Sói

Chương 31: Không cần nhẫn




Rung động

Mặt cô nhóc đỏ bừng. Mồ hôi nhễ nhại. Thở phì phì

_ Thằng...thằng cha này... Chân dài...kinh!

Cô nghiến răng nói không ra hơi. Chợt, cô thấy anh đang núp ở góc nhỏ giữa 2 ngôi nhà. Dáng vẻ như đi ăn trộm làm cô phì cười. Cô chạy nhanh ý định muốn tóm anh lại.

_ Hải Thiên anh chết đi!_ Cô đấm vào lưng anh, hét toáng lên. Đột nhiên anh kéo tay cô đè vào tường. Góc tường do rộng về chiều ngang nhưng hẹp về chiều dài nên anh đành xoay ngang. Tay ôm lấy eo cô, mặt để trên vai cô. Bên ngoài kia, có những bước chân đang tới. Hải Thiên ngẩng đầu nhìn cô. 1s nghiêng đầu kiss lên môi cô nhóc. Vì đang ngoái cổ về đằng trước nên khi bị anh ấn vào tường. Đầu đập về đằng sau cái " cộp"

_ Đâu rồi! Ơ!_ Cô mắt liếc sang bên cạnh. Có 2 người mặc đồ thể thao tay cầm máy ảnh đang tròn mắt nhìn. Sau đó lập tức chạy mất. Cô có thể cảm nhận được nhịp tim anh lúc đó. Điên cuồng đập giống như trái tim cô. "hức hức! Nụ hôn đầu...0e0é" Cô gào thét trong im lặng. Hải Thiên buông cô ra. Trong bóng tối không thể nhìn rõ mặt anh đỏ như thế nào. Same Trương Phi!!!

Nhưng anh lại có thể nhìn rõ từng dòng nước mắt trên khuôn mặt kia. Cô bước ra ngoài. Anh vội vã níu tay.

_ Tôi...tôi xin lỗi! Em..đừng...đừng...khóc!

Hải thiên bối rối gãi đầu. Thấy cô khóc mà lòng anh thấy hơi nhó. Anh đưa tay lau nước mắt cho cô. Sau khi cả hai đã yên vị trên ghế đá. Anh cúi mặt hít thật sâu:

_ Tôi xin lỗi! 2 kẻ đó là nhà báo. Chúng thấy em đi với tôi. Đúng ra tôi đã trốn. Ai ngờ em lại thấy. Tôi không muốn em vì tôi mà phải chịu nhiều tin đồn. Việc lúc nãy là ép buộc. Em muốn đánh muốn giết tôi cũng chịu!

Hai tay anh nắm chặt, cúi đầu như cam chịu. Quả thực anh rất sợ. Anh muốn che chở, bao vệ cô. Không muốn cô chịu scandal.

_ Háháháhá!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.