Son Túy

Chương 2




Phong Phi Vân cười nói:

- Cũng không phải hoàn toàn không có ích lợi. Ít nhất hiện tại Cửu Tiêu Tiên Thành, Vô Thọ Tinh Cung, phủ Cảnh Chủ Diệp Hồng Cảnh cũng biết sau lưng ta có một vị Thi Vương. Tin tức kia cũng khẳng định sẽ lưu truyền đi ra ngoài. Đến lúc đó tại mười hai Cảnh tây nam thì số người dám giết ta cũng không có nhiều, đó cũng là một loại dựa thế.

Phong Khanh Khanh cười gật đầu, lộ ra một hàm răng trắng bóng .

Phong Phi Vân, Phong Khanh Khanh, Mao Ô Quy xuất phát đi về hướng trung tâm Tiên Thành, dọc theo đường đi gặp phải không ít hung thần nhưng đều bị Phong Phi Vân giết chết .

Trên vùng đất này có rất nhiều Cung Khuyết và Cổ Đạo bỏ đi rất nhiều năm, đã đổ nát, khắp nơi là cảnh tiêu điều. Mà đó còn vẻn vẹn chỉ là những thành vực thuộc về chung quanh Cửu Uyên Tiên Thành, cũng không phải thật sự là trung tâm Cửu Uyên Tiên Thành.

- Có yêu khí.

Mao Ô Quy giống như một con Tiểu Bạch cẩu, lão dí cái mũi trên mặt đất ngửi ngửi, sau đó ngẩng đầu lên nhìn chân trời đỏ rực mà nói:

- Là khí tức do Bạch Chu Yêu Tộc lưu lại .

Phong Phi Vân tự nhiên biết tu sĩ Yêu Tộc đã tiến vào khu vực này. Bởi vì đám cường giả Yêu Tộc này vốn chính là hắn liên lạc gọi đến để đối phó Hiên Viên Nhất Nhất. Nhưng mà Phong Phi Vân hiện tại lại không thể tiếp xúc với cường giả Yêu Tộc, hắn cũng không muốn lại đi đối phó Hiên Viên Nhất Nhất.

Hiên Viên Nhất Nhất kỳ thật là một nữ nhân rất tốt. Hiện tại đối với nàng thì Phong Phi Vân bớt đi một chút thành kiến, cũng không bởi vì ghi hận Thủy Nguyệt Đình mà ngay cả nàng cũng bị hắn ghi hận.

Không lâu lắm, Mao Ô Quy lại ngửi thấy được khí tức của vài loại Yêu Tộc khác như Hổ Lang Yêu Tộc, Cự Nghĩ Yêu Tộc ( kiến), Hồ Tộc, Đại Phong tộc... có đến khí tức của chín loại Yêu Tộc .

- Rất không bình thường, rất không bình thường .Trung tâm Tiên Thành này rốt cuộc có vật gì vậy, tại sao lại thu hút nhiều Yêu Tộc như vậy đến đây ?

Mao Ô Quy hỏi.

Phong Phi Vân đứng ở bên cạnh một tảng đá gãy lìa màu nâu xám. Nó đã từng là một tấm bia đá, hiện tại cũng đã trở nên như một nấm đất đùn lên .

Phong Phi Vân gắt gao nghiến chặt hàm răng, Yêu Ma Chi Huyết trong thân thể bắt đầu khởi động càng kịch liệt hơn, có một loại cảm giác vô phương áp chế đè nén xuống. Nhưng mà hắn lại vẫn điều động Kim Tàm Phật Khí mạnh mẽ trấn áp xuống.

- Ca, ca làm sao vậy ?

Phong Khanh Khanh túm lấy cánh tay Phong Phi Vân, ân cần dò hỏi.

- Không sao, ngươi... lùi xa ta hơn một chút .

Phong Phi Vân hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu nhìn về chân trời, ánh mắt lo lắng, hắn nói:

- Bọn họ đến đây vì Long Thi của Chân Long .

- Cái gì, Long Thi của Chân Long ?

Quai hàm Mao Ô Quy trễ đến đều phải rơi trên mặt đất, lão nói:

- Không có khả năng, không có khả năng. Hài cốt Long Tộc vốn đều mai táng tại Long Trủng ( nghĩa địa rồng), không có khả năng di lưu ở bên ngoài.

Phong Phi Vân có hiếu kì hơn một chút mà liếc mắt nhìn Ô Quy này. " Long Thi chôn ở Long Trủng", đây là một chuyện cực kì bí ẩn, chỉ có trong tứ đại Yêu Tộc mới biết đến. Làm thế nào mà lão biết được.

- Ngươi xác định thật sự là một con Long Thi.

Con ngươi của Mao Ô Quy lại bắt đầu tỏa ra ánh sáng rực rỡ .

Phong Phi Vân đáp:

- Ta tận mắt thấy Long Thi giống như một dãy núi non trùng điệp bay qua ngang trời, khí tức trên người cực kì khổng lồ, huyết dịch đông lại trong thân thể, cuối cùng bay vào trung tâm di chỉ Tiên Thành.

