Sở Vương Phi

Chương 16: Ốm đau trên giường




“Tổng giám đốc Hạ, hồ sơ của anh…”

Đẩy cửa kiếng quen thuộc ra, Tống Khuynh Vân không hề phòng bị, bắt gặp cảnh đông cung kích tình, kẻ chủ đạo chính là ông xã vừa mới đám cưới với cô.

“Đứng lại!” Lạnh giọng quát.

Hạ Vũ Hi không hề buông cô gái xinh đẹp gợi cảm ở phía dưới ra, nhưng ánh mắt lạnh lùng lại khóa chặt bóng dáng muốn thoát đi của Tống Khuynh Vân.

“Anh, anh đang bận, chút nữa tôi quay trở lại.”

Nhắm chặt hai mắt, thân thể Tống Khuynh Vân cứng đờ đưa lưng về phía bọn họ, đáy lòng xẹt qua chút khổ sở cùng bất đắc dĩ.

“Xoay người lại.” Hạ Vũ Hi vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, vừa kết hợp động tác phía dưới, cũng không tự giác gia tăng nhanh tốc độ, chọc cho người đẹp phía dưới cứ liên tiếp làm nũng.

“Không cần.” Không thể đi ra, Tống Khuynh Vân chỉ có thể lựa chọn là đưa lưng về phía bọn họ, không muốn nhìn tới cũng không thèm nghĩ đến nữa.

“Không cần?” Hạ Vũ Hi nhíu mày nhìn gian xảo, “Xem ra tôi phải nghĩ lại có nên đem đoạn video này gửi đến tòa soạn hay không?”

Từ trên bàn móc ra cái di động, nhấn phím mở khóa hình ra, trong tấm hình Tống Khuynh Vân toàn thân trần trụi đang nằm dưới thân thể của hắn hầu hạ, chỉ cần nhìn một cái không sót cảnh xuân vô hạn nào cả..

“Anh không thể làm như vậy được!” Cắn chặt môi xuống, Tống Khuynh Vân cứng đờ sống lưng, xoay người đối mặt về phía ác ma, trong tay hắn đang cầm chính là hình chụp ngày cưới của hắn và đoạn video bất nhã của cô, trở thành vũ khí lợi hại quan trọng để uy hiếp cô.

“Rốt cuộc anh muốn làm gì nào?”

Là do hắn cố ý, hắn cố tình muốn hạ nhục cô. Ba tháng qua, hắn chưa từng chạm qua cô lần nữa, nhưng lại không từ bỏ giây phút nào để không nghĩ cách hành hạ cô, Tống Khuynh Vân tái mặt, ánh mắt ngỡ ngàng nhìn về phía hắn.

“Tôi muốn làm gì sao?”

Hạ Vũ Hi hừ lạnh, đẩy cô gái còn chưa thỏa mãn dục vọng ở phía dưới ra, thân thể trần trụi đi tới trước mặt cô, siết chặt khuôn mặt nhỏ nhắn thon gầy trắng noãn của cô, hờ hững nhìn vết đỏ hiện lên ở trên gương mặt của cô.

“Nếu như không phải là cô, bà ấy sẽ không ép buộc tôi cưới cô, nếu như không phải cô ham vinh hoa phú quý, làm việc nghĩa mà không biết chùn bước, tự mình nhảy vào đầm nước đục này, nếu chỉ vì vậy mà tôi không chán ghét cô sao, cho dù là vây đi, do cô nhất định muốn làm rối loạn cuộc sống của tôi, cô nói xem, tôi nên làm gì đây hả?”

Đáy lòng vọt lên cơn đau đớn, nếu như không phải mẹ hắn buộc hắn cưới một người phụ nữ không thương, giờ phút này có lẽ hắn đang cùng cô ấy đi du lịch ở Aegean Sea, mà không phải cả ngày lẫn đêm chịu đựng cô đơn lạnh lẽo rồi.

Đột nhiên Tống Khuynh Vân cảm giác tim căng thẳng, thân thể có chút yếu ớt mềm nhũn, cô biết hắn không thương cô, cô cũng biết, trong lòng hắn có một người phụ nữ khác, nhưng mà, cô chưa bao giờ nghĩ đến hắn lại ghét cô như vậy.

