Sổ Tay Yêu Đương Cùng Phi Nhân Loại

Chương 41




“ Tặc tử đến từ phương nào, giám ngang nhiên giết người của Phượng Gia ta, lại còn cứu đi phản đồ của Gia Tộc ta ”

- Một tiếng quát lớn vang lên,dẫn theo là hơn trăm người cầm đao kiếm, khí thế bừng bừng mà đến, chỉ trong chớp mắt liền vây kín ba người A - Long lại, rõ ràng đây là một cái bẫy, chỉ chờ người sập bẫy mà thôi, mà người nói lên thanh âm này, là một trong những trưởng lão chấp sự của Phượng Gia, kẻ này có tên là Phượng Bắc Vân, tuy hắn họ Phượng nhưng không phải dòng chính của Phượng Gia, nói theo cách nôm na, đây là con chó được Phượng Gia chiêu mộ từ bên ngoài, không hề có chút lai lịch hay huyết mạch gì với Phượng Gia cả, chỉ là đổi tên thay họ, theo tên chủ nhân của mình mà thôi!

- Mà đây cũng là điều mà A - Long ghét nhất ở thế giới này, hắn là người rất quan trọng thuần phong mỹ tục,hắn ghét nhất loại người từ bỏ gia đình cùng tổ tiên,vì lợi lộc mà vứt bỏ đi tên gọi, thậm chí cả họ của mình, sống làm người gia tộc kia, chết làm ma của gia tộc kia, hắn tuy không thích xem thường người khác dù họ xuất thân kém đến thế nào đi chăng nữa, nhưng mà những kẻ này hắn cực kì xem thường, hắ trong lòng gọi lũ người này là lũ chó không sai!

- Tuy hắn là dòng chính Phượng Gia,hắn không mang họ Phượng bởi vì cha mẹ hắn không hề đặt tên cho hắn, hắn cũng chưa từng biết đến hơi ấm của gia đình, hắn mang họ Long, là do mẹ nuôi của hắn đặt cho, hắn chỉ biết ai nuôi dưỡng dục hắn nên người, đặt tên cho hắn thế nào, thì hắn sẽ lấy họ của người đó, dù là chết cũng không đổi,bởi vì nếu đổi tên thay họ khác gì phủi đi công ơn người đã dưỡng dục hắn nên người kia chứ, cha sinh không bằng mẹ dưỡng đó là quan niệm của hắn, ai tốt với hắn hắn liền đáp lại gấp trăm thậm chí hàng ngàn lần!

- Mà đám người Phượng Bắc Vân này, là một trong những kẻ năm đó đã tiếp tay cho Phượng Kinh Thiên rút hồn hắn, thậm chí không ít lần không vui, liền đem hắn lúc đó là thân thể của một đứa bé, đánh cho không cử động được mấy ngày liền, ngay cả khi đi tiểu cũng tiểu ra máu, hỏi thử hắn có hận đám người này hay không kia chứ, ở Phượng Gia đám người này là được xếp vào trong danh sách phải giết không thể nghi ngờ, huống hồ gì bọn chúng lại là người làm tổn thương Phượng Vũ, người xác định sẽ làm nữ nhân của hắn sau này!

- Thấy đám người này nói như vậy, hai mắt A - Long phát lạnh, kẻ địch gặp nhau không nhiều lời trước hết động thủ, ân oán phân giải sau, đám người này hắn không phải nói nhiều, hắn là kẻ giết người, không phải loại đàn bà thích thành danh miệng lưỡi hơn thua, hắn nhẹ nhàng đưa Phượng Vũ cho Long Nhu, nhờ Long Nhu chăm sóc, tay hắn tế ra Côn Ngô Kiếm, kiếm không ra khỏi vỏ, kiếm ý đã theo một ý niệm của A - Long mà liên tục bay ra, đánh thẳng về phía đám người Phượng Bắc Vân, vô số đạo ánh kiếm chém tới!

