Soái Ca Là Ông Chủ Kiêu Ngạo

Chương 4-1: Anh à, xin cho biết thế nào gọi là lễ nghĩa liêm sỉ! (1)




Tại nơi không có ngày và đêm thì không ai có thể đếm được là đã trãi qua bao nhiêu ngày tháng.

Bên trên hải dương đỏ tươi, tại tòa thạch đảo lặng yên đứng sừng sững, mà ngay bên trên thạch đảo đó, đột nhiên có thanh âm rất to vang vọng, nương theo thanh âm truyền ra, chỉ thấy được phô thiên cái địa Hỏa Viêm, rồi đột nhiên từ trên thạch đảo bay ra, chỉ vài hơi thở, liền tràn ngập phiến thiên không này.

Loại Hỏa Viêm này, hiện ra hình thái nhàn nhạt, bất quá trong đó lại ẩn chứa lực lượng cực kỳ bá đạo, khi Hỏa Viêm bốc lên, thì hải dương xung quanh theo thời gian dần trôi trở nên sôi trào, thậm chí không gian cũng hiện ra dấu hiệu vặn vẹo.

Linh lực trong thiên địa bạo tăng đến cực điểm, vào lúc này dường như muốn bốc cháy lên.

Hơn nữa làm cho người ta cảm thấy kinh dị chính là bên trong Hỏa Viêm này, tựa hồ ẩn chứa sinh cơ mạnh mẽ, nhìn thật bá đạo, nhưng ở nơi sâu nhất, sinh cơ lại dạt dào, vô cùng thần bí.

Loại hỏa diễm kỳ dị này, chính là Bất Tử Chi Viêm do Bất Tử Điểu sinh ra!

Bất quá loại Bất Tử Chi Viêm sơ khai này, không phải là của vị Bất Tử Điểu Thú Tôn kia, ánh mắt liếc qua, chỉ thấy được một bóng hình thon dài xinh đẹp lẳng lặng ngồi xếp bằng bên trên thạch đảo.

Bóng hình xinh đẹp này, tất nhiên là Cửu U, nàng hôm nay tựa hồ so với trước khi bế quan đã có biến hóa cực lớn, chỉ thấy được tóc của nàng dài hơn rất nhiều, mỗi một lọn tóc nhìn giống như hỏa diễm đang thiêu đốt, dao động ngay sau lưng nàng, nhìn thật là đẹp.

Hơn nữa, mỗi một lọn tóc như ẩn chứa lực lượng cực kỳ cường đại, nếu theo tâm niệm Cửu U vừa động, nó sẽ giống như dây roi lửa, với lực lượng này dù là Thất phẩm Chí Tôn đỉnh phong cường giả cũng sẽ chật vật không chịu nổi

Hiển nhiên, lần bế quan này đã giúp Cửu U thoát thai hoán cốt.

Nàng lẳng lặng ngồi xếp bằng như thế không biết đã bao lâu, cặp mắt đóng chặt đã gần nữa năm, bây giờ mới chậm rãi mở ra.

Hừng hực!

Ngay khi nàng mở hai mắt, toàn bộ Thiên Địa giống như bị thiêu đốt, ánh mắt nàng hội tụ 1 chỗ, không gian nơi đó bị cháy đến nỗi vặn vẹo giống như sắp vỡ vụn ra.

Tại mi tâm Cửu U, trong lúc mơ hồ xuất hiện một đám Hỏa Viêm kỳ dị giống như quang văn, quang văn sáng ngời theo thời gian, đồng thời làm cho thân thể mềm mại đang có hỏa diễm thiêu đốt của nàng cháy càng mãnh liệt hơn.

Hô.

Một đoàn bạch khí bay ra từ miệng nhỏ nhắn của Cửu U, lập tức bạch khí hóa thành hỏa diễm hừng hực thiêu đốt, phù một tiếng, liền đem khỏa Tiểu Thụ phía trước thiêu thành tro tàn.

