Sơ Hiểu Mộ Niên

Chương 55




Trong lúc tôi còn đang rối rắm, xe của số 2 đã sớm đi xa! Tốc độ thật nhanh, nhưng hành động của anh ta còn nhanh hơn. Còn chưa được năm phút đã cầu hôn với tôi, tôi lắc đầu tự giễu nở nụ cười, bước về nhà.

Về đến nhà mới chỉ hơn mười rưỡi, tôi cởi giày thay dép lê, giải phóng cho đôi chân đáng thương. Phụ nữ thật phiền toái, chỉ vì xinh đẹp hơn chút mà chuyện gì cũng làm. Ví như tôi hôm nay, đi giày cao gót để chân dài hơn, tô son trát phấn cho mặt đẹp hơn, mặc áo ngực đặc biệt để vòng một nở nang chút, bó bụng bó dạ cho vòng eo thon gọn... Nói chung là trang bị kĩ đến tận chân răng, chỗ nào trên cơ thể cũng được chỉnh sửa.

Di động vang, tôi lấy điện thoại từ túi xách ra nhìn, là số 2!

Số 2 dùng tốc độ nhanh gấp đôi người bình thường hỏi tôi: "Về nhà chưa?"

"Rồi." Tôi lên tiếng.

"Vậy là tôi yên tâm rồi, lỡ trên đường em xảy ra chuyện gì, tôi sẽ áy náy lắm." Kính nhờ, chỗ tôi xuống xe chỉ cách nhà có một trăm mét được không, tính thêm 6 tầng thang bộ cũng nhiều nhất một trăm năm mươi mét. Nhưng lời nói của số 2 vẫn khiến tôi ấm áp, quả thực còn thoải hơn ăn một thùng kem cốc giá rẻ. Tung hoa tung hoa, thật hạnh phúc, cuối cùng thì tôi cũng rung động rồi!

Có một nhà khoa học từng nói, ăn một thỏi chocolate sẽ hạnh phúc như vậy, tuy trời sinh tôi thích ăn kem cốc, nhưng năng lượng của nó thì ngang hàng chocolate, đều sẽ làm tôi béo phì. Kết quả mỗi lần ăn xong, ngày thứ hai sẽ phải uống nước trắng cầm hơi với mấy chiếc bánh quy để duy trì dáng người yểu điệu.

Giọng nói của số 2 không quyến rũ bằng số 1, tốc độ lại nhanh, nhưng giống như chàng trai mới rơi vào biển tình, tràn đầy màu hồng phấn lãng mạn: "Tôi biết mình nóng nảy, nhưng đó là vì tôi sợ người khác cướp em đi, hi vọng không lưu lại ấn tượng gì xấu trong lòng em."

"Không, không, hoàn toàn ngược lại. Có lẽ phong tục chỗ các anh không giống trái đất, tôi hiểu mà." Tôi cầm điện thoại, trả lời thật lòng. Số 2 vừa đẹp trai vừa nhiều tiền, là bạn đời lí tưởng của mọi cô gái. Nếu bị ai hám tiền đụng tới, còn không sung sướng cười gập thắt lưng?

Số 2 nhất thời hưng phấn hỏi: "Vậy tôi có thể đến nhà em được không? Yên tâm, ở chỗ chúng tôi chưa kết hôn thì sẽ chưa ở cùng, nếu bây giờ em đồng ý, chúng ta lập tức đi đăng kí. Em không cần mang thứ gì hết, tôi sẽ sắm mới toàn bộ cho em."

Tôi há to miệng, cứng họng nửa ngày mới dịu dàng từ chối: "Tôi rất cảm động, nhưng dù sao đây là chuyện lớn cả đời, để tôi suy nghĩ thêm chút nữa."

"Sao lại nghĩ thêm nữa?" Số 2 nóng nảy giải thích: "Em yên tâm, so với chúng tôi thì tuổi thọ của người trái đất vô cùng ngắn, tôi có thể chăm sóc em cả đời, cho em cuộc sống áo cơm không lo. Tuy tôi biết em không ham tiền tài, nhưng nếu con cái của chúng ta có một tài sản lớn thì thuận lợi biết bao. Nó có thể vào bất kì trường đại học nào, thậm chí về tinh cầu của tôi học tập, nó sẽ lọt top năm trăm người giàu nhất thế giới, dù tính đi tinh cầu khác cũng được sống thoải mái cả đời."

Xem ra số 2 rất thật lòng, hơn nữa còn rất có trách nhiệm, ngay cả đời con cái cũng tính toán xong xuôi, tôi nghe mà lâng lâng cả người. Có thể trở thành phu nhân của người như thế, cùng với tương lai được làm mẹ của đại gia giàu top năm trăm thế giới, điều kiện này quả thật quá quyến rũ.