“ Phốc....Phốc.....Phốc.....!! ”

- Đầu của hơn trăm tên thủ hạ Phượng Gia, dưới quyền chỉ đạo của Phượng Bắc Vân, đầu bay lên cao, cổ họng đứt lìa khỏi thân, máu không ngừng phun ra khỏi cổ, nơi vết chém ngọt như cắt đậu hũ!

“ Rầm ” một tiếng, Phượng Bắc Vân bị một kiếm này của A - Long chém bay thân thể hắn va chạm đánh sập mấy bức tường gần đó ra thành gạch vụn, trận pháp hủy diệt không chịu nổi va chạm đến một kích, Phượng Bắc Vân ánh mắt khiếp sợ nhìn A - Long không thể nào tin được, y là một Hoàng Giai Linh Giả trung kỳ, cũng là Khai Mạch Tầng 2 được tiến triển từ Võ Hoàng Cấp của Võ Giả, ngay và Phượng Bắc Vân cũng không cách nào tin được, mình lại bị đánh bay, mà điều hắn không tin nhất, chính là hắn vừa mới nói một lời, kẻ địch một câu cũng không nói liền ra tay động thủ với hắn!

- Tên này rõ ràng không phải đến kiếm chuyện, mà là đến diệt môn nhà người khác,nếu không phải hắn có Cấm Khí phòng ngự cấp cao, cứu hắn một mạng không bị giết chết như thuộc hạ, chỉ bị đánh văng ra xa hơn thôi, nghĩ tới đây Phượng Bắc Vân trong lòng khiếp sợ, ý chí chiến đấu thụt xuống âm độ, hắn hoảng hốt quay đầu muốn bỏ trốn,hắn phải kêu thêm người, cao thủ ra chiêu liền biết mạnh yếu, chỉ một chiêu kiếm quang liền giết hơn trăm người, điều này Phượng Bắc Vân hắn không làm được, dù có trăm cái Phượng Bắc Vân hắn đồng loạt ra tay, một đối một, cũng không thể nào một chiêu chém bay đầu hơn trăm người như thế, nghĩ tới đây lòng hắn run sợ, hắn không muốn chết, mà cách duy nhất là gọi người đến giúp hắn một tay!

“ Người đâu..... Người đâu có người muốn tấn công Phượng Gia chúng ta..... Ưhm uhm ”

- Phượng Bắc Vân hô vừa xong một câu, hắn cho rằng A - Long sử dụng một chiêu, chém bay hơn trăm cái đầu, liền đã là nỏ mạnh hết đà,muốn hô to đánh động đến những người đang họp trong nghị sự đường, ở đó mới có cường giả chân chính, mới trị được A - Long, còn kêu Phượng Bắc Vân hắn ở lại liều mạng với A - Long sao, hắn có khả năng đó hắn liền một chưởng đem A - Long chụp chết, cần chật vật như thế này sao, huống hồ gì hắn chỉ là cần đại thụ che trời là Phượng Gia chống lưng cho hắn làm ít chuyện không muốn ai biết mà thôi, mạng y so với tất cả người và an nguy của Phượng Gia, liền mạng y đáng giá hơn ai hết, hắn không muốn chết sớm như vậy a!

“ Ưhmmmmm......Phập ”

- Máu tươi màu đỏ từ ngực trái của Phượng Bắc Vân phun ra không ngừng, miệng của hắn bị một bàn tay được bao phủ bởi áo giáp che lấp, hắn phát ra câu thứ nhất, không thể phát ra câu thứ hai, liền bị người dùng đại dao đâm xuyên qua lồng ngực, A - Long đeo Côn Ngô Kiếm ngang hông mình, đối với A - Long hắn, giết một tiểu nhân vật như Phượng Bắc Vân kia, không cần thiết lãng phí sức lực mà sử dụng Côn Ngô Kiếm chém giết, hắn không tin Cấm Khí của Phượng Bắc Vân kia, đủ mạnh để chống được một kích cận chiến, từ con dao được cơ quan sắp đặt trên mu bàn tay, bất cứ khi nào cũng có thể xuất hiện để chiến đấu thay cho vũ khí chính!