Bất quá, sau khi Tiểu Thụ hóa thành tro tàn, hỏa diễm màu trắng nhạt kia lại không biến mất, mà lại tiếp tục thiêu đốt hừng hực, thật là một loại lực lượng kỳ diệu.

Bên trong tro tàn của Tiểu Thụ, xuất hiện một cây non xanh biếc, xông ra từ bên trong tro tàn, lại lần nữa tán phát sinh cơ.

Cửu U nhìn qua cây non xuất hiện từ trong tro tàn, trong đôi mắt đẹp hiện lên vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

"Đúng vậy, ngươi đã nắm giữ một ít tinh túy của Bất Tử Chi Viêm, chỉ cần nắm giữ được lực lượng này liền có thể từ chết mà sống lại, mặc kệ ngươi sau này bị trọng thương thế nào, cũng có thể dựa vào huyết mạch ẩn chứa Bất Tử Chi Viêm. Giúp cho bản thân khôi phục nhanh chóng." Phía sau Cửu U, đột nhiên có thanh âm mỉm cười truyền đến. Chỉ là bên trong thanh âm kia, tựa hồ là ẩn chứa dáng vẻ già nua cùng mỏi mệt.

Cửu U nhanh chóng quay người. Sau đó liền nhìn thấy vị cung trang mỹ phụ kia thân ảnh càng trở nên mờ nhạt gần như muốn tiêu tán ngay tức khắc, khuôn mặt xinh đẹp ung dung đó cũng không che dấu được dáng vẻ già nua, bất quá nàng lúc này trông rất vui mừng nhìn Cửu U.

Cửu U nhìn thấy bộ dáng nàng như vậy, lập tức biết được tình trạng của vị Bất Tử Điểu Thú Tôn này hiện giờ đã đến cực hạn, trong khoảng thời gian bế quan này, vào nửa năm trước, hai vị tiền bối Vạn Linh Điểu và Hoang Thú tôn vì linh lực hao hết đã lần lượt tiêu tán, chỉ có Bất Tử Điểu Thú Tôn nhờ lực lượng Bất Tử Chi Viêm nên mới kiên trì cho tới hôm nay.

Cửu U nhìn thấy cung trang mỹ phụ đang vui mừng, sống mũi có chút chua xót, chợt trịnh trọng quỳ lạy trên mặt đất, lần thứ hai cung kính dập đầu tiến hành một cái đại lễ.

Lúc bế quan, nếu như không phải do cung trang mỹ phụ dốc sức chỉ điểm, chỉ sợ nàng cũng không có khả năng đem Bất Tử Điểu truyền thừa tinh huyết hấp thu luyện hóa 1 cách hoàn mỹ, hơn nữa cũng không có khả năng đem Bất Tử Chi Viêm bản thân tinh tiến đến trình độ này.

Ngược lại, Cung trang mỹ phụ cũng nhận lấy đại lễ lớn của Cửu U, trong khoảng thời gian này nàng đối với Cửu U cũng có chút cảm mến, dùng ánh mắt của nàng mà xem xét, thì thiên phú của Cửu U cung rất là cao, ngày sau nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tiến hóa thành Bất Tử Điểu chân chính xác suất cũng không nhỏ, cho nên theo ý nào đó mà nói, nàng xem Cửu U như là người thừa kế của nàng.

" Đường đi về sau, chính ngươi phải tự mình bước rồi, mặt khác huyết mạch Bất Tử Điểu nhất tộc vốn rất mỏng manh, tuy nhiên chúng ta cũng coi như là Phượng Hoàng nhất tộc, nhưng Phượng Hoàng nhất tộc Vương giả thì chỉ có Chân Phượng Chân Hoàng, bọn hắn đối với chúng ta, tóm lại là có chút kiêng kị cùng đề phòng." Cung trang mỹ phụ nhẹ nhàng nói.

Trong Phượng Hoàng nhất tộc, Chân Phượng chỉ huy Phượng tộc, Chân Hoàng chỉ huy Hoàng tộc, mà Bất Tử Điểu tộc lại độc lập, cho nên tuy rằng Phượng Hoàng nhất tộc đối với Bất Tử Điểu Tộc có sự tôn trọng cùng khách khí, nhưng trong đó khó tránh khỏi vẫn sẽ có chút ít phòng bị.

