Sô Cô La Chạy Trốn

Chương 56




Hắn duy trì tư thế ngồi tao nhã như trước, nhưng sắc mặt lại càng thêm đùa cợt,“Nói đến người cha có quyền có thế kia, thật sự là không thể không bội phục phong lưu bên ngoài của ông, đổi phụ nữ hết người này đến người khác, hết sinh đứa con này rồi lại sinh đứa con khác, chỉ có mẹ tôi ngu ngốc tin là thật.”

Hắn hừ lạnh một tiếng,“Một cô gái làm ở quán rượu, ngây thơ tưởng mang thai con của hắn là có thểuy hiếp có một danh phận, kết quả như thế nào……”

Ánh mắt hắn dần dần trở nên rời rạc,“Người đàn ông kia thế nhưng nhẫn tâm phái người giết bà, lưu lại đứa con của chồng trước, tùy tiện ném tôi cho một thuộc hạ trông coi, ngay cả của lớn nhà Thượng Quan cũng không bước vào được.”

Lăng Thủy Nguyệt giật mình nói không ra lời,cô biết người đàn ông mà tiền có thế dễ dàng làm xằng làm bậy, chẳng qua cô không nghĩ tới Thượng Quan Hồng Đồ lại nhẫn tâm như vậy.

“Thượng Quan Nghiêu có thể lấy thân phận đại thiếu gia tập đoàn Thịnh Thế, đi học ở học viện Bạch Kim nổi tiếng nhất thành phố,mà tôi lại là một đứa con riêng không biết cha là ai, chỉ có thể học đến cao trung, mỗi ngày còn phải bạn học ức hiếp và ánh mắt lạnh. Hắn sinh ra liền có được tất cả,con tôi thì mỗi ngày như sống trong dầu sôi lửa bỏng.

“Hắn hưởng thụ cuộc sống xa hoa đại thiếu gia, được cha coi là báu vật duy nhất, mà tôi lúc nhìn thấy cha mình, chỉ có thể khúm núm gọi ông ấy là Thượng Quan tiên sinh, thậm chí ngay cả cái họ Thượng Quan, ông ấy cũng không tôi……

“Mỗi ngày trải qua cuộc sống bị chèn ép, tôi bất quá muốn tìm một chỗ dựa vào cùng an ủi, cho nên cố lấy dũng khí, làm trò thiệt nhiều để gọi hắn một tiếng anh hai, hy vọng hắn có thể cho tôi một chút quan tâm và ấm áp, nhưng mà……”

Nói tới đây, hắn ánh mắt lại trở nên thô bạo,“Đổi lấy chính là Thượng Quan Nghiêu lạnh lùng chống đỡ, còn bị cha bạt tai một cái thật mạnh.”

Lăng Thủy Nguyệt nghe được kinh hãi, hồi tưởng lại Thượng Quan Nghiêu vô tình như thế nào, hắn đối bất luận kẻ nào giống như đều cực kỳ lạnh lùng,cô thậm chí không biết trong tim hắn có độ ấm không.

“Cho nên tôi hận hắn!”

Nghê Kiệt đột nhiên nắm chặt hai đấm, vẻ mặt giống như đứa bé không được thưởng kẹo,“Cha không đau,mẹ không thương, khi đó tôi đại khái là điên rồi mới có thể tìm mọi cách muốn lấy lòng hắn, tôi thật khờ, cố gắng thật lâu mà vẫn hèn mọn như vậy, chỉ hy vọng hắn nguyện ý thừa nhận tôi là em trai hắn, có thể cho tôi một nụ cười ấm áp, nhưng đổi lấy chính là sự vô tình của hắn.”

Hai mắt Nghê Kiệt hàm chứa nồng đậm hận ý,“Người như vậy thực đáng chết, chẳng qua…… Mạng của hắn cũng thật lớn, tai nạn xe cộkia chỉ làm cho hắn mất trí nhớ mà thôi……”

“Cậu nói cái gì?!” Lăng Thủy Nguyệt trừng lớn hai mắt, nhìn thấy người đàn ông nguy hiểm trước mắt đang đánh mất lý trí,“Thượng Quan Nghiêu bị tai nạn xe cộ năm đó, là do một tay cậu tạo thành ?”