A - Long ngay khi nghe Phượng Bắc Vân hô to một tiếng, A - Long cũng kinh ngạc về cách hành xử của Phượng Bắc Vân, hắn tuy kinh ngạc biết để Phuong Bắc Vân hô nhiều, liền chuyện này không ổn,hắn không muốn không quá nhiều người biết về sự xuất hiện của hắn nơi này, tuy hắn không sợ người Phượng Gia, trong mắt hắn người Phượng Gia đã là người chết, đến một người xuất hiện trước mắt hắn giết một người, nhưng mà hắn không muốn đánh rắn động cỏ,để nhận vật chủ mưu năm đó chạy trốn đi mất, bằng không hắn cũng lười xuống thay với Phượng Bắc Vân để hắn cho thuộc hạ hắn giết chết, nhưng mà A - Long hắn hôm nay tâm trạng không vui, con ruồi vo ve trước mặt hắn quyết không chịu buông tha, hắn không đập chết liền cho rằng hắn sợ ruồi sao?

“ Keeng” một thanh âm cơ quan vang ra, Lưỡi dao dài bằng cùi tay, nhọn sắc bén hai bên từ mu ban tay của A - Long thu lại vào trong cơ quan nơi cánh tay thủ giáp của hắn, lưỡi dao sắc bén, trong suốt như vô hình ánh hàn quang chợt loé rồi lại biến mất, người có tầm mắt thấy vũ khí từ mụn bàn tay của A - Long liền linh hô một câu “ Dao Quý” tuy A - Long hắn không phát huy chưa đến 10% công năng của mũi dao trên mu bàn tay của A - Long,nhưng với nhân vật tôm tép như Phượng Bắc Vân, một dao chí mạng là đủ giết hắn trăm ngàn lần rồi?!

- Huống hồ lưỡi dao trên mu bàn tay của A - Long được bôi chất độc số một,được A - Long khổ sở không ít tháng ngày tích trữ và bảo quản để chờ ngày bôi lên lưỡi dao một đâm đem cừu nhân năm xưa một dao chí mạng, mà độc này có được là vì tích trữ vô số độc vật từ thân thể A - Long, một dao đâm xuyên qua ngực của Phượng Bắc Vân,một dao đâm trúng chỗ hiểm, cùng với độc dược kinh khủng của A - Long, liền khiến Phượng Bắc Vân không kịp trở tay, mà khiến thân thể của Phượng Bắc Vân chết ngay tại chỗ!

“ Bịch ” Một tiếng thật kêu vang lên, thân hình Phượng Bắc Vân ngã xuống, máu không ngừng từ tìm gã phun ra, máu đã không ngừng chảy ra tạo thành một vũng máu cùng một cổ thi thể đang dần lạnh xuống, Hồn Anh của Phượng Bắc Vân hoảng sợ thoát ra khỏi đầu, đang muốn bỏ trốn thì bị một tay A - Long bắt lại!

“ Thôn Phệ ” một thanh âm lạnh lùng từ miệng của A - Long vang lên, đem theo sát ý lạnh thấu xương, vừa nói xong câu này, Hồn Anh của Phượng Bắc Vân run lên, hắn đang muốn nói câu ngoan thoại hù dọa A - Long, thì hắn nhìn thấy trong lòng bàn tay của A - Long xuất hiện một vòng xoáy màu đen, với hấp lực vô cùng kinh khủng, hắn thét một tiếng thảm thiết, đáng tiếc không ai nghe thấy, hắn muốn giãy dụa thoát ra khỏi tay A - Long, nhưng mà đã muộn, vòng xoáy thôn phệ, hấp lực hút hắn vào trong, cuối cùng ghiền nát Hồn Anh của Phượng Bắc Vân thành phân bón, lúc này A - Long trong đầu đang gom góp ký ức của Phượng Bắc Vân từ mảnh vỡ lại với nhau, sau một hồi dò xét, A - Long mắt tràn ngập sát ý!

“ Giỏi cho lũ gan chó to bằng trời,lại còn giám tính kế ta, quả là muốn chết ”

- Nói xong A - Long bước đi, vung tay một cái, Cấm Chế phong toả không gian do Côn Ngô Kiếm khoá lại, một lần nữa mở ra, hắn tiếp tục bước đến nơi nghị sự đường!