Cửu U trán điểm nhẹ, nàng là người Cửu U Tước tộc, ngày sau coi như là thành công tiến hóa thành Bất Tử Điểu, nàng cũng sẽ ở lại Cửu U Tước tộc, cho nên nàng cũng không có hứng thú chạy đến Phượng Hoàng tộc đi tranh quyền đoạt lợi.

Tâm ý của nàng đã quyết, Hỏa Viêm quanh thân Cửu U bắt đầu rút vào trong thân thể nàng, mà lúc hỏa diễm biến mất, tóc của nàng cũng lần nữa khôi phục bình thường, chỉ là trong đôi mắt đẹp kia lại càng sáng ngời.

Cửu U cúi đầu, bàn tay ngọc chậm rãi nắm lại cảm thụ linh lực dao động trong cơ thể, cái miệng nhỏ nhắn phơn phớt hồng nhịn không được nhấc lên một nụ cười mừng rỡ.

Tính toán thời gian, nàng tại phiến không gian Thần Hải này đã bế quan suốt hai năm, mà ở ngoại giới, có lẽ chỉ mới qua nửa năm mà thôi.

Hai năm thời gian này, đối với Cửu U mà nói, cực kỳ trọng yếu, nàng không chỉ làm cho huyết mạch bản thân trở nên hoàn mỹ, lại dung hợp được lực lượng của Bất Tử Điểu truyền thừa tinh huyết, làm cho thực lực bản thân lúc trước từ Thất phẩm Chí Tôn trực tiếp đến Cửu phẩm Chí Tôn!

Hai năm tăng lên nhị phẩm!

Cửu U hiện tại đã là Cửu phẩm Chí Tôn hàng thật giá thật!

Nếu về tới Đại La Thiên Vực, địa vị của nàng lập tức được tăng lên, trực tiếp trở thành Hoàng thứ tư của Đại La Thiên Vực!

Tốc độ bực này, nếu để cho người thường biết được, sợ là tròng mắt họ sẽ lòi ra, dù sao dựa theo tình huống bình thường mà nói, Thất phẩm Chí Tôn bình thường muốn tăng lên tới Bát phẩm thì phải cần mấy năm khổ tu, nhưng phải đi đôi với việc tài nguyên bồi dưỡng cùng với cơ duyên thật lớn mới có thể thành công.

Đương nhiên, để thực lực tăng lên như Cửu U, là việc chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, nếu như không lấy được Bất Tử Điểu truyền thừa tinh huyết, hơn nữa không được ở trong chỗ tu luyện thần kỳ như phiến không gian Thần Hải này, và được một vị Thiên Chí Tôn tự mình chỉ điểm, thiếu đi bất kỳ một cái nào, chỉ sợ Cửu U cũng khó có được tiến triển như thế này.

"Thực lực như vậy, về sau chắc không đến mức giúp không được việc gì đi à nha?" Cửu U hé miệng cười cười, mắt đẹp của nàng nhìn về phía xa, nàng có thể cảm giác được thực lực Mục Trần đã tăng mạnh, lúc mới bắt đầu tiến vào Đại La Thiên Vực, nàng còn có thể cho Mục Trần một ít trợ giúp, nhưng thực lực Mục Trần theo thời gian dần dần tăng lên, cuối cùng hắn lại là người giúp nàng đạt được thực lực như bây giờ.

Từ đó về sau, Cửu U phát hiện mình rốt cuộc không mang đến cho Mục Trần lợi ích gì, thậm chí, tại Thần Thú chi nguyên lần này, trên cơ bản tất cả đối thủ đều do Mục Trần ngăn cơn sóng dữ, nàng giống như đóng vai quần chúng đứng 1 bên mà nhìn.