- Thật sự là quá tốt, thi thể Long Tộc bị mai táng ở bên ngoài thì chỉ có một loại tình huống, đó chính là xuất hiện dị đoan và phản nghịch. Tất cả mọi thứ trên người Chân Long đều là báu vật a. Long Lân, Long Bì ( da), Long Huyết, Long Cốt, Long Cân ( gân), Long Đảm ( nước bọt), Long Đan, Long Tâm. Nếu như chúng ta có thể có được một khối Long Thi, sẽ không thua gì một khối viễn cổ Tiên Tàng.

Mao Ô Quy chảy nước miếng đến mức không ngừng rơi trên mặt đất.

- Dị đoan và phản nghịch.

Trong miệng Phong Phi Vân niệm một câu như vậy.

- Đừng xúc động nhiều như vậy, nếu Long Tộc đều không đến đây nhặt xác cho nó, thì đã nói rõ nó là thật sự đã phạm phải tội lớn. Chỉ cần không làm nhục xác chết của nó thì Long Tộc cũng sẽ không tìm đến chúng ta hỏi tội. Đây là cơ hội chỉ may mắn có được, nếu như có thể thu được Long Đan của Chân Long, thì tu vi của ngươi sẽ tiến nhanh.

Yêu Ma Chi Huyết trong thân thể Phong Phi Vân lại bắt đầu khởi động. Nhưng nguyên nhân đích thực dẫn động Yêu Ma Chi Huyết trong thân thể không phải Long Thi, mà là một thứ gì khác .

Đây là một loại linh tính kỳ quái, khiến cho Phong Phi Vân cảm giác được trong lòng không chắc chắn.

Mao Ô Quy phóng đi nhanh hơn. Lão hoàn toàn quên đi chuyện chính mình bị Nữ Ma cướp đoạt, một lòng chỉ nghĩ đến chuyện làm thế nào thu được xác chết của Chân Long vào trong tay.

- Rầm.

Nó đụng đầu phải một tòa kết giới vô hình .

Trong hư không, bùng phát ra một trận hào quang trắng tinh. Vô số trận pháp đã quay cuồng trong hào quang đã hất cho lão bay lăn lộn mấy vòng, quay cuồng trên mặt đất đến bốn, năm vòng.

Khi hào quang trắng tan đi, kết giới lại trở nên vô ảnh vô hình.

- Ai u, mẹ đứa nào dở hơi như vậy. Giữa cánh đồng bát ngát lại bố trí kết giới.

Mao Ô Quy xoa xoa cái đầu của mình, cảm giác ánh mắt có hơi hoa lên.

Chung quanh rất hoang vu, đầy những tảng đá Hoàng Thạch và phế tích, còn có dày đặc tường đổ và gạch ngói vụn. Thỉnh thoảng có trận gió mạnh thổi qua, phát ra âm thanh như Cự Thú gầm rống .

Phong Phi Vân chậm rãi đi đến vị trí Mao Ô Quy mới vừa đâm vào. Hắn tiếp thu quy tắc thiên địa, rồi nhẹ nhàng vươn một tay về hướng trong hư không. Một cảm giác như điện giật truyền đến từ trên ngón tay, một tầng kết giới lại xuất hiện lần nữa, nối liền trời và đất.

- Rầm.

Một cỗ lực lượng lớn lao vô bờ không gì sánh được liền công kích vào trên ngón tay Phong Phi Vân .

Phong Phi Vân vội vàng thu tay lại, nhưng mà vẫn bị nện cho đến đầu ngón tay ngứa ngáy.

- Đây là kết giới thiên địa do một vị Vũ Hóa Hiền Giả cường đại bố trí, ngăn cách một mảnh không gian rất lớn, hẳn là muốn ngăn cản mọi người tiến vào trung tâm di chỉ Tiên Thành.

Phong Phi Vân nói.

Mao Ô Quy suy luận:

- Cũng không phải chỉ một vị Vũ Hóa Hiền Giả bố trí, mà là tập kết lực lượng của nhiều người. Xem ra là có người muốn liên thủ chia nhau báu vật bên trong, thật sự là đâu có lý như vậy. Một đám cường đạo.

- Chúng ta cũng không phải đang đi cướp lấy Long Thi sao ?

Phong Khanh Khanh cười khanh khách, ánh mắt chớp chớp .

- Chúng ta không giống bọn họ. Chúng ta cướp lấy Long Thi chỉ là vì để làm nghiên cứu. Nói thiệt cho các ngươi biết, lão phu gần đây đang nghiên cứu một Thái Cổ bí ẩn, đang muốn lấy ra một chút Long Huyết, rồi từ trong Long Huyết tìm kiếm trí nhớ Long Tộc viễn cổ.

Mao Ô Quy rất là đắc ý mà nói thần bí như vậy .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.