“ Phanh.... Phanh....Phanh....Phanh..!.!! ”

- Vô số tiếng nổ chói tai liên tục vang lên ở căn phòng chấp sự, ở nơi này là nơi cất giữ Linh Hồn Mệnh Bài, bất kể người nào thuộc tầng lớp cao của Phượng Gia, đều có thẻ bài sinh mệnh này, chỉ cần người có để linh hồn trong thẻ bài sinh mệnh này, mỗi khi người đó bị người khác giết chết, linh hồn câu diệt, mệnh bài đó liền nổ tung hoặc vỡ làm hai mảnh, cũng vào lúc này ở Phòng Chấp Sự liên tục hơn trăm cái mệnh bài bị vỡ nát làm hai mảnh, báo cho người ta biết là chị trong một lát,có kẻ liền đem hơn trăm người Phượng Gia giết chết, đây cũng là điểm khác biệt giữa gia đình Võ Giả cùng Linh Giả!

“ Thẻ bài của Bắc Vân Chấp Sự đã bị hủy rồi.... Người đâu mau báo cho các trưởng lão đang họp trong Nghị Sự Đường, báo với họ rằng có kẻ muốn.... Occc ”

- Tên kia chưa kịp nói xong thì ngừng lại thì cảm thấy cổ họng mình mát lạnh, một tia khí lực để nói cũng không có, hắn không tự chủ được theo bản năng mà sờ lên cổ, thấy cổ hắn từ lâu đã đứt lìa khỏi cổ, đầu hắn một cơn gió thổi qua đẩy rơi đầu của hắn rơi về phía sau,hai mắt mất dần ý thức, cuối cùng rơi bịch cái xuống đất, không những hắn mà là những người ở trong phòng chấp sự liên bị một đạo kiếm quang chém giết không có một tên kịp đáp lại hay ú ớ đến một tiếng!

- Ở bên ngoài cách đó không xa, A - Long một thân một mình, một người một kiếm, đi tới đâu liền máu chảy đến đó, bất kể kẻ nào chỉ cần có ân oán với hắn, hay làm con chó cho Triệu Thị, năm đó có hay không nhúng tay vào chuyện ám hại hắn năm đó, hắn không do dự mà một kiếm chém xuống, đem toàn bộ người, cùng nhân quả chém tận giết tuyệt, một điểm thương hại cũng không có, đối với A - Long hắn, kẻ nào giám chĩa kiếm về phía hắn, chỉ cần có ác ý hắn tuyệt đối không buông tha, hôm nay hắn mạnh hắn thoát được một kiếp, nhưng hắn yếu cá thịt bị người chém giết chính là hắn, hắn không nhân từ đến mức để kẻ có thể nguy hại tới gia đình hắn sống sót qua đêm nay, bằng không nuôi hổ dưỡng hoạ,nuôi ong tay áo, nuôi cáo trong nhà, trước sau gì cũng phản,chi bằng giết sạch kẻ đối địch, chấp nhận suy yếu một thời gian, giúp Phượng Gia thay máu mới,cũng là bảo vệ cha mẹ hắn khỏi mọi mối nguy hiểm dù là nhỏ nhất!

“ Giết ”

- Trong lòng A - Long gầm lên một chữ, lũ người giả mạo họ Phượng này hung hăng càn quấy là bởi vì Phượng Gia chia năm xẻ bảy,rơi vào cuộc phân tranh của cô gì chú bác nhà hắn, gia chủ cũng là cha hắn Phượng Kinh Lôi luôn luôn ở biên cương,không ở đây giải quyết sự vụ, cũng như Phượng Khanh ông nội vô năng, sợ này kỵ nọ bị người khi dễ một cái rắm cũng không giám phóng, cũng không giám ra mặt giải quyết, cuối cùng ngay cả cháu ruột mình cũng bị người mình bán đi mất, để cho kẻ khác phân chia xác thịt cháu mình,lão cũng chỉ mong được phân chia chút ít, kiếm được miếng canh, nghĩ tới đây A - Long có xung động muốn giết toàn bộ người ở Phượng Gia, hắn lạnh lùng mở thiên nhãn!