Cục diện này, làm cho Cửu U mạnh mẽ ngày xưa bây giờ hơi có chút không được tự nhiên. Ngày xưa trong vô thức, nàng đã hình thành thói quen trông nom lấy Mục Trần, mà bây giờ trong những lúc cấp thiết, chính bản thân nàng cũng không có điểm hữu dụng, thật là làm cho nàng không quen.

Cho nên, lần này khi phát giác được thực lực của mình đột nhiên tinh tiến đến trình độ này, lại giúp cho nàng có chút như trút được gánh nặng.

Nàng biết rõ Mục Trần đi vào Thiên La Đại Lục, mục đích chủ yếu là vì Thượng Cổ Thiên Cung, tại đâu đó hắn có thể đạt được Đại Nhật Bất Diệt Thân tiến hóa chi pháp, cho nên hắn hết thảy đều là vì thế mà chuẩn bị.

Khi Mục Trần toàn lực chuẩn bị chiến đấu vì Đại Nhật Bất Diệt Thân tiến hóa chi pháp, mà thực lực nàng lúc này đã tinh tiến lớn, tất nhiên có thể cho Mục Trần một ít trợ giúp.

"Bất quá, đã lâu rồi mà sao tên Mục Trần này cũng chưa có xuất hiện."

Đôi mắt Cửu U nhìn về phía mảnh hải dương nhìn không thấy cuối cùng kia, chỗ đó cũng không có bất kỳ bóng người nào, tựa hồ một năm trước, Mục Trần đã trực tiếp tiến vào đáy biển, bởi vì chỗ đó Linh lực càng thêm hùng hậu.

"Ân?"

Ý niệm trong đầu Cửu U vừa mới hiện lên, Đại Hải đằng xa đột nhiên nhấc lên sóng biển ngập trời, chỉ thấy được một ngọn sóng lớn vạn trượng từ đáy biển tuôn ra, mà ở trên đầu ngọn sóng, một thân ảnh gầy lẳng lặng ngồi xếp bằng.

"Ồ?"

Cửu U nhìn qua thân ảnh xuất hiện tại đầu sóng, nhịn không được kinh hô một tiếng, bởi vì nàng phát giác được, linh lực chấn động quanh thân Mục Trần cũng như trước không có tăng trưởng nhiều, hắn lúc này vẫn là Thất phẩm Chí Tôn.

Gần hai năm bế quan khổ tu, tu vi linh lực của hắn vậy mà vẫn không nhúc nhích?

Trên mặt đẹp của Cửu U tràn đầy vẻ kinh ngạc, tại bảo địa tu luyện bực này, giả như thiên phú chênh lệch nhau, thì cũng không có khả năng không hề tinh tiến 1 chút gì? Huống chi thiên phú Mục Trần vốn là kinh diễm.

"Tên tiểu tử này ngược lại là thông minh"

Mà trong lúc Cửu U đang tự hỏi, thì cung trang mỹ phụ lại dịu dàng cười, giải thích: "Hậu tích bạc phát, chắc không sai."

Cửu U cũng là người thông minh, chỉ cần nhắc nhở liền hiểu được, nói: "Hắn cố ý áp chế hay sao?"

Cung trang mỹ phụ nhẹ nhàng gật đầu, nói: "Áp chế được càng nhiều, đến thời điểm đột phá sẽ càng lợi hại, bất quá hắn áp chế cũng gần đến cực hạn, kế tiếp chúng ta thử nhìn xem, hắn đến tột cùng có thể đột phá tới trình độ nào."

Dựa theo nàng suy đoán, Mục Trần lần này bế quan, hẳn là có thể đột phá đến Bát phẩm Chí Tôn, bất quá không nghĩ tới tiểu tử này dã tâm không nhỏ, vậy mà áp chế linh lực trong cơ thể suốt hai năm thời gian, hôm nay nếu hắn buông áp chế, đến thời điểm đột phá, chắc chắn sẽ rất lợi hại.

Như vậy xem ra, Bát phẩm Chí Tôn tầm thường, sợ là ngăn không được tiểu tử này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.