“Đúng như thế?” Vẻ mặt hắn đầy hận ý,“Chúng tôi rõ ràng đều là con của Thượng Quan Hồng Đồ, vì sao hắn là có thể có được tất cả? Tôi thì nhất định bị vứt bỏ?”

Hắn đột nhiên giống mất đi lý trí bình thường cười tà,“Cho nên tôi mới muốn đoạt lấy tất cả những món hắn thích, chỉ cần là hắn thích , mặc kệ dùng thủ đoạn gì tôi đều phải biến đồ của hắn thành của tôi, chẳng qua tôi không nghĩ tới……”

Khuôn mặt vốn tươi cười lại bị tuyệt vọng thay thế được,“Những thứ mà hắn quan tâm dường như rất ít……”

Hắn khẽ nhắm mắt lại, hồi tưởng lại tất cả những việc mấy năm trước của Thượng Quan Nghiêu,hắn giống như đứa nhỏ bốc đồng chán ghét có người tranh đoạt món đồ chơi của hắn.

Hắn thậm chí còn ngu xuẩn lừa gạt thiên kim ngàn vàng được gọi là bạn gái của Thượng Quan Nghiêu vào tay mình.

Nhưng mà hắn lại không thể nào quên mất, khi hắn mang theo vị thiên kim nhà giàu kia xuất hiện ở trước mặt Thượng Quan Nghiêu, hướng hắn thị uy ngược lại đổi lấy cười lạnh không them quan tâm của hắn.

Sau đó hắn mới giựt mình nhìn lại Thượng Quan Nghiêu mà nói, cô gái này chính là một trong những người chủ động yêu thương hắn.

Hắn chẳng những không kích thích được Thượng Quan Nghiêu, còn phải ứng phó với sự dây dưa không chừng mực của người đàn bà kia.Khi hắn muốn chia tay, đối phương vừa khóc lại nháo khiến cho hắn tâm phiền ý loạn, một bên oán hận Thượng Quan Nghiêu vô tình, một bên lại oán hận chính mình giống như chú hề ở trước mặt hắn mất hết mặt mũi.

Giận dữ đánh vào tư tưởng, hắn mới có thể chạy xe bạt mạng để trút hết nổi hận, không nghĩ tới vì vậy hắn biết được Lăng Thủy Nguyệt.

Cô gái hay xen vào này tuy rằng không xinh đẹp, lại làm cho người ta nhịn không được muốn đến gần cô.

Cho đến lần đó, hắn vốn định giống như ngày thường lén đi vào tập đoàn Thịnh Thế quan sát nhất cử nhất động của Thượng Quan Nghiêu, nhưng không ngờ lần nửa gặp cô gái ngốc dán băng cá nhân cho hắn, hắn mới đột nhiên giật mình, quan hệ giữa cô và Thượng Quan Nghiêu dường như không chỉ … mà còn tinh khiết.

Hơn nữa hắn bất quá chỉ ăn vụng mấy viên sủi cảo, lại bị bảo vệ của Thượng Quan Nghiêu cho một trận bầm dập.

Nhiều lần điều tra, hắn mới biết được cô chính là người được báo chí đưa tin, tình nhân bí mật của Thượng Quan Nghiêu.

Tưởng tượng đến đây,nụ cười của Nghê Kiệt đột nhiên trở nên tàn nhẫn, ánh mắt cũng nhạy bén vài phần,“Nếu cô là cô gái mà hắn thích, tôi muốn……”

Hắn chậm rãi đứng dậy, tới gần Lăng Thủy Nguyệt,“Nếu tôi phá hủy cô, Thượng Quan Nghiêu kia nhất định sẽ rất thương tâm nha.”

“Cậu…… Cậu muốn làm gì?! Không được lại đây…… Tránh ra…… Không cần…… Cứu mạng a……”

…………………

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.