- Hắn nhìn từng người ở đây trong phạm vi 15 dặm, lúc trước là ba dặm bây giờ là 15 dặm, chỉ cần người mang tộc huy nhà họ Phượng, trừ những người không đáng chết ra, kẻ nào có liên quan đến ân oán năm xưa hãm hại hắn,hoặc không có huyết mạch Phượng Gia dòng chính hay là anh em cách nhau 5 6 đời, hắn không nói một lời cũng lười, trăm đạo kiếm khí từ Côn Ngô Kiếm đem đám người kia từ trên xuống dưới chém thành thịt nát,linh hồn câu diệt muốn đoạt xá trọng sinh là điều không thể, hắn không cần những con chó chỉ tối ngày mong chủ nhân của mình sơ xuất, liền há miệng ra đớp một miếng, cũng không cần những con chó chỉ biết vẫy đuôi với người ngoài, tuy đây không phải nhà của hắn, nhưng mà cũng không cho phép lũ ô hợp này ở trong nhà cha mẹ hắn!

- Hắn càng lúc càng giết nhiều người, cuối cùng cũng làm kinh động đến nhân vật cao hơn ở Phượng Gia, lúc này xuất hiện ba gã Chân Hồ Cảnh, một lời không nói liền động thủ,bọn chúng ra tay vô cùng nhanh, vô cùng tàn độc, tay tế ra pháp khí, dùng một kích uy lực nhất đánh xuống đầu của A - Long, thấy pháp khí phá toái không gian vô cùng đáng sợ đánh tới hắn, A - Long lạnh lùng ánh mắt, một đạo tinh mang rét lạnh từ trong mắt ánh ra!

“ Tê..... ”

- Côn Ngô Kiếm rút ra khỏi vỏ, một thanh âm kim loại cứa vào với nhau khi Côn Ngô Kiếm ra khỏi vỏ vang lên,giống như thanh âm của kim loại va chạm với nhau tạo ra âm thanh vang lên, khiến ba tên đánh lén da đầu tê dại trong lòng có chút uý kỵ không biết có nên hay là không nên tiếp tục đánh tới, nhưng mà bọn chúng suy nghĩ đến đây đã muộn!

“ Phốc....Phốc..... Phốc....”

- Ba đạo máu tươi chém ngang hông ba người phun ra, Bịch bịch, ba người bọn họ bị một kiếm của A - Long chém thành sáu khúc, máu phun ra không ngừng, bọn họ rơi xuống giá đất nhưng cũng chưa chết, bọn họ kinh hãi phát hiện, Cấm Khí trên người mình, không cách nào phát huy tác dụng phòng ngự, một kiếm này vô cùng đáng sợ, không những đem thân thể, mà ngay cả pháp khí tấn công, hay pháp bảo phòng ngự cũng bị chém làm đôi, y như cắt một mảnh đậu hũ vậy, một tên còn tỉnh táo kinh hãi nhìn A - Long mà thét lên kinh hãi rằng!

“ Ngươi là ai...!! Phượng Gia có đắc tội gì với ngươi.... Mà ngươi nỡ lòng nào chém giết, không tha người vô tội, chẳng lẽ ngươi muốn chém tận giết tuyệt Phượng Gia ta ”

A - Long nghe thấy thế chỉ cười lạnh lùng, nụ cười này khiến tâm của ba tên cường giả lạnh giá tâm can, vô cùng sợ hãi mà nhìn thanh kiếm mạu đen ánh sao như một giải ngân hà trong đêm đen, bởi vì thanh kiếm này chính là thứ đem chiêu thức, vũ khí của ba người,cũng như thân mình bọn họ chém làm đôi, lúc này A - Long cười có chút tàn nhẫn, giọng như ma quỷ rít gào trong địa ngục nói ra!

