng khay cà phê, đi ra khỏi phòng

']“Cái đó……Miss TRần, tôi cũng đi làm việc!” Đồng Thiên Ái ấp a ấp úng, vội bước chân, đi theo sau Tiền YY.

']“Đợi chút!”

']Dừng tại chỗ, Đồng Thiên Ái nghi ngờ nhìn người phía trước, đôi lông mày nhíu lại. Aaaa! Sẽ không xảy ra ẩu đả trong lúc làm việc chứ? Cô sẽ không chịu nổi nha đến lúc cô đem Miss Trần đả thương không thể trach cô đâu nha!

']Miss Trần cư nhiên bày ra bộ mặt lạnh, nở nụ cười khinh thường

']“Đồng tiểu thư! Mời cô đi sang phòng làm việc của quản lý một chuyến.”

']Ách. Sang phòng làm việc của quản lý? Đến đó làm cái gì? Chẳng lẽ tên biến thái chết tiệt lại có gì mới à, lại nghĩ thêm vài điều ác độc để chỉnh cô à?

']Chuyện ngày hôm qua vẫn chưa đủ à? Hắn ta cũng đạt được mục đích rồi mà.

']“Đồng tiểu thư!” Miss Trần lại gọi thêm tiếng nữa

']Đồng Thiên Ái mím môi, gượng gạo cười, nói

']“À! Vâng! Tôi biết rồi. Tôi sẽ đi ngay giờ”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.