"Ừm, ừ..." Tôi ậm ừ phụ họa số 2, ngã vào sofa chết đi sống lại, sắp chống đỡ không nổi nữa.

Đám người ngoài hành tinh này rõ là những tên ác ma đẹp trai, không lúc nào ngừng khiêu chiến tâm lý bạc nhược của tôi.

Tôi yếu ớt giãy dụa trước cánh cửa hôn nhân, phảng phất thấy được ánh nến thiên đường lập lòe bên trong, còn cả cha sứ hiền lành mỉm cười. Thiên sứ trên lầu cầm giỏ hoa, chỉ chờ tiếng chuông giáo đường vang lên là sẽ tung hoa chúc phúc.

"Để tôi suy nghĩ hết đêm nay được không?" Tôi quả thực cầu xin trong nước mắt, cũng không muốn chần chừ quá lâu, bởi vì số 2 thật sự rất tốt. Nếu đánh mất anh ta, tôi sẽ hối hận, sẽ đi nhảy bồn tắm lớn tự tử, dùng mì sợi thắt cổ, dùng đậu phụ đập đầu, dùng miếng bí đao mỏng như cánh ve cắt cổ. Nếu không tin, hiện tại tôi sẽ đi tháo nước vào bồn tắm lớn.

"Được, được, sáng mai tôi sẽ chờ tin tức của em." Số 2 vui vẻ lạ thường, phát ra tiếng hôn môi chụt chụt: "Tôi yêu em!"

Ấn nút tắt máy xong, tôi mê mang. Số 2 yêu tôi, nhưng tôi thì sao? Yêu tiền của anh ta, yêu cuộc sống no đủ anh ta hứa hẹn, hay là yêu thứ gì khác?

Tôi do dự, có nên bảo cha mẹ đừng dạo quán ăn sáng nữa, mau mau trở về xem mặt con rể tương lai không nhỉ? Mắt nhìn người của cha mẹ sẽ tốt hơn của tôi chăng? Nhưng cha mẹ vừa thấy số 2 nhất định sẽ đáp ứng, bởi vì số 2 hội tụ đủ điều kiện mà một anh con rể cần có. Đẹp trai, nhiều tiền, cầm hộ chiếu Anh quốc, như vậy tiếng Anh nhất định rất tuyệt. Hơn nữa hứa hẹn chăm sóc tôi cả đời, cả đời nha, hiện tại mấy người đàn ông có thể làm được? Chỉ mạnh miệng là nhiều!

Phiền chán không chịu nổi, mở máy tính ra, có lẽ nên chơi game giết thời gian, dù sao thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng.

Vừa thấy số điện thoại của web xem mặt vũ trụ trên máy tính, tôi giật mình, cầm di động lại gọi một lần nữa.

"Chào cô Thư, tôi đang nghe đây!" Giọng nói dịu dàng vang lên: "Cô có vừa lòng với số 2 không? Số 2 vừa gọi tới, nói sáng mai cô sẽ cho anh ta câu trả lời."

Xem ra người ngoài hành tinh rất tin tưởng bà mối, hoặc bọn họ phải tuân theo điều kiện nào đó mà tôi không biết chăng? Có thắc mắc trong lòng, nơi này lại sẵn một người có thể giải đáp, vì thế tôi hỏi: "Gặp đối tượng xem mặt nào số 2 cũng đối xử như vậy sao?"

"Số 2 có hơi nóng nảy, nhưng ở tinh cầu anh ta ai cũng như thế hết." Bà mối không trả lời thẳng vào vấn đề, thái độ vô cùng hòa nhã: "Chúng tôi đã giới thiệu thành công hơn mười người của tinh cầu đó, quả thật tất cả đều thực hiện được lời hứa chăm sóc cả đời, nếu cô cảm thấy ổn, có thể cân nhắc xem sao."

Thật sự tốt như vậy? Ha ha, cuối cùng cũng tìm được người thích hợp! Tôi buông điện thoại, che miệng cười ha ha hai tiếng như người điên, sau đó lại cầm di động. Phải giải tỏa vui vẻ trong lòng ngay, nếu không tôi sẽ vừa nhảy vừa hát mất.

Cầm lấy di động, tôi mở miệng cười hỏi: "Bà mối có thể cho tôi biết, hành tinh của số 2 khác trái đất những gì không? Có phong tục gì tôi cần chú ý? Tính cách của bọn họ đều nóng vội như vậy sao?"

Bà mối nhẹ giọng trả lời: "Rất nhiều điều không giống, phong tục của người ngoài hành tinh rất ít khi giống người trái đất. Bản tính của số 2 không vội, chỉ nóng nảy vào thời kì nhất định mà thôi, bình thường anh ta lịch sự tao nhã như một quý tộc Anh quốc, vậy nên mới chọn định cư ở nước Anh."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.