“ Phượng Gia không đắc tội với tao....nhưng chúng mày thì có.... Tao không giết ngươi vô tội tao chỉ tới đây giết những con chó không biết ai là chủ, muốn cõng rắn cắn gà nhà, chúng mày trong mắt tao chỉ là một lũ phản bội mà thôi, vì lũ bạch nhãn lang chúng mày.... Chưa đủ để tao diệt hay trút giận lên đầu toàn bộ Phượng Gia ”

“ Ngươi là ai?? ”

- Một tên trong ba tên kinh hãi hỏi, hắn cũng tiếp nhận một kiếm của A - Long, hắn tuy chưa chết, nhưng mà mất đi nửa cái mạng, bị chém ngang hông,liên kết với đan điền bị cắt bỏ, tuy bọn chúng sống, nhưng cũng chỉ là phế nhân, bọn chúng sống bởi vì bọn chúng là Linh Giả,Linh Hồn mạnh mẽ gấp nhiều người thường, Lạc Đà gầy vẫn hơn ngựa béo, điều này minh chứng rõ ràng nhất cho ba tên này, tuy bị chém làm đôi, nhưng kết nối hai phần thân thể lại với nhau, cũng có thể khôi phục nguyên trạng,mặc dù phải chấp nhận trả cái giá không nhỏ mới có thể khôi phục, nhưng bọn chúng không muo chết a!

- Bọn chúng Chân Hồ Cảnh có thể sống được ba đến bốn trăm năm đó là điều hết sức bình thường, huống hồ gì bọn chúng chưa tới hai trăm tuổi cơ hội đột phá vẫn còn, bọn chúng tráng niên mất sớm, như vậy thật không cam lòng a, khi thấy A - Long lạnh lùng nói thế, khiến tâm bọn chúng sợ hãi, bọn chúng không biết mình đã đắc tội một nhân vật như thế nào, mà đang đêm một người một kiếm muốn tiêu diệt bọn họ, hắn không kìm được sợ hãi mà thốt ra câu này, A - Long cười tàn nhẫn!

“ Tao là ai sao??? Tao chính là cơn ác mộng mà lũ chúng mày không bao giờ muốn mơ tới..... Các ngươi cứ yên tâm đi trước.... Tao hôm nay, cũng không để các ngươi đơn độc mà đi một mình, sớm thôi bạn của chúng mày,cũng sẽ đến đoàn tụ với chúng mày thôi ”

“ Không ggggggg!!!!! ”

- Ba tên hét thảm lên một tiếng không cam lòng, Côn Ngô Kiếm từ tay của A - Long, hắn rót vào vô số Hỗn Độn Chi Lực chém ra vô số đạo kiếm quang vô cùng sắc bén,đem ba tên cùng máu thịt của ba tên chém thành một cơn mưa máu, mà thù hận với ba tên này A - Long hắn cũng không dễ dàng xoá bỏ như thế, bởi vì ba tên này chính là kẻ đã đánh tráo hắn trước mặt cha mẹ hắn, sau đó đem tới trước mặt Lại Hà,Cát Tư để nàng ta hủy diệt âm hại khốn khổ từ nhỏ đến lớn, chém giết ba tên này như thế còn ít, A - Long vung tay về phía ba bãi máu nằm dưới đất, nay đã bị kiếm quang cày xới liên tục, một cái vung tay liền tạo ra một cái vòng xoáy hấp lực, hấp thụ từ nơi kiếm quang chém đứt nào đó ra ba cái tàn hồn,một mồi lửa cùng với một tiếng thét thảm, đem linh hồn ba tên kia đốt thành không khí, ngay cả một chút dấu vết cũng không còn!

- Long Nhu lúc này dìu Phượng Vũ đứng ở phía xa xa quan khán, trong lòng không phải run sợ, nàng làn điệu tiền thấy A - Long tàn nhẫn như vậy, giết ngươi ta rồi, còn ngay cả tư cách luân hồi của người ta cũng trảm diệt, phải như thế nào cừu hận mới có thể tàn nhẫn ra tay như thế kia chứ, ngay cả khi đánh Phong Tuyết Ngân Thành, khi chiến thắng A - Long tuy tàn nhẫn chỉ chém giết những người có liên quan, còn người già phụ nữ, trẻ em, thậm chí là binh tướng của địch cũng đều chiêu hàng, không hàng hay không muốn quy phục, thì bị làm tù binh chiến tranh,cũng chỉ đem tới công trường xây dựng, không làm liền không có cơm,không đánh đập họ hay ép công, chỉ là muốn ăn cơm thì phải làm mà thôi, chống cự phản kháng liền giết, cũng không xem như là tàn nhẫn,mà là quá nhân từ, chứ không hề chém tận giết tuyệt như bay giờ!