“Cốc… cốc… cốc…”, Đinh Chi Thành nhẹ nhàng gõ cửa kiếng một cái, đẩy kính mắt ở trên mũi lên, trong mắt của hắn, dường như tình huống này thường diễn ra như nước, nên trông rất bình tĩnh.

“Tổng giám đốc, Thẩm tổng của tập đoàn Thịnh Thiên đã đến, đang trong phòng họp chờ anh.”

Giọng nói ôn hòa đã phá tan bầu không khí lúng túng ở trong phòng, Đinh Chi Thành dĩ nhiên biết rõ bên trong đang trình diễn một màn như thế nào.

“Biết rồi.”

Hạ thấp giọng đáp, Hạ Vũ Hi buông Tống Khuynh Vân ra, đứng dậy sửa sang lại trang phục của mình, mắt lạnh lùng liếc nhìn Tống Khuynh Vân đang xụi lơ trên mặt đất một cái.

“Chỉnh đốn lại bộ dạng điềm đạm đáng yêu kia của cô lại đi, cùng tôi đi tới phòng họp.”

Dồn ép nước mắt của mình quay về, Tống Khuynh Vân mạnh mẽ, chống đỡ thân thể của mình bò dậy, dẫn đầu mở cửa đi ra ngoài, sau lưng là Hạ Vũ Hi, cùng đi ra khỏi phòng làm việc.

Hạ Vũ Hi sải bước lớn đi tới phòng họp, Đinh Chi Thành vội vàng đi theo, sau đó cùng sóng vai Tống Khuynh Vân mà đi ra ngoài.

“Cô không sao chứ.”

Liếc mắt một cái liền thấy trên mặt Tống Khuynh Vân có vết đỏ, cùng vẻ mặt hoảng sợ, bản tính dịu dàng ân cần của Đinh Chi Thành liền bộc phát.

“Không sao đâu.” Khéo miệng khẽ lay động, Tống Khuynh Vân khổ sở lắc đầu một cái.

Đột nhiên Hạ Vũ Hi dừng bước chân lại, ánh mắt sắc nhọn liền quét qua Đinh Chi Thành cùng Tống Khuynh Vân, giữa hai hàng lông mày đang che giấu sự tức giận lạnh lẽo, đàn bà chết tiệc, tại sao lại để cho trợ lý của hắn đối với cô có vẻ thương hại vậy.

“Chi Thành, cậu làm xong chuyện của mình rồi, tốt nhất không nên quan tâm đến chuyện không cần thiết.”

Lần đầu tiên, lạnh lùng lên tiếng với Đinh Chi Thành, hắn nheo tròng mắt lại, vì không thích hắn nhìn Tống Khuynh Vân bằng ánh mắt dịu dàng, thô lỗ kéo Tống Khuynh Vân qua, sức mạnh to lớn của hắn thiếu chút nữa làm cho cô đứng không vững mà ngã xuống.

“Còn cô nữa, không cần ở trong công ty của tôi thi triển công phu dụ dỗ người khác.”

Hạ Vũ Hi cứ châm chọc làm cho thân thể của Tống Khuynh Vân khẽ run lên, trên mặt lúc trắng lúc xanh, trong tận đáy lòng hoàn toàn đã đóng băng.

“Vũ Hi, cậu có thể đừng có quá đáng nữa hay không.”

Đinh Chi Thành vẫn trước sau như một, tròng mắt bình tĩnh liền bao phủ lấy một chút tức giận, mặc dù là trợ lý của hắn, nhưng cũng là bạn tri âm tri kỹ của hắn, không thích hắn thô lỗ bá đạo, hơn nữa càng không quen nghe hắn nói những lời châm chọc lạnh lùng.

Hạ Vũ Hi lạnh lùng liếc nhìn hắn một cái, nâng nụ cười lạnh khát máu lên, “Tôi cư xử với vợ tôi như thế nào, không mượn cậu xen vào.”

Dùng sức hất tay Tống Khuynh Vân ra, Hạ Vũ Hi cũng không quay đầu lại mà cứ đi về phía trước, bàn tay bởi vì tức giận mà nắm chặt lại thành quyền, hắn đang ngấm ngầm chịu đựng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.