- Long Nhu đang muốn lao lên, ngăn cản A - Long lại, nàng sợ hắn lên cơn say máu, mà tẩu hoả nhập mã, bởi vì nàng mới biết hắn đột phá cách đây không lâu, căn cơ chưa được vững chắc, nàng sợ hắn có điều gì bất trắc nếu hắn mà xảy ra chuyện gì nàng sẽ hối hận cả đời, lúc Long Nhu muốn lao lên, bị Phượng Vũ ngăn cản lại, Long Nhu tức giận muốn phun hoả nói!

“ Phượng Vũ....ngươi muốn ngăn cản ta ư ”

- Phượng Vũ nghe thấy tiếng nói giận giữ của Long Nhu, nàng lại nhìn thấy trong ánh mắt của Long Nhu tràn ngập lo lắng, nàng lắc đầu nói!

“Ta không biết ngươi có quan hệ gì với Tiểu Long, nhưng mà ngươi không nên ngăn cản Tiểu Long phát ra oán khí trong lòng, nếu ngươi ngăn cản hắn báo thù,không phải giúp hắn mà là hại hắn đó..... ”

- Long Nhu nghe thấy vậy, thoáng ngây người, Nàng cảm thấy Phượng Vũ nói có chút đúng, nàng cảm thấy khí tức của A - Long, càng lúc càng bất ổn, không phải tẩu hoả nhập ma, mà là muốn đột phá cảnh giới, thiên địa Linh Khí như sóng biển không ngừng rót vào người của A - Long rõ ràng là A - Long đang rơi vào cảm giác thiên nhân hợp nhất, đang không ngừng mở ra khúc mắc trong lòng, mà tiếp nhận thiên địa Linh Khí tẩy rửa thân thể, đúng lúc này Long Nhu quay sang nhìn Phượng Vũ nói!

“ Phượng Vũ,ngươi biết gì về quá khứ trước đây của Phu Quân, vì sao Phu Quân lại không ở Phượng Gia, mà phải lưu lạc khắp nơi như vậy ”

- Phượng Vũ nghe thấy thế, khuôn mặt Phượng Vũ đang tái nhợt vì bị thương, nay lại càng thêm trắng bạch, ánh mắt nàng nhìn theo bóng lưng của A - Long vô cùng khổ sở và thương hại, nàng đắng chát trong lòng, khuôn mặt tràn ngập thống hận mà nhìn qua đám thi thể kia, nàng thở dài một cái nói với Long Nhu!

“ Ngươi gọi tiểu long là Phu Quân, ngươi lại hỏi ta như thế, hẳn tiểu long không nói với ngươi quá khứ của hắn..... Nếu ngươi đã muốn biết, vậy thì ngồi xuống đây, để ta kể cho ngươi nghe một câu chuyện... Nếu ngươi nghe xong còn chấp nhận được hắn thì hãy ở lại bên hắn, bằng không thì hãy rời đi thật xa,đừng làm tổn thương hắn thêm nữa ”

“ Ngươi còn không mau nói ”

Long Nhu mất kiên nhẫn ngồi xuống bên cạnh Phương Vũ nói ra,nghe thấy Long Nhu nói thế, Phượng Vũ đắng chát nở nụ cười vô cùng miễn cưỡng mà kể rằng!

“ Câu chuyện bắt đầu từ một đêm mưa, cách đây 10 năm trước.....cũng tại nơi Phượng Gia này, Cũng là ngày mà Đại Phu Nhân, của gia chủ hiện tại của Phượng Gia tên là Đông Phương Lan Lan lâm bồn,sinh ra đứa con đầu lòng cũng là người nối nghiệp Phượng Gia sau này....tại nơi đó..... ”

Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.